"Đồ Đồ, nhận lời chiến đấu!" Dương Thiên nói.
"Được! Dương Thiên tiên sinh!" Đồ Đồ nói, sau đó ấn xác nhận.
Sau đó, bóng người Dương Thiên biến mất, xuất hiện ở một không gian chiến đấu phạm vi nghìn mét.
Lúc này trong không gian đã có một chàng trai tuấn dật trên mặt có bí văn màu vàng.
"Ngươi chính là Dương Thiên ư? Xin chào, ta tên làm Côn Lạc!" thiếu gia Côn Lạc lại không có chút vẻ kiêu căng nào, mỉm cười giới thiệu. Khuôn mặt diễm lệ trông còn xinh đẹp hơn cả con gái.
"Ta là Dương Thiên." Dương Thiên nói.
"Nghe nói ngươi mới là thiên tài số một của hệ ngân hà?" thiếu gia Côn Lạc cảm thấy rất hứng thú nhìn Dương Thiên, sau đó trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm màu vàng.
Sau khi trường kiếm xuất hiện, Dương Thiên lại đột nhiên cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng nguy hiểm.
"Con người ta ra tay không thích lưu lại sự thừa thãi! Vậy nên, ta sẽ chỉ ra một chiêu. Hi vọng ngươi có thể tiếp được!" Côn Lạc mỉm cười nói, sau đó trường kiếm màu vàng trong tay vung lên, một đạo kiếm quang màu vàng đánh về phía Dương Thiên.
Sau khi kiếm quang xuất hiện, lại chia làm một trăm đạo, gần như tràn ngập khắp không gian.
Dương Thiên cảm giác được nguy hiểm, thức thứ nhất Thủy Nguyên Đao Pháp – Đao Tiên Tinh Hà vội vàng đánh ra, nhưng, công kích cường đại nhất của hắn chỉ có thể đánh rơi được bà đạo kiếm quang màu vàng, chín mươi bảy đạo kiếm quang còn lại nháy mắt xuyên qua thân thể hắn.
Dương Thiên tử vong trong nháy mắt, lập tức bị đá ra khỏi không gian.
"Ha ha, thực lực vẫn được, vậy mà có thể đánh tan được ba đạo kiếm quang của ta, Tử Kiệt Dương đó ngay cả một đạo cũng không ngăn nổi!" Côn Lạc khẽ mỉm cười, sau đó bóng người cũng là tiêu tán trong không gian.
Trên một hành tinh bình thường, Côn Lạc đang lẳng lặng ngồi đó, nhưng ý thức lại ở thế giới ảo.
Hơn nữa vũ trụ lớn như vậy, xuất hiện thiên tài cực kỳ cường đại cũng là rất bình thường, trong lòng Dương Thiên vẫn ôm sự ngưỡng mộ đối với vũ trụ. Xuất hiện nhân vật thiên tài hơn nữa cũng không cảm thấy kỳ quái.