Truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi : chương 1553: đổi ý

Trang chủ
Đô Thị
Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 1553: Đổi ý
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Nghe chân tướng giai đoạn lịch sử này, Dương Thần mắt chữ O mồm chữ A.

Trong Huyễn cảnh, Tử Mạch đã từng nói với mình, Vạn Yên Giới so với Hồng Mông còn lâu đời hơn; Yêu tu đã tiến vào đó từ thời còn các Thượng cổ tiên nhân; Ma tu đi vào đó cách đây năm vạn năm mà thôi.

Lịch sử tu sĩ nhân loại dài đằng đẵng, trong khoảng thời gian đó chỉ sợ không ít sự kiện lịch sử bị thay đổi, không còn biết rõ thực hư như thế nào nữa.

Nhưng hiểu biết được đại khái sự việc, Dương Thần cảm thán, hiện tại sự huy hoàng của mình so với các tu sĩ Thượng cổ thật bé nhỏ biết bao…

Tuy vậy nói gì thì nói, nghĩ kỹ, không nên là địch Hồng Hoang Môn.

Bởi trong Vạn Yêu Giới, mình chịu đại ân của Ngọc Tuyết Ngưng, mà Tống Thiên Hành cùng Ma Đế Tử Tiêu lại là bạn tốt, theo lý mà nói mình cùng các vị tiền bối Hồng Hoang Môn có quan hệ không tồi chút nào.

Mình chịu ân của Ngọc Tuyết Ngưng lại đi giết chóc tộc nhân của cô như vậy rất không hợp tình.

Bát Nhã nghe xong, sửng sốt vô cùng, cũng may Mông Đạo Chương biết chắc cô sẽ khiếp sợ vì thế khi cô hồi phục lại tinh thần cũng không để ý.

- Cảm… Cảm ơn trưởng lão đã cho biết…. Nguyệt Nhi sợ…

Bát Nhã nuốt nước bọt.

Mông Đạo Chương khoát tay áo. Ánh mắt lộ ra tia sắc lạnh:

- Cho nên mới nói, thế tục Mông gia hao tổn không ít người nhưng kỳ thật với Mông gia đại tộc chúng ta cũng không phải vấn đề gì quá lớn.

- Ma tu chúng ta tuyệt không giống mấy tên tu sĩ chính thống chỉ biết khoe khoang khoác lác, người Mông gia ở thế tục làm sai trước mới gây ra hậu quả nghiệm trọng như thế.

- Nhưng Dương Thần cướp đi Linh bảo trấn tộc, quả thật không thể tha thứ. Hôm nay, quan trọng nhất là tìm ra tên ác tặc tên Dương Thần kia ở đâu, trên người hắn có cất giữ Linh bảo của tộc ta hay không.

Bát Nhã rất thông minh liền hỏi:

- Trưởng lão, trấn tộc Linh bảo kia có tác dụng gì? Bị cướp đi có hậu quả gì không?

Mông Đạo Chương trầm ngâm một chút, mới nói:

- Nói cho ngươi biết cũng không sao, người Hồng Hoang Môn chúng ta chỉ biết nó liên quan tới việc tộc chúng ta có thể phục hưng hay không, cũng liên quan tới sự tồn vong của Hồng Hoang Môn.

- Nhưng rốt cuộc sử dụng như nào, các vị tổ tiên cũng không cho chúng ta biết, chúng ta ngay cả tên thật của nó cũng không biết là gì?

- A?

Không chỉ có Bát Nhã kinh ngạc mà Dương Thần trên không trung cũng dở khóc dở cười.

Món đồ trân quý thế kia mà cả đám người Mông gia kia cũng không biết có tác dụng gì, vậy mới nói lấy tu vi của hắn mà cũng không biết cái thứ đen thui kia là cái gì, vẫn có nguyên nhân của nó.

Mông Đạo Chương tiếp tục nói:

- Nhưng có thể khẳng định, kiện Linh bảo đó là chí bảo do một vị tổ tiên Ma tu thiên tư trác tuyệt lưu lại.

- Lúc trước, sở dĩ để ở Mông gia thế tục, là dự rằng kiện Linh bảo này có thể phù hộ Mông gia phát triển; trăm ngàn năm qua cũng không xảy ra chuyện gì, nó vẫn bảo hộ Mông gia phát triển lớn mạnh.

- Thật không ngờ, lại có tên ác tặc như Dương Thần, ngay cả trấn tộc Linh bảo cũng dám cướp, thật khinh người quá đáng!

Trên mặt mấy người Mông gia tỏ ra giận dữ, hiển nhiên đối với bọn họ kiện Linh bảo này không phải chỉ có ý nghĩa thông thường.

Tổ tiên nhắn nhủ lại đây là kiện Linh bảo mấu chốt của việc phục hưng, tuy vài vạn năm qua chưa từng chân chính phục hưng lại nhưng không thể nghi ngờ đó là một loại ký thác về tinh thần.

Linh bảo không biết tác dụng kia, từ thời kỳ u ám nhất đã cho người Mông gia một tia hy vọng, ngụ ý phi phàm.

Bát Nhã trầm mặc không biết trả lời sao cho tốt bởi vì Dương Thần chưa cho cô chỉ thị tiếp theo, tiếp tục diễn hay ngả bài đây?

Đúng lúc này, một thanh âm từ trên bầu trời truyền xuống vang vào trong hậu đường.

- Không cần tìm, tôi ở đây.

Dương Thần chậm rãi hạ xuống, vượt qua tiền sảnh đứng trước mặt mọi người.

Bát Nhã dùng ánh mắt hỏi thăm Dương Thần, Dương Thần ra hiệu cho cô tiếp tục đóng giả Mông Nguyệt. Cô nhảy về phía sau thét lên:

- Dương Thần!

Đám Mông Đạo Chương bật dậy, như lâm đại địch!

Bọn họ không phát hiện ra có người nghe lén! Điều này chẳng phải nói thực lực Dương Thần vượt qua Mông Đạo Chương - Nhược Thủy sơ kỳ sao?

- Mông Nguyện hắn chính là Dương Thần?

Mông Đạo Chương không thể tin nổi, tuy gia tộc phái ông ta ra ngoài, đã nói lên đối thủ không đơn giản, nhưng một tên tu sĩ trẻ tuổi như này đạo hạnh sao có thể thái quá được?

Bát Nhã gật đầu:

- Trưởng lão cẩn thận, hắn rất mạnh.

- Dương Thần, anh đã sớm tới chắc cũng nghe chúng tôi nói gì rồi?

- Nghe được, hơi tiếc một chút, hóa ra các người cũng không biết cái thứ đen thui kia là cái gì?

Dương Thần tỏ vẻ tiếc nuối.

- Một khi đã như vậy, hãy nghe tôi khuyên một câu.

Mông Đạo Chương nói:

- Linh bảo này liên quan đến sự tôn nghiêm và tôn chỉ truyền thừa của Mông gia, tuy hiện tại chưa biết cách sử dụng nhưng nó mang ý nghĩa phi phàm. Nó có thể ở trên tay anh cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào cả?

- Nếu anh có thể trả lại Linh bảo đó, chuyện anh làm cũng dễ giải quyết rồi; Mông gia mở cho anh một cánh cửa; mặt khác tôi sẽ xin ý kiến của tộc trưởng không truy cứu việc anh giết nhiều con cháu Mông gia nữa.

Dương Thần không nhịn được cười:

- Vừa nãy còn mở miệng kêu “Ác tặc”, giờ lại nó dễ nghe thế; thực ra trong lòng các người cũng biết, một khi tôi đã ra tay thì một cũng chạy không thoát vì thế mới tỏ vẻ hòa khí như thế.

Sắc mặt đám người Mông Đạo Chương trở nên khó coi, đúng vậy, trong lòng bọn họ không có chút tự tin nào. Bọn không có giao lưu với Huyễn cảnh cũng không biết Dương Thần đã làm gì ở đó.

Một nữ trưởng lão khác họ bên cạnh, tên Trần Diệc Cẩn cười dịu dàng nói:

- Dương thiếu gia là kỳ tài ngút trời, tu vi cao thâm, lòng dạ rộng lớn sẽ không so đo với chúng tôi chứ.

- Có lẽ, vừa rồi Đạo Chương trưởng lão có chỗ không đúng, nhưng là trực hệ Mông gia, đúng là đối với Linh bảo Mông gia rất coi trọng. Dương thiếu gia đã thừa nhận mình cướp đi Linh bảo, coi như là hòa đi.

- A… Vẫn là phụ nữ biết điều hơn; thật ra tôi muốn giết mấy người sẽ không phí nước bọt thế này.

Dương Thần cười nói.

Mông Đạo Chương nhẹ nhàng thở ra, không động thủ là tốt rồi:

- Vậy, Dương…. Dương công tử không biết có tính toán gì?

Ông ta trở nên khách khí, cường nhân vi tôn, bất luận tuổi tác.

Dương Thần thong thả bước vài bước, mở miệng nói:

- Vốn định coi Hồng Hoang Môn là kẻ thù nhưng vừa rồi nghe lai lịch của các người, tôi lại đổi ý.

- Có vài tin tức quan trọng phải nói cho thủ lĩnh các người cho nên… các người dẫn tôi đi tìm lão đại của Hồng Hoang Môn.

- Lão đại?

Mông Đạo Chương không kịp thích ứng:

- Ma môn chúng tôi và Yêu môn đều có môn chủ riêng. Môn chủ Yêu môn là tộc trưởng Thanh Khâu hồ tộc. Môn chủ Ma môn là tộc trưởng Mông gia, cũng không có… Lão đại.

Dương Thần liếc mắt:

- Vẫn còn so đo với tôi, vậy thì gặp môn chủ các người.

- Nhưng…

Mông Đạo Chương nhìn trái nhìn phải, dường như chuyện này vượt quá suy nghĩ của bọn họ, bọn họ không biết phải làm sao cho đúng.

Dương Thần nhếch miệng cười:

- Các người chắc cảm nhận được tôi không có sát khí với các người, sự thật tôi không coi các người là kẻ thù. Nếu các người còn không biết phân biệt phải trái khiến tôi nổi nóng, tính tình tôi không tốt thế này nữa đâu.

Sau lưng đám người Mông Đạo Chương thấm mồ hôi lạnh; Trần Diệc Cẩn, Lý Tuần hai vị trưởng lão trầm mặc khong nói, hiển nhiên không ai muốn nhận trách nhiệm này.

Cuối cùng, Mông Đạo Chương cắn răng, dù sao mạng quan trọng hơn, nói:

- Được, nếu đã vậy, chúng tôi liền đưa công tử tới Thiên Sơn Hồng Hoang cảnh một chuyến.

Dương Thần cười xán lạn, bước lên vỗ vai ông ta:

- Thế không phải là tốt sao, mọi người có chuyện cứ từ từ nói với nhau, đâu cần động tay động chân; có lẽ sau này còn có thể cùng nhau ngồi uống rượu nữa ấy chứ, ông nói phải không?

Mông Đạo Chương cười khó coi hơn mếu, ai muốn cùng hắn uống rượu, nếu không phải động thủ đánh không lại đã sớm giết hắn báo thù cho con cháu rồi.

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đô Thị    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Mai Can Thái Thiếu Bính.
Bạn có thể đọc truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi Chương 1553: Đổi ý được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close