Trans: Zard
Chúc các bạn buổi tối tốt lành.
---------------
“Tên cậu là gì?”
Một cô gái đột nhiên sờ lấy quần người ta ngay lúc mới gặp.
“Earth. Đó là tên tôi.’
“…… Earth…… Earth, con trai! Vâng, mình sẽ nhớ!”
“Không không không, con trai chứ có phải sinh vật hiếm gì đâu… mà thôi kệ vậy…”
Dù biết là không có ác ý nhưng cổ đúng thật kì lạ
Với ít sự cảnh giác nhất, tôi đã cho cô ấy câu trả lời.
Và rồi, không rõ là vì tôi đã nói ra tên mình hay không, cô gái ấy nhẹ mỉm cười.
“Mình là Kron. Xin hãy giúp đỡ mình nhé Earth.”
“…… Kron?”
『Hả!?』
Cô gái ấy bảo tên mình là… Kron.
Chúng tôi chỉ mới giới thiệu tên với nhau. Nhưng thế vẫn chưa giải quyết được gì.
“Cô là … ma tộc sao?”
“Vâng?”
Tại sao ma tộc lại ở đây? Có lẽ cũng không phải chuyện gì lạ khi một bán ma tộc như Bro có thể gia nhập võ đường của đất nước này.
Thế nhưng tôi rất bất ngờ khi biết còn những ma tộc khác nữa ở đây, đó là vì tôi chỉ thấy mỗi con người ở đất nước này trừ Jamdi’el.
Và rồi……
“Khổ dâm? Cậu…… giống Machio sao?”
“…… Hả? Anh Machio á? Anh Machio rõ ràng là con người kia mà.”[note30388]
“Ể? Nhưng hồi trước Karui vừa cười vừa kể mình là những người lúc nào cũng chú tâm ra sức tập luyện như Machio, họ thuộc loài có tên là ‘Khổ Dâm’. Nhưng mà nhé, tớ thì chưa từng làm gì đó quá sức như vậy nên không được gọi tớ là khổ dâm đâu đó.”
“……… Con nhỏ Karui này……”
“Nhưng mà, Karui cũng bảo rằng cô bé rất kính trọng Machio vì anh ấy mạnh mẽ, ân cần và cơ bắp hơn bất cứ ai.”
Không ổn rồi. Trí tưởng tượng của cô nàng này bay cao quá rồi. Mà đúng hơn, là do cô ta ngốc thật nhỉ.
“…… À… nói sao nhỉ… mà, nãy giờ cô đã nhắc đến tên của Karui nhiều rồi, cô… cũng sống ở nhà thờ sao?”
“Vâng. Mình sống trên tầng thượng á.”
Tầng thượng của nhà thờ. Nó là một nhà thờ lớn nên hẳn bên trên vẫn còn nhiều phòng.
Mà nói, chắc chắn sẽ có phòng cho các sơ không liên quan, và tôi thì không thích đi lung tung quanh nhà thờ.
Thế nên tôi không nghĩ sẽ còn ai đó khác ở đấy, chưa nói đến chuyện cô ấy là ma tộc.
『…… Kron…… không… không lẽ nào… cô nhóc này… không….. nhưng…… có thể sao? Việc này…』
Tre’ainar thì lại ngạc nhiên hơn cả tôi.
Cho đến giờ, Tre’ainar chưa từng hoang mang đến vậy khi gặp ông Aka, Bro, hay Toulowe, nhưng lần này, chỉ vì cô gái tên Kron trước mặt, ông ta trông cực kì khó chịu.
“Umm~… nãy giờ… cậu…”
“Dah?? Cái gì vậy!? Này này! Cô làm cái gì vậy?”
Ngay khi tôi vừa lơ đễnh một cái, Kron đã ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào tôi bằng ánh mắt ngây thơ. Hơn nữa, khuôn mặt cô ấy quá gần.
Tôi đã lùi lại bởi sự thiếu khoảng cách cá nhân của cô nàng này.
Nhưng Kron có vẻ gì đó rất vui khi nhìn tôi…
“Fufufu, cậu… là người thứ hai đó!”
“…… Hả?”
“Trước giờ mọi người tớ gặp ai cũng nói chuyện lịch sự hết… nhưng cậu thì không. Cậu là người thứ hai như vậy đó!”
Có vẻ cô ấy không quen cách nói chuyện bình thường, đặc biệt là với người khác giới.
Chỉ thế thôi mà đã trông vui đến vậy, đúng là một cô gái kì la,.
Và…..
“Từ hồi anh Bro đó!”
“Bro!?”
“Ơ! Cậu cũng biết anh Bro sao?”
“À, ờ, tôi có biết…”
Trong số tất cả mọi người, cô ấy bảo tôi có bầu không khí giống anh ta… nhưng…… chưa từng nghe gì khác ngoài những lời lẽ kính trọng, rốt cục cô nàng này là ai…
“Tiểu thư Kron, người có ở đây không?”
“Ara?”
“Eh, geh!?”
Ngay lúc ấy, một đôi cánh đen tuyền xuất hiện giữa bầu trời còn lờ mờ tối.
“Ô Jamdi’el. Chào buổi rất sớm.”
“Nếu người đi dạo thì xin hãy nói một tiếng trước chứ…”
Đó là Jamdi’el, và tôi thực sự ngạc nhiên bởi mối quan hệ giữa hai người này.
Bởi vì Kron, một cô gái có vẻ ‘chưa từng nghe gì ngoài những lời kính trọng từ mọi người’, đang được cả Jamdi’el nói chuyện lễ phép.
Và bản thân Jamdi’el cũng rất kính trọng Kron.
Chuyện quái gì thế này.
Jamdi’el không phải Đại Tư Tế của một đất nước tách biệt. Danh tính thực sự của cô ta là một Lục Tướng và là một Đại Tướng thuộc Ma Vương Đoàn.
Một người như vậy mà lại nói chuyện lễ phép với một cô gái trông không hề lớn hơn tôi, thậm chí ngay khi vừa đặt chân xuống đất, cô ta đã lập tức quỳ một gối xuống và cúi đầu như một hiệp sĩ đang hành lễ trước đức vua của mình.
Một huyền thoại Lục Tướng đang cúi đầu lễ phép. Chuyện quái gì thế này…
『Jamdi’el…』
Trừ khi đối phương là Đại Quỷ Vương…
“…… Fufufufu… ai mà ngờ… cậu lại ở đây chứ. Earth Lagann.”
“Eh!?”
“Theo như ta thấy thì có vẻ cậu đang tập Chạy Bộ Ma Thuật và vô tình gặp tiểu thư Kron phải chứ? Nay, đây không phải là sự trùng hợp, đây là điều không thể tránh khỏi, có lẽ nào là định mệnh?”
“…… Hả, hở?”
Và khi tôi còn đang ngớ người hoang mang, Jamdi’el vẫn cúi đầu và nói với tôi bằng giọng cười kì lạ.
“Ara? Jamdi’el cũng quen Earth sao?”
“Vâng… hiện giờ cậu ấy đang tá túc tại nhà thờ vì vài lí do đặc biệt. Thần định sớm giới thiệu cậu ấy với tiểu thư Kron vào buổi lễ tiếp theo.”
“Ồ vậy sao? Thế thì Earth biết Machio, Karui, Bro, và Jamdi’el luôn nè! Thật tuyệt vời! Thế giới hôm nay vẫn thật yên bình và mọi người đều hòa thuận với nhau cả!”
Tôi lặng người trước cái phản ứng “thế giới hôm nay vẫn yên bình và mọi người hòa thuận với nhau”? Nó nghe quá tích cực, hay đúng hơn là lạnh cả người.
Thế nhưng, Kron lại có thể nói ra điều ấy như thể đó là những lời thực lòng của cô.
Thế nên tôi mới lặng người.
“Sao thế? Earth Lagann… Fufufufu, nhìn chằm chằm đầy hứng thú với tiểu thư Kron như vậy… chà, cậu hẳn đã yêu tiểu thư Kron rồi!”
“…… Hả?”
“Hmm, cậu không cần phải chối đâu, ta hiểu mà. Tiểu thư Kron mang trong mình dòng máu của một người có thể hấp dẫn bất cứ ai trên thế giới. Không lạ gì việc cậu, một thanh niên trẻ khỏe, có cảm xúc ấy và muốn người có thai với mình và có thật nhiều con cái.”
“Ê từ từ đã!? Tự nhiên cô nói cái quái gì vậy!?”
“Fuhahaha, ra vậy! Sau cùng thì một người trạc tuổi mình mới là hợp lí nhất. Nhưng không may thay, cậu vẫn còn quá sớm đấy Earth Lagann. Phải, cậu phải chờ thêm ít nhất 7,776,000 giây nữa đã.”
Không hiểu sao, dáng vẻ của Jamdi’el lại trông điên loạn và cực kì đáng sợ. Hơn nữa, những gì cô ta nói cũng thật quá điên khùng.
Cuộc trò chuyện bỗng dưng vượt quá tầm kiểm soát.
Một cô gái bí ẩn mà Jamdi’el tôn thờ. Trước mặt cô vậy mà… cô ta lại…… có, có thai…
“Có thai? Đó là gì vậy?”
“Ồ, thưa tiểu thư Kron. Đó là cách mà trẻ em được sinh ra đấy ạ, thần đã dạy người hôm kia rồi đấy.”
“À! Phải rồi nhỉ! Để con nhớ lại xem nào, hình như là…”
Có lẽ không hiểu gì về những lời Jamdi’el nói với tôi, Kron hơi nghiêng đầu…
“Vâng! Con nhớ rồi! Đàn ông sẽ cứng lên và bắn vào bên―――――”
“Ê ê, cô định nói cái gì vậy hả! Này này, tôi không theo kịp được!”
Và rồi tôi nhận ra. Bản chất của cô nàng này đã là vô lí đến không tưởng.
Nếu tôi không hét lên thì hẳn cô ta đã nói ra thứ gì đó thô thiển với nụ cười ngây thơ ấy rồi.
Tôi không biết phải nói sao với cô nàng này.
Cô ấy thực sự…
『Jamdi’el…』
“Ể!?”
“Hmm? Sao thế Earth Lagann? Sao mặt cậu lại tái đến thế?”
Khuôn mặt tôi nóng bừng vì hét đến hết hơi. Nhưng lập tức, khi quay đầu lại, tôi giật mình trước dáng vẻ của Tre’ainar.
『Thì ra là vậy… nguyền rủa ngươi… Jamdi’el… cả gan sử dụng ‘nó’… cổ thuật của Thành Phố Pháp Thuật, Shiznautmy…. Thế nhưng nó là một thứ cực kì phi đạo đức và ta đã nói bao nhiều lần là tuyệt đối không được sử dụng…』
Jamdi’el và Kron có vẻ quan tâm đến tình trạng của tôi, thế nhưng mặc kệ chuyện đó, tôi đang cảm thấy rất kinh hãi.
Tôi đã từng trải nghiêm cơn khát máu của Tre’ainar trong vô số trận đấu tập.
Ông ta cũng đã giáo huấn tôi về sự thiếu sót của tôi rất nhiều lần.
Khi ấy, ông ta sẽ đưa ra những lời khuyên đầy chín chắn.
Thế nhưng, đây là lần đầu tiên tôi thấy Tre’ainar như vậy.
『Ta chưa từng cảm thấy căm hận về cơ thể mình bây giờ… nếu như ta còn sống… thì cho dù ngươi có là thuộc hạ hay Lục Tướng gì đi chăng nữa, ta đều sẽ lấy đầu ngươi ngay lập tức….』
Đó chính là một khía cạnh khác của Tre’ainar, một Đại Quỷ Vương khi còn sống mà tôi chưa từng biết đến.
Và tôi chưa từng thấy Tre’ainar tức giận đến vậy.
“Hmm, sao thế? Cậu mệt vì chạy quá sức sao? Thế thì sẽ rắc rối đấy. Và tiểu thư Kron, chúng ta cũng nên về sớm thôi.”
“Vâng, con hiểu rồi ạ.”
Nhưng dù sát khí của Tre’ainar có mạnh đến đâu thì cũng không bao giờ chạm đến được Jamdi’el.
Lời nói, dao kiếm, dù là bất cứ thứ gì thì Tre’ainar cũng không thể chạm vào được Jamdi’el bây giờ.
Thế nên Jamdi’el chẳng biết gì về cảm xúc của bản thân Tre’ainar, người mà cô ta tôn thờ đến độ xưng là Thần.
Như một minh chứng cho việc đó, Jamdi’el hoàn toàn lờ đi linh hồn và cơn giận từ Tre’ainar ngay sát bên cô.
“Fufufufu, Earth Lagann và tiểu thư Kron… nhờ việc này mà đã hạn chế được nhiều rắc rối… Fufufufu, giờ chỉ còn việc chiến thắng giải đấu mà thôi. José hoàn toàn là một tên thất bại, Bro thì bỏ đi và ta đã nghĩ Machio sẽ là người phù hợp, nhưng ta sợ rằng dáng vẻ khổng lồ của tên Machio sẽ làm tổn thương đến cơ thể yếu ớt của tiểu thư Kron, thế nên ta đã băn khoăn mãi… Fufufufu, hahahahaha…”
Và dù tôi không nghe rõ cô ta đang nói gì, Jamdi’el vẫn lầm bầm gì đó với giọng nhỏ cùng nụ cười quỷ dị.
“Quả nhiên, định mệnh đang đứng về phía chúng ta! Quả nhiên, đây chính là sự dẫn lối của Thần!”
Jamdi’el ngẩng đầu lên trời và la lớn.
Vậy ra….. Cô thực sự không biết gì về cảm xúc của lão Thần à…
“Ara? Có chuyện gì thế? Jamdi’el.”
“Ai mà biết…”
Tôi chỉ lặng lẽ ôm đầu.