Hai người bước vào đại điện.
Tất cả các tín đồ Tà linh xung quanh đều cảm thấy như chúng đang đối mặt với một kẻ thù đáng gờm.
Cho nên bọn chúng không dám hành động hấp tấp.
Người thanh niên này là một tu sĩ, làm sao bọn chúng có thể đấu lại.
Chỉ có giáo chủ mới có thể trừng phạt hắn!
Ánh mắt sâu thẳm của Tà linh giáo chủ đột nhiên ngưng tụ thành một tia sáng lạnh lẽo khi ông ta nhìn thấy Lục Vân đi vào.
Nhưng rất nhanh.
Ông ta vô thức nhìn về Sở Dao đang ở bên cạnh.
Đây là bản năng phản ứng có điều kiện.
Ai bảo ông ta là kẻ háo sắc!
Cô gái nãy đã trộm đi vô số tà linh khí của bọn họ, khi nghe các tín đồ Tà linh miêu tả cô vô cùng xinh đẹp, trong đầu Tà linh giáo chủ đã nổi lên tâm tư muốn đem đối phương thu làm nữ sủng.
Nhưng trước đây ông ta chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy Sở Dao.
Giờ phút vừa nhìn thấy.
Phải nói là xinh đẹp đến ngỡ ngàng.
Trước đây, ông ta luôn cho rằng những nữ sủng kia đã xinh đẹp lắm rồi, giờ đột nhiên ông lại cảm thấy bản thân thật đần độn.
Cô gái này, ông ta nhất định phải có cho bằng được!
Đôi mắt của Tà linh giáo chủ lộ ra vẻ tham lam không tài nào che giấu đi, như thể ông ta muốn lột sạch quần áo của Sở Dao ngay lập tức.