Chương 3717
Huyết Chủy trong tay Dương Thanh tạo thành một đường vòng cung trong không khí, đâm về phía cổ họng Đỗ Thất.
Nếu đã là trận chiến sống còn thì không cần nương tay, nếu giết được Đỗ Thất, Dương Thanh sẽ không mềm lòng, anh biết nếu Đỗ Thất tìm được cơ hội giết anh thì cũng sẽ không nương tay.
Khi Huyết Chủy trong tay Dương Thanh sắp đâm trúng họng Đỗ Thất, đúng vào giây phút nghìn cân treo sợi tóc, Đỗ Thất bỗng giậm chân, người chếch đi.
Cú nghiêng này vừa hay né được đòn chí mạng của Huyết Chủy.
Nhưng lão ta vừa né tránh thì đã thấy vẻ khinh miệt trong mắt Dương Thanh, như đang chế giễu lão ta.
Đỗ Thất bỗng cảm nhận được nguy hiểm, sởn cả tóc gáy.
Thấy nụ cười lạnh lùng của Dương Thanh, sự bất an trong lòng Đỗ Thất càng thêm mãnh liệt.
Rõ ràng lão ta đã né được đòn chí mạng của Dương Thanh, tại sao Dương Thanh vẫn có nét mặt như thế chứ?
Đỗ Thất cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Ngay sau đó, cảm giác nguy hiểm hết sức mãnh liệt ập tới, Đỗ Thất lập tức biến sắc, thậm chí còn không cảm nhận được nguy cơ tới từ đâu.
Lão ta cảm thấy mình như bị một sức mạnh không tên khổng lồ bao trùm, cảm giác này vô cùng kỳ diệu.
Đúng lúc này, lão ta chợt phát hiện hai thanh kiếm nước đang nhanh chóng lao về phía lão ta.
“Phập!”
Lệ Trần không quan tâm đ ến ánh mắt họ, cười phá lên: “Tốt lắm! Không hổ là thiên tài lĩnh ngộ nhiều loại sức mạnh nguyên tố, trong lúc chiến đấu vẫn có thể phân tâm để ngưng tụ kiếm nguyên tố Thủy, đồng thời dùng sức mạnh Thời Gian để khiến đối thủ chậm hơn, dưới sự phối hợp của hai loại sức mạnh nguyên tố, kẻ địch đã bị thương nặng, đối với cậu, đây là phương án chiến đấu tốt nhất”.