Truyện Ẩn Sát : chương 253: bí mật
Ẩn Sát
-
Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu
Chương 253: Bí mật
Sáng sớm, mang theo cơn tức giận. Đoàn Tĩnh Nhàn bỏ qua hình tượng dịu dạng thường thấy, đứng ở trong phòng gào thét, làm cho những bác sĩ y tá đi qua đều ghé vào nhìn, có người che miệng mỉm cười, nghị luận với nhau.
Ở trước mặt nàng, Gia Minh và Linh Tĩnh trông như là học sinh tiểu học đứng im, Linh Tĩnh lắp bắp nói:
Đoàn Tĩnh Nhàn phất phất tay, nói:
Nói vậy thì cũng không khác gì nhiều lắm... Gia Minh thầm nghĩ, nhưng đứng trước mặt nữ nhân này, hắn cũng không dám tranh luận. Sa Sa nằm trên giường lo lắng việc Gia Minh bị đạn bắn, lấy hết dũng khí muốn nói:
Sa Sa bị dọa đến rụt cổ, tối hôm qua khi bị thương đưa tới đây. Bác Diệp cái gì cũng tốt, hóa ra là chờ khi ba người tập trung mới tiến hành oanh tạc tập thể...
Đoàn Tĩnh Nhàn vươn ngón tay dài của mình dí vào trán Gia Minh 2 cái, nói:
Tối hôm qua mệt quá thiếp đi được một lúc, từ khi đám người Gia Minh tỉnh lại là bị mắng cho tới bây giờ. Thấy đã đủ, Đoàn Tĩnh Nhàn nói:
Nghĩ đến việc Gia Minh trúng đạn, Linh Tĩnh cau mày muốn nói, mắt thấy Đoàn Tĩnh Nhàn nhướng mày, Gia Minh vội vã che miệng nàng:
Mắt thấy Linh Tĩnh giãy dụa bị kéo ra khỏi phòng, Đoàn Tĩnh Nhàn vừa tức giận vừa lắc đầu.
Bị lôi ra khỏi phòng bệnh, Linh Tĩnh nhíu mày oán giận, Gia Minh cười cười, kéo nàng tay:
Trên hành lang, bác sĩ y tá lui tới không ngớt, hai người cầm tay nhau, đi ra cổng bệnh viện...
Việc thì không có nhiều, nhưng mà nói là đi ăn sáng, nhưng thực chất là đã gần trưa, sắc mặt Linh Tĩnh vẫn tái nhợt, đi tới một cửa hàng ăn ngoài cổng bệnh viện. Gia Minh nói chuyện với ông chủ:
Nghe thấy vậy thì Linh Tĩnh che miệng vọt sang một bên, làm bộ muốn nôn.
Gia Minh cười đi tới:
Linh Tĩnh hung hăng đánh hắn một cái.
Bác Diệp vốn là chủ nhiệm khoa ngoại, dưới sự sắp xếp của nàng, những bác sĩ trong bệnh viện đã cho Sa Sa và Linh Tĩnh nhìn những cảnh máu chảy đầm đìa. Gia Minh thích ăn, nhưng mà Linh Tĩnh không chịu nổi, chắc là còn bị ảnh hưởng lâu dài.
Dưới sự cưỡng bức của Linh Tĩnh. Gia Minh không thể làm gì khác hơn là cười chọn mấy món họ có thể ăn được, sau đó ngồi vào bàn nói chuyện một lúc đợi họ mang thức ăn lên. Linh Tĩnh nhíu mày:
Linh Tĩnh bất mãn chu môi, trợn mắt, quay người nói:
Gia Minh vội vàng cười cầu xin tha thứ đợi cho Linh Tĩnh vui lại mới lên tiếng:
Gia Minh lắc đầu:
Linh Tĩnh gật đầu, sau đó lo lắng nói:
Linh Tĩnh cố ý thể hiện hình dạng tức giận, Gia Minh dỗ dành một hồi, đương nhiên là chuyển từ tức giận sang vui vẻ, lúc này, cơm nước rốt cục đã bưng tới, trong lúc ăn cơm, trong lòng Gia Minh hiện lên một hình ảnh khác.
Lý Vân Tú.
Mặc dù Dị năng giả vô cùng ít, nhưng cho dù kiếp này hay kiếp trước, con gái ở trong Viêm Hoàng Giác Tỉnh đều không quan trọng, bởi vậy tình huống của nàng ra sao hắn cũng không rõ ràng lắm.
Đối với tính cách và nhược điểm của nàng, hắn cũng không sự phán đoán tương đối chuẩn xác, lúc đó nàng đồng ý giữ bí mật, nhưng mà câu nói suông thì không thể tin được. Sau một hai ngày thì nàng có thể do dự, nhưng qua một thời gian, khẳng định nàng sẽ báo cáo với Viêm Hoàng Giác Tỉnh... phải giết nàng ư.
Trên thực tế, dưới tình huống hiện nay, cho dù thân phận của mình bị Viêm Hoàng Giác Tỉnh phát hiện, cũng không có vấn đề gì nhiều, vì một việc nhỏ mà giết người thì sẽ mang tới phiền phức không đáng có, không cần phải như vậy... A, bảo Đông Phương Lộ đi xử lý đi, hắn chắc là am hiểu chuyện này.
Nghĩ như vậy, sự lo lắng cũng giảm đi, nhưng hắn lại nghĩ tới một vấn đề khác.
Nhã Hàm...
….
Trương gia biệt thự.
Làm nữ nhi bảo bối của Giang Hải Trương gia, Nhã Hàm đương nhiên sẽ không ở bệnh viện như Sa Sa, Linh Tĩnh. Để điều trị cho nàng, Trương gia đã chuẩn bị một hội đồng chữa bệnh, đồng thời mời mấy danh y có tiếng ở một vài quốc gia, hi vọng có thể nhanh chóng chữa khỏi bệnh cho con gái, cho dù bệnh tình có chuyển biến xấu cũng có thể cứu chữa kịp thời.
Lúc này, nữ tử kiên cương nho nhã, tính cách độc lập đã trở nên tiều tụy, gương mặt có chút phù thũng, nằm trong một phòng đầy dụng cụ y tế, hai mắt nhắm nghiền, có thể nhìn thấy trong sự thống khổ của nàng khi hai lông mày cứ nhíu chặt.
Bên ngoài căn phòng thủy tinh, bác sĩ và y tá đang đi tới đi lui, Trương Kính An đứng ở trước cửa sổ cùng bác sĩ trưởng nói chuyện, mẹ hai của Nhã Hàm thì ở bên cạnh khẩn trương nghe ngóng, qua một hồi lâu, thầy thuốc kia gật đầu tránh ra, một gã người giúp việc đi tới nói:
Trương Kính An nhíu mày, chặn câu nói tiếp theo của người giúp việc.
Mẹ hai ở bên cạnh phất phất tay, sau đó nhìn về phía Trương Kính An, Trương Kính An nói:
Mẹ hai nói:
Trương Kính An lúc này cũng đã nhớ ra, gật đầu:
Trương Kính An thở dài, nói:
Mẹ hai gật đầu, sau đó lau viền mắt đỏ ửng do khóc nhiều, nhìn người giúp việc, nói:
Không lâu sau lúc, dưới sự hướng đẫn của người giúp việc. Gia Minh cầm một bó hoa trắng tinh, xuất hiện bên ngoài phòng bệnh, nhìn qua một tấm thủy tinh trong suốt cản trở mình gặp người con gái đang ngủ say...
Danh Sách Chương: