Truyện Ảnh Đế Truy Thê! - Như Quỳnh : chương 19
Ảnh Đế Truy Thê! - Như Quỳnh
-
Như Quỳnh
Chương 19
Bộ hỉ phục này thiết kế cao quý sang trọng, không phải ai cũng mặc được. Cách trang điểm trước của Lôi Hòa Nghi có phần đơn giản nên không hợp với khí chất của hỉ phục cho nên cô mới kêu chuyên viên trang điểm sửa lại makeup theo như cô hướng dẫn.
Bản thân Lôi Hòa Nghi sinh ra là thiên kim đại tiểu thư, linh hồn của thân thể này cũng là một công chúa cao cao tại thượng. Khí chất kiêu ngạo, cao quý không lẫn vào đâu được. Huống chi Hoài Niệm là do Lôi Hòa Nghi thiết kế, sinh ra chính là dành cho cô. Cho nên bộ hỉ phục này khoác lên người Lôi Hòa Nghi thật sự khiến mọi người nhìn không chớp mắt.
Lôi Hòa Nghi cẩn thận nâng tà váy, đi đến chỗ đạo diễn Vương Mạnh, áy náy nhìn ông:
- Đạo diễn Vương, bộ hỉ phục này dùng được chứ ạ?
- Được, dĩ nhiên là được, hiệu ứng mang lại tốt hơn bộ cũ rất nhiều.
- Vậy thì may quá!
- Nếu cháu đã chuẩn bị xong thì chúng ta quay thôi!
- Vâng ạ!
Đạo diễn Vương đi đến chỗ máy quay, Lôi Hòa Nghi vì váy áo rườm rà nên đi hơi chậm, Cung Huyền Thương thấy thế thì đi lên giúp đỡ.
- Cảm ơn!
- Không có gì.
- Thật ngại quá, vì chuyện của tôi mà khiến anh đợi lâu rồi!. Đọc tr𝑢𝙮ệ𝔫 tại ﹛ 𝑇 r U m t r 𝑢 𝙮 ệ 𝔫﹒𝑽𝔫 ﹜
- Không sao, huống chi cô mặc bộ hỉ phục này thật sự rất đẹp. Đợi lâu một chút để có được những cảnh quay xuất sắc cũng rất đáng giá.
Lôi Hòa Nghi chỉ cười ngại ngùng, rụt vai, không nói gì!
Cung Huyền Thương đưa cô đến chỗ quay, anh cũng đến vị trí của mình. Đạo diễn Vương nhìn Lôi Hòa Nghi, cô thở sâu một hơi để lấy cảm xúc, vì chuyện xảy ra nên cô có chút tức giận, cảm xúc có chút khó khống chế. Muốn nhập vai cần có chút thời gian. Lôi Hòa Nghi bình tĩnh, nhập vai sau đó chỉnh váy lại cho ngay ngắn rồi ra hiệu có thể bắt đầu với đạo diễn Vương.
- Action!
Thiên Vũ bước từng bước chậm rãi lên bậc thang, theo sau là hai hàng cung nữ, gương mặt sau khăn choàng đỏ tràn đầy hạnh phúc vì được gả cho người mình yêu.
Nàng đi đến trước mặt Mạc Hiên, hắn đưa tay về phía nàng, nàng không chậm chạp đặt tay mình vào tay Mạc Hiên. Hắn nắm chặt đưa nàng vào trong đại điện kết bái.
Sau khi bái thì cung nữ đưa Thiên Vũ về phòng tân hôn, Mạc Hiên ở lại mời rượu.
Cảnh quay này tương đối đơn giản cho nên hai người chỉ quay một lần là xong. Lôi Hòa Nghi lúc này vẫn đang ngồi ở trên giường trong phòng tân hôn, đợi một lát nữa tổ đạo cụ sẽ sử dụng hiệu ứng ánh sáng để quay đêm động phòng luôn, đỡ phải đợi khi trời tối.
Lôi Hòa Nghi có chút hồi hộp, bởi vì quay cảnh động phòng thì khó tránh khỏi có chút thân mật. Đối phương lại là ảnh đế nổi tiếng, cô lại không thể giống như làm giá mà từ chối trong khi người ta còn chưa nói gì. Bản thân cô cũng không phải sợ fan của Cung Huyền Thương ném đá mình mà bởi vì cô vốn dĩ có xuất thân công chúa hoàng tộc, mỗi hành vi cử chỉ đều phải chuẩn mực, không được quá phận. Cho dù sống ở thế giới này đã bốn năm, đã quá quen với mọi thứ nhưng cô cũng chưa từng yêu đương, không thể tiếp thu được tư tưởng phóng khoáng trong chuyện tình cảm như hiện nay. Cho nên nụ hôn đầu của cô vẫn còn nguyên, mà cảnh quay hôm nay lại khó trán khỏi phải tiếp xúc thân thể với nhau. Nói cô cố tiếp nhận thì dễ, làm mới khó.
Lôi Hòa Nghi cũng đã nhiều lần lén nhìn phản ứng của Cung Huyền Thương nhưng anh lại như không có gì gấp gáp, giống như chuyện này rất bình thường. Chẳng phải vẫn có tin đồn Apmando ảnh đế không đóng cảnh hôn và cảnh giường chiếu sao, trong kịch bản nếu có cũng là quay tá vị hoặc là dùng diễn viên đóng thế. Sao bây giờ vẫn chưa thấy động tĩnh gì cho là Cung Huyền Thương sẽ tá vị vậy. Lôi Hòa Nghi thật sự hoài nghi tin tức mình nhận được là giả.
Lôi Hòa Nghi cố thuyết phục bản thân chỉ là đóng phim thôi, đừng lo lắng, đừng căng thẳng. Mất nụ hôn đầu vào tay Cung Huyền Thương cũng không có gì thiệt thòi, được Cung Huyền Thương hôn chính là ước mơ của hàng ngàn hàng vạn cô gái mà, cô có gì phải sợ chứ. Có thiệt thòi thì cũng chỉ là vì Cung Huyền Thương không phải người cô yêu mà thôi, cùng lắm thì mai mốt xin lỗi chồng tương lai vậy. Ban đầu chấp nhận lời thỉnh cầu của Lôi Lăng Quân cô nên chuẩn bị tâm lý trước mới phải.
Lôi Hòa Nghi nghĩ thế, hít thở mấy lần để trạng thái trông được tự nhiên hơn.
Cung Huyền Thương bên kia đang để chuyên viên trang điểm trang điểm lại sao cho giống một tân lang vừa quá chén trong hôn lễ của mình. Anh thấy lớp trang điểm đã ổn thì ra hiệu với đạo diễn rồi bắt đầu vào vị trí.
Mọi người xung quanh bao gồm đạo diễn, Từ Mộng đều đang đợi Cung Huyền Thương để nghị quay tá vị hoặc dùng diễn viên đóng thế. Nhưng nhìn lại Cung Huyền Thương rất tự nhiên và sảng khoái đi vào vị trí thì không khỏi trợn mắt đặc biệt là Từ Mộng, lồng ngực cô ta đang phập phồng lên xuống vì giận.
Cao hứng nhất ở đây không ai khác chính là đạo diễn Vương, không phải vì Cung Huyền Thương chịu đóng cảnh hôn này mà là vì nhìn phản ứng này thì có lẽ Cung Huyền Thương đã bắt đầu để ý tới Lôi Hòa Nghi rồi. Bình thường dù là minh tinh quốc tế, Cung Huyền Thương cũng từ chối diễn cảnh thân mật chứ huống chi là người mới như Lôi Hòa Nghi.
Cho nên mới nói, đạo diễn Vương đã sống hơn nửa đời người, luẩn quẩn trong giới này mấy mươi năm, Cung Huyền Thương dù che giấu tốt cũng không thể qua mặt được ông. Nếu không phải còn đang quay thì ông thật sự muốn gọi điện báo ngay tin vui này cho Lôi Lăng Quân biết, thằng nhóc này hao tổn tâm trí cuối cùng cũng có kết quả.
Quần chúng ăn dưa xung quanh dù nhận ra thái độ của Cung Huyền Thương khác với bình thường nhưng cũng chẳng ai dám nói gì. Yên lặng ngồi một bên, mang theo một bụng hiếu kỳ xem hai người diễn.
Đạo diễn vừa hô quay thì Cung Huyền Thương đã hóa thân thành Mạc Hiên vừa bị chuốc say sau khi thành thân, đang loạng choạng được người đỡ về động phòng.
Mạc Hiên mở cửa đi vào, Thiên Vũ ngồi trên giường giật mình một cái, mặt thoáng chốc đỏ bừng, vô cùng xinh đẹp.
Mạc Hiên chậm rãi đi đến bên giường, mở khăn che mặt của nàng lên, đôi mắt nhìn Thiên Vũ vừa có si cuồng vừa áy náy nhưng cũng có sự quyết liệt. Thiên Vũ đang cúi đầu e thẹn nên không nhìn thấy vẻ mặt đó. Nàng vừa ngẩng đầu, Mạc Hiên đã quay người đi rót rượu, hai tay cầm hai ly rượu đi đến, đưa cho Thiên Vũ một ly, cả hai uống rượu giao bôi.
Mạc Hiên đặt li rượu xuống bàn trước, Thiên Vũ đặt xuống sau, nàng nhìn Mạc Hiên sau đó lại cúi đầu, ngại ngùng nói:
- Ta... ta đi tháo trang sức!
Mạc Hiên gật đầu, nàng liền xách váy đi đến bàn trang điểm. Mạc Hiên nhìn nàng từ từ tháo trang sức trên đầu xuống, hai chân bất tri bất giác đi đến đứng sau lưng, giúp nàng tháo trang sức. Sau một hồi, trang sức đã tháo xong, Mạc Hiên đỡ nàng đứng dậy, giúp nàng cởi bớt hỉ phục vừa dài vừa nặng ra, hiện tại trên người nàng chỉ còn một kiện áo ngủ màu đỏ tươi yêu diễm.
Tròng mắt Mạc Hiên nhiễm đỏ, nhìn Thiên Vũ không chớp mắt, nàng không dám nhìn thẳng mặt hắn nhưng có thể thấy rõ hai má nàng đã đỏ rực.
Mạc Hiên không nói không rằng đột ngột ép sát Thiên Vũ vào bàn trang điểm, hai thân thể dính sát vào nhau không chút kẽ hở.
Thiên Vũ bị dọa rên lên một tiếng mềm mại quyến rũ, đôi mắt Mạc Hiên càng thêm điên cuồng, hắn cúi đầu cắn cắn cần cổ như cổ thiên nga của nàng. Thiên Vũ ngại ngùng nhắm mắt, mặt càng đỏ hơn, Mạc Hiên bên tai nàng giống như cảm nhận được sự sợ hãi của nàng, dùng giọng nhỏ nhất để trấn an nàng:
- Đừng sợ!
Giai nhân vẻ mặt đỏ ửng yêu kiều, diễm lệ lại dùng ánh mắt giận dỗi có chút quyến rũ nhìn mình, Cung Huyền Thương lần đầu trong đời cảm thấy trái tim mình đập hơi nhanh.
Danh Sách Chương: