Sau này đại bộ phận thời gian, Dương Thiên sẽ ở trên Lâm Hoa Tinh này. Hắn dành một thời gian để thay đổi một số cơ sở vật chất và thiết bị trong nhà của mình để giống như trên trái đất.
Trong Long Phượng Nguyên Châu của hắn chứa đại lượng đồ đạc trái đất. Trực tiếp lấy ra là được rồi.
Sau khi toàn bộ kết thúc, Dương Thiên nhìn về phía căn nhà rất khác biệt này, trong mắt lại có một loại cảm giác không chân thật.
Nhìn thì giống như căn nhà trên trái đất, nhưng lúc này hắn lại cách trái đất mấy vạn năm ánh sáng.
Hắn lúc này cũng không có khả năng liên lạc được với người nhà của mình. Một mình trong vũ trụ khổng lồ này, không khỏi cảm giác cô độc.
"Chi chi!" Một tia sáng hiện lên, một con rắn biển nhỏ chỉ có ba mươi mấy cm xuất hiện, vui vẻ cọ cọ hai má Dương Thiên, ánh mắt còn tò mò nhìn căn nhà này.
“Tiểu Quang, đây chính là nơi ở lâu dài của chúng ta sau này!" Dương Thiên nhìn thấy Tiểu Quang, trong mắt có thân thiết. Tiểu Quang là đi tới cùng hắn từ trên trái đất, lúc trước Tiểu Quang ngủ say trong Long Phượng Nguyên Châu, hiện tại lại tỉnh lại.
Có Tiểu Quang làm bạn, Dương Thiên cảm thấy sự cô đơn trong lòng mình giảm đi một chút.
Hắn nhìn đồng hồ trong tay, trong lòng có loại chờ mong. Thế giới ảo, đó là loại cảm giác như thế nào.
Dương Thiên nửa nằm trên ghế sa lon, tìm được một tư thế thoải mái nhất, sau đó trực tiếp nhấp vào liên kết trên đồng hồ trong tay tiến vào thế giới ảo.
Xoẹt!
Một màn sáng trong suốt xuất hiện, sau đó đảo qua thân thể Dương Thiên. Dương Thiên chỉ cảm giác hai mắt mình mơ hồ, lại mở mắt ra, chính là xuất hiện ở một nơi thần kỳ.
Đây là một bãi đất trống, diện tích toàn bộ bãi đất trống có mấy chục ngàn mét vuông, trong bãi đất trống thỉnh thoảng có người xuất hiện, sau đó lộ vẻ tò mò đánh giá bốn phía.
Dương Thiên cũng không có chán nản, vũ trụ lớn như vậy, hắn không ngừng tìm kiếm, luôn có cơ hội tìm được quả Sinh Mệnh! Đợi đến khi thực lực hắn cường đại, hắn thậm chí có thể trực tiếp treo thưởng quả Sinh Mệnh.