Truyện Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân : chương 310 “lúc nãy có ai mới vào thế?”

Trang chủ
Ngôn Tình
Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Chương 310 “Lúc nãy có ai mới vào thế?”
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Dục Thần và Đinh Hương cùng đến câu lạc bộ Hồ Tân, nhưng lại bị lễ tân ngăn cản.

Lý Dục Thần nói mình là sinh viên Nam Giang, tới tham gia buổi tiệc chào đón tân sinh viên.

Lễ tân quan sát bọn họ vài lần, trông cũng giống sinh viên, bèn nói: “Hai người có thiệp mời không?”

Lý Dục Thần không ngờ tham dự buổi tiệc chào đón sinh viên mới còn phải có thiệp mời, bèn nói: “Không có”.

“Thế thì ngại quá, không có thiệp thì tôi không thể cho hai người vào được. Hoặc là hai người có thể gọi cho ai đó bên trong, nhờ người ta ra đón”, lễ tân nói.

Lý Dục Thần lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi điện thoại cho Lâm Mộng Đình.

Đúng lúc này, bên trong có hai thanh niên vừa nói vừa cười đi ra.

Nữ nói: “Lâm Mộng Đình đó đúng là nực cười, nghĩ mình là ai mà mặt mũi của cậu Từ Giang Đông cũng không chịu nể”.

Nam nói: “Cô ta còn tưởng mình là cô cả đấy, nhà họ Lâm ngày xưa mạnh thật đấy, nhưng giờ thì sao, đắc tội với nhà họ Viên thì sẽ sụp đổ ngay thôi. Để tôi xem sau này cô ta có thể dùng cái gì để hống hách nữa!”

Cô gái kia cười duyên nói: “Ngày xưa anh theo đuổi cô ta bị từ chối, nên mới mong nhà họ Lâm mau phá sản để anh tranh thủ luồng lách vào chứ gì?”

Nam cười hà hà, nói: “Được rồi, chúng ta đi nhanh lên, không thì lỡ mất trò hay đấy!”

Hai người vội vàng đi ra ngoài.

Ngoài cửa là một chiếc xế hộp đắt tiền, cửa xe mở ra, một thanh niên bước xuống.

“Cậu Hướng, sao giờ cậu mới tới vậy, thiếu mỗi mình cậu thôi đấy”, một nam một nữ ra cửa chào đón.

“Trong nhà có việc, không dứt ra được”.

Người bước xuống xe tên là Hướng Binh, là nhà giàu đời thứ hai nổi tiếng ở Tiền Đường, đang học ở Nam Giang.

Đi ra đón anh ta, nam tên Cù Hạo Dân, nữ tên Vương Văn Tĩnh.

“Cậu Hướng, cậu không đến thì buổi tiệc này không trọn vẹn rồi, cậu Từ nhà người ta là hổ xuống đồng bằng, ít nhiều gì chúng ta cũng phải cho chút thể diện”, Cù Hạo Dân nói.

“Thì có hai người ở đây mà”, Hướng Binh nói: “Lâm Mộng Đình thì sao, cô cả nhà người ta là hoa khôi trong trường, đó mới gọi là nể mặt, chứ tôi thì nể cái gì".

“Ha, thôi khỏi nói. Lâm Mộng Đình đó đã chọc tức cậu Từ rồi. Cậu Từ người ta mời rượu, cô ta lại không thèm nể mặt, khiến tất cả mọi người đều sượng mặt”, Vương Văn Tĩnh nói.

Hướng Binh nói: “Không thể nào, Lâm Mộng Đình không phải là người kiêu ngạo như vậy, e là không phải chỉ có mời rượu đơn thuần đúng không?”

Vương Văn Tĩnh khoác tay Hướng Binh, dịu dàng nói: “Ai da anh Hướng đừng hỏi nữa, chúng ta đi lên thôi, tới trễ là lỡ mất trò hay đấy”.

Hướng Bình gật đầu, bèn cùng Vương Văn Tĩnh, Cù Hạo Dân cùng nhau đi vào.

Những lời bọn họ nói, Lý Dục Thần đều nghe thấy, tất nhiên lễ tân cũng nghe thấy.

Lễ tân chỉ vào Lý Dục Thần và Đinh Hương nói: “Hai người này cũng là sinh viên Nam Giang, nhưng không có thiệp mời, nếu mọi người có quen thì dẫn anh ta vào với”.

Vương Văn Tĩnh liếc mắt nhìn họ một cái, thấy họ ăn mặc bình thường thì khinh thường nói: “Ai mà quen biết họ? Đây là buổi tiệc cao cấp, cần có thiệp mời, không có tức là không được mời, tại sao chúng tôi phải dẫn vào!”

“Không có thiệp mời thì không được vào hả?”, Lý Dục Thần chỉ Hướng Binh: “Thế thì anh ta có hả?”

“Xí, anh mà đòi so với cậu Hướng nhà chúng tôi hả? Không hứng thau nước tự xem lại mình coi, có xứng xách dép cho cậu Hướng hay không?”, Vương Văn Tĩnh cười lạnh nói.

Cù Hạo Dân cũng mỉa mai nói: “Muốn chen chân vào giới thượng lưu thì phải có thực lực. Kiếp sau đầu thai lại đi nha!”

Hướng Binh nhíu mày, nói: “Quên đi, nếu đã là bạn học thì cùng vào đi”.

Hướng Binh đã nói như vậy, Cù Hạo Dân và Vương Văn Tĩnh cũng không tiện nói nhiều.

“Cậu Hướng, anh đúng là tấm lòng bồ tát, thảo nào người ta thường nói anh là người tốt”, Vương Văn Tĩnh lại nịnh nọt, vô cùng khinh bỉ nhìn Lý Dục Thần và Đinh Hương nói: “Cậu Hướng tốt bụng dẫn hai người vào. Lát nữa lên lầu đừng có nói là chúng tôi dẫn vào nhé, mấy người không sợ mất mặt, nhưng tôi thì có!"

Dứt lời, lại kéo mạnh cánh tay Hướng Binh, dán chặt vào người anh ta, đi vào trong.

Lý Dục Thần cũng không quan tâm, kéo tay Đinh Hương đi vào.

Sau khi lướt qua hành lang, quản lý trông thấy góc mặt Lý Dục Thần thì cảm thấy quen quen, bèn đi tới hỏi lễ tân:

“Lúc nãy có ai mới vào thế?”

Lễ tân nói: “Là cậu Hướng”.

“Không phải, tôi hỏi hai người đằng sau ấy”.

“Tôi không biết, nói là sinh viên Giang Nam đến tham dự buổi tiệc, nhưng không có thiệp mời”.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Ngôn Tình    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả N/A.
Bạn có thể đọc truyện Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân Chương 310 “Lúc nãy có ai mới vào thế?” được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close