Truyện Đại Ma Đầu Hệ Thống : chương 4:hệ thống nhiệm vụ mở ra.
Đại Ma Đầu Hệ Thống
-
acma11
Chương 4:Hệ Thống nhiệm vụ mở ra.
''Tuân lệnh Đường Chủ!'' Bang chúng từ trên xuống dưới đồng thanh hô to, hiển nhiên uy vọng của Vương Thiên Không tuyệt đối rất cao.
''Ta cũng không có yêu cầu gì, chỉ cần tuyệt đối phục tùng, từ nay Huyết Sát Đường đỗi tên thành Ma Điện, tuy nhiên bề ngoài vẫn xem là huyết sát đường, phân chia cấp bậc từ thấp tới cao chính là Ma Chủ, Phó Ma chủ, Tứ Đại Ma Đế, Thập đại Ma Tôn, một trăm lẻ tám Ma Hoàng,....''
''Vâng Ma Chủ!'' Chúng Ma đồng thanh đáp, Đường chủ bảo từ nay tuyệt đối nghe lệnh thì bọn hắn biết Ma Chủ hẳn là Vương Bá Ngưu.
''Đinh...chúc mừng ký chủ thành lập thế lực nhị lưu Ma Điện, tu vi tăng một đại cảnh giới.''
Vương Bá Ngưu mừng rỡ, hắn vạn vạn không ngờ tới quest thưởng lại là tăng tu vi một đại cảnh giới, phải biết rằng tu vi càng lên cao thì tăng tu vi càng khó, ở trung châu, Đại Võ Tông cảnh chính là đủ khai tông lập phái trở thành ngũ lưu thế lực, mà theo hắn biết, tu vi Đại Võ Tông của hắn đủ hoành hành tất cả tuổi trẻ thiêu kiêu đời từ ba mươi đổ xuống, phải biết rằng cả thảy ngũ châu mười chín tuổi như hắn tu vi đại võ tông đã được xem là phượng mao lân giác, đương nhiên trừ những thiên kiêu trong Ngũ vực.
Nhưng giờ hắn đã đột phá một bậc, trở thành Võ Quân cường giả, chân chính ngạo thị Thanh niên Trung Châu.
Dưới Võ Quân đều là phàm nhân, câu này không phải không có căn cứ.
Võ đồ: rèn thể thập trọng, Võ đồ đỉnh phong ngàn cân cự lực.
Võ sĩ, Chân chính một người địch trăm võ đồ.
Võ Sư cảnh, Võ trong sư phụ, một người địch ngàn võ sĩ.
Đại Võ Sư, Chân chính địch ngàn võ sĩ mà bản thân không tổn thương, có thể nói là võ học đại sư.
Võ Tông, võ học tông sư, tùy tiện một quyền đều là đăng phong tạo cực, xông vào vạn Đại võ sư như chốn không người.
Đại Võ Tông, Lĩnh ngộ võ học cực hạn, võ học đã trở thành bản năng, có thể nói là phàm nhân mạnh nhất, tùy tiện một kích cả ngọn núi nhỏ cũng đập nát, thân thể, linh hồn cơ năng đều được cường hóa tới cực hạn, chân chính vô địch dưới phàm nhân.
Mà Võ Quân, đã lĩnh ngộ được thiên địa chi thế, có thể mượn thiên địa chi lực thi triển ra võ học có uy năng lớn lao, sức người có hạn mà thiên địa vô hạn, đã dùng thiên địa chi lực cải tạo thân thể thoát khỏi xác phàm, tuổi thọ bạo tăng 300 năm.
''Thật cmn sảng, đúng là thân cao phú soái có khác, tùy tiện nói đều có người dâng tới cho ta hoàn thành nhiệm vụ, không cần mất công tìm người thu phục, rồi bla bla phức tạp ra...'' Hắn thập phần hài lòng thân phận này.
''Đột phá?'' Vương Thiên Không ngạc nhiên hỏi, tu vi của lão cao hơn hắn rất nhiều, và Vương Bá Ngưu cũng không che lấp, nên hắn vừa đột phá là lão biết ngay.
''Vâng, trải qua sinh tử chi chiến, nên có minh ngộ, đột phá nước chảy thành sông.'' Hắn gật đầu, tùy tiện dùng lý do lấp liếm qua.
''Vậy cha đi trước, nếu gặp cái gì không thể giải quyết, thì hãy nói với Vương lão.'' Vương Thiên Không hài lòng gật đầu, xoay người một phát, biến mất trước mặt hắn, để lại Vương lão thủ hộ đằng sau hắn.
Vương Lão chính là lão nô được lão ba giao cho từ nhỏ chăm sóc hắn, tu vi của Vương Lão chính là Cái Thế Võ Hoàng, đủ để trấn áp hết thảy phiền toái, chỉ cần hắn không não nhúng nước đến nổi đi trêu chọc Nhất lưu thế lực có Võ Tôn tọa trấn, thì hắn đảm bảo an toàn.
“Đinh...hệ thống nhiệm vụ mở ra, thân là ma đầu há lại dung người khác ở trên địa bàn mình làm mưa làm gió, hạn định ký chủ trong một tháng tàn sát hoặc thu phục hết thảy thế lực nhị lưu trong Thương Mang thành, quest thưởng Thương Mang thành chính là địa bàn của túc chủ, trong địa bàn mình có tuyệt đối quyền khống chế, không phải võ đế vào địa bàn gây sự cũng phải quỳ. Cho dù võ đế đích thân đến cũng không làm gì được túc chủ.“
“Lần này phần thưởng thật bá đạo, vậy xem như ta chân chính có một chỗ dựa tuyệt đối để sinh tồn xuống ở cái thế giới tàn khốc này...” Trong lòng Vương Ba Ngưu rung động, nghĩ.
“Lão nô nghĩ túc chủ nên dùng thủ đoạn xấu xa để hoàn thành nhiệm vụ, không nên chỉ dùng thực lực tàn sát thu phục, bởi vì chỉ có làm việc ác, thanh danh càng xấu, càng nhiều người hận túc chủ, thì túc chủ mới có thể thu được ác ma điểm để hối đoái vật phẩm và cùng để tăng Ma Đầu đẳng cấp, mỗi một lần tăng ma đầu đẳng cấp, túc chủ sẽ mở được những món vật phẩm siêu giá trị. “
“Làm việc ác sao?” Vương Bá Ngưu nghiền ngẫm.
Vương Bá Ngưu đi tới chủ tọa, đặt mông ngồi xuống. Vương Lão như ảnh tùy hình đứng kế bên hắn.
''Thật thoải mái.'' Hắn gật đầu hài lòng.
''Tiểu lý, lại đây.'' Hắn uy nghiêm nói.
Hắn vừa dứt lời, một trung niên nhân gương mặt hung ác tiến đến, quỳ một chân, chắp tay nói: Ma Chủ, có thuộc hạ. ''
Diệp Thiên lý là người thay cha hắn quản lý Huyết Sát đường lúc trước, tu vi là Đỉnh Phong Võ Hoàng, lại là người quản lý một tổ chức giết người, bản thân hắn là người gian xảo, hung ác nhưng khôn khéo, nhưng ngay cả Cái thế võ hoàng chỉ là thủ vệ của thanh niên trước mặt này, hắn cũng không dám làm ra vẻ, là võ Hoàng, thọ mệnh ngàn năm, hắn đã sống ba bốn trăm năm lâu, hắn biết người nào nên đụng, người nào không nên đụng, người nào nên chống, người nào không nên chống, lúc nào nên quỳ nhận túng, thì không nên cậy mạnh, mặt có thể kiếm kiếm trở về, nhưng mệnh đều mất thì không thể kiếm lại, nhờ có kinh nghiệm lão làng đối nhân xử thế, và tâm tư như vậy hắn mới tồn tại tới nay tu luyện tới võ Hoàng chi cảnh.
“Trong Thương Mang thành có bao nhiêu thế lực lớn, kể rõ chi tiết.” Vương Bá Ngưu trầm giọng, quát.
“Thương Mang Thành có cả thảy năm thế lực lớn, trong đó ngoại trừ Ma Điện chúng ta còn có Thần Đan môn, Thiên kiếm tông, Bá Đao môn cùng Diệp tộc chi nhánh, trong đó lấy thiên Kiếm tông cùng cùng Bá Đao môn mạnh nhất, mỗi nhà đều có ba vị Võ Hoàng tọa trấn, sau đó là Ma Điện chúng ta hai vị võ hoàng, nếu tính thêm lão nhân bên cạnh Ma chủ nữa thì chúng ta là mạnh nhất, sau cùng là Thần Đan môn cùng Diệp tộc chi nhánh đều có một vị Võ Hoàng tọa trấn.” Diệp Thiên Lý không dám thất lễ, vội vàng nói rõ.
“Ân, sắp tới có chuyện nào lớn chuẩn bị xảy ra không ?”
Khí linh bảo hắn làm chuyện xấu, nên hắn tạm thời không động thủ, chờ xem có việc gì lớn xảy ra rồi bàn tính làm vài cọc chuyện xấu.
Ngày mai là ngày đại hôn của vị thiên tài Diệp gia Diệp Trần cùng con gái tông chủ Thiên Kiếm tông, có phát thư mời cho Ma Điện chúng ta.” Diệp Thiên Lý cẩn thận tìm tòi ký ức, đáp.
“Chính là nó.” Vương Bá Ngưu nở nụ cười xấu xa.
Danh Sách Chương: