Nhìn chàng thanh niên cầm trường đao cúi đầu nhắm mắt, mọi người đều ngừng hô hấp, chờ đối phương xông trận.
Giang Khương nhắm mắt, hô hấp càng lúc càng nhẹ, điều chỉnh trạng thái đến mức thư giãn nhất, sau đó yên lặng để bản thân tiến vào trạng thái Minh Không.
Giang Khương cúi đầu nhắm mắt đứng mười mấy giây vẫn không có phản ứng, những người vây quanh bắt đầu bàn tán.
- Không phải Giang Khương sợ rồi chứ?
Một người chắc đi theo trưởng bối của mình đến góp vui quay sang nói với cô gái bên cạnh.
Cô gái bên cạnh khẽ cau mày, thấp giọng nói:
- Hẳn không thể nào. Hôm nay có người ở Thiên Y Viện, nhiều nhất cũng chỉ bị thương thôi. Tề gia không dám ra tay quá nặng với anh ta đâu.
Nói đến đây, cô gái dừng lại một chút rồi liếc mắt nhìn Giang Khương, do dự một lát rồi nói:
- Nhìn khí thế của anh ta, nhất định không phải là sợ.
- Nhưng cô nhìn biểu hiện của anh ta bây giờ, chẳng lẽ là đang giả vờ? Nếu không thì là đang câu giờ.
Thấy Giang Khương vẫn không ngẩng đầu lên, chẳng khác nào đang giả vờ, cô gái này nói.
- Im lặng đi.
Nghe hai người nói chuyện với nhau, một người đàn ông trung niên mái tóc hoa râm thấp giọng khiển trách.
Nghe tiếng răn dạy của người đàn ông, hai cô gái vội im lặng, sau đó quay sang nhìn Giang Khương.
Hai người vừa nhìn sang, vẫn nhìn thấy Giang Khương không hề động đậy, vẫn duy trì trạng thái giả nai đó. Nhưng vừa mới bị khiển trách, hai người không dám khinh thường, cẩn thận nhìn kỹ, đột nhiên giật mình, kinh ngạc liếc nhìn nhau.
Nhìn vào mắt đối phương, cả hai xác định mình không có bị hoa mắt.
Giang Khương vẫn đứng im, trường đao cũng không hề động đậy, trường đao của các cao thủ bên cạnh cũng không có gì khác thường. Nhưng tóc của hắn đang bay phấp phới trong lúc trời lại không có gió.
Không có gió nhưng tóc vẫn tự động bay, điều này đại diện cho điều gì?
- Làm sao có thể?
Hai người hoảng sợ trong lòng. Biểu hiện này chính là nội khí thẩm thấu ra ngoài. Chỉ có vận dụng nội khí đến cực hạn, và cũng chỉ có Thiên giai mới có khả năng xuất hiện tình huống này. Tuy nói Địa giai tầng một cũng có thể làm được nhưng rất ít.
Trong lúc hai người còn chưa hồi phục lại tinh thần, trong đầu Giang Khương đã hiện lên một tin tức. Động.
Trước tầm nhìn đã trở nên rõ ràng, Giang Khương chậm rãi ngẩng đầu, thanh đao trong lòng bàn tay nhẹ nhàng chuyển động.
Đồng thời, dưới chân Giang Khương cũng động. Mọi người chỉ cảm thấy mắt hoa lên, Giang Khương đã lao vào trong trận. Chờ đến khi bọn họ nhìn thấy rõ thân ảnh của Giang Khương, lúc này Giang Khương đã vọt được vào Trường Đao trận hai thước. Nói cách khác, Trường Đao trận trong nháy mắt đã bị hắn xông qua được một phần tư.
Quả thật chính là như vậy. Hai cao thủ Địa giai tầng một đứng trước nhất còn chưa kịp phản ứng, bóng dáng Giang Khương đã biến mất. Duy nhất kịp phản ứng, giơ cao trường đao trong tay chém tới Giang Khương cũng chỉ có cao thủ hàng thứ hai và thứ ba.
Hây! Hai cao thủ đứng hàng thứ hai là Địa giai tầng ba. Khi bọn họ hồi phục lại tinh thần, Giang Khương đã xông qua người bọn họ. Nhưng cao thủ hàng thứ ba là Địa giai tầng hai đã tự động phản ứng, huy đao chém tới Giang Khương. Hai cao thủ hàng thứ hai thì chém tới đằng sau.