Tiếng con chó ngày càng gần, người đàn ông có thể xác định chó cưng của mình ở ngay đằng trước, lấp trong đám cỏ cao ngang người anh ta. Người đàn ông lần theo tiếng chó sủa đi về phía trước, bỗng anh ta nhìn thấy thứ gì đó, tiếng gọi nghẹn lại nơi cổ họng, cơ mặt anh ta cứng đờ, hai mắt trừng lớn. Người đàn ông hét lên thất thanh rồi ngã ra sau. Chó cưng lật tức chạy lại bên cạnh anh ta, người đàn ông cảm nhận toàn thân lạnh buốt, anh ta quay người bỏ chạy về phía đường lớn, theo sau là con chó vẫn không ngừng sủa như đang gọi với theo chủ nhân của mình.
Một người đàn ông khác chạy bộ vừa đến nhìn thấy vẻ mặt vì hốt hoảng mà tái xanh của người đàn ông liền ngừng lại, hắn ta lạnh nhạt hỏi:
– Cậu làm sao vậy? Nhìn thấy cái gì sao?
– Có.. có xác chết.
Người đàn ông nhớ đến hình ảnh kinh khủng bản thân vừa nhìn thấy vội vàng túm lấy tay người đối diện, cố gắng trấn tĩnh nói:
– Có xác người chết.
Ba mươi phút sau
Đội trưởng Minh nhíu mày nhìn xác nữ giới trước mặt, một cái xác không đầu. Quần áo trên người cô ấy vẫn còn nguyên nhưng có nhiều vết bẩn bởi bùn đất, ngược lại chân tay cô ấy lại vô cùng sạch sẽ. Trên người nhìn qua không có vết thương ngoại trừ vết bầm ở cổ tay và không đầu ra thì trên cơ thể đến một vết máu cũng không có. Cô ấy mặc một chiếc váy liền thân với ống tay dài màu vàng nhạt, chân vẫn mang giày cao gót màu trắng, hai tay đặt ngay ngắn trên bụng, bên cạnh có một túi xách lớn, đồ đạc của cô ấy đều được để ở bên trong vô cùng chỉnh tề, nhìn qua có ví tiền, máy tính và một số tài liệu khác. Hiện trường vô cùng sạch sẽ chỉ có vết chân của người đàn ông tìm thấy thi thể và con chó của anh ta ngoài ra hoàn toàn không còn dấu vết khác. Đội trưởng Minh nhìn xung quanh, có thể khẳng định đây chỉ là hiện trường vứt xác.
Hoàng vén dây chắn hiện trường đi vào bên trong, anh ngồi cạnh đội trưởng Minh trầm giọng báo cáo mọi chuyện:
– Đội trưởng, em đã lấy lời khai của nhân chứng. Nhân chứng khai nhận vào khoảng 6 giờ sáng nay, anh ta chạy bộ qua đây thì chú chó đột nhiên lao vào bụi cỏ, anh ta thấy vậy liền đuổi theo và phát hiện thi thể. Còn một người khác bắt gặp anh ta hốt hoảng chạy ra từ bụi cỏ liền hỏi thăm sau đó cả hai báo cảnh sát.
– Có phát hiện ai khác khả nghi hay không?
Đội trưởng Minh vừa quan sát tay nạn nhân vừa hỏi Hoàng. Anh ấy liền đáp:
– Cả hai nhân chứng đều khai là không thấy ai khác thưa đội trưởng.
– Được rồi, đưa hai người họ về đồn lấy lời khai lần nữa và làm trắc nghiệm nói dối đi.
– Vâng, thưa đội trưởng.
Hoàng sau khi nhận được nhiệm vụ từ đội trưởng Minh lật tức rời khỏi. Đội trưởng Minh sau khi quan sát kĩ vết chai trên người nạn nhân liền cúi đầu ghi chép vào cuốn sổ nhỏ “Giữa ngón trỏ và ngón giữa của nạn nhân có vết chai lâu năm, phán đoán nghề nghiệp ban đầu: Giáo viên hoặc các công việc liên quan đến viết lách, thường xuyên phải cầm bút, là người thuộc tầng lớp trí thức.”
Hoàng mang theo hai nhân chứng trở lại đồn cảnh sát. Hai người đàn ông được tách ra lấy lời khai, người đàn ông phát hiện thi thể gương mặt đã hòa hoãn hơn, anh ta từ từ kể lại mọi chuyện cho Hoàng, khi nhắc đến xác chết anh ta không tự chủ nhíu mày. Sau đó, anh ta nhìn Hoàng nói:
– Anh cảnh sát, đó là tất cả những gì tôi thấy. Tôi chỉ tình cờ phát hiện ra cô ấy.
Hoàng nhìn thẳng anh ta, người đàn ông cũng bình tĩnh nhìn Hoàng, anh ta trả lời trong mắt không mang theo một chút chột dạ. Hoàng cười trấn an anh ta:
– Tôi biết. Cảm ơn sự hợp tác của anh. Đây là lời khai của anh nếu không có gì sai sót mời anh kí vào đây sau đó để lại phương thức liên hệ và địa chỉ nhà để chúng tôi có thể liên hệ với anh bất cứ khi nào. Còn nữa nếu nhớ ra bất kì thông tin nào liên quan đến vụ án phiền anh ngay lật tức thông báo với công an.
– Vâng, thưa anh cảnh sát.
Người đàn ông nhìn qua tờ giấy gật đầu nói. Sau khi chủ nhân của chú chó rời khỏi, một người đàn ông nữa bước vào, dáng người anh ta vô cùng cao lớn, so với sức vóc của người Việt Nam thực sự là đặc biệt. Anh ta phải cao đến một mét chín, cơ bắp vạm vỡ, làn da ngăm đen, gương mặt góc cạnh, biểu cảm hiền lành. Anh ta bước vào nhìn Hoàng nở nụ cười, giọng nhẹ nhàng khác hẳn vẻ ngoài cường tráng:
– Chào anh cảnh sát.
– Chào anh Sơn, cảm ơn anh đã hợp tác. Sau đây tôi muốn hỏi anh một số câu hỏi về tình hình khi anh gặp anh Trường, mong anh thành thực trả lời.
– Tôi rất sẵn lòng.
Người đàn ông tên Sơn mỉm cười gật đầu. Biểu hiện của anh ta vô cùng lịch sự và tích cực hợp tác nên Hoàng cũng không tốn nhiều thời gian lấy lời khai của anh ta.
Sau khi hai nhân chứng lần lượt trải qua bài kiểm tra nói dối thì có thể rời khỏi đồn cảnh sát. Hoàng nhìn hai tờ giấy trên tay thở dài, không có manh mối gì hữu ích từ lời khai của họ, xem chừng vụ án này phải tốn không ít thời gian điều tra rồi.
Đội trưởng Minh sau khi trở lại từ hiện trường lật tức mở cuộc họp. Người của đội điều tra hình sự ngồi bên trong phòng họp, trên tấm bảng trắng dán đầy ảnh chụp hiện trường. Đội trưởng Minh nhìn mọi người bắt đầu phân phó:
– Hoàng và Lương, đi điều tra về thận phận của nạn nhân. Hưng, Thái hiện đang thu thập dữ liệu camera gần hiện trường. Còn Thu, em kiểm tra đối tượng nữ giới mất tích gần đây xem. Mọi người lật tức hành động.
– Rõ, thưa đội trưởng.
Đội trưởng Minh sau khi rời khỏi phòng họp lật tức tới phòng khám nghiệm tử thi, nhìn bên trong pháp y đang tiến hành khám nghiệm nhíu mày xem ảnh chụp hiện trường trong khi chờ đợi.
Ba tiếng đồng hồ trôi qua
Cánh của phòng khám nghiệm mở, một người đàn ông trung niên mở cửa bước ra, trên người ông ấy còn mặc nguyên bộ đồ phẫu thuật màu xanh. Người đàn ông cầm theo một bảng báo cáo vừa xem vừa đi đến gần đội trưởng Minh, tháo bỏ khẩu trang, người đàn ông lên tiếng:
– Đã có kết quả sơ bộ. Cậu xem đi.
Đội trưởng Minh nhận kết quả nhíu mày bắt đầu đọc, người đàn ông tiếp tục nói:
– Tôi đã biết. Cảm ơn.