Chuyện này là một đả kích rất lớn với Lý Hân, không khác gì một trận sấm sét dữ tợn.
Cô ấy không còn mặt mũi nào gặp lại cha mẹ mình.
Hồn phi phách lạc trở về trường học, loanh quanh một hồi vẫn không có cách nào tiêu tan được, nên mới đành làm chuyện ngu xuẩn như vậy.
Sau khi nghe Lý Hân khóc lóc kể lại, Thẫm Tĩnh Nghi vô cùng tức giận, nói: "Cô bé ngốc này, đây là lỗi của người khác, em không có lỗi và em cũng không cần gánh chịu trách nhiệm. Người đáng chết phải là Lưu Tiến chủ câu lạc bộ Đế Hào kia mới đúng."
"Em từ từ suy nghĩ lại, cha em đã bệnh nặng nằm viện rồi, nếu em còn suy nghĩ không thông nữa, thì mẹ em sẽ phải nhận bao nhiêu đả kích nữa?"
Lý Hân bật khóc.
Thẩm Tĩnh Nghi kiên nhẫn an ủi cô ấy.
Sau khi tâm trạng của Lý Hân ổn định lại một chút, Thẫm Tĩnh Nghi nhẹ nhàng nói: "Bạn học Lý Hân này, em phải tự suy nghĩ về điều đó, đừng làm những điều ngu ngốc như vậy nữa, em không cần phải lo lắng quá nhiều về bệnh tình của cha em nữa, Cô Thẩm tôi sẽ giúp em "
"Và tên Lưu Tiến đó, hắn ta chắc chắn phải chịu quả báo."
....
Câu lạc bộ Đế Hào.
Một tên mặt sẹo đang ngồi ở trên ghế sa lon hút xì gà, người đàn ông gầy gò bên cạnh cười nịnh nọt nói: "Lưu tổng, ngài có hài lòng với cô gái hôm qua tôi đưa tới không?"
"Ha ha, không tệ, hơn nữa còn là một chú chim con, sau này chắc chắn sẽ còn nhiều cô gái ngu xuẩn dễ bị lừa gạt như vậy nữa." Tên mặt sẹo mãn nguyện phun ra một ngụm khói, cười to nói.
Người đàn ông gầy gò nói: "Đại học Giang Nam còn nhiều nữ sinh giống như vậy nữa. Tôi sẽ tìm thêm một số cô gái nữa, chắc chắn sẽ làm hài lòng Lưu tổng."
"Từ từ không cần vội, tôi sợ cơ thể này không chịu đựng được nhiều như vậy."
"Lưu tổng quá khiêm tốn, nhìn thân thể cường tráng của ngài này, Long Chiến Cửu Phượng cũng không phải vấn đề...!"
"Ha ha, cậu rất biết ăn nói."
qua đêm? Chắc chắn không thể nào!