Truyện Chủ Thần Không Muốn Chơi Nữa - Dạ Bạch Vô Nha : chương 50: hiện thực

Trang chủ
Lịch sử
Chủ Thần Không Muốn Chơi Nữa - Dạ Bạch Vô Nha
Chương 50: Hiện thực
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Trong bóng đêm yên tĩnh từ từ chìm vào giấc ngủ, Mạnh Luân cứ nghĩ sẽ không ngủ được nhưng bất ngờ là chỉ mới nằm xuống nghe tiếng thở nhịp nhàng của người nằm bên cạnh bất tri bất giác anh liền ngủ luôn.

Trần Phong xác định người bên cạnh đã ngủ say liền mở mắt, nghiêng người nhìn chằm chằn vào khuôn mặt yên tĩnh dịu dàng của Mạnh Luân, anh ấy đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt, mái tóc sau đó từ từ trượt xuống đến khi đụng vào đôi môi ướt át liền ác ý nhấn một cái, rồi thoả mãn rời khỏi, tiếp tục đưa cánh tay nhích xuống đến khi đụng vào vòng eo gầy gò liền dừng lại, nhẹ nhàng nhích người lại gần đến khi đụng vào người Mạnh Luân mới thả lỏng người rồi ôm gọn vào lòng.

Bây giờ không thể quan minh chính đại ôm em ấy, chỉ có thể đợi em ấy ngủ anh ấy mới làm vậy, trong lòng Trần Phong trăm mối ngổn ngang nhưng hành động ôm Mạnh Luân lại rất nhẹ nhàng. Một đêm say giấc.

Sáng hôm sau Mạnh Luân mơ màng tỉnh dậy thấy khuôn mặt đẹp đẽ của Trần Phong phóng đại ở trước mắt liền giật mình bật dậy, hành động quá khích này khiến Trần Phong cũng tỉnh giấc.

"Sao vậy."

"Không, không có gì, tôi đi rửa mặt." Nghe giọng nói khàn khàn đầy gợi cảm của Trần Phong, Mạnh Luân đỏ mặt lắp bắp nói sau đó phóng ra khỏi phòng.

Nhìn cánh cửa từ từ đóng lại ở trước mặt Trần Phong nhớ đến khuôn mặt đỏ bừng của Mạnh Luân liền bật cười.

Đứng trong nhà vệ sinh nhìn khuôn mặt Mạnh Luân nóng bừng bừng, tác nước lên mặt để giảm bớt, rửa mặt xong điều chỉnh lại tâm trạng anh liền đi ra ngoài.

"Chào buổi sáng." Trần Phong đứng chờ bên ngoài cũng được một lúc thấy cuối cùng cũng chịu mở cửa liền cười nói.

Không kịp đề phòng liền nhìn thấy khuôn mặt cùng nghe thấy giọng nói của Trần Phong, Mạnh Luân liền ngượng ngùng đỏ mặt, gục đầu xuống xấu hổ gật gật đầu liền chạy vào bếp.

Mạnh Luân đứng dựa vào bàn sờ soạng khuôn mặt nóng bừng, trong lòng lúc này đã rối bời, anh vừa ngạc nhiên vừa ngượng ngùng không biết tại sao mỗi khi đối mặt với người đàn ông này liền trở nên khác lạ đến thế, anh biết mình chưa bao giờ là một người dễ ngượng ngùng đỏ mặt đến vậy, thậm chí anh là một người có da mặt dày, khuôn mặt đỏ bừng thế này cũng là lần đầu được trải nghiệm.

Bỏ chuyện này sang một bên Mạnh Luân bắt tay vào chuẩn bị đồ ăn, hôm nay có thêm hai người nên món ăn sẽ chuẩn bị nhiều một chút.

Từ phòng tắm đi thẳng vào phòng bếp Trần Phong dựa lưng vào tường nhìn thân ảnh bận rộn của Mạnh Luân, cũng không lên tiếng quấy rầy.

"Ừm, lát tôi ra ngoài một lát, sau giờ cơm trưa có chuyện muốn bàn bạc với cậu." Nhìn món ăn cuối cùng được để trên bàn Trần Phong đi lại gần nói.

"Được, anh giúp tôi dọn chén đũa nhé, tôi đi gọi nhóm Trần Dương." Mạnh Luân gật đầu rồi đi ra ngoài.

Ngày hôm nay là thứ hai nên sau khi Trần Dương, Quan Ngữ, Tiểu Quan dùng xong bữa sáng liền đến trường, sau khi Tiểu Quan nói mình cũng học ở thành phố này liền bị Trần Dương kéo đi tra khảo chi tiết.

Nhìn ba người đùa giỡn vui vẻ rời khỏi nhà Mạnh Luân liền nhìn sang người đàn ông còn lại, ánh mắt y luôn nhìn anh một cách khó lý giải, nhưng điều này cũng không khiến anh khó chịu mà trong tiềm thức càng muốn nhiều hơn nữa, muốn đôi mắt ấy mãi mãi nhìn về anh.

"Sao thế." Thấy Mạnh Luân chỉ nhìn mà không nói gì Trần Phong ôn nhu hỏi.

"Không có gì." Mạnh Luân lắc đầu.

"Ừm vậy tôi đi đây, buổi trưa sẽ tranh thủ về dùng cơm cùng cậu." Trần Phong đứng dậy nói sau đó liền đi ra cửa.

"Trên đường cẩn thận." Đi theo Trần Phong đến cửa Mạnh Luân mỉm cười nói.

Trần Phong cũng gật đầu mỉm cười rồi đóng cửa lại.

Căn nhà vốn nhộn nhịp cũng dần yên tĩnh lại, Mạnh Luân nhìn khắp nơi thở dài, không hiểu rốt cuộc bị làm sao nữa, lại có cảm giác hạnh phúc khi ở bên một người lần đầu gặp mặt, sẽ nhung nhớ khi người đó không ở cạnh, đúng là hết sức khó hiểu.

Ngồi yên trên sô pha một hồi Mạnh Luân liền không suy nghĩ nữa, xắn tay áo bắt đầu quét dọn nhà cửa, nếu cứ ngồi không thì anh sẽ suy nghĩ đến loạn mất.

"Hửm đến giờ này rồi sao." Mạnh Luân vừa dọn dẹp xong gian phòng cuối cùng vừa nhìn đồng hồ đã đến giờ cơm, không suy nghĩ nhiều anh liền chạy vào nhà bếp rửa sạch tay rồi chuẩn bị bữa trưa.

Tinh, tình.

Khung cảnh thật yên bình cùng ấm áp.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Chủ Thần Không Muốn Chơi Nữa - Dạ Bạch Vô Nha

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Lịch sử    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Dạ Bạch Vô Nha.
Bạn có thể đọc truyện Chủ Thần Không Muốn Chơi Nữa - Dạ Bạch Vô Nha Chương 50: Hiện thực được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Chủ Thần Không Muốn Chơi Nữa - Dạ Bạch Vô Nha sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close