Truyện Đại Ca Thời Mạt Thế : chương 3 : sêu thị mini
Đại Ca Thời Mạt Thế
-
thedeonao01
Chương 3 : Sêu Thị Mini
- Trời cô em anh có phải cái gối ôm đùi gà của em đâu mà … ây za …
Hắn đầy Ngân đậy rồi nói với cô nàng, hắn chà chà đám nước miếng đó rồi nhìn Ngân với ánh mắt như kiểu ‘ ây za em gái em thật hám ăn nha ’. Ngân tỉnh dậy thấy thế mặt cũng đỏ bừng tay quệt quệt đám nước miếng còn vương trên mép , cúi gằm mặt không dám nhìn Sơn nữa miệng lí nhí nói .
- Xin lỗi ta không cố ý a . Tại lâu nắm rồi ta chưa được ăn đùi gà nên có điều tưởng nhớ …
- Anh tỉnh rồi à , em với chị Phương vừa xem bản đồ thấy khu ngoại ô có cái siêu thị mini mà khu đó không có khu dân cư , em nghĩ chắc ít xác sống nên lái xe đến khu đó nghỉ tạm đêm nay trời cũng xắp tối rồi .
- Xắp đến nơi chưa Đạt anh ngủ được mấy tiếng rồi .
Thấy tiếng Đạt và Sơn nói chuyện Phương ngủ ghế trước cũng tỉnh lại nhìn đồng hồ , quay lại gật đầu rồi nói với hắn :
- Tay anh không sao chứ , chúng ta đi được tầm hai tiếng rồi , chắc anh cũng ngủ tầm đó.
- Xắp đến nơi rồi anh à ngay phía trước thôi , may mà có cái bản đồ có cái bản đồ offline này chắc là bản mới cập nhật đường với địa điểm nên đi cũng tránh được nhiều chỗ đông người trước kia , trên đường chỉ thỉnh thoảng gặp vài con xác sống thôi anh à .
Tên Đạt quay xuống cười cười rồi quay lại việc lái xe của mình .
- Hừm m . cái đó là đương nhiên ta tải để đi du lịch mà lại .
- Chú mày lấy chìa khóa xe này ở đâu ra mà anh không thấy vết đập kính để mở cửa .
- Đây anh , em dùng cái này . May sao mở được cửa ngoài bên trong có cái chìa khóa xe dự phòng nên cũng đỡ mất thời gian .
Đạt móc cái trùm chìa khóa đa năng linh tinh vài thứ nữa dơ cho hắn xem rồi cười tự đắc .
- Thì ra chú mày cũng có ‘ nghề ’ trong người a .
Mọi người tám chuyện một lúc thì cũng đến cái siêu thị mini đó , trời đã hơi xẩm tối mặt trời đỏ rực đang lặn xuống cuối chân trời , từng tia nắng còn xót lại chiếu nên cái siêu thị mini phía trước . Phía trước siêu thị có một cây xăng tự động , nhìn bên ngoài cái siêu thị đó cũng không to nắm chắc tầm trăm mét vuông là cùng , xe đến nơi cả đám lục tục xuống xe .
- Khoan đã từ từ hãy vào , xem bên trong có gì không đã .
Tên Sơn nhắc nhở mọi người , rồi quay ra cốp sau xe mở nên kiếm xem có cái gì vừa tay không , nhưng tiếc là phía sau chả có gì chỉ có mỗi cái đèn bin dùng được còn lại toàn quần áo đồ lót nữ , BVS , BCS , giấy ăn cùng vài thứ linh tinh khác .
Hắn cầm hộp BCS nhét vô túi , còn cây đèn bật nên soi xung quanh may sao bên cạnh cây xăng có hộp cứu hỏa hắn mở lấy cái rìu trong đó gọi Đạt lại phía cửa siêu thị .
- Hai em ở lại đây để anh với thằng Đạt vô trong xem có gì không .
Nới rồi hắn cùng tên Đạt lại phía cửa ngó nghiêng vô bên trong , hai bên phía ngoài cửa chính toàn là lớp kính thủy tinh công nghiệp còn bên trong là lớp cửa cuốn kim loại che kín không thấy gì cả , cửa chính là cái cửa cuốn kéo và khóa kiểu cũ khóa dưới mặt đất . Ngó nghiêng không thấy gì nên Sơn lại gần cửa chính đập đập vài nhát nên cái cửa cuốn rồi gọi :
- Gà gáy sáng rồi chủ nhà ơi … dậy đi thôi , thu tiền bảo kê tháng này đây đóng sớm giảm năm phần trăm đóng muộn thì đập quán nha..
Đạt thấy hắn kêu vậy thì hắn với ánh mắt anh em ta cùng nghề à nha , gọi với đập một lúc không thấy tiếng động bên trong hắn liếc mặt ra hiệu cho Đạt , hiểu ý Đạt bắt đầu mở khóa sau vài trục giây thì khóa được mở cửa được kéo nên .
Sơn đi trước soi đèn vào phía trong siêu thị ngó nghiêng rồi gõ thêm vài nhát xem có còn con xác sống nào chốn trong đây không . Cả hai chầm chậm tiến về trong siêu thị soi quét xung quanh , trên kệ toàn đồ câu cá và dã ngoại may mắn bên một kệ bán đồ ăn vặt cùng đồ hộp , mì vài thứ linh tinh khác .
Đến cuối siêu thị có một cánh cửa , chắc là kho chứa hàng phía sau hắn nghĩ thế rồi mở cửa soi xung quanh , bên trong cũng chứa ít đồ linh tinh và còn lại toàn bình nước hai mươi lít chất một góc ,góc cuối có một cái máy phát điện cỡ nhỏ cùng ít xuồng hơi phao hơi . Đưa rìu cho Đạt hắn ại gần cái máy phát điện đó giật vài cái thì máy bắt đầu nổ , có điện siêu thị sang bừng hẳn nên , xong xuôi cả hai ra ngoài gọi hai cô thì thấy hai đứa đang đứng dưới giàn thiên lí trồng cạnh đó đang loay hoay hái mấy bông .
- Vào thôi hai em , an toàn rồi tối nay chúng ta nghỉ ở đây , chốc hai đứa tha hồ hái hái nhiều vào có gì ăn lẩu nha .
- Ăn lẩu a , lẩu gà hay lẩu bò thế .. ha ha ta lâu nắm chưa ăn lẩu nha .
- Trời .. đi vào cái đã cái đó nói sau em .
Rồi cả đám đi vào , tên Sơn đi cuối hắn lái xe gọn một góc khuất rồi tắt hết đèn bên ngoài siêu thì nhằm tránh thứ không sạch sẽ gì đó thấy ánh sáng mà lại gần đây , tránh nhiều việc không cần thiết . Đi vào trong thì thấy hai cô gái với Đạt đang khuân đẩy mấy kệ đồ câu cá ra một góc .
- Đẩy gọn một góc có gì chốc còn ăn với ngủ chỗ này đại ca à , không thì chả còn chỗ nào mà ngủ .
- Hai em có đi tắm thì đi trước đi , quần áo ở sau xe đó chắc là toàn đồ của chủ xe , nước thì trong cuối kho có đó .
- Có nước sao , chị Phương hai chị em mình đi tắm đi ..
Hai cô gái tháy nói có nước thì cũng vứt tất cả đó đi ra lấy đồ vào rồi đi xuống cuối kho , khi đi qua tên Sơn thì Ngân quay nói với hắn :
- Cấm được nhìn trộm nha ông chú .. hừ hừ ta canh trừng ở cửa đó .
- Trời em nhìn em xem ngực thì không có , mông thì không thế hỏi anh lấy gì để mà nhìn trộm đây . Mà em đã đủ mười tám chưa .
Ngân thấy hắn nói vậy cũng chỉ hừ hừ cho qua rồi cầm tay Phương dắt nhau đi tắm chung mà thôi . Còn hai tên đàn ông liếc nhau cười bỉ ổi , thấy trên kệ thanh toán có thuốc cùng cao xu hắn vớ lấy ăn vài cái rồi mở thuốc đi về phía Đạt đưa cho hắn một điếu đang kiếm cái gì châm thuốc thì Đạt đã nhanh tay châm cho hắn cả hai phì phèo vừa đẩy nốt mấy cái kệ còn lại vừa nói chuyện .
Xong xuôi hắn mới lấy mấy cái giường hơi bơm nên rồi lấy tạm ít chăn mỏng vứt nên đó , hắn kiếm được mấy cái ghế gấp đi du lịch gần đó dở ra ngồi tạm nghỉ ngơi , còn Đạt vẫn đang loay hoay bơm nốt cái giường còn lại .
- Anh à trước đây anh làm gì vậy , sao anh giết xác sống đơn giản vậy à nhà, em trước đó chỉ chạy chốn thôi chứ cũng chưa giám giết xác sống bao giờ .
- Trước khi nên thuyền đó anh cũng sống bên ngoài một thời gian gặp xác sống cũng nhiều , giết thì chắc cũng vài trục chạy linh tinh rồi kiếm được thuyền đi biển rồi gặp cái du thuyền đó đó . Còn trước kia anh làm bảo kê , anh bảo kê ba cái tỉnh phía bắc a mấy khu đó toàn cảng biển không à nên kiếm cũng được chút cho anh em dưới chướng đủ sống , người trong giang hồ gọi anh là ‘ Sơn Kê ’.
Sơn bắt trước giọng tên Đạt lúc hai người gặp nhau mà nói , thấy hắn thốt ra hai từ Sơn Kê tên Đạt há hốc mồm rơi cả điếu thuốc xuống sàn nhảy dựng nên nói :
- Anh .. anh anh là ‘ Sơn .. Sơn Đầu Chó ’ sao .
‘ Bộp ’ Sơn thấy hắn nói thế liền cho hắn một nhát vào gáy .
- Đó là tên sau này chúng nó gọi thôi còn trước kia anh mày là Sơn Kê , chúng nó thấy anh ăn sạch mấy cái bến cảng đó nên chúng nó gọi anh với cái biệt danh vậy đó .
- Anh có biết anh ‘ Tuấn Chín Ngón ’ không anh ấy là đại ca em đó trước anh ấy cũng theo một anh ở phía bắc sau đó về chỗ chợ cá gần bờ biển Thanh Hải bảo kê , anh ấy suốt ngày kể với tụi em về anh , anh ấy thật sự rất sùng kính anh a . À mà em nghe nói anh bị từ hình rồi mà , anh khác quá em không nhận ra anh với trong ảnh luôn ấy .
- Ukm vào tù nên trông vậy với cắt cua nên nhìn khác em à , còn tử hình thì cũng chuẩn bị rồi đó nhưng có ông giáo sư nghiên cứu vi rut cần người tình nguyện thử thuốc nên anh xin đi rồi không phải chết . Thằng Tuấn à hình như anh có gặp nó vài lần nó dưới chướng thằng bạn anh cũng có vẻ giảng đạo nghĩa nhiệt tình với anh em phết đó .
- Tiếc là anh ấy chết rồi anh à , anh ấy chết lúc chạy chốn anh à . Anh ấy mà gặp được anh thì chắc anh ấy vui nắm .
- Sao sao nó chết rồi à , kể cho anh xem sao nó chết .
Đạt vừa châm lại điếu thuốc khuôn mặt kích động lúc nãy mất hết chỉ còn lại nỗi ưu thương hắn vừa hút vừa kể :
- Dạng sáng hôm đó , hôm mà xác sống bùng phát đó anh cả bọn đi thu tiền bảo kê thì bất chợt có thằng trong nhóm bị lây nhiễm cũng chả biết tại sao nữa rồi vài người ở khu đậu thuyền đó anh cũng nhiễm lao vào cắn xé mọi người . Lúc đầu không biết cứ nghĩ nó bị bệnh dại cả bọn gỡ ra rồi chói nó lại nhưng càng lúc càng nhiều người khu đó bị nhiễm cắn xé càng lúc càng nhiều , cả bọn thấy không ổn bỏ chốn ra bến cảng kiếm thuyền nhảy nên . Cả đám chạy chốn nhưng không được chỉ còn vài người ra được tàu còn lại bị cắn chết , đại ca em chạy không kịp cũng bị cắn ăn thịt . Còn em với một thằng trong bang chạy được nên tàu cá đó , may sao trên đó có thức ăn ngư dân chuẩn bị ra khơi nên hai thằng ăn uống cũng đủ , lênh đênh trên biển cũng chả dám vô bờ anh à . Rồi gặp được cái du thuyền đó anh .
Danh Sách Chương: