Truyện Ẩn Sát : chương 625: dung hợp (2)
Ẩn Sát
-
Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu
Chương 625: Dung hợp (2)
Italy là thủ đô của La Mã, bầu trời sáng sủa, vạn dặm không mây, chính là thời khác tốt nhất cho việc đi du lịch, du khách khắp nơi trên thế giới đổ dồn tới đây ở đâu cũng gặp.
Trong một nhà hàng, một đôi nam nữ phương đông hình như là một cặp vợ chồng mới cưới đang ăn cơm trưa, cô gái thong thả mở tấm bản đồ du lịch, vừa ăn Pizza, vừa nghiên cứu hành trình cho buổi chiều.
Nam tử không quan tâm tới điều này, vừa hứng thú nhìn những người đi đường, bắt tay vào ăn. Bạn đang đọc truyện tại - www.TruyệnFULL.vn
Một lát sau, hắn lấy cái laptop ở trong ba lô du lịch đặt lên trên bàn, xem thư, sắc mặt hơi có chút biến hóax.
Nhạy cảm nhận ra sắc mặt bạn trai thay đổi, cô gái hỏi một câu bằng tiếng nhật.
Sắc mặt cô gái trở nên có chút u oán.
Nam tử dừng lại một chút, đọc lại tin tức kia một lần, nói:
Cô gái tên là Duy ngẩn người:
Nam tử gập máy vi tính, tươi cười:
Cô gái suy nghĩ một chút, rồi mới nói:
Người đàn ông đáp, sau đó bắt đầu ăn, lắc đầu:
Nam tử cười cười, sau đó nhíu mày:
Hắn đứng lên, móc tiền bỏ lên trên bàn, sau đó tươi cười:
Cô gái nở nụ cười, khoan hồng độ lượng kéo tay bạn trai, tay kia thoải mái khoác một cái túi, hai người giống như đôi tình nhân bắt đầu hòa vào trong dòng người ở thủ đô La Mã này...
***
Đêm, Nguyệt Trì gia, Ngoại thành Tokyo, Nhật Bản.
Ánh sáng hắt ra từ những căn nhà cũ trong một ngọn núi, sương mù như nước, lúc này cũng không tính là quá khuya, trên những con đường trong khu nhà yên tĩnh này thỉnh thoảng vẫn thấy một nhóm tốp năm tốp ba đi lại, họ mặc ki-mô-nô, đi guốc gỗ, cầm đoản đao, mặc trang phục võ sĩ. Trong một cái sân, mơ hồ có tiếng hát vọng ra.
Hai nam nhân này vừa đi vừa nói chuyện, ý câu chuyện thế nào chúng ta không cần biết, chỉ cần biết rằng bọn họ đang dùng những phương thức văn nhã để hẹn nhau đi chơi gái, họ không phải đồng tính là được.
Một người tên là Tá Đằng Văn Thái Lang, hiện nay là người được coi trọng trong đám người trẻ tuổi, tên còn lại là Tây Điền Trực Tai, là một đặc công, năm ngoái mới gia nhập Nguyệt Trì gia, có lòng trung thành xuất chúng, lại lập được công lao trong các nhiệm vụ quan trọng, tuy rằng là người mới nhưng cũng đã rất được coi trọng.
Vật họp theo loài, người sống bầy đàn, họ đều là những người trẻ tuổi tương đối xuất sắc, Văn Thái Lang có quan hệ rất tốt với tên này, tháng trước còn liên thủ với hắn làm một nhiệm vụ, hôm nay mới trở về báo cáo tổng bộ. Hiện giờ họ đang trở lại nội khu của Nguyệt Trì gia, trò chuyện với nhau đúng là ăn ý.
Bầu không khí trong Nguyệt Trì gia vô cùng yên ắng, ánh điện hắt ra từ các khu nhà đủ để lờ mờ quan sát con đường, cây cối xung quanh toàn là cổ thụ nên mát mẻ, có mấy người trẻ tuổi đi qua gặp Văn Thái Lang thì bắt chuyện.
Lúc rẽ sang một con đường, bởi vì có một chiếc xe đi qua nên hai người đứng với nhau một lúc ở ngã rẽ, Văn Thái Lang nhìn ngơ ngẩn về một khu nhà cách đó không xa.
Căn nhà đó tối om, không có đèn, bốn năm trước sau khi Ngự Thủ Thương chết, căn nhà nhỏ này hầu như trở thành cấm địa của Nguyệt Trì gia.
Tây Điền Trực Tai cười cười:
Văn Thái Lang thở dài:
Rẽ vào đường mới, Tây Điền lại nói tiếp, Văn Thái Lang gật đầu.
Tây Điền cảm thán một câu, nói:
Hắn cười gật đầu, nói:
Tây Điền Trực Tai hai mắt sáng ngời, nói:
Văn Thái Lang cười cười:
Danh Sách Chương: