Truyện Cải Thiên Nghịch Đạo - KK Cố Hương (Truyện FULL) : chương 162 - ta muốn lên núi (2)

Trang chủ
Kiếm Hiệp
Cải Thiên Nghịch Đạo - KK Cố Hương (Truyện FULL)
Chương 162 - Ta Muốn Lên Núi (2)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Những người kia đều là hạng người thực lực không tầm thường trong tiên môn, tuy bình thường khiêm tốn, không nổi danh, cũng không triển lộ tài hoa trong quá trình tranh vị trí chân truyền, nhưng ai cũng không dám khinh thường bọn hắn. Không nghĩ tới Phương Nguyên lại có thể liên tục đánh bại mấy người bọn hắn!"

Vô số tiếng nghị luận nho nhỏ vang lên, mọi người đều có chút sợ hãi thán phục.

"Không phải nói người rảnh rỗi này đã hai năm không thăng cấp sao? Thực lực hắn biểu hiện ra lúc này cũng không phải Luyện Khí tầng bốn!"

"Đúng, pháp lực của hắn thật cổ quái, ta có thể cảm giác được nó rất mạnh, nhưng lại không biết đến tột cùng đó là cảnh giới gì!"

"Không chỉ như vậy, ta cảm thấy... hình như hắn còn chưa xuất toàn lực!"

Mắt thấy Phương Nguyên thế như chẻ tre xông lên trên núi, mọi người vây xem đều có chút nghiêm nghị.

Liên tiếp đánh bại vài cao thủ, sau đó lại xông Vu Sơn Tình Vũ Trận do bốn vị cao thủ tu luyện Tiểu Thanh Mộng Thuật thiết chế, Thất Quan Mạc Lâm Trận do sáu vị đệ tử tương đối âm hiểm, am hiểu võ pháp bày ra, còn có cuối cùng là Tam Đinh Thần Giáp Trận do ba mươi sáu vị đệ tử liên thủ...

Lúc đầu mọi người vây xem còn vừa nói vừa cười mà nghị luận, nhưng về sau, sắc mặt cả đám đều trở nên căng thẳng.



Cho dù là xông trận gì, Phương Nguyên đều là trường kiếm độc hành, tốc độ lại có khuynh hướng càng lúc càng nhanh...

Ngay từ đầu bọn hắn còn đang suy nghĩ xem lần xông núi này có phải là một chuyện cười hay không.

Nhưng tới hôm nay, cho dù Phương Nguyên còn chưa thành công, nhưng hắn tuyệt đối không phải trò cười...

"Tiên môn chính là như vậy, không có công bình hay không..."

"Đường ở dưới chân, trước đạp lên cao sơn sau lại bàn chuyện khác!"

Một đường chinh chiến, một đường vọt tới, đạo tâm của Phương Nguyên cũng dần trở nên kiên định.

Khi chiến đến người cuối cùng, lại là Tiêu Viễn Chí trước đây đã từng bị thương, nhưng hôm nay vẫn ngăn ở trước mặt hắn. Vị này đã từng là người đứng đầu Công Đức Bảng, nhưng đã thụ thương, vô lực không thể chính diện đấu pháp với Phương Nguyên, lại tế ra một Dạ Mạc pháp bảo, khiến Phương Nguyên lâm vào một mảnh đen tối, không nhìn thấy bất kỳ vật gì, con đường phía trước bị đứt đoạn, hư vô mờ mịt, phảng phất như đã đi tới tận cùng thế giới...

Nhưng vào lúc đó, Phương Nguyên lại cảm thấy tâm niệm hiểu rõ, đối mặt với hắc ám, hắn nở nụ cười: "Ta muốn leo lên cao sơn, đây chỉ là chuyện của ta, cho nên ta không nghĩ tới chuyện người khác có được trưởng bối dẫn lên núi hay không, có đi được con đường thông thuận hơn ta hay không, thậm chí là có người nào vừa sinh ra đã ở trên núi, ta chỉ muốn lên núi mà thôi, cho nên dù có không công bằng hơn nữa, núi này ta vẫn phải lên, một bước này vẫn phải bước ra..."

"... Bởi vì không lên núi, vĩnh viễn sẽ không thể biết được mình mạnh bao nhiêu!"

Câu nói sau cùng vừa thốt ra, hắn một kiếm xuất thủ, kiếm quang như điện bay thẳng cửu tiêu, màn đêm thâm trầm chung quanh bị xé nứt, thiên địa lại trở thành một mảnh sáng rõ, trong ánh mắt hoảng sợ của Tiêu Viễn Chí, Phương Nguyên mặc thanh bào xông thẳng tới chân trời...

Chỉ một chốc như vậy, hắn đứng giữa không trung, giống như lưu tinh vọt thẳng về phía Công Đức Thạch Bích.



Thình thịch!

Hắn rơi từ giữa không trung xuống, vững vàng rơi trên mặt đất, đập mặt đất ra một cái hố.

Sau đó hắn mới chậm rãi đứng thẳng lên, thanh bào bị gió núi thổi bay phấp phới, hắn nhìn bốn người phía trước.

Bốn người Lệ Giang Hàn, Thái Hợp Chân, Vương Côn, Kỳ Khiếu Phong ngăn ở trước người hắn, mà phía sau bốn người này lại là vỏ kiếm hắn đã lưu tại trước Công Đức Thạch Bích hôm qua. Lúc này cả bốn người đều có chút nghiêm túc nhìn hắn, thật lâu không nói lời nào, nhìn sau lưng Phương Nguyên, trên đường hắn tới là từng mảnh từng mảnh hỗn độn, trong lòng bốn người đều có chút nặng nề, trong mắt đều là lạnh lẽo.

"Không nghĩ tới ngươi lại có thể xông đến nơi đây..."

Qua một lát, Lệ Giang Hàn mới mở miệng, giọng nói thật thấp, trong đó còn mang theo một luồng khí lạnh.

"Tuy rất không muốn thừa nhận, thế nhưng ta không thể không nói, ta thật sự có chút ngưỡng mộ ngươi..."

Vương Côn cười một tiếng, lắc đầu, thở dài nói.

"Chẳng qua ngươi cũng chỉ tới đây!"

Thái Hợp Chân mở miệng nói: "Lúc đầu chúng ta đã thương lượng, chúng ta sẽ đơn độc đấu với ngươi, thậm chí chúng ta còn tranh cãi một phen về thứ tự xuất thủ, rất sợ những người khác đánh bại ngươi thì chính mình sẽ không còn cơ hội nữa. Thế nhưng khi nhìn thấy quá trình ngươi lên núi ban nãy, bốn người chúng ta đã thay đổi ý định, chúng ta quyết định đồng loạt ra tay, hy vọng ngươi sẽ không cảm thấy chuyện này không công bằng..."

Lệ Giang Hàn cũng gãi gãi đầu, nói: "Nếu đây là chuyện của chúng ta, chắc chắn chúng ta không thể bắt nạt ngươi như vậy, chẳng qua vị trí chân truyền quá trọng yếu, chúng ta không thể tùy tiện buông tha như vậy, đường là chính ngươi chọn, cam chịu số phận đi!"

Trong bốn người, chỉ có Kỳ Khiếu Phong không nói gì, chỉ là sắc mặt vô cùng âm trầm.

Mà nghe xong những lời này, Phương Nguyên lại chỉ nhẹ nhàng cười cười, nói: "Bốn người đánh một mình ta, đương nhiên là không công bằng!"

Bốn người nghe xong lời này, sắc mặt lập tức có chút khó coi.

Nhưng rất nhanh Phương Nguyên đã vừa cười vừa nói tiếp: "Nhưng ta vẫn sẽ tiếp nhận trận chiến này!"

Nói đến đây, hắn quay đầu lại, nhìn thoáng qua đường nhỏ trong núi, có chút tự giễu cười cười, nói: "Ban nãy ta còn từng nói với mấy vị kia không nên oán trách số mệnh bất công, chỉ cần tiếp nhận là tốt rồi, bởi vì ngoại trừ tiếp nhận, chúng ta còn có thể làm gì đây?"

Nói đến chỗ này, năm ngón tay trái của hắn trảo một cái!

Gió lớn thổi ào ào, trực tiếp cuốn về phía trước, cuốn về phía bốn người kia!

"Cho nên, bốn người các ngươi cùng lên đi, ta sẽ làm như ta rất vui lòng..."

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Cải Thiên Nghịch Đạo - KK Cố Hương (Truyện FULL)

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Kiếm Hiệp    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả KK Cố Hương.
Bạn có thể đọc truyện Cải Thiên Nghịch Đạo - KK Cố Hương (Truyện FULL) Chương 162 - Ta Muốn Lên Núi (2) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Cải Thiên Nghịch Đạo - KK Cố Hương (Truyện FULL) sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close