Truyện Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay : chương 2511 - tính toán sổ sách
Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay
-
Akay Hau
Chương 2511 - Tính toán sổ sách
Thanh âm thông báo vang vọng bên tai, Lạc Nam đang ngự không phi hành sắc mặt liền hớn hở.
“Sao thế?” Một giọng nói trong trẻo có phần lạnh lùng hỏi.
Chủ nhân của giọng nói này toàn thân ẩn trong một tà váy dài màu đỏ, móng tay tô đỏ, mặt nạ che nửa trên khuôn mặt màu đỏ, chỉ để lộ bờ môi đầy đặn đỏ thẳm tinh tế nhìn vào muốn hôn một ngụm.
Nàng chính là Tu La Huyết Thánh Nữ - Huyết Chiêu Dương.
“Không có gì, chúng ta có thể an tâm lên đường đến Trung Châu rồi.” Lạc Nam nhếch môi cười.
Hệ Thống thông báo nhiệm vụ hoàn thành, đồng nghĩa với nhạc mẫu đại nhân và Nhị Trưởng Lão Đàm Tùng đã thành công thu phục Pháp Tướng Vũ Trụ, lôi kéo nó dung hợp vào Nam Thiên Môn.
Lạc Nam dụng tâm câu thông với Bá Chủ Thần Đình, quả nhiên phát hiện phạm vi lãnh thổ Bá Chủ Lãnh Địa của mình liền đề thăng rất nhiều lần, có thêm một bí cảnh.
Pháp Tướng Vũ Trụ đã trở thành bí cảnh mang tính trọng đại của Nam Thiên Môn, không triệt để dung hợp tất cả, mà chỉ dung hợp một phần như Nhất Thế Vũ Trụ và Thái Sơ Chi Địa.
Bởi vì có trời mới biết liệu quy tắc Nguyên Giới có đồng hoá toàn bộ Pháp Tướng Vũ Trụ và thay đổi cả quy tắc cho phép lĩnh ngộ Chí Tôn Pháp Tướng của nó hay không, cho nên việc nhạc mẫu đại nhân lựa chọn xem Pháp Tướng Vũ Trụ như một bí cảnh để sử dụng là vô cùng hợp lý.
Như vậy chỉ cần tu sĩ ở Nam Thiên Môn đạt đến Thánh Đế tối đỉnh, liền sẽ cho phép tiến vào bí cảnh lĩnh ngộ phương pháp đúc Chí Tôn Pháp Tướng cho riêng mình.
Ngược lại những tu sĩ đến từ Pháp Tướng Vũ Trụ đã đột phá Chí Tôn sẽ được tiến vào Nam Thiên Môn, đặt chân đến Nguyên Giới, khám phá chân trời mới rộng lớn hơn.
Có thể nói là đôi bên cùng có lợi...
“Xem ra ta phải thông báo các vị trưởng lão của Lạc Gia một tiếng, nếu đủ khả năng thì đến Pháp Tướng Vũ Trụ thử sức.” Lạc Nam suy nghĩ, liền truyền âm nói với mẫu thân Ninh Vô Song.
Đã sắp xếp xong tất cả, Lạc Nam hướng mỹ nhân nở nụ cười:
“Đi thôi!”
Huyết Chiêu Dương nhẹ gật đầu, vẫn là giọng điệu hờ hững và trong trẻo:
“Thông thường khi hành tẩu giữa các đại châu hay địa vực, chúng ta có thể sử dụng Truyền Tống Trận ở Trân Bảo Lâu để tiết kiệm thời gian.”
“Nhưng Trung Châu đặc biệt hơn, nó có một tầng Không Gian ngăn cách xung quanh như một phương thế giới độc lập ở giữa trung tâm Nguyên Giới, vậy nên không có bất cứ loại Truyền Tống Trận nào có thể từ bên ngoài truyền tống vào, ngược lại người ở bên trong lại có thể truyền tống ra ngoài dễ dàng.”
“Chúng ta từ bên ngoài tiến đến, cho nên buộc phải tự di chuyển.”
Lạc Nam chậc lưỡi, quả nhiên là đi cùng với người có kinh nghiệm, được hướng dẫn tận tình.
Việc hắn hành tẩu với Huyết Chiêu Dương là do Huyết Yêu Cơ sắp xếp, bởi lẽ Huyết Chiêu Dương đang là đệ tử của Đại Nguyên Thiên Viện, cũng đã đến Trung Châu được một thời gian, hơn nữa còn có thành tích rất nổi bật đó là xếp hạng thứ tư trong lịch sử khảo nghiệm gia nhập Đại Nguyên Thiên Viện.
“Ngự không phi hành quá mất thời gian, ngươi có muốn dùng Chí Bảo Phi Hành của ta không?” Huyết Chiêu Dương hướng hắn đề nghị.
“Ta có Bá Vũ Điện.” Lạc Nam nói.
“Bá Vũ Điện của ngươi quá mức rêu rao, thôi thì dùng của ta vậy.” Huyết Chiêu Dương nhẹ phất tay.
Không gian rung đội, máu huyết sôi sục, một chiếc Phi Xa với hai bánh do vòng xoáy máu điên cuồng thiêu đốt xoay tròn dữ dội hiện ra.
Huyết Chiêu Dương nhảy lên Phi Xa, ra hiệu cho Lạc Nam ngồi ở phía sau nàng.
Lạc Nam nhìn mà hai mắt toả sáng, không ngờ Huyết Chiêu Dương lại biết chơi như vậy, Phi Xa này nhìn quá ngầu.
Hắn vội vàng ngồi ở phía sau.
“Phóng đây!” Huyết Chiêu Dương nói một tiếng, lập tức lao vọt như lưu tinh.
Lạc Nam xém chút mất đà, vội vàng vòng tay ôm lấy vòng eo thon thả của nàng.
Huyết Chiêu Dương toàn thân cứng đờ trong thoáng chốc, nhưng sau đó lại mặt không biểu tình, cũng mặc kệ hắn.
Ngồi trên Phi Xa, Lạc Nam bắt đầu có chút lo lắng tình trạng của Tinh Không Long Mã.
Tiểu Tinh nó hiện tại vẫn chưa thể đột phá Chí Tôn dù đã được phục dụng đại lượng Toạ Kỵ Linh Tuyền nhưng không ăn thua.
Sau khi cẩn thận quan sát, mấy nữ Cửu Cảnh Chí Tôn kiến thức bất phàm đều khẳng định nguyên nhân là vì chủng tộc hạn chế.
Không sai, chính là bị hạn chế về huyết mạch, về chủng tộc...
Tiểu Tinh tuy là chủng loài biến dị nhưng dù sao cũng là Tinh Không Thú.
Mà Tinh Không Thú lại là một loài có linh trí cực thấp, nói thẳng ra là ngu độn....mà đã ngu độn thì không thể tự đúc Chí Tôn Pháp Tướng, càng không thể đột phá Chí Tôn.
Chí Tôn cũng được xem là cường giả hàng đầu, không có chỗ cho đám sinh vật cấp thấp như Tinh Không Thú.
Quy tắc ở Nguyên Giới không cho phép loài như Tinh Không Thú tiến vào Chí Tôn.
Giống như ở Ẩn Không Tộc, Tinh Không Thú chỉ được dùng làm vật kéo xe nhờ khả năng hành tẩu nhanh chóng của chúng trong hư không, ngoài ra chẳng còn tác dụng nào nữa cả.
Tiểu Tinh không ngu, ngược lại nó rất thông minh...nhưng bởi vì trong cơ thể nó chảy máu Tinh Không Thú, nó liền bị quy tắc Nguyên Giới hạn chế.
Cho nên hiện tại Tiểu Tinh đã quá yếu, khó mà làm toạ kỵ được cho Lạc Nam.
Lạc Nam đương nhiên sẽ không vì vậy mà từ bỏ Tiểu Tinh, ngược lại hắn đang suy nghĩ phương pháp giúp Tiểu Tinh đột phá Chí Tôn.
Nghĩ tới nghĩ lui, Lạc Nam hướng Huyết Chiêu Dương mở miệng:
“Ta vào Pháp Bảo một chút!”
Hắn xuất hiện bên trong Chí Tôn Giới, đi đến vị trí Tiểu Tinh đang nằm bên cạnh bờ hồ Nguyên Dịch.
Tiểu Sư đang ngồi ở bên cạnh an ủi Tiểu Tinh.
Tiểu Sư có xuất phát điểm không bằng Tiểu Tinh, nhưng hiện tại Tiểu Sư đã là Nhị Cảnh Chí Tôn, còn Tiểu Tinh vẫn kẹt ở Yêu Thánh Đế, nó rất phiền não.
Lạc Nam vỗ vỗ đầu nó.
“Hí...” Tiểu Tinh dụi đầu vào người hắn, ánh mắt kiêu căng ngày thường không thấy, ngược lại lúc này có phần đáng thương.
“Yên tâm đi, tuy rằng hơi tốn kém một chút...nhưng ngươi xứng đáng.” Lạc Nam nở nụ cười.
Hắn nhẹ nâng bàn tay, một tấm Phù Chú trong suốt, ẩn chứa từng tia từng tia lực lượng huyền ảo hiện ra.
Là thứ mà lần trước Lạc Nam quay được từ Vòng Quay Danh Vọng, Phá Tắc Giới Phù.
Tấm phù chú này có thể phá vỡ một quy tắc hạn chế ở Nguyên Giới, đương nhiên chỉ có thể sử dụng một lần.
Không hề do dự, Lạc Nam hướng Phá Tắc Giới Phù về phía Tiểu Tinh, trầm giọng nói:
“Phá vỡ quy tắc trói buộc Tinh Không Thú, cho phép Tinh Không Thú của ta đột phá Chí Tôn!”
Lời vừa nói xong, Lạc Nam đã quyết đoán bóp nát Phá Tắc Giới Phù.
Theo sau đó, Phù Văn từ trong đó bay ra, phủ kín toàn thân Tiểu Tinh.
HÍ!
Tiểu Tinh như được phục sinh từ cõi chết, hưng phấn ngửa đầu gào thét vang dội, nó đã cảm nhận được gông cùm xiềng xích trói buộc vô hình vì huyết mạch của mình đã hoàn toàn bị loại bỏ.
Tiểu Tinh hướng Lạc Nam cúi đầu cảm tạ, sau đó đằng không bay vọt, hướng về Yêu Tướng Thần Điện lao thẳng vào.
Hiển nhiên nó muốn lĩnh ngộ Chí Tôn Pháp Tướng tại Yêu Tướng Thần Điện.
“Phu quân, Tiểu Tinh rất vui mừng...” Tiểu Sư đứng lên cười nói.
“Ừm, nó đã theo ta từ Tiên Giới lên đến tận đây, cũng không thể bạc đãi nó.” Lạc Nam vòng tay ôm nàng, thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Cũng may Phá Tắc Giới Phù có tác dụng với Tiểu Tinh, bằng không sợ rằng phải thay máu toàn bộ, loại bỏ huyết mạch Tinh Không Thú mới có hy vọng đột phá.
Huyết Yêu Cơ ngồi ở không xa chứng kiến tất cả, yêu kiều hừ một tiếng: “Không ngờ đồ vật như Phá Tắc Giới Phù mà tên này cũng sở hữu, thật là giàu chảy mỡ.”
“Khanh khách, hắn còn rất nhiều chuyện ngươi không biết đâu.” Thập Khánh Huyên đắc ý cười rộ lên.
“Khánh Huyên tỷ tỷ, có thể kể ta nghe được không?” Nam Thiên Tố nghiêm túc nói:
“Ta muốn biết thật nhiều về phu quân của mình.”
...
Lạc Nam lại xuất hiện phía sau Phi Xa của Huyết Chiêu Dương.
“Phía Bắc của Nam Vực là nơi tiếp giáp gần nhất với Trung Châu, chúng ta sẽ băng qua Nam Vực.” Huyết Chiêu Dương nói.
Lạc Nam nhẹ gật đầu, mặc dù Trung Châu nằm ở trung tâm Nguyên Giới, nhưng điều này không có nghĩa tất cả Ngũ Châu Tứ Vực đều giáp ranh với nó.
Giống như Tây Châu và Kiếm Châu không hề giáp với Trung Châu, ngược lại phải thông qua Nam Vực là con đường nhanh nhất nếu xuất phát từ Tây Châu như hắn và Huyết Chiêu Dương lúc này.
“Nàng ghé ngang Thổ Hành Tông giúp ta một chuyến.” Lạc Nam nở nụ cười:
“Có chút ân oán cần phải chấm dứt.”
Nếu đã tiện đường, vậy thì quét sạch những kẻ đã từng muốn dồn mình vào chỗ chết.
Đã từng Nam Vực có Thiên Lệnh Giáo, nhưng hiện tại Thiên Lệnh Giáo cũng đã bị diệt, hắn liền không cần kiêng nể gì cả.
Đây chính là sự tự tin và quyền hạn của người có thực lực.
Băng qua bầu trời Phục Kiếm Thành chọc một đám tu sĩ phía dưới giận dữ, nhưng sau khi ngửa đầu nhìn lên phát hiện thân ảnh của Lạc Nam, toàn bộ đều im lặng như hến.
Ngay cả Phục Kiếm Thành Chủ cũng chẳng dám hé răng.
Phục Kiềm Thành ở ngay cạnh Nam Thiên Môn, từ lâu đã sớm nghe ngóng và biết được sự khủng bố của Lạc Nam rồi.
Không dám trêu vào hắn...
Lạc Nam thấy cảnh này cười lạnh một tiếng.
Năm đó sau khi gây ra chấn động tại Thổ Hành Tông, hắn bị Thiên Lệnh Giáo và các thế lực Nam Vực khắp nơi truy lùng, bị cường giả ở Nam Vực bao vây, cũng chính Phục Kiếm Thành tiếp tay cho bọn chúng phong toả toàn bộ lối trở về Kiếm Châu, bất quá Lạc Nam di chuyển bằng Thiên Cơ Lâu nên cũng chẳng thèm chấp bọn chúng.
Lần này băng qua bầu trời Phục Kiếm Thành xem như lời cảnh cáo, nếu các ngươi còn có suy nghĩ đối đầu với ta thì nên bỏ đi càng sớm càng tốt.
KENG!
Không những vậy, Lạc Nam còn ngang nhiên rút kiếm trên bầu trời Phục Kiếm Thành, thống ngự 9999 thanh phi kiếm tung bay, uy thế kinh thiên động địa.
Phục Kiếm Thành có quy định tu sĩ đến từ Kiếm Châu không được phép mang kiếm bên người, Lạc Nam làm như thế chẳng khác nào vả vào mặt bọn hắn đau điếng.
Nhưng ngoại trừ sắc mặt khó coi đến cực điểm, cả thành chủ và một đám trưởng lão tu vi Chí Tôn đều không dám dây vào Lạc Nam.
Trơ mắt nhìn hắn và Huyết Chiêu Dương biến mất...thậm chí còn thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may Phục Kiếm Thành chưa từng có cường giả nào đứng ra chống lại Lạc Nam, bằng không vừa rồi không đơn giản chỉ là cảnh cáo như thế.
“Đến Thổ Hành Tông rồi.” Huyết Chiêu Dương nói.
Lạc Nam nhẹ gật đầu, lẳng lặng ngồi yên một chỗ.
Nhưng từ bên dưới cái bóng của hắn đã xuất động một đám Vong Linh Vệ, từ trong tay áo của hắn lặng lẽ bay ra vài vị U Hồn Nô.
Có nhị trưởng lão của Thời Không Tộc – Thời Diễm, Sinh Tử Nhất Tộc Đại Trưởng Lão, Nhị Trưởng Lão...
Huyết Chiêu Dương thấy cảnh này chỉ có thể yên lặng thở ra một hơi.
Sợ rằng những kẻ thù cũ của hắn cũng không ngờ nam nhân này tiến bộ khủng khiếp đến như vậy.
Năm đó còn khiến hắn phải chật vật đào thoát, giờ đây ngay cả thuộc hạ trong tay hắn cũng đủ giải quyết tất cả hận thù.
Quả nhiên bên dưới Thổ Hành Tông chỉ vọng lên thanh âm chiến đấu rất nhỏ, sau đó rất nhanh liền im bặt mà dừng.
Hai cổ thi thể còn sót lại một phần linh hồn đã được Vong Linh Vệ và U Hồn Nô nâng đỡ bay lên.
Chính là Phó Tông Chủ của Thổ Hành Tông – Thổ Hàn Duệ và lão tổ của Thổ Hành Tông.
Kết cục của bọn hắn không có gì đặc biệt, linh hồn trở thành U Hồn Nô, thi thể bị luyện thành Ma Cương Vệ.
Tuy nhiên Lạc Nam chỉ làm thịt hai nhân vật cao tầng này của Thổ Hành Tông, về phần từ hộ pháp cho đến đệ tử hắn cũng lười hiếu sát, cứ để bọn chúng tự sinh tự diệt.
“Đi! Đến Vạn Mộc Giáo và Thất Hồn Thế Gia.” Lạc Nam nhàn nhạt nói tiếp.
Năm đó khi Thổ Hành Tông vây đánh hắn, đã nhờ đến hai cường giả xen vào.
Một người là Đại Trưởng Lão của Vạn Mộc Giáo – Diệp Mộc Chí Tôn, một người là gia chủ của Thất Hồn Thế Gia – Thất Hồn Diệm.
Mà hai kẻ này cũng rất ra sức, chỉ hận không thể làm thịt hắn càng sớm càng tốt.
Lạc Nam cảm thấy luyện Diệp Mộc Chí Tôn làm Cương Thi, luyện Thất Hồn Diệm làm U Hồn Nô sẽ rất tốt.
Huyết Chiêu Dương không nói lời nào, chỉ lặng lẽ cùng Lạc Nam đi giết người.
...
Sâm lâm hàng chục vạn dặm, rừng cây hùng vĩ bạt ngàn.
Một toà lâu đài cổ kính hiện diện giữa sâm lâm, đây chính là tổng bộ của Vạn Mộc Giáo.
Lạc Nam và Huyết Chiêu Dương vừa hiện thân, lập tức bị vô số tai mắt ẩn giấu trong rừng rậm phát giác.
“Kẻ nào tự ý xâm nhập địa bàn Vạn Mộc Giáo?” Thanh âm lạnh lùng chất vấn vang lên, đội quân tay cầm Mộc Côn, thân mặc võ y màu xanh biếc dưới sự thống lĩnh của một tên Hộ Pháp xuất hiện bao vây hai người.
“Cút!” Lạc Nam lạnh lùng mở miệng, Hồn Lực Chí Tôn hoà cùng Sóng Xung Kích càn quét mà ra.
PHỐC!
Cả một đội quân cùng lúc thổ huyết, như hàng vạn con diều đứt dây bay ngược.
“Làm sao có thể?” Toàn bộ hoảng sợ.
“Lạc Nam!?” Có tiếng gào thét hãi hùng khiếp vía.
Một lão già lưng còng, tay cầm mộc trượng hiện thân, sắc mặt trắng bệch, ông ta chính là người vừa thét lên sợ hãi.
Chính là Diệp Mộc Chí Tôn.
“Đông Hoa Cung Chủ, ngươi muốn làm gì?” Diệp Mộc Chí Tôn sợ hãi gào rống:
“Trước đây lão phu từng rút lui, không tham gia vây giết ngươi, chẳng lẽ ngươi còn muốn đuổi cùng diệt tận sao?”
Lạc Nam lúc này mới nhớ, thời điểm mình phối hợp với Cao Gia chặn đánh Lưu Gia, Vạn Linh Tộc Trưởng – Vạn Ứng Thiên còn từng mời Diệp Mộc Chí Tôn xuất hiện trợ trận.
Nghĩ đến đây hắn liền cười lạnh: “Nếu không phải khi đó nhận ra ta khó chơi, lão già ngươi có sợ hãi rút lui sao?”
“Chỉ đáng tiếc tất cả đã muộn, một là ngươi chết, hai là toàn bộ Vạn Mộc Giáo chôn cùng.”
“Lớn mật.” Một tên nam tử trung niên hiện thân giữa bầu trời:
“Bổn toạ là Vạn Mộc Giáo Chủ, nơi này là Nam Vực...không phải Đông Vực hay Kiếm Châu để ngươi giương oai, muốn lấy mạng Đại Trưởng Lão của bổn giáo, ngươi cũng phải trả giá đắt.”
“Ta cho ngươi hai lựa chọn.” Lạc Nam lười nói nhảm, chỉ nâng lên hai ngón tay:
“Một là Diệp Mộc Chí Tôn đứng ra nhận tội rồi thôi, hai là toàn bộ Vạn Mộc Giáo các ngươi cùng đi với hắn.”
“Kết Vạn Mộc Tru Quân Trận!” Vạn Mộc Giáo Chủ gầm thét.
“GIẾT!”
Toàn bộ Vạn Mộc Giáo đồng thanh rít gào, vạn mộc lưu động, toàn bộ khu rừng ầm ầm chấn động, vô vàn Trận Văn loé sáng chói mắt, sẳn sàng kết thành một toà sát trận.
“Thì ra đây là câu trả lời của các ngươi.” Lạc Nam ánh mắt loé lên.
Hắn nhẹ nâng bàn tay, Đông Hoa Cung đã xoay tròn bay lên, sau đó biến lớn...
“Hôm nay Đông Hoa Cung sẽ diệt đi Vạn Mộc Giáo!”
...
Chúc cả nhà trưa cuối tuần vui vẻ
Danh Sách Chương: