Đêm đó, Tôn quản sự giảng rất nhiều đạo lý cho Phương Nguyên, từ nhân tình cố sự, lại đến quan hệ vi diệu ở giữa các đại thế lực Tu Chân giới, cuối đến việc bây giờ mình đã 36 cái xuân xanh, kết quả vẫn còn một thân một mình, cần rất nhiều tiền tài chuẩn bị sau này dưỡng lão, lúc thì hùng hồn, lúc thì lã chã rơi lệ, làm cho Phương Nguyên nghe đến ngây ngốc. Dù sao đến cuối cùng, hắn chỉ nhớ kỹ một cái đạo lý, những vật này phải thu, không thu chính là công địch của thiên hạ, có lỗi với tiên môn, có lỗi với Tôn quản sự!
Vậy thì thu đi...
Dù sao mình cũng nói không lại Tôn quản sự, dứt khoát buông tay mặc kệ, mỗi ngày sớm tinh mơ đi ra ngoài, trốn ở trong rừng trúc đọc sách.
Sứ giả các phe kia cũng được, đồng môn cũng được, đều để Tôn quản sự đi ứng phó.
Dù sao hắn tin tưởng một điểm, lấy sự láu cá của Tôn quản sự, khẳng định không gây ra vấn đề lớn lao gì!
Tuy nhiên, liền xem như trốn ở trong rừng trúc đọc sách, nhưng cũng thanh tĩnh không được bao lâu. Đại đa số đệ tử tiên môn đều biết Phương Nguyên có sở thích như thế, cũng biết mỗi lần hắn núp ở trong rừng trúc chính là muốn thanh tĩnh, không dám đến đây quấy rầy hắn. Nhưng bên trong những người này cũng có một cái ngoại lệ, buổi trưa ngày thứ ba, Tiểu Kiều sư muội liền một đường tìm tới...
Nàng có chút thần bí nói ra: "Mấy ngày gần đây, sợ là tiên môn sắp tuyên bố một việc đại sự!"
"Ngươi đang nói về sự tình chân truyền sao?"
Phương Nguyên buông cuốn sách xuống, có chút bất đắc dĩ xoay đầu lại nhìn nàng.
"Không, ta là chỉ sự tình Tiểu Trúc phong muốn tự thành một phong!"
Sắc mặt Tiểu Kiều sư muội nghiêm túc, nói ra tin tức lại khiến cho Phương Nguyên nao nao.
Thanh Dương tông có bốn phong năm viện, bốn phong kia chính là chỉ Thần Tiêu phong, Tử Vân phong, Long Ngâm phong, cùng Ngự Thần phong. Mỗi một phong đều là nơi đặt một đạo truyền thừa của Thanh Dương tông, dựa theo quy củ Thanh Dương tông, trước kia đệ tử Tiểu Trúc phong sau khi tu hành ba năm, huyền công có một chút thành tựu liền sẽ tiến vào bốn phong này, tiếp tục tu hành, mà Tiểu Trúc phong thì sẽ để cho các đệ tử mới bái nhập tiên môn...
Nhưng tin tức hôm nay Tiểu Kiều sư muội mang tới lại tựa hồ có chút khác biệt.
"Bởi vì tiên môn đại khảo đã bị hủy bỏ, cho nên bây giờ liền sẽ không còn có số lớn đệ tử tiên môn tiến vào, Tiểu Trúc phong của chúng ta cũng không cần nhường. Tiên môn đã quyết định, lập Tiểu Trúc phong làm đệ ngũ phong của Thanh Dương tông, do Vân trưởng lão chấp chưởng, bốn vị chấp sự phụ tá. Tất cả mọi người chúng ta bây giờ còn đang tu hành tại Tiểu Trúc phong, liền cũng sẽ là đệ tử đời thứ nhất của Tiểu Trúc phong..."
Nghe Tiểu Kiều sư muội nói, Phương Nguyên ngược lại nao nao, an bài này của tiên môn cũng làm cho hắn có chút ngoài ý muốn.
Tuy nhiên ở đâu cũng đều là tu hành, mặc dù việc này không nhỏ, nhưng với hắn mà nói cũng không tính là tin tức lớn gì.
"Thật giống như ngươi không có ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề?"
Tiểu Kiều sư muội thấy Phương Nguyên vẫn một mặt lạnh nhạt, nhịn không được cười khổ nói.
Phương Nguyên ngẩn ngơ, nói: "Nghiêm trọng ở chỗ nào?"
"Phương đại sư huynh cầm kiếm xông sơn kia đã đi nơi nào, tại sao ngươi lại biến thành con mọt sách rồi?"
Tiểu Kiều sư muội nhịn không được oán trách một câu, sau đó nói: "Tiểu Trúc phong chúng ta trở thành Thanh Dương tông đệ ngũ phong, liền cũng đại biểu cho đệ tử Tiểu Trúc phong chúng ta trở thành một nhóm đệ tử yếu nhất bên trong ngũ phong. Thực lực này rất không công bằng, lúc đầu ta nghe nói tiên môn vì muốn cân bằng thực lực, chuẩn bị điều một vị chân truyền Thần Tiêu phong tới, làm đại đệ tử chân truyền của Tiểu Trúc phong chúng ta..."
Phương Nguyên lập tức ngẩn ngơ: "Hắn ở đâu?"
Tiểu Kiều sư muội bất đắc dĩ nói: "Người còn chưa có điều tới, liền bị ngươi đánh bại trước mặt mọi người, không còn mặt mũi tới..."
"Cái này..."
Phương Nguyên nghe lời này, nhất thời cảm thấy có chút xấu hổ: "Thì ra người kia chính là do tiên môn an bài trở thành thủ tịch đại đệ tử?"
Hắn đã sớm biết người trẻ tuổi áo tím kia tất nhiên có lai lịch bất phàm, cũng nghĩ qua mình đả thương hắn sẽ có phiền toái gì tới cửa hay không. Tuy nhiên mấy ngày qua một mực gió êm sóng lặng, trong lòng liền minh bạch là bọn người Vân trưởng lão đã đè chuyện này xuống, thẳng đến lúc này nghe Tiểu Kiều sư muội nói, mới biết được việc này không có đơn giản như vậy, trong lúc vô hình mình đã làm hỏng một cọc an bài của tiên môn...
Tiên môn tứ phong từ trước đến nay đều có quy củ của mình, lưu truyền mấy ngàn năm, đã thành định thế.
Như tại bên trong một phong, giữa đồng bối thường thường đều sẽ bồi dưỡng được một vị, có thể là mấy vị lãnh tụ, thân phận những người này thường thường đều sẽ không tầm thường, có thể là kỳ tài khó gặp, bọn hắn không chỉ có được một lượng lớn tài nguyên của tiên môn đổ vào, sư trưởng coi trọng, tận lực bồi dưỡng, thực lực viễn siêu cùng thế hệ, càng có thực quyền trong tầm tay, chỉ huy tất cả đệ tử, có thể nói địa vị vô cùng siêu nhiên tại trong tiên môn!
Sau khi những người này trưởng thành, thông thường đều là nhân vật trọng yếu cầm quyền cao, như là tông chủ, trưởng lão các loại. Thậm chí tiến vào bên trong Tiên Minh chí cao mờ mịt kia, truy cầu thành tựu cao hơn, tiền đồ rộng lớn đến nỗi người thường không thể tưởng tượng được!
Truyện Cải Thiên Nghịch Đạo - KK Cố Hương (Truyện FULL) : chương 175 - đại đệ tử chân truyền (1)
Cải Thiên Nghịch Đạo - KK Cố Hương (Truyện FULL)
-
KK Cố Hương
Chương 175 - Đại Đệ Tử Chân Truyền (1)
Danh Sách Chương: