Đừng nói là Thần Tôn, đến loại cảnh giới Thánh Hoàng đó đều là Tôn Giả thống ngự một phương, cao ngạo tôn quý, bất luận là chiến đấu hay là làm việc đều coi trọng tràng diện, nhưng tên điên Khương Phàm kia sức một mình lại kéo xuống toàn bộ vấn đề chiến trường Thương Huyền, bắt đầu đã như chó điên, dã man chém giết, bọn hắn không thể không thận trọng.
Đối mặt với từng đôi mắt của các Thánh Hoàng Thần Tôn, Dương Biện tiếp nhận áp lực cực lớn, suy nghĩ trong đầu phi tốc xoay tròn, dưới sự khẩn trương cao độ, trong thời gian ngắn thật đúng là nổ ra cái linh quang.
- Đầu tiên nói rõ một chút, ta chỉ nhìn thấy Thiên Hậu cùng Tru Thiên Thần Tôn đi đường vòng rời khỏi, tình huống cụ thể thật không phải rất rõ ràng. Nếu như xuất hiện ngoài ý muốn gì, các ngài cũng đừng liên lụy đến Hải Thần đảo chúng ta.
- Chỉ câu nói nhảm này??
Đế Tử quay người liền muốn rời khỏi.
- Chờ một chút! Ta muốn nhắc nhở các ngài. Nếu như bọn người Thiên Hậu cách rất xa, các ngài tập kích vây bắt, hẳn là có thể tuỳ tiện giết nàng, nhưng... Nếu như không phải cách xa như vậy thì sao? Giữa bọn hắn có võ giả không gian, một khi lọt vào tập kích, lúc nào cũng có thể thoát thân, cũng có thể là biến thành hỗn chiến ngắn ngủi. Đến lúc đó, các ngài bị Thiên Hậu ngăn chặn, Khương Phàm cùng Tru Thiên Thần Tôn, bọn người Kiều Vô Hối nghe được động tĩnh có thể trong thời gian ngắn từ hai vị trí giết qua.
- Cho nên... Các ngài hãy suy nghĩ kỹ một chút, bọn hắn phân tán tại ba cái phương hướng, mặc kệ các ngài tập kích bên nào, hai bên khác đều có thể kịp thời tiếp viện. Tương đương với bất kỳ một bên nào cũng đều có thể làm mồi nhử, hai bên khác làm lưới đánh cá.
Dương Biện suy nghĩ sinh động trước nay chưa từng có, càng nói càng thông thuận, cũng càng nói càng có lý.
- Ta không có ý gì khác, chỉ là không muốn các ngài ngoài ý muốn nổi lên trách tội đến trên đầu Hải Thần đảo chúng ta. Ta vạn dặm xa xôi chạy tới là muốn lấy thưởng, cũng không muốn cuối cùng bị các ngài chinh phạt.
Bầu không khí vừa mới táo bạo thoáng trầm mặc.
Khương Phàm rất mạnh, xác thực rất mạnh, không thể nghi ngờ!
Thiên Hậu thì sao? Không kém, mà kiếp này so với kiếp trước lại càng mạnh hơn, số lượng lớn khế ước thú cấp Yêu Tổ để nàng có thể hiện ra lực bộc phát áp đảo. Đây cũng là nguyên nhân Khương Phàm và Thiên Hậu đều là một mình phân tán một chỗ, mà lại còn phối hợp với Không Võ cảnh giới Thánh Hoàng, tuyệt đối không phải trong thời gian ngắn đã có thể tiễu sát.
Về phần Tru Thiên Thần Tôn, phối hợp cùng Thần Hoàng, số lượng lớn Thánh Hoàng phụ trợ, muốn trực tiếp nuốt lấy càng không có khả năng.
Ba điểm phối hợp, bất kỳ một bên nào cũng có thể trở thành mồi câu, bất kỳ hai điểm nào đều có thể trở thành đao nhọn.
Phối hợp tinh diệu!!
Đám người Khương Phàm kia quả nhiên là vì chiến mà sinh.
Dương Biện tức thời nói:
- Đề nghị của ta là, phân ra hai ba vị Thần Hoàng đỉnh phong, bôn tập Khương Phàm, tận hết khả năng cuốn lấy hắn! Tất cả Thánh Hoàng cùng Thần Tôn khác, vây bắt Thiên Hậu. Đến lúc đó, Khương Phàm bị kéo lại, không đuổi kịp, Tru Thiên Thần Tôn cùng Bất Diệt Thần Hoàng bọn hắn đi qua sau, chúng ta có thể phân ra Thánh Hoàng cùng Không Võ tiến hành chặn đánh chống cự, tranh thủ thời gian cho các Thần Tôn, giết Thiên Hậu, sau đó trái lại, triển khai vây bắt đối với Tru Thiên Thần Tôn, sau khi xử lý xong toàn bộ, lại lao tới chỗ Khương Phàm, tiến hành hợp vây!!
- Muốn hiệu quả đạt tới tốt nhất, đầu tiên nhất định phải ngăn chặn Khương Phàm, thứ hai là khi bôn tập Thiên Hậu trước tiên phải toàn lực bạo kích, cuối cùng là Thánh Hoàng cùng Không Võ nhất định phải ngăn cản Tru Thiên Thần Tôn cứu viện. Chỉ cần Thiên Hậu vừa chết, chiến cuộc cơ bản liền ổn.
Sau khi Kim Vô Song và đám người nghe xong Dương Biện phân tích, ánh mắt không khỏi nhìn nhiều vị thiên tài Hải Thần đảo này.
Đây là Dương Biện thật sao? Bọn hắn cao cao tại thượng, rất ít chú ý hoàng tộc hải vực, nhất là sau khi Thần Hữu Chi Hải bị thế giới mới ngăn chặn, càng không có để ý qua hoàng tộc được thần phù hộ không có chút cảm giác tồn tại nào.
Tuy nhiên đối với việc Dương Biện cùng Dương Thiên Hữu cạnh tranh nhau, hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút nghe thấy.
Hắn vậy mà đã là Thánh Hoàng rồi?
Cự Kình linh văn có thể đi đến Thánh Hoàng?
- Ta là Thánh Hoàng, ta có được Hải Hoàng Tam Xoa Kích.
Dương Biện giương lên Tam Xoa Kích mượn từ chỗ Lý Hoàng, cố ý khích phát ra uy lực và năng lượng Tam Xoa Kích, che giấu năng lượng ba động của hắn.
- Nếu như thành công, Hải Thần đảo tiến tới hoàng đạo.
Thiên Uy Thần Tôn cam đoan ngay tại chỗ.
- Khương Phàm giao cho chúng ta!!
Đế Tử nói xong, đưa tay chỉ hướng Vĩnh Dạ:
- Chớ tranh với ta! Ta có thể kéo Khương Phàm lại!
- Tiết Thiên Sóc, ngươi theo chúng ta! Tất cả Thánh Hoàng cùng Không Võ, đi theo chúng ta!
Vĩnh Dạ không tiếp tục tranh cùng Đế Tử, vừa vặn để Đế Tử lại nếm thử uy lực táng diệt, chờ hắn thu thập Thiên Hậu, lại tự mình giao thủ cùng Khương Phàm.
- Chúng ta có thể kéo Khương Phàm lại, tốt nhất các ngươi có thể giết Thiên Hậu!! Chúng ta đi!!
Đế Tử, Lăng Tiêu Chiến Thần, Hoa Thiên Chiến Thần, vặn vẹo hư không, hoắc loạn đại đạo, bôn tập đến chỗ Khương Phàm bên ngoài hư không.
- Đuổi theo! Đan dược của các ngươi đâu, đều lấy ra hết, toàn bộ cho ta nhét vào trong miệng luyện hóa, bảo đảm trạng thái tốt nhất vây bắt Thiên Hậu cùng Tru Thiên Thần Tôn.
Vĩnh Dạ mang lên Thiên Uy Thần Tôn, Kim Vô Song, Bá Thiên Chiến Thần, Tiết Thiên Sóc còn có tất cả Thánh Hoàng cùng Không Võ, nhanh chóng chạy tới Bắc Bộ, muốn lùng bắt Thiên Hậu.
Dương Biện nắm chặt Tam Xoa Kích đi theo trong đội ngũ, cố ý biểu hiện chiến ý dâng cao, đằng đằng sát khí, dùng Tam Xoa Kích che giấu khí tức dị dạng của mình.
Cũng may tâm tình của tất cả mọi người đều không phải rất bình thường, không có người nào quan tâm quá nhiều về Dương Biện, càng không có nghĩ tới Hải Thần đảo nho nhỏ vậy mà lại dám can đảm xâu chuỗi cùng Khương Phàm, mưu hại liên quân Nhân tộc bọn hắn!!.