Truyện Ảnh Đế Truy Thê! - Như Quỳnh : chương 114

Trang chủ
Xuyên Không
Ảnh Đế Truy Thê! - Như Quỳnh
Chương 114
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Sorry mọi người, thời gian qua em đi học quân sự vừa mới được tái hòa nhập cộng đồng thôi! 🤧🤧🤧

❉ ❉ ❉

Lôi Hòa Nghi vừa xuống máy bay đã có xe đến đón, cô lên xe sau đó bảo tài xế về Lôi gia, nhìn thời gian thì lúc này Cung Huyền Thương đang ở Cung thị, cô vẫn là không nên làm gián đoạn công việc của anh.

Về đến nhà, Lôi Hòa Nghi nhờ người mang hành lý vào, trên tay lại xách rất nhiều túi lớn túi nhỏ, đều là quà mà cô mua về.

Lôi gia hôm nay lại đông đủ khác thường chỉ trừ Lôi lão gia đang ở đại viện ít khi ra ngoài còn lại mọi người đều không đi làm kể cả Lôi Lăng Triệt bình thường bận rộn.

- Con về rồi đây!

Bố Lôi gấp tờ báo lại đứng lên đi về phía cô, ôm một cái:

- Bảo bối cuối cùng cũng biết về nhà rồi, bố còn tưởng con quên nhà mình luôn rồi đấy.

Lôi Hòa Nghi nũng nịu ôm cánh tay ông:

- Con sao có thể quên chứ, con còn mua rất nhiều quà cho mọi người đấy.

Tay chỉ vào đống túi sau lưng rồi cùng bố đến ghế ngồi, lúc này mẹ cô cũng đem nước trái cây và đồ ăn nhẹ ra cho cô, Lôi Hòa Nghi lập tức thưởng thức.

- Thời gian con đi chơi mọi thứ vẫn ổn chứ ạ?

Lôi Lăng Triệt nhìn em gái trêu chọc:

- Rất tốt là đằng khác, thời gian em không ở đây nhà mình bớt ồn hơn hẳn.

- Bố, anh chê con ồn ào kìa!

- Con không ồn ào, nó mới ồn!

Lôi Hòa Nghi lập tức dương dương đắc chí nhìn anh mình, Lôi Lăng Quân không nhìn nổi nữa lên tiếng:

- Bố, bố cứ chiều em ấy như vậy không tốt lắm đâu, sau này không gả đi được thì làm thế nào?

- Ít nhất em vẫn có bạn trai còn anh thì không!

Nói rồi cũng không nhìn vẻ mặt xám xịt của Lôi Lăng Quân mà mệt mỏi vươn vai một cái. Mẹ cô yêu thương vuốt tóc rồi nhẹ giọng bảo:

- Con vừa xuống máy bay hẳn là rất mệt, về phòng nghỉ ngơi đi!

- Vâng ạ!

Lôi Hòa Nghi cầm túi đứng lên đi về phòng, đến khi bóng cô khuất rồi Lôi Lăng Hàn mới sững lại nhìn mẹ:

- Mẹ à, có phải chúng ta quên gì đó rồi không?

Ngay lập tức những người khác cũng giật mình nhìn nhau rồi dở khóc dở cười.

Còn Lôi Hòa Nghi sau khi về phòng thì đặt túi xách lên ghế nhìn quanh phòng mình rồi dụi mắt, sau khi xác nhận mình không nhìn lầm thì thoáng nhíu mày đi đến kiểm tra bàn trang điểm rồi đến phòng quần áo.

Căn phòng của cô gần như bị dọn sạch chỉ để lại một ít quần áo cô không dùng hoặc đã cũ hoặc đã không còn vừa. Trang sức cũng chỉ để lại một ít, còn những thứ cô dùng thường xuyên thì đã không còn. Nếu đây không phải Lôi gia, cô thật sự hoài nghi phòng mình đã bị trộm đột nhập càn quét một trận.

Đột nhiên có gì đó lướt qua đầu cô, Lôi Hòa Nghi vỗ ngực kìm nén cơn giận. Nhất định là Cung Huyền Thương làm, không anh thì ai có khả năng tỉnh bơ dọn đồ của cô đi mà trong nhà không một ai nói gì chứ, đã vậy cô còn không hay biết gì.

Lôi Hòa Nghi tức xì khói, vốn đã mệt mỏi lại bị hành động này của Cung Huyền Thương chọc cho suýt bất tỉnh, cô cố gắng lục tìm một bộ đồ thoải mái thay ra rồi lên giường nghỉ ngơi, nếu bây giờ cô mà chạy đến Cung thị thì e là cô sẽ không kìm được mà nhai đầu Cung Huyền Thương mất thôi.

Lôi Hòa Nghi ngủ hết một buổi chiều, cơn giận cũng nguôi đi phần nào. Thay quần áo rồi lái xe đến Cung thị, Kỷ Tuyên nhìn thấy cô thì hai mắt sáng như nhìn thấy đấng cứu thế muốn thông báo cho Cung Huyền Thương nhưng bị Lôi Hòa Nghi ngăn lại. Cô bước vào thang máy chuyên dụng của Cung Huyền Thương rồi đi thẳng lên phòng làm việc của anh. Gõ cửa một cái rồi xoay tay nắm đẩy cửa bước vào. Cung Huyền Thương đang tập trung làm việc nghe tiếng cửa mở thì nhíu mày muốn lên tiếng quở trách một phen nhưng khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc khiến anh ngày đêm mong nhớ thì cả gương mặt sáng bừng, vội vã đứng dậy đến nỗi va phải ghế, sự lúng túng của anh khiến chút giận dỗi cuối cùng của Lôi Hòa Nghi cũng bay mất nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra lạnh tanh.

Cung Huyền Thương tiến tới vươn tay kéo Lôi Hòa Nghi vào lòng, ôm chặt, đầu vùi vào tóc cô, giọng nói vừa mừng rỡ lại có chút nghẹn ngào.

- Cô nhóc vô lương tâm này cuối cùng em cũng chịu về rồi, có biết anh nhớ em lắm không hả?

- Sớm biết anh nhớ em như vậy em nên ở lại thêm vài tháng nữa mới phải!

Cung Huyền Thương nhìn cô, môi mím lại:

- Em nói bậy gì đó!

Lôi Hòa Nghi dậm chân không chịu thua kém!

- Sớm biết anh không hỏi ý em đã dọn đồ của em đi như vậy em không nên về ngay, chẳng lẽ em không thể ở lại lâu hơn sao?

- Em giận chuyện này!

Lôi Hòa Nghi không đáp khoanh tay nghiêng mặt đi. Cung Huyền Thương dịu giọng ôm cô.

- Không phải lúc trước em đã nói chỉ cần cho em đi du lịch thì sau khi về nước em sẽ chuyển đến sống cùng anh sao? Thế nào, em muốn nuốt lời ư?

- Em nuốt lời khi nào, đồ của em anh dọn sạch rồi em còn có thể thay đổi gì sao?

Lôi Hòa Nghi đang nghĩ liệu khi đó mình đưa ra đề nghị này có phải sai rồi không, cứ có cảm giác bản thân đã tự mình đưa mình vào hang sói.

- Vậy thì em còn giận dỗi anh gì chứ, vừa về chưa kịp làm gì đã giận anh, em không thương anh sao?

- Ai bảo anh không nói trước với em một tiếng chứ?

- Anh chỉ không muốn em đang đi du lịch phải bận tâm mấy chuyện này. Hai chúng ta là một cho nên bất cứ chuyện gì anh cũng có thể sẻ chia với em nhưng có một số chuyện không cần thiết anh có thể tự xử lý để em có thể thoải mái, tương tự em cũng có thể như vậy. Em hiểu tâm ý của anh chứ?

Lôi Hòa Nghi cúi gằm mặt ngẫm ngợi sau đó gật nhẹ đầu. Cung Huyền Thương mỉm cười xoa đầu cô:

- Vậy buổi tối về nhà với anh chứ.

- Vâng!

Tay Cung Huyền Thương co lại kéo Lôi Hòa Nghi sát vào người mình. Một tay nâng cằm cô lên:

- Có nhớ anh không, hửm?

Hai má Lôi Hòa Nghi phớt hồng, ngượng ngùng đáp một tiếng:

- Nhớ!

Bên tai lập tức vang lên tiếng cười trầm ấm của Cung Huyền Thương khiến vành tai cô đỏ rực ngay sau đó anh cúi mặt, đôi môi cô lập tức bị vồ lấy.

Có trời mới biết vừa nhìn thấy Lôi Hòa Nghi, anh đã muốn làm thế này rồi, mãi đến bây giờ mới có thể thực hiện thật sự khiến anh suýt bị nghẹn chết. Cũng vì thế mà động tác có phần mạnh bạo mãnh liệt khiến Lôi Hòa Nghi khốn đốn. Túi xách vì hành động kịch liệt của Cung Huyền Thương mà tuột từ tay cô xuống sàn, cô lập tức ôm lấy vai anh, nhận lấy nhiệt tình của anh.

Căn phòng làm việc rộng lớn vang lên chuỗi âm thanh môi lưỡi dây dưa mờ ám xen lẫn tiếng hô hấp rối loạn cùng với tiếng quần áo ma sát của hai người, may mà hiệu quả cách âm cực kỳ tân tiến nếu không người bên ngoài khó mà tĩnh tâm được.

Nhiệt độ trong phòng vì nụ hôn nóng bỏng của hai người mà tăng cao, bầu không khí bị phủ một tầng hơi thở ái muội. Cung Huyền Thương như bị phá giải phong ấn, một tay cố định ót của Lôi Hòa Nghi một tay tháo cà vạt quăng đi sau đó luồn tay ra sau lưng Lôi Hòa Nghi tìm khóa kéo rồi nhẹ nhàng kéo xuống. Dây áo bị anh kéo xuống bắp tay, bàn tay mang theo vết chai mỏng của anh men theo vạt áo chui vào trong sờ nắn cặp nhũ phong ngạo nghễ của cô, xúc cảm vừa lạ vừa quen khiến Lôi Hòa Nghi run lên. Lưng chạm vào cửa, sự lạnh lẽo chạy dọc sống lưng khiến cô tỉnh táo hơn một chút, hai tay vòng qua cổ Cung Huyền Thương, mặt áp sát ngực ảnh nỉ non:

- Không... không được, đây là phòng làm việc!

Mắt Cung Huyền Thương lập tức lóe sáng, trong mắt lướt qua một tia xấu xa. Anh bế Lôi Hòa Nghi lên đi về phía bàn làm việc, đặt lồng cô ngồi lên bàn, tay vươn ra đẩy giấy tờ sang một bên rồi đè cô xuống bàn. Lôi Hòa Nghi hoảng hốt chống hai tay lên vai anh:

- Anh làm gì thế?

- Ăn em!

Đáp xong mặt lập tức cúi xuống muốn hôn cô nhưng môi lập tức bị tay cô chặn lại.

- Không được!

Ánh mắt Lôi Hòa Nghi ngập nước sau nụ hôn ướt át vừa rồi, lại bị hành động lớn mật của anh dọa, vừa hoảng hốt vừa ngượng ngùng lại có chút giận dỗi khiến cho Cung Huyền Thương nhìn mà miệng đắng lưỡi khô, một ngọn lửa từ thân dưới bốc lên.

Anh hôn lên lòng bàn tay Lôi Hòa Nghi sau đó cầm tay cô đặt lên thắt lưng này, Lôi Hòa Nghi nhìn tay mình, gương mặt đỏ rực, cảnh này quá quen thuộc. Lúc này Cung Huyền Thương chạm tay vào đùi cô, men theo vạt váy lần lên trên, xúc cảm săn chắc mềm mại khiến anh lưu luyến không thôi. Khi ngón tay chạm phải mép quần nhỏ của cô thì lập tức cổ họng liền khô nóng. Ngón tay thon dài lặng lẽ khám phá hoa viên bí mật nhất của cô gái.

Lôi Hòa Nghi bị tập kích bất ngờ chỉ kịp a lên một tiếng kẹp chặt hai chân vô tình kẹp luôn tay Cung Huyền Thương.

- Không ngờ một thời gian ngắn không gặp em lại nhiệt tình như vậy.

Hai tay tách chân Lôi Hòa Nghi ra tiếp tục trêu chọc, đầu cúi xuống ngực cô, cách lớp áo ngậm lấy nụ hồng cắn mút khiến cho phần vải áo bị thấm ướt một mảng. Trên dưới đều bị trêu chọc, thần trí của Lôi Hòa Nghi sắp tan biến cả rồi, cô như chiếc lá lênh đênh giữa biến mặc cho Cung Huyền Thương chi phối. Dùng chút sức lực còn lại siết chặt vai anh mà nói:

- Không được, không thể làm... ở đây không có... không có...

- Không có gì chứ?

- Không có bao cao su...

Dùng toàn bộ khí lực lên tiếng, sau đó cả người Lôi Hòa Nghi như bị rút hết sức lực, nằm trên bàn làm việc của Cung Huyền Thương thở dốc. Rõ ràng cơ thể đã bị Cung Huyền Thương trêu chọc khiến cho dục vọng sống dậy nhưng vẫn cố gắng giữ lấy chút tỉnh táo cuối cùng nhưng Cung Huyền Thương thì không có được kiên nhẫn như vậy. Thu tay lại lần nữa bế Lôi Hòa Nghi lên đi vào phòng nghỉ riêng của anh, nhẹ nhàng đặt cô lên giường sau đó kéo ngăn tủ lấy ra một hộp nhỏ. Lôi Hòa Nghi vừa nhìn thấy đã mở to hai mắt sau đó cả gương mặt đều đỏ như tôm luộc, thứ Cung Huyền Thương vừa lấy ra là một hộp bao cao su còn mới tinh.

Hành động tiếp theo của Cung Huyền Thương càng khiến cô tuyệt vọng hơn. Từng món đồ trên người anh lần lượt bị cởi xuống vứt đi sau đó anh chuyển mục tiêu sang cô, Lôi Hòa Nghi cũng không còn sức phản kháng, như con cá chết mặc anh xử lý. Sau đó lòng bàn tay cô bị anh nhét vào một thứ, không cần nghĩ cô cũng biết là thứ gì. Cung Huyền Thương thấp giọng nói bên tau:

- Ngoan, giúp anh!

Giọng nói trầm thấp dịu dàng như có khả năng thôi miên, Lôi Hòa Nghi bất giác làm theo, xé bao bì giúp anh đeo vào. Sau đó hai thân thể trần truồng lập tức quấn lấy nhau không chút kẽ hở.

Cung Huyền Thương lần này lại điên cuồng hơn, lần trước vì lo ngại Lôi Hòa Nghi là lần đầu tiên nên anh đã cật lực tiết chế bản thân nhưng lần này thì khác. Một tháng xa cách cộng thêm cô gái dưới thân sau khi được tình yêu chăm bón lại càng yêu kiều xinh đẹp khiến anh kiềm lòng không đậu mà trầm luân, chỉ muốn dung hòa cô vào xương máu của mình.

Kết thúc trận mây mưa đã là rất lâu về sau, màn đêm đã buông xuống, thành phố rực rỡ với đèn điện hào nhoáng. Trong phòng hai thân thể một nam một nữ quấn quýt không rời, yêu kiều mềm mại cùng mạnh mẽ tráng kiện trở thành một tổ hợp hoàn mỹ.

Lôi Hòa Nghi mệt mỏi nằm trên ngực Cung Huyền Thương, xấu hổ không dám ngẩng đầu nhìn anh. Còn Cung Huyền Thương thì thỏa mãn ôm người đẹp trong lòng, hạnh phúc nói không nên lời. Hai người cứ duy trì sự yên lặng như thế lát sau bụng Lôi Hòa Nghi vang lên một loạt âm thanh khiến cô chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống. Cung Huyền Thương bật cười hôn lên mái tóc đã bị mồ hôi thấm ướt của cô.

- Đói rồi sao, em muốn ăn gì?

Lôi Hòa Nghi như con mèo nhỏ dụi đầu vào ngực anh làm nũng:

- Muốn ăn đồ anh nấu!

- Vậy về nhà nhé!

- Vâng!

Cung Huyền Thương đứng dậy đi về phía tủ quần áo mặc đồ vào sau đó cầm khăn giấy giúp Lôi Hòa Nghi lau người sạch sẽ, vốn muốn cùng cô tắm uyên ương một phen nhưng cô đang đói đi tắm sẽ không tốt. Lau người sạch sẽ xong lại giúp cô mặc quần áo, thu dọn mớ hỗn độn dưới sàn rồi dìu cô ra ngoài.

Tiến tới cửa cầm lấy túi xách đưa cho Lôi Hòa Nghi, một tay ôm eo cô một tay cầm điện thoại gọi cho Kỷ Tuyên dặn dò vài chuyên rồi cầm chìa khóa xe đưa cô xuống tầng hầm. Cũng may đã qua giờ tan ca nên Cung thị chỉ còn số ít nhân viên ở lại tăng ca, nếu không bộ dạng này của cô bị mọi người nhìn thấy thì tương lai cô không mặt mũi nào đặt chân đến đây nữa mất.

Về đến nhà, Lôi Hòa Nghi vừa đặt mông xuống ghế thì Bánh Bao đã vui vẻ nhào đến quấn quýt bên chân cô. Cung Huyền Thương nhìn một người một chó bật cười rồi đi vào phòng bếp.

Nửa tiếng sau anh gọi Lôi Hòa Nghi vào ăn, trên bàn bày lên vài món ăn nhẹ nhưng rất hấp dẫn, gương mặt Lôi Hòa Nghi sáng lên, cầm lấy đũa. Có sau khi rửa tay xong thì cũng quay lại ngồi cạnh cô.

- Trời đã muộn nên chỉ làm mấy món dễ tiêu hóa, ủy khuất cho em rồi, hôm sau anh sẽ bù lại.

- Không có, rất ngon!

- Vậy ăn nhiều một chút!

Hai người yên lặng dùng bữa sau đó Cung Huyền Thương mang đồ đi rửa, Lôi Hòa Nghi ngồi trên ghế đợi anh. Xong xuôi hai người lên phòng, Lôi Hòa Nghi có chút phấn khích muốn xem xem căn phòng của Cung Huyền Thương sau khi có thêm đồ của mình sẽ trông như thế nào.

Đẩy cửa bước vào, bài trí bên trong khiến Lôi Hòa Nghi không khỏi suýt xoa. Vốn là màu đen trắng lãnh đạm hiện tại đã trở nên tươi sáng hơn với màu trắng thuần, phong cách cũng trở nên ấm cúng mềm mại hơn. Đặc biệt bên cạnh tủ quần áo của Cung Huyền Thương được lắp thêm một tủ quần áo lớn chiếm cả bức tường để treo quần áo của cô, giường cũng được đổi thành một chiếc giường phong cách cô thích, diện tích cũng lớn hơn giường cũ của anh. Bên cạnh giường cũng có bàn trang điểm đặt mỹ phẩm và trang sức cô thường dùng. Nhìn sơ qua không khác gì phòng của cô ở Lôi gia. Lôi Hòa Nghi nắm tay áo Cung Huyền Thương, xúc động.

- Có phải anh đã bỏ rất nhiều tâm sức không?

- Nỗ lực vì em tất cả đều đáng giá!

- Em nghĩ sau này chúng ta không cần trang trí lại phòng tân hôn đâu, như thế này rất tốt rồi!

Cung Huyền Thương từ phía sau ôm lấy cô, đặt cằm lên vai rồi đáp:

- Không được, đến khi chúng ta kết hôn anh sẽ chuẩn bị một nơi khác.

- Nhưng nhà này rất tốt mà, không cần đổi!

- Bé con, em không hiểu. Nơi này hiện tại chỉ là chỗ ở nhưng tương lai hết hôn rồi nhà chính là chốn về của em, là tổ ấm của chúng ta, là nơi con của anh và em trưởng thành, anh không muốn qua loa. Nhưng em không cần lo lắng, anh sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ.

Lôi Hòa Nghi quay người lại ôm anh:

- Cảm ơn anh!

- Mối quan hệ của chúng ta còn cần cảm ơn sao?

- Không cần, không cần, em sai rồi!

- Được rồi, em đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi, hôm nay em đã lao lực nhiều rồi còn gì!

Lôi Hòa Nghi phồng miệng xấu hổ quay người đi đến tủ quần áo lấy một bộ váy ngủ ra rồi đi vào phòng tắm. Cô treo vây ngủ lên bên cạnh là một bộ đồ ngủ của Cung Huyền Thương, còn chưa kịp đóng cửa thì một bàn tay chen vào sau đó là cả thân mình của Cung Huyền Thương.

- Anh... anh... anh...

- Anh cũng muốn tắm!

Nói rồi đóng sập cửa lại, Lôi Hòa Nghi ở trong phòng tắm khóc không thành tiếng. Mặc dù hai người tắm uyên ương Cung Huyền Thương không có làm cái gì hết nhưng không làm gì mới nguy hiểm đấy. Ánh mắt anh không giây phút nào rời khỏi người cô khiến Lôi Hòa Nghi căng như dây đàn, làm gì cũng phải cẩn thận chỉ sợ chọc phải thú tính của Cung Huyền Thương rồi vùi thây trong phòng tắm thôi.

Lát sau Lôi Hòa Nghi mặc váy ngủ thoải mái đi ra, sau lưng là Cung Huyền Thương ung dung sảng khoái. Cô vội vã sấy tóc rồi chui tọt lên giường lấy chăn trùm kín mình lại, nằm sát mép giường. Cung Huyền Thương cũng không vội vã, cầm quần áo của hai người bỏ vào máy giặt xong xuôi đâu vào đấy rồi mới trèo lên giường. Tay duỗi ra kéo Lôi Hòa Nghi ôm vào lòng, vỗ đầu cô:

- Buổi chiều em đã mệt mỏi rồi nên anh sẽ không làm gì nhưng em cũng đừng trêu chọc anh. Ngoan, ngủ đi!

Lôi Hòa Nghi thở phào nhẹ nhõm nhưng trong lòng thầm tính toán chắc chắn phải kiếm việc gì làm thôi, bận rộn như vậy mới không chi Cung Huyền Thương cơ hội làm càn. Nếu cô cứ rảnh rỗi lượn trước mặt anh mãi sớm muộn cũng sẽ có một ngày chết trên giường anh. Dục vọng của người đàn ông này quá mạnh mẽ, quá đáng sợ, lần đầu tiên cô còn nghĩ anh vẫn dịu dàng nhưng chiều nay mọi suy nghĩ đó đều đã không còn, anh rõ ràng là một con sói đói ăn cô không nhả xương. Ngay lúc này dù miệng nói không làm gì nhưng cô vẫn cảm nhận được dục vọng của anh vẫn hừng hực cháy, trong lòng thầm mắng anh lưu mạnh vô số lần.

Hôm sau Cung Huyền Thương đi làm như bình thường không cưỡng ép Lôi Hòa Nghi đi theo anh nữa, cô được rảnh rỗi liền đi hội ngộ với hai người bạn. Ba người hẹn nhau ở một nhà hàng Trung nổi tiếng. Lôi Hòa Nghi vừa vào đã nhìn thấy hai cô bạn của mình ngồi chờ bèn đi sang.

Ninh Mẫn và Lantana nghe tiếng giày cao gót thì cùng ngước nhìn rồi mở to mắt đánh giá người trước mặt sau đó nhìn nhau tủm tỉm cười. Lôi Hòa Nghi khó hiểu nhìn cả hai hỏi:

- Sao vậy?

Lantana nín cười đáp:

- Không có gì, chỉ cảm thấy cô gái được tình yêu chắm bón quả nhiên lột xác trở nên xinh đẹp vô cùng.

Lôi Hòa Nghi vẫn không hiểu gì, Ninh Mẫn bèn kéo tay cô ngồi xuống:

- Nghi à, một thời gian không gặp cậu trở nên xinh đẹp yêu kiều hơn trước rất nhiều đấy. Ánh mắt ướt át mị hoặc nụ cười mềm mại phong tình, ừm... rất quyến rũ. Nói thật đi, có phải cậu và... Cung thiếu... đã làm cái đó rồi không?

Mặt Lôi Hòa Nghi lập tức đỏ rực lên, lúc sáng nhìn mình trong gương cô cũng giật mình một phen nhưng chỉ nghĩ là do thời gian qua được thư giãn thoải mái nên tâm tình tốt mà thôi. Không nghĩ tới nguyên nhân thật sự là vì Cung Huyền Thương.

Nhìn phản ứng của Lôi Hòa Nghi, Lantana lập tức nhận ra nhìn Ninh Mẫn.

- Không cần hỏi nữa, nhìn phản ứng của cậu ấy là mình chắc chắn hai người đó ấy à đã này nọ í ẹ rồi đấy. Nếu không tại sao

Nghi bảo về từ hôm qua mà đến tận trưa hôm nay mới gặp chúng ta, chắc chắn là bị người đàn ông nào đó trói trên giường rồi.

Lôi Hòa Nghi trừng mắt bịt miệng Lantana.

- Cậu nói chuyện giữ kẽ một chút nào!

- Xin lỗi, mình phấn khích quá thôi, không biết khi nào mới được ăn cưới của cậu đây?

- Không vội, mình còn trẻ mà!

- Nhưng Cung thiếu nhà cậu thì không còn trẻ đâu!

- Mình tự có chừng mực huống chi sự nghiệp của anh ấy đang ở thời kỳ hoàng kim, hôn sự của bọn mình nếu chọn lúc này công bố chẳng khác nào như những mối liên hôn gia tộc khác.

- Cũng đúng!

Ninh Mẫn gật đầu rồi quay sang Lôi Hòa Nghi.

Nghi Nghi bị chú Thương thao túng tâm lý rồi!

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Ảnh Đế Truy Thê! - Như Quỳnh

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Như Quỳnh.
Bạn có thể đọc truyện Ảnh Đế Truy Thê! - Như Quỳnh Chương 114 được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Ảnh Đế Truy Thê! - Như Quỳnh sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close