Truyện Bất Hủ Kiếm Thần - Lâm Dịch (full) : chương 96 - lừa đảo

Trang chủ
Kiếm Hiệp
Bất Hủ Kiếm Thần - Lâm Dịch (full)
Chương 96 - Lừa đảo
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Vương Bán Tiên khôi phục lại dáng vẻ của tiền bối, ho nhẹ một tiếng, nói:

- Sư phụ của ngươi sống thật khỏe đó, được rồi, ta còn có chút chuyện. Các ngươi cứ ở đây tiếp tục canh gác, ta sẽ mang đệ tử đi trước.

Mấy người Tất Sát đồng thanh nói:

- Cung tiễn tiền bối.

Vương Bán Tiên ừm một tiếng, đang muốn kéo Lâm Dịch rời đi thì người sau vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích. Hắn xấu hổ cười cười, nói:

- Sư phụ à, người dạy ta lâu như vậy chưa cho ta một kiện bảo vật nào cả. Bình thường người nói vật của ngươi cấp bậc rất cao, cho ta ta cũng không dùng được. Lần này hiếm khi gặp phải một chút bằng hữu trong Tu chân giới, nể mặt mũi của người, không bằng để cho bọn họ đưa cho ta một chút đi.

Sau khi mấy tu sĩ này nghe xong thiếu chút nữa đã chửi ầm lên, tiểu tử này quá vô sỉ rồi, đây không phải là ăn cướp hay sao?

Chỉ là dù sao mấy người cũng đã tu đạo nhiều năm, tiện tay xuất ra một kiện bảo bối cũng không phải là chuyện khó khăn, lại vừa nghĩ, nếu như có thể bởi vậy mà kết giao với một tiền bối bí hiểm như vậy thì cũng là một phen cơ duyên.

Trước kia Lâm Dịch bị Tất Sát đau khổ truy sát, thiếu chút nữa đã bị hắn giết chết, khó có được một cơ hội làm cho đối phương chảy máu, hắn lập tức thuận thế leo lên, muốn vơ vét một chút.

Vương Bán Tiên lại càng hoảng sợ, oán thầm, tiểu tử này thực sự là to gan lớn mật, lại dám mượn thế của hắn để lừa gạt tu sĩ Nguyên Anh.

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng trên mặt lại không tỏ vẻ gì, hắn trầm ngâm nói:

- Cũng được, để đám tiểu bối này cho ngươi mấy món đồ, coi như là lễ gặp mặt đi.

Vẻ mặt Tất Sát cứng đờ, khóe miệng run run mấy cái, nhìn dáng vẻ híp mắt cười của Lâm Dịch, đột nhiên hắn có cảm giác muốn đánh người.

- Ta và các ngươi không quen biết, dựa vào cái gì mà ta phải đưa lễ gặp mặt chứ! Vật của ngươi cấp bậc cao, đồ của ta chính là rau cải trắng ven đường sao?

Trong lòng Tất Sát lẩm bẩm, đang do dự có nên uyển chuyển cự tuyệt hay không thì vài tu sĩ Kim Đan phía sau đã xông tới, trong tay mỗi người đều mang theo Linh khí linh quang bắn ra bốn phía, đưa tới trước mặt của Lâm Dịch.

Một tu sĩ Kim Đan trong đó cười nịnh nói với Lâm Dịch:

- Đạo hữu đừng có khách khí, lần đầu gặp mặt, Linh khí Thiên giai nho nhỏ chỉ là một chút kính ý, xin hãy nhận lấy.

Tu sĩ Kim Đan kia nói:

- Thanh bảo kiếm này của ta là cực phẩm trong Linh khí Thiên giai, công kích vô song, xin vui lòng nhận.

Linh khí mà tu sĩ Trúc Cơ bình thường sử dụng cũng chỉ là Linh khí Thiên giai, có thể có được một kiện linh khí Thiên Giai cực phẩm thì tuyệt đối sức chiến đấu sẽ đề thăng lên một cấp bậc lớn.

Tất Sát nhìn thấy mấy tên tu sĩ Kim Đan này chỉ xuất ra vài món Linh khí, hắn nhẹ thở phào nhẹ nhõm, nghĩ ngợi nói:

- Mấy người này cũng không ngốc, tu sĩ Kim Đan đều dùng Đan Khí thuộc về mình, Linh khí ở trong mắt bọn họ không hề có chút giá trị nào cả. Cho nên lúc này dâng ra không có một chút đau lòng nào cả.

Có mấy người này ra mặt, Tất Sát đã yên lòng, hắn chỉ cần móc ra một kiện đồ đạc có cấp bậc hơn bọn họ là được. Thân là Nguyên Anh đại tu sĩ, bảo vật trên người phong phú, tiện tay xuất ra một thứ cũng có giá trị cao hơn so với Linh khí Thiên giai.

Lâm Dịch sao lại không nhìn ra suy nghĩ của mấy tu sĩ Kim Đan này chứ? Trong lòng hắn cười nhạt, trên mặt lại hiện lên nụ cười vô hại, hắn tiến về phía trước, cầm lấy một kiện Linh khí rồi suy nghĩ.

Thứ Lâm Dịch cầm chính là món linh khí Thiên Giai cực phẩm, một thanh bảo kiếm có linh quang bắn ra bốn phía, hàn ý bức người.

Chủ nhân của thanh bảo kiếm này là một tán tu, mặt béo, vóc người tựa như một củ khoai, là Điển Bị, ở trong Tu chân giới cũng có chút danh tiếng, được gọi là Đa Bảo Đạo Nhân.

Lúc này trong mắt của hắn hiện lên một tia kiêu ngạo, một tu sĩ Kim Đan kỳ nhìn thấy thanh kiếm này cũng sẽ yêu thích không buông tay. Thanh kiếm này trong hàng Linh khí là cực phẩm nhất, lúc đó hắn cũng mất một phen tâm tư mới thu được thanh kiếm này. Chỉ là sau đó tiến giai thành tu sĩ Kim Đan cho nên mới bỏ không dùng mà thôi.

Đột nhiên, một tiếng bẻ gãy đột nhiên vang lên.



- Phanh!

Điển Bị sửng sốt, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào thanh bảo kiếm trong tay Lâm Dịch, miệng mở nửa ngày không nói được một lời, sắc mặt thống khổ, trong mắt lóe lên một tia đau lòng.

Các tu sĩ Kim Đan còn lại ồ lên, trong mắt của Tất Sát hiện lên vẻ kinh ngạc.

Bảo kiếm mới vừa rồi còn hoàn hảo không tổn hao gì, lúc này đã bị gãy thành hai đoạn, lẳng lặng nằm ở lòng bàn tay của Lâm Dịch. Linh khí bị bóp nát, linh khí tứ tán, không còn có Linh Vận như vừa rồi nữa, giống như là hai đoạn sắt thường vậy.

Hóa ra Lâm Dịch nhìn thấy mấy người này chỉ móc ra vài món Linh khí để đánh lừa hắn, sinh lòng bất mãn cho nên mới âm thầm dùng sức, trực tiếp bóp gãy chuôi bảo kiếm này.

Đoạn kiếm thần trong cơ thể bí của Lâm Dịch lần nữa hấp thu một mảnh nhỏ, Bất Diệt kiếm thể lại được đề thăng lên một bậc. Trong Tịch Tĩnh cốc, Bất Diệt kiếm thể trải qua sinh tử nhị khí cọ rửa nhiều lần, muốn bóp gãy Linh khí Thiên cấp quá là dễ dàng.

Thân thể của Lâm Dịch so với Linh khí Thiên giai còn mạnh mẽ hơn rất nhiều, mấy người này tùy tiện xuất ra vài món Linh khí Thiên giai, đối với Lâm Dịch cũng không có một chút công dụng nào. Cho nên sao hắn có thể coi trọng được chứ?

Trong mắt Điển Bị lóe lên vẻ giận dữ, thở hổn hển, lại cố kỵ Vương Bán Tiên cho nên không dám làm càn, chỉ là chỉ vào Lâm Dịch run giọng nói:

- Ngươi, ngươi, ngươi...

Nói quanh co nửa ngày, lại không biết nên nói cái gì.

Xuất thủ giáo huấn thì nhất định sẽ không được, đừng xem tiểu tử này tuổi còn trẻ, thân thể có thể bóp gãy linh khí tuyệt đối đã trải qua đan khí Thối Thể, tiểu tử này giả heo ăn hổ, hắn là tu sĩ Kim Đan!

Điển Bị bừng tỉnh, không sai, chỉ có tu sĩ Kim Đan mới có khả năng bằng vào thân thể bóp gãy linh khí.

Chỉ là ngẫm lại cũng có thể nghĩ được, sư phụ của hắn tu vi thâm bất khả trắc, đồ đệ sao kém được chứ? Nhưng mà ngươi không muốn Linh khí thì thôi đi, vì sao lại còn bóp gãy chứ!

Trong lòng Điển Bị đã mắng mười tám đời tổ tông của Lâm Dịch, cơ thịt béo trên mặt tức giận đến mức run run.

Hiện tại Lâm Dịch đã thu liễm khí tức tới xung quanh đoạn kiếm thần bí, những người khác không nhìn ra được tu vi của hắn, cho nên càng có vẻ càng thần bí khó lường.

Trong lòng Điển Bị rầu rĩ, tiến lên khiển trách cũng không tiện, sư phụ tiểu tử này ở một bên nhìn chằm chằm vào đó. Cái Linh khí cũng không phải là cái gì quan trọng cả, thế nhưng nếu cứ nhịn xuống như vậy thì quá là đáng hận.

Lâm Dịch ném hai đoạn kiếm đã gãy xuống đất, khoanh hai tay lại, dùng vẻ mặt vô tội nói:

- Đạo hữu đừng tức giận, ta không cố ý, ta vốn tưởng rằng đạo hữu tự tin như vậy thì nhất định bảo kiếm này sẽ không thầm thường. Thế nhưng ai biết lại không chịu nổi được một chút va chạm như vậy.

- Con bà nó, ngươi gọi đây là va chạm sao? Ngươi bẻ gãy nó đó!

Đương nhiên lời này Điển Bị chỉ dám chửi ở trong lòng mà thôi. Hắn hít sâu một hơi, sắc mặt chợt đỏ bừng, len lén liếc mắt nhìn Vương Bán Tiên. Người sau hai mắt khép hờ, trên mặt không hề có vẻ gì là bận tâm, hiển nhiên đối với tất cả chuyện này hắn không quan tâm.

Điển Bị bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là nuốt ngụm ác khí này vào trong bụng.

Lâm Dịch ngại ngùng cười cười, nói:

- Xin lỗi đạo hữu, để ta đi xem Linh khí của những người khác thế nào.

Nói xong, Lâm Dịch đi tới trước mặt các tu sĩ Kim Đan còn lại, đưa tay cầm Linh khí.

Các tu sĩ Kim Đan kia không kịp phản ứng, vẫn còn ngây ngô cười làm lành nói:

- Đạo hữu, nhìn của ta một chút xem, ha ha.

- Phanh!

Linh khí bị một bóp tiện tay của Lâm Dịch bóp nát, tên tu sĩ Kim Đan kia trợn tròn mắt, nửa ngày sau mới phục hồi tinh thần lại, khóc không ra nước mắt:



- Con mẹ nó đây quả thực là cường đạo rồi!

Lâm Dịch bĩu môi, đi đến chỗ tên tu sĩ Kim Đan kế tiếp, nhìn Linh khí trong tay hắn, trong mắt lóe lên vẻ hưng phấn.

Cả người tên tu sĩ Kim Đan kia run run một cái, sắc mặt ửng đỏ, đưa tay xoay ngược lại, không ngờ lại thu Linh khí vào, cười cười nói:

- Đạo hữu đừng xem thì hơn, Linh khí của ta đây không lọt vào được mắt của đạo hữu, ta sẽ đổi lại một kiện khác, đổi lại một kiện khác cho đạo hữu.

Đùa gì chứ, Linh khí không đáng bao nhiêu tiền, cũng không thể để cho ngươi bóp nát chơi. Mấy tên tu sĩ Kim Đan còn lại cũng vội vàng thu Linh khí đã lấy ra về.

Lâm Dịch híp mắt cười nhìn mọi người, nói:

- Vậy các ngươi có bảo bối gì, lấy ra cho ta xem một chút đi?

Lâm Dịch cũng tạm thời cao hứng, nhớ tới lúc hắn còn ở Trúc Phong của Dịch Kiếm tông lừa gạt đám tu sĩ của Hàn Nguyên Cốc. Khi đó hắn chỉ là tu sĩ vừa mới Ngưng Khí không được bao lâu, hôm nay hắn đã đi xa hơn trên con đường tu tiên, không còn là đứa trẻ tâm tư đơn thuần như trước đây nữa.

Nghĩ vậy, khóe miệng Lâm Dịch mỉm cười.

Nụ cười vốn là biểu hiện tốt đẹp, nhưng ở trong mắt các tu sĩ Kim Đan ở đây lại khác, mấy người kia liếc nhìn nhau, phía sau lưng cảm thấy lạnh lẽo.

Không tốt, tiểu tử này lại đang tính toán cái gì đó.

Điển Bị cắn răng, trên mặt lộ ra vẻ đau lòng, lấy ra một món đồ ở trong túi trữ vật, đưa tới rồi nói:

- Là, là món này, xem có thích hợp hay không.

Lâm Dịch mới vừa nhận lấy thì đã nghe được tu sĩ Kim Đan bên cạnh kinh hô.

- Định Tâm Ngọc!

- Không ngờ lại là Định Tâm Ngọc!

Tất Sát hơi biến sắc, có chút thâm ý nhìn Điển Bị, tu sĩ này có của cải rất dày. Không ngờ ngay cả Định Tâm Ngọc cũng tiện tay đưa ra được.

Định Tâm Ngọc là một loại khoáng thạch rất hiếm có, vô cùng hiếm thấy. Lúc tu luyện đeo ở trên người có thể đề phòng tâm ma quấy phá, là một loại bảo vật chỉ có thể gặp mà không thể cầu.

Đừng nói là các tu sĩ Kim Đan khác, cho dù là Tất Sát nhìn thấy cái Định Tâm Ngọc này thì cũng có chút đỏ mắt.

Cái này là đồ tốt, Lâm Dịch không chút do dự, trực tiếp bỏ vào trong túi trữ vật của mình, trên mặt hiện lên vẻ thỏa mãn. Sau đó hắn nhìn về phía vài tu sĩ Kim Đan còn lại.

Lâm Dịch rất chờ mong.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Bất Hủ Kiếm Thần - Lâm Dịch (full)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Kiếm Hiệp    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Tuyết Mãn Cung Đao.
Bạn có thể đọc truyện Bất Hủ Kiếm Thần - Lâm Dịch (full) Chương 96 - Lừa đảo được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Bất Hủ Kiếm Thần - Lâm Dịch (full) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close