Truyện Anh Chẳng Thương Em Gì Cả - Lộ Hồi Thanh Dã : chương 27

Trang chủ
Mạt thế
Anh Chẳng Thương Em Gì Cả - Lộ Hồi Thanh Dã
Chương 27
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Edit: Hạ Du

Trên đường đi lên đỉnh núi Trác Lệ đã nói ngắn gọn một lần suy đoán của mình cho các đồng đội, một chân anh đạp ga ở mức mạnh nhất, trong lòng cũng không ngừng nhớ lại cảnh tượng rơi vào trong nước cùng Ngôn Thù ngày hôm đó.

Anh nên nghĩ tới điểm này từ trước mới đúng.

Những con ong độc đó đã tiến hóa ra trí tuệ ở mức nhất định, vì để tránh bại lộ nên lúc bọn nó bay về phía một bên khác của hồ có lẽ chỉ là ngụy trạng, cũng khó trách bọn họ tìm trong núi lâu như vậy rồi cũng không có tiến triển gì. Từ đầu đến cuối, ong độc đều sinh sống ở vị trí đỉnh núi.

Nhưng mà...

Anh có thể đoán được điều này chắc hẳn Ngôn Thù cũng đoán được mới đúng.

Trên thực tế anh có thể đoán ra nhanh như vậy cũng vì trước đó bọn họ đã tìm rất lâu nhưng cũng không phát hiện ra Ngôn Thù, mà chỉ còn dư lại vị trí đỉnh núi là bọn họ chưa tìm qua.

Đương nhiên Ngôn Thù không thể nào không có chuyện gì mà lại chạy lên đỉnh núi được.

Trong lòng Trác Lệ theo đó mà dâng lên một loại dự cảm xấu.

"Anh Trác, anh đừng quá lo lắng." Lâm Quang thấy Trác Lệ vẫn luôn nhíu chặt mày thì trấn an một câu: "Ngôn Thù là một người gan dạ, nếu như chỉ có một mình một người nhất định cậu ấy sẽ biết nặng nhẹ, sẽ không đi đối đầu thẳng với ong độc."

Nhưng mà cậu ta vừa dứt lời, từ phía đỉnh núi đột nhiên phát ra một tiếng 'Uỳnh', sau khi nghe thấy động tĩnh này, mấy người trên xe đều cảm thấy căng thẳng, mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía đỉnh núi, chỉ thấy sau khi có một ảnh lửa ngập trời bùng lên, một làn khói dày đặc lập tức cuồn cuộn che khắp đỉnh núi.

Lâm Quang giây trước còn đang khen Ngôn Thù: "..."

Vả mặt tới quá nhanh.

Cùng lúc đó.

Đỉnh núi.

Ngôn Thù ném dụng cụ bắn đã sử dụng qua một bên, nói thật thì đây là lần đầu tiên cậu sử dụng món đồ chơi này, trước đó cũng chỉ từng nhìn Vu Giác sử dụng thôi, không nghĩ tới sức giật của cái này mạnh như vậy, chấn động đến cổ tay cậu cũng cảm thấy tê dại.

Đạn nổ trực tiếp nổ vỡ cửa chính của tòa văn phòng, khói mù dày đặc nhanh chóng tràn ngập cả tòa nhà rồi liên tục tràn ra ngoài từ cửa sổ.

Dù còn cách nơi đó một đoạn nhưng giờ phút này Bạch Minh Cách cũng bị sặc khói ho không ngừng được, cậu ta túm chặt quần áo Ngôn Thù, nước mắt nước mũi tuôn ra, nói dứt quãng: "Khụ khụ, trời... trời ạ... khụ khụ... cái này... cái này cũng mạnh quá rồi, khụ khụ khụ khụ khụ!!!"

"Cậu đừng ho nữa!!" Ngôn Thù nheo mắt nhìn về phía bầy ong đang xông ra từ trong tòa văn phòng, cậu đưa tay bịt chặt miệng Bạch Minh Cách lại, nhỏ giọng nói: "Ho nữa là sẽ bị phát hiện đấy!!!"

"Tôi..." Cho dù bị che miệng lại Bạch Minh Cách cũng hoàn toàn không ngừng được, cậu ta vùng vẫy theo bản năng: "Xin lỗi, tôi... khụ khụ... tôi không nhịn được."

Lời cậu ta vừa dứt, xuyên qua tầng sương mù dày đặc, dường như hai người phát hiện ra gì đó, một người một khỉ nấp trong bụi cây rậm rạp đều cứng người lại.

Chỉ thấy không biết từ lúc nào, mấy con ong độc bên ngoài đã bay đến vị trí cách bọn họ chỉ có mười mét, trong màn sương mù, con ngươi của ong độc hiện ra màu đỏ như máu, bọn nó dừng ở giữa không trung không di chuyển, ánh mắt lạnh như băng đối diện thẳng với Ngôn Thù và Bạch Minh Cách.

Cái loại tức giận dữ mãnh liệt đó đã vượt qua chướng ngại chủng tộc, đôi mắt màu đỏ và vòi đen ở đuôi nhọn của bọn nó không có cái nào không đang phát ra ý muốn giết bọn họ.

"Cậu nói..." Lúc này cuối cùng Bạch Minh Cách cũng nhịn được cơn ho xuống, cậu ta nuốt tiếng ho vào trong bụng, cuối cùng nén ra một cái nấc, cũng không dám động động giống như Ngôn Thù, chỉ nhỏ giọng nói: "Bọn nó phát hiện ra chúng ta rồi à?"

Dứt lời, Bạch Minh Cách căn bản không có cơ hội đợi đến khi Ngôn Thù trả lời, bởi vì gần như ngay khi cậu ta mở miệng, Ngôn Thù lập tức quay đầu chạy đi, tốc độ của cậu thật sự quá nhanh, chỉ chớp mắt cậu đã nhảy lên ngồi tren xe máy rồi lập tức vặn mạnh tay ga.

Bạch Minh Cách cũng nhảy bật lên xông qua rồi gào lớn: "Đợi tôi với!"

Ngôn Thù cũng hét lớn: "Cậu nhanh lên một chút!"

Chờ sau khi Bạch Minh Cách nhảy lên xe, Ngôn Thù trực tiếp phi xe về phía đường cái, vừa ra khỏi khu sương mù dày đặc, ngay giây tiếp theo cậu đã nhìn thấy một chiếc xe bán tải quân dụng quen thuộc đang phi như bay về phía bọn họ.

Thấy được Trác Lệ ngồi trong ghế lái, Ngôn Thù giống như nhìn thấy được cọng rơm cứu mạng, một tay cậu nắm tay lái xe máy, một tay vẫy một cách điên cuồng về phía Trác Lệ, lớn tiếng nói: "Trác Lệ Trác Lệ, ong độc đang đuổi theo!". Truyện Việt Nam

Trác Lệ không nói hai lời lập tức đánh tay lái, lúc đi ngang qua chỗ Ngôn Thù, anh trực tiếp lái xe đến cạnh Ngôn Thù. Một chốc sau, anh đẩy cửa xe ra, nhìn thấy bầy ong đông nghịt cũng đuổi tới từ trong làn sương mù dày đặc, con ngươi anh co lại, sau đó ôm lấy eo Ngôn Thù kéo vào ngực mình, đồng thời một bàn tay để không khác cũng bùng lên dị năng hệ băng ngập trời.

Trái tim Ngôn Thù gần như sắp vọt ra ngoài cổ họng, trong lúc vội vàng, cậu nhìn thấy Trác Lệ đánh một chưởng về phía bầy ong, những sương băng kia trực tiếp ngưng tụ thành hình dáng của ngọn lửa tạo thành nửa vòng tròn phòng ngự chắc chắn ngăn ở cạnh bọn họ, nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống mười mấy độ, đám ong độc đụng phải tấm phòng ngự giống như thiêu thân lao vào đống lửa, bị đóng băng rồi hóa thành bột phấn.

Ngôn Thù mấp máy môi, ngẩng đầu nhìn Trác Lệ.

Rõ ràng xung quanh lạnh muốn chết, nhưng cánh tay vòng ngang hông cậu của Trác Lệ lại nóng bỏng.

Trong lúc đó, nhóm người Hồ Nhã cũng nhảy xuống từ trên xe.

Lúc mấy người này nghiêm túc thì vô cùng ăn ý, thậm chí không cần nói gì nhiều, Hồ Nhã đẩy ngọn lửa về phía trước, Tăng Nghệ Kỳ lập tức dùng gió làm mạnh thế lửa, trong khoảnh khắc này, đủ loại dị năng chiếm cứ khắp bầu trời giống như hiện trường phim khoa học viễn tưởng, vừa tráng lệ vừa kích thích.

Lâm Quang thì trực tiếp nhảy lên mui xe, dị năng của cậu ta gắn liền với sắt, chỉ thấy cậu ta lấy ra từ trong túi một miếng sắt đen, sau đó nắm chặt, miếng sắt kia đột nhiên nổ tung rồi lại ngưng tụ thành vô số những chiếc kim mảnh như lông trâu, những chiếc kim này hành động theo ý nghĩ của cậu ta, lập tức ùn ùn bao về phía sương mù dày đặc, toàn bộ đều ghim vào trên cơ thể ong độc.

Chừng mười giây, bằng mắt thương có thể nhìn thấy đàn ong độc đông nghịt vừa rồi đã giảm bớt.

"Cậu vào trong xe đợi, nhớ trông cửa xe cẩn thận."

Trác Lệ cúi đầu nhìn Ngôn Thù, lúc này khoảng cách của hai người vô cùng gần, gần như giao hòa hơi thở, Trác Lệ dùng một tay kéo mở cửa buồng lái ra rồi dặn dò Ngôn Thù thêm một lần nữa: "Đừng đi ra ngoài, biết chưa?"

Không biết tại sao bỗng nhiên mặt Ngôn Thù có hơi nóng, cậu gật đầu theo bản năng, trán cậu vô tình sượt qua sống mũi cao của Trác Lệ, cậu vừa định nói gì đó đã bị Trác Lệ nhét vào trong xe, cùng bị nhét vào còn có 'thú cưng' Tiểu Bạch của cậu.

Xuyên qua cửa kính chắn gió, nhìn thấy bóng dáng mấy người đang dần dần tiến về phía trước, lòng Ngôn Thù bỗng hẫng một nhịp, cậu vội vàng hạ cửa kính xe xuống, nói với Trác Lệ: "Trác Lệ!"

Bước chân Trác Lệ hơi ngừng lại, anh quay đầu, vẻ mặt nghiêm nghị cứng rắn.

Ngôn Thù nói to: "Chú ý an toàn."

Đợi khi Ngôn Thù đóng cửa kính xe lại lần nữa Bạch Minh Cách mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, cậu ta uể oải ngồi phịch trên người Ngôn Thù, dùng móng vuốt xoa ngực nói: "Nguy hiểm thật nguy hiểm thật, cuối cùng chúng ta cũng thoát được một kiếp rồi."

"Cậu còn không biết xấu hổ mà nói." Ngôn Thù xách Bạch Minh Cách lên, tức giận nói: "Nếu không phải cậu cứ ho thì chúng ta đã không bị phát hiện rồi, sao có thể thảm hại thế này chứ?"

Bạch Minh Cách lẩm bẩm một tiếng nhưng cũng không phản kháng lại, cứ mặc cho Ngôn Thù xách cậu ta như vậy nói: "Thế cậu cũng không lỗ, không phải đổi lấy được một lần anh hùng cứu mỹ nhân sao?" Dừng một chút, cậu ta lại than thở một câu: "Nhưng mà Trác Lệ vừa rồi đúng thật là đẹp trai, tính hướng kiên cố của tôi cũng suýt chút nữa đã bị dao động."

Ngôn Thù có chút cạn lời vứt Bạch Minh Cách xuống vị trí ghế phó lái.

Thời gian chờ đợi dài đằng đẵng, một người một khỉ phát động cách nói chuyện phiếm kiểu mẫu.

Bạch Minh Cách có chút tò mò truy hỏi: "Cậu muốn lát nữa bàn điều kiện với Trác Lệ thế nào? Ong độc do chúng ta phát hiện, tôi cảm thấy cậu có thể thử cậy mạnh làm càn một chút."

Ngôn Thù chống má suy nghĩ: "Tôi cũng không biết."

Bạch Minh Cách nói: "Cậu thật là vô dụng."

Ngôn Thù: "Cậu hữu ích, cậu nói đi, nói thế nào?"

Bạch Minh Cách nhướng mi: "Trực tiếp nói suy nghĩ trong lòng cậu ra cho anh ta nghe."

Nghe vậy, Ngôn Thù vừa định trả lời thì đột nhiên bên ngoài vang lên một tiếng nổ lớn, sau đó mặt đấy cũng rung chuyển giống như là động đất vậy.

Trái tim khó khăn lắm mới về lại chỗ cũ của Bạch Minh Cách lại lần nữa nhảy lên cổ họng, cậu ta trợn to hai mắt rồi kinh hãi hô lên một tiếng.

"Cậu lại kêu cái gì..."

Lời còn chưa dứt, giọng nói cậu dừng lại.

"Ôi trời ơi... kia kia kia..." Bạch Minh Cách nuốt một ngụm nước miếng: "Cái kia là cái quỷ gì?"

Ngôn Thù cũng giống cậu ta khiếp sợ nhìn về phía bên ngoài kính chắn gió, chỉ thấy trên không trung cao cao đột nhiên xuất hiện một thứ cực to... là ong độc.

Nhìn qua con ong độc biến dị này ít nhất cũng dài hơn hai mét, hoàn thân đen kịt, chỉ có phần đuôi được tô điểm thêm chút đỏ, vòi của nó giống như là một cái kìm sắt khổng lồ, mắt thường có thể thấy vô cùng sắc bén.

Lại thêm một tiếng 'Uỳnh' nữa truyền tới.

Sau khi khói dày đặc tản đi, vậy mà con ong độc kia lại trực tiếp cắn vào dao băng của Trác Lệ.

Trong tiếng gào to này, Ngôn Thù trực tiếp ấn xuống chốt bắn.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Anh Chẳng Thương Em Gì Cả - Lộ Hồi Thanh Dã

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Mạt thế    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Lộ Hồi Thanh Dã.
Bạn có thể đọc truyện Anh Chẳng Thương Em Gì Cả - Lộ Hồi Thanh Dã Chương 27 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Anh Chẳng Thương Em Gì Cả - Lộ Hồi Thanh Dã sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close