Khi nghe Khương Thừa Nghiệp nói lời này, tất cả mọi người trong Khương gia đều sinh ra lòng tuyệt vọng, liên tục đem Lục Vân ra mắng.
Đều do thứ đáng chết đó!
Khu Đông Hải, căn cứ Vũ Minh.
Hội nghị bàn tròn kết thúc.
Cố Trường Hưng sánh vai cùng Lạc Ly đi ra ngoài, trong miệng còn đang nói về dị nhân, thì Hàn Khải và đám viên chấp pháp vội vã quay lại, trên khuôn mặt trần đầy vẻ tức tối và buồn bực.
Cố Trường Hưng cau mày và hỏi: "Hàn hộ pháp, vừa rồi chúng ta mới tổ chức một cuộc họp khẩn cấp, tại sao cậu lại rời đi lâu như vậy? Còn mang đi nhiều viên chấp pháp như thế?"
Hàn Khải sải bước trước mặt Cố Trường Hưng và nói: "Khởi bẩm minh chủ, lần này tôi gặp một người còn nguy hiểm hơn dị nhân, tôi nghĩ có thể liệt vào tội phạm truy nã cấp SSS."
"Tội phạm truy nã cấp SSS."
Trong lòng Cố Trường Hưng và Lạc ly đều cả kinh.
Cố Trường Hưng thể hiện vài phần nghiêm túc, nói: "Lệnh bắt giữ cấp SSS là lệnh bắt giữ cấp cao nhất của Long quốc Vũ Minh, không thể chỉ vì một câu nói mà tùy tiện hạ xuống được, đầu tiên phải trình bày rõ trước Tổng Minh, đối phương là loại người gì?”
Ngay cả những dị nhân xấu xa cũng chỉ là tội phạm truy nã cấp S, cấp SSS, nếu so với dị nhân thì chắc chắn phải hung ác gấp mười, hoặc gấp trăm lần!
Cố Trường Hưng phải thận trọng.
Hàn Khải nói: "Đối phương là Tôn Giả cảnh."
"Cái gì? Tôn Giả cảnh?"
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sợ hãi, Cố Trường Hành đương nhiên cũng không ngoại lệ, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc, hỏi: "Tình hình thế nào, hãy nói rõ chi tiết."
"Ông đã mang hắn tới đây?"