Người dịch: Phúc
Biên: Xiao
“Ta nghe nói, vị tạp dịch kia được truyền cho một môn tâm pháp đã thất truyền của tiên môn có uy lực vô cùng lợi hại đấy!”
“Ta cũng có nghe qua. Mấy hôm trước ta còn thắc mắc, tại sao hắn mới lên Phi Vân sơn không đến một tháng đã xuống, còn tưởng phạm phải sai lầm gì bị mấy vị trưởng lão trục xuất, về sau mới nghe một vị đồng nhi bên cạnh chấp sự nói do thiên tư của hắn quá cao, được các trưởng lão coi trọng, truyền thụ cho hắn một môn huyền công vô cùng lợi hại, điểm lợi hại ở đây là một khi hắn tu luyện thành công, chỉ sợ tất cả đệ tử cùng giai bên trong tiên môn không người nào là đối thủ của hắn nữa, càng có nhiều ưu thế tranh đoạt vị trí chân truyền hơn!”
“Ngươi nói như vậy chắc gì đúng, nghe nói truyền thừa này tuy lợi hại, nhưng muốn tu luyện thành công thì vô cùng khó khăn…”
“Việc này thì dựa vào bản lãnh của hắn thôi!”
Sau khi Phương Nguyên xuống núi không bao lâu, chuyện hắn nhận được đạo truyền thừa thứ năm của Thanh Dương tông được đệ tử tiên môn âm thầm lưu truyền. Mấy vị đệ tử cũng không nắm rõ được sự tình, thời điểm bọn hắn nhập môn tương đối trễ, còn đạo truyền thừa này vốn thất truyền từ ngàn năm trước nên bọn hắn cũng chưa từng nghe qua, nên không biết Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết tròn méo ra sao, chỉ biết được chút ít thông tin rằng truyền thừa này hết sức lợi hại, người bình thường không thể tu luyện được.
Mỗi lần nàng nhìn thấy Phương Nguyên, đều hận nghiến răng, thế nhưng nàng cũng biết Phương Nguyên bây giờ được nhiều người chú ý, không dám trực tiếp tìm hắn gây sự, trong lòng nhịn không được bèn làm nũng với Kỳ Khiếu Phong, hai mắt đẫm lệ, uốn éo vài vòng, ngay cả hốc mắt cũng đã sưng đỏ.