Truyện Anh Chẳng Thương Em Gì Cả - Lộ Hồi Thanh Dã : chương 36

Trang chủ
Mạt thế
Anh Chẳng Thương Em Gì Cả - Lộ Hồi Thanh Dã
Chương 36
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Gần như ngay khi cổ họng J bị cắt đứt, mấy người Bath ở phía sau lập tức nâng súng lên bắn càn quét, Lâm Quang vội vàng bước lên chắn ở phía trước hai người Trác Lệ và Ngôn Thù, cậu ta dùng dị năng chặn đạn lại rồi nói to: “Anh Trác, anh đưa Ngôn Thù lên xe đi!”

Hồ Nhã và Tăng Nghệ Kỳ nhanh chóng phân tán tới cạnh chướng ngại vật, vừa rồi lúc hợp lực, bên địch đã chết mất ba người, lúc này cho dù cộng thêm cả Bath vào thì cũng chỉ còn lại bốn người, thêm việc bọn họ còn phải coi chừng Bath đã nửa tàn phế nên tình huống cũng không được lạc quan.

Nhìn Ngôn Thù trong lòng mình đã rơi vào trạng thái hôn mê, Trác Lệ nắm chặt nắm đấm. Một lúc sau, anh mang theo gương mặt âm u bế Ngôn Thù lên xe rồi xoay người nhìn về phía Bath, sắc mặt lạnh lùng tới đáng sợ.

Dường như mấy người Bath cũng biết được tình huống lúc này không ổn nên bọn họ đã dự tính rút lui, bọn họ vừa né tránh, đối phó với hỏa lực của Hồ Nhã và Tăng Nghệ Kỳ, vừa lui đến gần chiếc xe SUV, chuẩn bị lên xe chạy đi.

Nhưng vào lúc này, Trác Lệ lại xông ra giống như một mũi tên rời cung, anh thuận tay nhận lấy khẩu súng tiểu liên Hồ Nhã ném qua, trong mưa bom bão đạn, anh không ngừng tiến gần mấy người kia. Xung quanh anh bộc phát ra dị năng mạnh mẽ trước nay chưa từng có, những viên đạn kia còn chưa tới gần anh đã bị sương lạnh phía trước làm hóa thành phấn vụn. Chỉ trong mấy giây, anh đã xông tới trước mặt mấy người Bath.

Anh bắn thủng cổ tay mấy người đó, sau đó dùng báng súng đập mạnh vào đầu Bath rồi khom lưng tóm lấy cổ áo hắn ta, lạnh lùng nói ra từng chữ một: “Rốt cuộc mày đã tiêm cái gì cho cậu ấy?”

“Xem ra mày còn chưa biết gì nhỉ?” trên mặt Bath toàn là máu, răng cũng bị đánh gãy mất mấy cái, hắn ta cười độc ác nói: “Mày có biết nó là người gì không?”

“Tao hỏi mày.” Trác Lệ không còn gặp chuyện vẫn bình tĩnh như thường ngày nữa, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Bath, giọng nói như muốn phun ra lửa: “Rốt cuộc mày đã tiêm cái gì cho cậu ấy!”

“Trước đây khi đánh trận sinh tồn, lúc cửu tử nhất sinh cũng không thấy mày khẩn trương như thế này nhỉ.” Bath cười lên khằng khặc, hắn ta nhìn thẳng vào mắt Trác Lệ: “Mày thích nó, Trác Lệ, mày xong rồi, mày thích một con quái vật rồi.”

Lời nói vừa dứt, hắn ta lại bị Trác Lệ đánh cho một quyền.

Sau khi kêu rên một tiếng, Bath lại phun ra một ngụm máu, giọng điệu của hắn ta cũng đột nhiên phát cuồng, gào thét điên khùng: “Mày thích nó, tại sao không đánh dấu nó!”

Lâm Quang và Tăng Nghệ Kỳ cũng bước nhanh lên phía trước, Hồ Nhã thì đỏ mắt chuyển thi thể của Bạch Minh Cách lên trên xe rồi quay qua kiểm tra tình hình của Ngôn Thù.

“Còn phí lời với tên hèn nhát này làm gì.” Lâm Quang giơ súng lên nhắm vào Bath, giọng nói khàn khàn: “Anh Trác, giết thằng chết tiệt này đi!”

Tăng Nghệ Kỳ vừa định mở miệng nói chuyện thì ánh mắt đột nhiên phát hiện ra gì đó, con ngươi anh ta co lại: “Không ổn rồi, có bầy tang thi!”

Không nói tới những thứ khác, quả thật động tĩnh trận ác chiến vừa rồi của bọn họ rất lớn, thêm cả bây giờ trong không khí đang tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm nên thu hút tang thi tới cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Lâm Quang vô thức nhìn về xung quanh, chỉ thấy vô số thang thi đen nghịt đang xông tới từ bốn phương tám hướng, số lượng đó quả thật rất khủng bố, mỗi một con đường hay ngõ nhỏ, bằng mắt thường có thể thấy trong đó toàn là tang thi. Tốc độ của những tang thi đó rất nhanh, bây giờ bọn nó đã dùng hình thức bao quanh vây bọn họ lại trong mảnh đất nhỏ này.

“Anh Trác, không thể trì hoãn thêm được nữa.” Tăng Nghệ Kỳ hít sâu một hơi, anh ta bước lên trước tóm lấy cánh tay Trác Lệ nói: “Tiếp tục thế này thì chúng ta đều sẽ không đi được.”

“Rốt cuộc là cái gì!” Trác Lệ hỏi câu cuối cùng, trong mắt anh đã hiện ra sát ý rất lớn, giọng nói cũng như là hét lên.

Từ đầu đến cuối Bath đều cười một cách điên dại, sắc mặt Trác Lệ càng khó coi thì hắn ta lại cười càng lớn: “Trác Lệ, hôm nay cho dù tao chết đi thì cũng sẽ không thay đổi được gì cả. Mày cầu may mắn đi, kế hoạch đã bắt đầu rồi, tao sẽ không phải là người cuối cùng đâu.”

Dứt lời, trong mắt Bath xoẹt qua ánh điện, sau đó không đợi mấy người phản ứng lại, hắn ta dùng loại ý chí tự hủy bộc phát sấm sét dày đặc ra xung quanh, tia chớp chói mắt làm Trác Lệ híp mắt lại theo bản năng. Đồng thời, Bath cũng nhanh chóng lăn qua một bên rồi duỗi tay cầm khẩu súng trên mặt đất lên nhắm về phía đầu Trác Lệ: “Cùng đi chết đi!!!”

“Anh Trác!”

Tăng Nghệ Kỳ xông như bay về phía trước, Lâm Quang kinh hoảng hét lên, cậu ta muốn tiến lên phía trước nhưng đã không còn kịp nữa.

Nhưng ngay tại lúc này, một thứ đồ lông vàng đột nhiên rơi xuống từ trên trời, nó tóm lấy đầu Bath vặn mạnh sang một bên: “Tao lại đm mày!”

Một tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, vẻ mặt độc ác giây cuối cùng của Bath vĩnh viễn dừng lại, động tác của hắn ta hơi nghiêng đi nhưng ngón tay cũng đã bóp cò, một tiếng ‘pằng’ vang lên, viên đạn bắn sượt qua cánh tay của Trác Lệ, khẩu súng cũng rơi lạch cạch xuống mặt đất.

Người Bath đổ xuống.

Hai người Lâm Quang và Tăng Nghệ Kỳ hết hồn nhìn về phía Bath, bây giờ họ mới nhìn rõ thứ vừa rồi rơi xuống từ trên trời, thế mà là một con… khỉ?

Mặt dù thành công vặn gẫy cổ Bath nhưng con khỉ này cũng bị điện giật không nhẹ, lúc này nó đang nằm trên mặt đất không ngừng co giật sùi bọt mép, nó cố gắng quay đầu về phía mấy người Trác Lệ: “Kẹc kẹc… đội trưởng Trác, tôi… tôi giúp mọi người việc lớn, đừng đưa tôi đi giải phẫu mà.”

“Đây…” giọng nói này thật sự quá quen thuộc, Lâm Quang vô thức nhìn về phía Bạch Minh Cách đã được Hồ Nhã chuyển lên trên xe, sau đó nghĩ tới gì đó, cậu ta đột nhiên quay đầu nhìn về phía con khỉ: “Đậu má, cậu là Bạch Minh Cách?”

Tăng Nghệ Kỳ bắt đầu gào lên: “Đừng quản khỉ hay không khỉ nữa, mau chạy đi, đàn tang thi đến rồi!” Vừa nói anh ta vừa ba bước thành hai phi nhanh lên trước tóm lấy chân sau của con khỉ rồi xông về phía xe bán tải: “Có lời gì thì từ từ nói trên đường!”

“Đừng lắc tôi đừng lắc tôi, cậu dịu dàng chút, ọe…” Con khỉ cũng hét lên theo: “Tôi lại nôn rồi!”

Một phút sau.

Chiếc xe bán tải đâm đụng lung tung rời khỏi con đường, cả đường đi nó nghiền tang thi trên đường thành máu thịt mơ hồ rồi nghênh ngang mà đi.

Trên xe, hai người Lâm Quang và Tăng Nghệ Kỳ dùng súng tiểu liên liên tục nã đạn vào những con tang thi có ý đồ leo lên xe, Trác Lệ thì ôm Ngôn Thù trong ngực, anh dùng tay vỗ vỗ lên mặt Ngôn Thù, trên mặt vô thức lộ ra vẻ lo lắng: “Ngôn Thù, tỉnh tỉnh, có thể nghe thấy tiếng gì không, Ngôn Thù?”

“Anh Trác, anh đừng khẩn trương quá.” Tăng Nghệ Kỳ nhìn Trác Lệ một cái, thở gấp nói: “Em đoán chắc là mấy thứ thuốc gây mê thôi.”

Ngừng một chút, nghĩ tới gì đó, anh ta lại bổ sung thêm một câu: “Hơn nữa, em nghe ý của mấy tên kia thì Tiểu Thù rất quan trọng với bọn họ, nếu như…” Anh ta lại yên lặng một chút rồi tiếp tục nói: “Nếu như gọi là kế hoạch còn chưa đến bước cuối cùng thì bọn họ sẽ không dám manh động đâu.”

“Đúng vậy.” Lâm Quang cũng nói: “Em cũng đoán vậy.”

Dứt lời, cậu ta như hóa giải bầu không khí nói: “Bây giờ xem ra Ngôn Tổng là một bảo bối, chúng ta đúng là vinh dự mà.”

Lú này Bạch Minh Cách bị bọn họ quăng ở một bên cuối cùng đã tỉnh táo lại, nó cố gắng bò lên, oán hận nói: “Sao các cậu đều quan tâm Ngôn Tổng mà không ai tới ngó ngàng tôi hả, vừa rồi tôi suýt chút nữa đã bị điện giật chết rồi…”

“Cậu…” Lúc này Lâm Quang mới nhìn về phía Bạch Minh Cách. Trên mặt câu ta là vẻ một lời khó nói, cuối cùng chỉ nói được một câu: “Thế mà cậu thật sự là một con khỉ?”

“Khỉ thì làm sao, khỉ có vấn đề gì à?” Bạch Minh Cách nói: “Mặc dù tôi là một con khỉ nhưng vừa rồi tôi đã lập được công lớn.”

Lâm Quang há miệng, trong lòng vẫn còn chút kinh ngạc: “À… đúng vậy, cậu rất giỏi.”

Bạch Minh Cách còn đang lo lắng cho chính mình: “Mọi người thật sự sẽ không đưa tôi đi giải phẫu chứ?”

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Trác Lệ nhìn về phía Bạch Minh Cách, dường như anh không có chút ngạc nhiên nào đối với việc Bạch Minh Cách là một con khỉ, anh hỏi ra liên tiếp mấy câu hỏi: “Trước đó cậu và Ngôn Thù đã quen biết? Cậu biết bây giờ Ngôn Thù thế nào không?”

“Ngôn Tổng rất mạnh, nếu như thật sự chỉ là thuốc gây mê thì cậu ấy sẽ không có vấn đề gì đâu.” Bạch Minh Cách tiến tới nhìn Ngôn Thù một cái, thấy sắc mặt cậu vẫn còn bình thường thì mới tiếp tục nói: “Cái khác thì tôi không biết, tôi…”

Cậu ta đắn đo trong lòng một lúc, dù sao bây giờ đã ngã ngựa rồi, Bạch Minh Cách dứt khoát nói hết một lượt những chuyện và người trước đây của mình ra.

“Thì ra là vậy…” Khóe miệng Tăng Nghệ Kỳ giật giật, cảm thán: “Vậy cậu cũng được coi là một con khỉ truyền kỳ.”

Trác Lệ vừa định nói gì đó thì Ngôn Thù trong ngực anh bỗng hơi động, anh hơi ngây ra rồi vô thức cúi đầu nói: “Ngôn Thù?”

Chỉ thấy Ngôn Thù còn chưa tỉnh lại, cậu giống như đang bị bóng đè, lúc này cậu nhíu chặt mày, bằng mắt thường có thể thấy trên trán đang toát ra một tầng mồ hôi mỏng, cậu bắt đầu giãy giụa: “Đừng… đừng cắn mà, đừng…”

Ngôn Thù bé nhỏ ở trong lồng thủy tinh hình vuông cực lớn nhìn đàn rắn đang không ngừng tiến đến gần mình, bé ra sức gõ vào mặt kính, dường như lúc nào nỗi sợ hãi cực lớn cũng có thể cắn nuốt mất bé: “Đừng để rắn cắn con mà, ba ơi cứu con…” Trong mắt bé tích tụ nước mắt, bé lùi về sau từng bước một, cho đến khi không thể tránh được nữa mới tan vỡ hét lên: “Đừng cắn mà, con muốn anh trai, con muốn anh trai!”

Thế nhưng đáp lại bé chỉ là một âm thanh máy móc lạnh như băng…

[Kế hoạch thần nông, virus ‘S1’ qua vật dẫn độc tố rắn độc, kiểm tra thấy các mục chức năng của thể sinh mạng bình thường.]

Con rắn đầu tiên cắn lên chân nhỏ của Ngôn Thù.

Ngôn Thù đau tới hét lên, bé bật khóc: “Anh ơi mau tới đi, có rắn cắn em, anh đánh chết hết chúng nó đi, đánh chết hết đi…”

[Độc tố đang tấn công thể sinh mạng, tích… kháng thể trong cơ thể thể sinh mạng có hiệu lực, kiểm tra thấy độc tố đang bị đánh hạ, tăng thêm lượng độc tố.]

Rắn trong lồng thủy tinh xông lên, chúng nó cắn xé trên cơ thể của bé Ngôn Thù, bé Ngôn Thù ra sức vùng vẫy cho đến khi dần dần mất đi ý thức, sau đó lại bị đau đớn làm tỉnh lại.

Trong cơ thể giống như đang có ngọn lửa nào đó bùng lên, nó ngang ngược chiếm cứ lấy từng sợi thần kinh, bé Ngôn Thù không ngừng run rẩy, bé đã sắp không phát ra được âm thanh nữa, con ngươi từ từ mất đi tiêu cự.

“Ngôn Thù!”

“Ngôn Thù, tỉnh tỉnh!”

Ngôn Thù há to miệng thở hổn hển, cậu gian nan mở mắt ra.

Hình ảnh trong lồng thủy tinh trước mắt từ từ tan biến, cậu lờ mờ nhìn thấy một hình dáng mơ hồ ở trước mặt mình, môi cậu mấp máy, lẩm bẩm phát ra tiếng…

“Kết thúc rồi sao, đau quá…”

“Đau chỗ nào?” Anh mắt Trác Lệ hoảng loạn, anh vô thức hỏi ra.

Sắc mặt Trác Lệ hơi đổi, anh ôm chặt Ngôn Thù hơn một chút, giọng nói trầm thấp khàn khàn giống như đang đè nén cái gì đó: “Được, tôi đuổi hết chúng nó đi. Cậu đừng sợ, cũng đừng ngủ, có được không?”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Anh Chẳng Thương Em Gì Cả - Lộ Hồi Thanh Dã

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Mạt thế    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Lộ Hồi Thanh Dã.
Bạn có thể đọc truyện Anh Chẳng Thương Em Gì Cả - Lộ Hồi Thanh Dã Chương 36 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Anh Chẳng Thương Em Gì Cả - Lộ Hồi Thanh Dã sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close