- Thần Tôn, muốn Phần Thiên Chiến Vực?
Hoang Nguyên Vương bỗng nhiên đã hiểu nguyên nhân Thần Tôn để hắn tự thân tới.
Binh ép, nhanh chóng làm Khương Phàm đi lên phía bắc, hắn xuất hiện, cũng là dẫn dụ Khương Phàm lên phía bắc.
Song trọng kích thích, bảo đảm Khương Phàm tiến đến Đọa Lạc Thiên Quốc.
Nếu như Khương Phàm không đến, quân đội sẽ không rút lui, kéo dài binh ép Đọa Lạc Thiên Quốc. Kể từ đó, hoàng đạo các phương sẽ một lần nữa phỏng đoán mục đích thật sự của Xích Thiên Thần Triều, tiếp theo là nghĩ đến chiến binh của Thần Hoàng, Phần Thiên Chiến Vực.
Khương Phàm hẳn là có thể đoán được điểm này, cho nên, hắn đến cũng được, không đến cũng được.
- Chờ ba mươi tám chi đội tinh binh xông vào Phần Thiên sơn mạch, Hoang Nguyên vương phủ các ngươi đuổi theo, phải tấp nập xuất hiện gần Thiên Đãng sơn mạch. Cụ thể nên làm như thế nào, không cần ta nhiều lời.
Ánh sáng trên thân Vô Thượng Vương chiếu xa vạn trượng, tràn ngập uy thế làm cho người ta hít thở không thông.
Hoang Nguyên Vương buông thõng tầm mắt, trầm mặc không nói gì.
Vẻ mặt của hai vị tộc lão Hoang Nguyên vương phủ thì ảm đạm, tâm tình phức tạp.
Trước khi tổ sơn tuyên cáo thiên hạ, bọn hắn cũng không biết bí mật ngàn năm, càng không biết sự tích tổ tiên của bọn họ. Nhưng bọn hắn biết mình sống rất uất ức.
Mặc dù được tôn làm vương, nhưng địa vị ngay cả người bình thường cũng không bằng, thậm chí giống như là tù phạm.
Bởi vì hoàng thất vẫn luôn đang áp chế bọn hắn, ngay cả sinh sôi đều quản khống nghiêm ngặt, toàn phủ trên dưới đều không có vượt qua năm người.
Bọn hắn thực sự không rõ rốt cuộc đã làm sai điều gì, cũng đã từng thử hiệu trung, nhưng hoàng thất chưa từng có đáp lại.
Bây giờ rốt cuộc cũng biết, thì ra bọn hắn là công cụ hoàng thất nuôi nhốt ngàn năm, chính là chờ Thần Hoàng kiếp trước trở về.
Kim Luân Vương lạnh nhạt nhắc nhở:
- Hoang Nguyên Vương, tất cả vương hầu Xích Thiên Thần Triều đều đang nhìn ngươi. Nhân Hoàng, Thần Tôn cũng đều đang nhìn ngươi, hi vọng ngươi đừng để cho người còn có mong đợi đối với ngươi thất vọng. Hoang Nguyên vương phủ là trở lại cường thịnh, hay là đi đến diệt vong, liền nhìn ngươi lựa chọn như thế nào.
- Triệu Phong Niên, Từ Thát Lỗ, sau khi Hoang Nguyên Vương đi, các ngươi cũng đuổi theo toàn bộ.
Vô Thượng Vương khâm điểm Triệu Phong Niên và các vương hầu tử đệ.
Hắn cùng Kim Luân Vương tới áp trận, không thể tuỳ tiện tiến vào Đọa Lạc Thiên Quốc, nếu không sẽ bị coi là tuyên chiến Man Hoang Chiến tộc, cho nên chỉ có thể an bài những người khác bí mật chui vào.
Sâu trong Phụng Thiên sơn mạch, giờ phút này tại một ngọn núi có số lượng lớn quái vật uy mãnh đang đứng đó, thân cao mười mét, cõng theo đôi cánh to lớn, toàn thân hiện ra màu đỏ như máu, lộ ra sự hung hãn tàn bạo.
Bọn hắn chính là hoàng đạo Đông Bắc Bộ, Man Hoang Chiến tộc.
Bọn hắn không thể tính là Nhân tộc, cũng không phải Yêu tộc, mà là 'Tội tộc' đời đời của Hồng Hoang.
Tương truyền tại thời đại Hồng Hoang, một vị Đế Quân Nhân tộc cùng Đế Quân Ma tộc kết hợp, sinh ra quái vật cường hãn Nhân Ma dung hợp hoàn mỹ, mà trời sinh Song Đế mạch, khủng bố tuyệt luân.
Đế Quân Nhân tộc muốn dùng cái này làm cơ hội, cùng tồn tại với Ma tộc, thay đổi cục diện chém giết đời đời, lại bị Nhân tộc và Ma tộc cùng nhau phỉ nhổ.
Hai vị Đế Quân bất đắc dĩ, chỉ có thể để quái vật lưu lạc tại vùng đất Man Hoang, tự sinh tự diệt.
Nhưng quái vật cũng không có chết, ngược lại càng nhanh chóng sinh sôi lớn mạnh, xưng bá tại Man Hoang, tự xưng Man Hoang Chiến tộc.
Từ thời đại Hồng Hoang đến thời đại Viễn Cổ, từ thời đại Thái Cổ lại đến thời đại Thượng Cổ, Man Hoang Chiến tộc đều hưng thịnh không suy, thậm chí từng nhiều lần quật khởi mạnh mẽ, giết ra vùng đất Man Hoang, liều mạng với cường tộc các phương.
Nói bọn hắn là hoàng đạo cổ xưa nhất của Thương Huyền tổ địa cũng không quá đáng chút nào.
Nói Man Hoang địa giới trăm vạn năm của bọn hắn là nơi kinh khủng nhất tại Thương Huyền, không đủ.
Giờ khắc này, bọn hắn đang theo dõi quân đội Xích Thiên ở bên ngoài mê vụ.