Diệp Mạnh Lăng đi trên đường, thưởng thức phong cảnh tuyệt đẹp dưới ánh đèn lồng, tâm trạng cũng trở nên tốt hơn.
Trước đây, khi còn ở Diệp gia của thành Cát Châu, hầu như tất cả thời gian Diệp Mạnh Lăng đều ở trong Diệp gia.
Nào có cơ hội được thưởng thức những cảnh sắc rực rỡ như hội hoa đăng hôm nay.
“Ca ca, chúng ta ở bên ngoài đi dạo một vòng, có được không?”
Trong mắt Diệp Mạnh Lăng lấp lánh ánh sao, vừa đặt chân đến một vùng đất mới, nên cô bé không kìm nén được cảm giác mới lạ.
Hơn nữa, dù sao Diệp Mạnh Lăng vẫn còn là một tiểu cô nương, nàng thích đến những nơi náo nhiệt, thích vui chơi cũng là đều rất bình thường.
“Được” Diệp Thanh liền đáp ứng.
Cho tới hôm nay, kỳ thật nguyện vọng của Diệp Thanh rất đơn giản.
Chính là có thể cho muội muội một cuộc sống ăn no mặc ấm, trôi qua những ngày tháng vui vẻ.
Thế nhưng, chỉ một nguyện vọng đơn giản như vậy, nhưng trước đây, Diệp Thanh lại chưa từng thực hiện được.
Vì muốn giúp muội muội chữa trị chứng bệnh thể hàn, mà trước đây Diệp Thanh, tuy là thế tử của Diệp gia, nhưng lại quanh năm đều ở bên ngoài, vì Diệp gia mà chiến đấu hết mình.
Lập được nhiều công lao hiển hách.
Nhưng mà, dù là vậy thì vào thời điểm huyết mạch của Diệp Thanh bị phế, Diệp gia vẫn có thể thẳng tay đá văng hắn ra ngoài.
“Muội muội, ca ca đưa muội đi ngắm hoa đăng.”
Trên mặt Diệp Thanh đều là nụ cười dịu dàng.
Cố gắng tận hưởng thời gian ấm áp hiếm có này.
Ở cùng một chỗ với muội muội, trong lòng Diệp Thanh yên bình đến lạ thường.
Dường như ảnh hưởng của Tu La Huyết Kiếm đối với hắn không hề tồn tại vậy.
“Ca ca, huynh nhìn kìa, bên đó thật náo nhiệt.” “Nhìn kìa, hoa đăng thật xinh đẹp.”
Diệp Mạnh Lăng phấn khởi la lên, hân hoan chạy đến những nơi nhiều người.
Thưởng thức cảnh đẹp của những chiếc hoa đăng lung linh trong bóng đêm.
Trong đám người, có một nam nhân khoác trên người trường bào tím thêu hoa văn vàng, cả người tỏa ra khí thế sang trọng quý phái.
Ở bên cạnh hắn, còn có một hàng cường giả đứng xung quanh, trong đó có võ giả cảnh giới ngưng nguyên, khí tức cường đại.
Ánh mắt Diệp Thanh ngừng lại, chỉ tùy tiện đi dạo trên phố thành Kim Nguyên thôi mà vẫn có thể bắt gặp võ giả cảnh giới
ngưng nguyên.
Có thể thấy được, tổng thể thực lực của thành Kim Nguyên, so với thành Cát Châu vẫn mạnh hơn rất nhiều.
“Tiểu cô nương, hoa đăng đêm nay rất đẹp, không bằng ta mang cô đi cùng nhau ngắm hoa đăng được không?”
Đột nhiên, vị nam tử mặc trường bào màu tím kia đang đứng bên cạnh Diệp Mạnh Lăng mở miệng nói.
Trong đáy mắt của hắn, lóe lên một tia xấu xa.
Diệp Thanh bắt gặp ánh mắt xấu xa đó, trong chốc lát, ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo.
“Thật xin lỗi, ta sẽ ngắm hoa đăng với ca ca ta.”
Dường như Diệp Mạnh Lăng cũng nhận ra đối phương không có ý tốt, vì thế cô lùi lại dựa sát ở bên cạnh Diệp Thanh.
“Muội muội, chúng ta đi thôi.”
Diệp Thanh cầm lấy cánh tay nhỏ của muội muội, sau đó, sải chân bước nhanh rời khỏi nơi đó.
Diệp Thanh vô cùng chán ghét nam tử khoác trường bào màu tím thêu hoa văn vàng kia.
Một khắc cũng không muốn dừng lại lâu bên cạnh hắn ta. Rất nhanh, Diệp Thanh đã mang Diệp Mạnh Lăng đi rất xa.
Nơi có thể thưởng thức cảnh đẹp của hoa đăng còn rất nhiều, không cần thiết phải ép buộc bản thân ở lại chỗ đó.
Chẳng những thế, ngoài việc có thể ngắm hoa đăng, còn có thể thưởng thức đồ ăn vặt.
Trước kia, lúc tại thành Cát Châu, khi cả hai còn bé, Diệp Thanh cũng thích dẫn muội muội ra ngoài dạo phố thưởng thức các món ăn vặt mà muội muội hắn muốn ăn.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại tamlinh247.vn nhé cả nhà.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ tamlinh247.vn để vào đọc truyện nhé
Nhưng mà, về sau chứng bệnh cơ thể cực hàn của muội muội càng thêm nghiêm trọng.