Truyện Cầu Ma : chương 117: đi ra

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
Cầu Ma
Chương 117: Đi ra
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Là nên đi Hàm Sơn Thành một chuyến. Sáng sớm, Tô Minh từ trong tĩnh tu thức tỉnh, trên mặt còn vương nỗi lòng suy nghĩ phức tạp cả đêm, thầm quyết định.

Sửa sang đan dược trên người, Tô Minh quan sát quanh hang động. Nơi đây hắn đã ở hai năm, hắn không định sẽ đi luôn. Chỗ này hắn rất quen thuộc, là nơi tu luyện cực tốt.

"Phương Mộc nói tin tức vùng xung quanh đây có chín phần là thật, nhưng cũng cần tự kiểm tra lại. Đặc biệt là về Phổ Khương bộ lạc! Nhưng Hàm Sơn Thành nếu là con đường phải đi hướng vùng đất Nam Thần Thiên Hàn đại bộ thì nói không chừng có bản đồ hướng Tây Minh." Mắt Tô Minh chợt lóe, đi ra khỏi khe hở hang động, đứng bên ngoài. Gió mang theo ẩm ướt thổi đến, bây giờ là mùa mưa mà hai năm trước hắn từng gặp. Sờ trong ngực túi rách, hai năm qua vật này chẳng chút thay đổi. Chỗ vỡ bên trong không gian không lan tràn khiến Tô Minh yên tâm hơn.

Trong túi trừ đa số đan dược hắn luyện chế ra còn có không ít lông thú, xương hắn săn bắt hai năm nay. Thông qua Phương Mộc, Tô Minh biết được bộ lạc đất Nam Thần và Tây Minh khác nhau. Dù nơi này cũng có nhu cầu thảo dược nhưng đa số là lấy từ trên người dã thú.

Ví dụ lần đầu hắn gặp Phương Mộc thì họ đang săn một con trăn, là muốn lấy mật, xương dùng để luyện dược.

Chuẩn bị sẵn sàng, Tô Minh phóng người đi hướng rừng mưa dưới núi.

Khi trời buông tấm mành đêm, mé biên rừng mưa, Tô Minh lần đầu tiên đi ra khỏi. Hắn mặc áo dài màu xanh da trời, mái tóc đen bay trong gió. Trước mặt hắn là thảo nguyên mênh mông.

Tô Minh cúi đầu, thu lại tầm mắt, tiến lên. Giờ phút này trời đất bao la, nhưng xung quanh trừ hắn ra thì không có bóng người thứ hai. Kỳ thật cánh rừng này vốn ít có người đến, trước kia dù có thì đa số vì kiếm dược vật để luyện chế thôi.

Trăng sáng trên cao, ánh trăng rơi xuống đất, Tô Minh lặng lẽ cất bước, đi rất nhanh, tựa cầu vồng xẹt qua. Chẳng qua cầu vồng này không ở trên trời mà kề sát mặt đất vọt tới trước.

"Phương Mộc từng nói đi hướng này cần mười ngày." Tô Minh đã sớm từ chỗ Phương Mộc hiểu biết Hàm Sơn Thành ở đâu, hiểu rừng từng chi tiết thành này.

"Đó là một thành trì hỗn hợp, do ba bộ lạc cùng cai quản. Vị trí tại nơi then chốt nên có rất nhiều cường giả. Ba bộ lạc này khá dễ chịu, từ trong cường giả đến thành chọn ra khách, dùng lợi ích dày mời gia nhập." Mắt Tô Minh lấp lóe, tốc độ ngày càng nhanh.

Đất Nam Thần, lấy núi là chính, trong mảnh đất mênh mông này vô số dãy núi có thể nói là mười vạn hoặc nhiều hơn. Nói nó là quê hương dãy núi cũng không quá đáng.

Từng bộ lạc đều dựa vào núi mà dựng, khác hẳn với khu vực Tây Minh.

Bởi vì cả đất Nam Thần có rất nhiều bộ lạc, các loại Man thuật kỳ lạ khác nhau. Trong Man Sĩ có không ít cường giả, lại thêm Thiên Hàn đại bộ lạc tồn tại, đặc biệt là xây dựng Thiên Hàn tông khiến đất Nam Thần hưng thịnh thêm phần vững chắc.

Thiên Hàn tông là một nơi kỳ lạ hoàn toàn cai quản Thiên Hàn đại bộ lạc. Nó không phải bộ lạc mà là một tông môn! Một tông môn thuộc về Man Sĩ. Chỉ cần là Man Sĩ trong đất Nam Thần, dù đến từ bộ lạc nào, nếu có thể thông qua Thiên Hàn tông thử thách thì có thể gia nhập tông này.

Thiên Hàn tông ở đất Nam Thần cực kỳ nổi danh, có nhiều lời đồn. Nghe nói sớm nhất khoảng sáu ngàn năm trước, do Man Công Thiên Hàn đại bộ lạc có người ngoài giúp đỡ xây dựng. Theo thời gian trôi qua, Thiên Hàn từng là bộ lạc cỡ trung dần bành trướng thành một trong hai đại bộ lạc đất Nam Thần, Thiên Hàn tông cũng trồi lên.

Gọi là mười vạn Man Sĩ tại Thiên Hàn!

Nó là cả đất Nam Thần sự tồn tại duy nhất phá vỡ hạn chế bộ lạc, mở rộng thuật Man tộc, khiến những người có tư chất cực tốt có cơ hội trưởng thành, là nơi hun đúc cường giả.

Nghe nói Thiên Hàn đại bộ lạc có thể trở thành thủ lĩnh đất Nam Thần có liên quan rất lớn đến Thiên Hàn tông. Tông này còn có lời đồn, nói bên trong đều bắt chước nước ngoài tu hành, Man tộc thần bí.

Đồn đãi ở đất bên ngoài không có bộ lạc mà là một tông môn.

Bởi vì Thiên Hàn tông thành công, mấy ngàn năm qua cả đất Nam Thần dấy lên phong ba tông môn. Rất nhiều bộ lạc bắt chước, đặc biệt là một tông môn khác nổi danh cùng với Thiên Hàn đại bộ lạc, phía xa đông bộ dựng lên Hải Đông tông, xuất hiện ma sát.

Cùng lúc đó, trừ bộ lạc nhỏ ra, một số bộ lạc cỡ trung hễ hơi có thực lực thì đều tự lập hiệu xây dựng tông môn thuộc về bộ lạc.

Chẳng qua tông môn như vậy kỳ thực lấy Man Sĩ bộ lạc đó làm gốc, bài xích người ngoài. Nhiều nhất là mở rộng một phần Man thuật truyền thừa để hấp dẫn cường giả khách mời từ tám hướng tham gia, tăng lực lượng bộ lạc. Đều là lợi dụng lẫn nhau, luôn chăm chăm đề phòng.

Những chuyện này trong nửa năm nay, Tô Minh thông qua vài lần giao dịch cùng Phương Mộc tìm hiểu ra. Nam Thần kỳ lạ không vượt qua dự đoán của hắn. Dù sao tuy nói hắn đến từ Tây Minh nhưng từ nhỏ đến lớn chỉ ở quanh Ô Sơn, hiểu về Tây Minh còn không bằng cả Nam Thần.

Hàm Sơn Thành nói chính xác thì xây dựng lên trong hoàn cảnh như vậy. Kỳ thật tuy nói nó tồn tại hơn hai ngàn năm, nhưng bị Phổ Khương, Nhan Trì, An Đông, ba bộ chiếm cứ chỉ vẻn vẹn chưa tới bốn trăm năm.

Tô Minh từng nghe Phương Mộc nói, trong mộc giản của bộ lạc họ có ghi lại trận đại chiến bốn trăm năm trước. Khi đó Hàm Sơn Thành bị một bộ lạc cỡ trung Hàm Sơn bộ lạc cực kỳ mạnh mẽ nắm giữ, sau này chiều hướng suy yếu, bị ba bộ lạc dưới tay nuốt hết, giết toàn tộc nhân thành công cướp được Hàm Sơn Thành.

Nói là ai cướp thành này, chiếm được thành trì thì có tư cách liên hệ với Thiên Hàn tông. Tám phương bên đây, chiếm Hàm Sơn Thành tương đương với thành bá chủ, hưởng một số quyền lợi đặc biệt mà Phương Mộc không biết.

Chẳng qua ba bộ lạc này thực lực ngang bằng nhau, không còn sức chiến đấu tiếp. Nếu không chỉ sợ Hàm Sơn Thành lại phải đổi chủ. Cho nên năm đó thủ lĩnh ba bộ lạc lập ra minh ước, cộng đồng cai quản thành.

Nhưng không phải dùng bộ lạc khống chế mà là tông môn do ba bộ lạc tổ thành.

Trong đầu Tô Minh hiện ra từng thông tin Phương Mộc cung cấp, mấy ngày sau đứng trên đỉnh núi nhìn phương xa, bây giờ là lúc hoàng hôn trời đất u tối, không xa có một ngọn núi cao. Trên đó không có cây cỏ mà là sơn thành, làm bằng đá cực hùng vĩ, thành đá Phong Quyến kém xa. Đây là từ nhỏ đến lớn Tô Minh trông thấy một tòa thành đem đến rung động lớn nhất.

Hắn đứng trên ngọn núi kia nhìn thành này thật lâu, hít một hơi sâu, trong mắt minh mẫn. Hắn mơ hồ hiểu vì sao thời trẻ A Công nhiều lần ra ngoài du lịch, rời khỏi Ô Sơn. Chỉ có thấy nhiều, kiến thức đất trời thật sự thì người đó mới coi như trưởng thành.

Nếu không, chỉ có thân thể lớn lên chứ không phải linh hồn.

Tô Minh không lập tức tiến lên, từng đợt gió núi gào thét ập đến thổi mái tóc dài bay bay, hắn khoanh chân ngồi xuống. Lúc tới gần đây, hắn cảm nhận rõ trong người thật nhiều hồn Nguyệt Dực xao động. Bây giờ hắn xếp bằng khép mắt, sau đó mạnh mở ra, con ngươi đã có bóng huyết nguyệt.

Bóng huyết nguyệt rất nhạt, người ngoài không nhìn tới, nhưng bây giờ trong mắt Tô Minh thì thế gian đã thay đổi!

Hắn trông thấy bên trên Hàm Sơn thành có ba đoàn khí trôi nổi.

Ba đoàn khí là đỏ, đen, trắng!

Lúc này bên ngoài Hàm Sơn Thành, chỗ tận cùng tầm mắt, vòng quanh thành có ba ngọn núi cao. Ba ngọn núi này có ba màu khói bốc lên trời, hình dạng rất đáng sợ, giống nhe e sợ người ngoài không biết nơi đây kỳ lạ vậy.

Núi cao bên trái Hàm Sơn Thành khói màu hồng, có thể thấy trong khói hồng dường như là khuôn mặt phụ nữ, lộ ra âm trầm, khiến người trông thấy tinh thần chấn động.

Phía bên phải Hàm Sơn Thành thì có ngọn núi khác, một mảnh khói trắng thoạt trông như mây khói mịt mù, lộ ra ngưng tụ sát khí bốn phía. Trong khói trắng có thân hình con rết trắng to lớn như ẩn như hiện. Mờ mờ thấy cái đuôi rết có một cái kẹp đen.

Ngọn núi cuối cùng ở đằng sau Hàm Sơn Thành. Núi này tràn ngập khói đen lộ ra tử vong, vô cùng âm u. Trong sương khói tồn tại một bộ xương ngồi xếp bằng đen như mực. Nguồn truyện:

"Khói đen là Phổ Khương bộ lạc, màu đỏ là Nhan Trì bộ lạc, màu trắng thì chắc là An Đông bộ lạc!" Tô Minh thì thào, bóng huyết nguyệt dần biến mất trong mắt.

Tuy nói ba ngọn núi này vòng quanh Hàm Sơn Thành, thoạt nhìn không cách xa nhưng kỳ thật nếu tộc nhân bình thường đi thì sẽ mất vài ngày.

Có ba sợi xích sắt thoạt nhìn mỏng manh liên tiếp Hàm Sơn Thành với ba ngọn núi có ba bộ lạc. Bên dưới sợi xích là vực sâu không đáy. Nếu rơi xuống dưới, trừ phi là Khai Trần cảnh, nếu không thì chết chắc.

Ba sợi xích này vì vị trí qua cao nên lắc lư trong gió.

Từ chỗ ba ngọn núi sợi xích có thể xuyên qua lan tràn tới chỗ xa hơn. Chẳng qua bị khói che lấp, tận cùng tầm mắt một mảnh mơ hồ khó thấy rõ.

"Ba bộ lạc tỏa uy nhiếp bao phủ Hàm Sơn Thành, hiển nhiên là bày ra thực lực chấn nhiếp người ngoài, cũng để càng dễ hấp dẫn khách cường giả mời gia nhập." Mắt Tô Minh lấp lóe nhìn ngọn núi phía sau Hàm Sơn Thành lượn lờ khói đen. Chỗ đó có Phổ Khương bộ lạc.

………….

Tác giả: Có vài lời muốn nói với mọi người. Cầu Ma là hệ thống hoàn toàn mới. Trong trí nhớ của tôi rất ít viết về thời Man tộc, đương nhiên nếu miễn cưỡng nói nó là Cổ thuật thì tôi cũng không có cách nào. Lúc tôi tìm tư liệu hiểu biết thì Cổ thuật từ Man hóa thành, sau đó lại trở thành đạo.

Đây không phải trúc cơ, không phải kết đan, không phải nguyên anh, xin đừng so sánh. So đến so đi sẽ chỉ càng mơ hồ.

Nhìn là một hệ thống hoàn toàn mới, bởi vì xa lạ nên lúc nhận có chút trắc trở, lại thêm cứ so sánh, cho nên càng khó hòa nhập. Thậm chí sẽ có loại nhìn đến người rừng bộ lạc nguyên thủy. Điều này là vì bị một số tin tức sai lầm và trò chơi ảnh hưởng, tôi cũng bó tay.

Trong lịch sử Trung Quốc, thời kỳ sớm nhất là hình thức bộ lạc, văn hóa Tam Miêu chính là như thế.

Chúng ta là con cháu Viêm Hoàng. Thời gian truyền thuyết có Viêm Đế và Hoàng Đế cũng là thời kỳ bộ lạc, các bạn có thể xem Cầu Ma là câu chuyện xảy ra tại thời đó. Đương nhiên hoàn cảnh sẽ khác nhau rất lớn.

Kỳ thật, tổ tiên chúng ta ở trong truyền thuyết, lịch sử, trải qua thời kỳ bộ lạc chắc mọi người nên biết.

Ra quyển sách Cầu Ma này tôi chuẩn bị gần một năm, đại cương không nhỏ, bây giờ mở ra chỉ là một góc. Nếu bạn có kiên nhẫn, có thể cùng Nhĩ Căn chậm rãi mở ra hệ thống có lẽ bạn chưa từng trông thấy.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Cầu Ma

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Nhĩ Căn.
Bạn có thể đọc truyện Cầu Ma Chương 117: Đi ra được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Cầu Ma sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close