Chiến trường cực kỳ quan trọng rơi xuống tân thần Huyền Liệt nơi đó.
Tần Thế Võ liên thủ với Ngu Chính Uyên cuồng loạn bạo kích.
Bọn hắn đều rất rõ ràng bất luận là Tru Thiên Thần Tôn hay là Tần Vị Ương và Thái Âm Ngọc Thố cũng đều khẳng định thừa nhận áp lực cực lớn, lúc nào cũng có thể sụp đổ. Cho nên bọn hắn nơi này nhất định phải nắm lấy cơ hội, trong thời gian cực ngắn trọng thương Huyền Liệt!
- Huyền Liệt, chống đỡ cho ta! Chống đỡ! Ta tới ngay đây!
Đỉnh phong Huyền Lan hét lớn, thanh triều mãnh liệt như hàng vạn cơn sóng triều oanh thiên, nó hít một hơi thật sâu, giữa đất trời hiện ra hư ảnh đại dương mênh mông, sóng cả chập trùng, vực sâu cuồn cuộn, vô biên vô hạn, khiến cho người ngạt thở và tuyệt vọng.
Nhưng... Cái thứ hai... Cái thứ ba... Cái thứ tư... Ròng rã mười ba phiến đại dương như là vượt qua đất trời mà đến, mãnh liệt cuồn cuộn giữa bầu trời, uy áp thế gian.
Huyền Lan lấy huyết mạch Huyền Vũ, pháp lệnh Thập Tam Hải thiên hạ, mượn tới đại dương đại thế vô tận.
Đây là phòng ngự tuyệt đối,... Là bạo kích tuyệt đối!!
- Thái Tổ, không cần phải để ý đến chúng ta, chúng ta... Đè ép được! Toàn lực ứng phó thiên phạt!! Chỉ cần phế đi Thiên Phạt Thần Kiếm, thiên phạt tự nhiên ngừng lại!!
Đỉnh phong Huyền Lan đạp tan chiến trường, mãnh liệt phóng thích, hư ảnh mười ba phiến đại dương mang khủng bố tuyệt luân bạo kích, đối diện đánh bay Tru Thiên Thần Tôn đang điên cuồng dây dưa.
Tru Thiên Thần Tôn thiêu đốt huyết mạch, điên cuồng nghịch hành, Tru Thiên Kiếm triều kiếm bổ xuống đại dương mênh mông, xé rách triều cường.
Nhưng... Nhất trọng tiếp lấy nhất trọng đại dương đại thế, như là Thần Dụ Chi Hải, Thần Khấp Chi Hải, Thần Hữu Chi Hải,.. mười ba phiến đại dương giao thoa bạo kích.
Sau khi Tru Thiên Thần Tôn cuồng loạn bổ ra chín mảnh đại dương thì đã bị mảnh đại dương thứ mười bắn bay, tiếp đó chính là phiến đại dương thứ mười một, thứ mười hai... Thứ mười ba...
Cơ thể Tru Thiên Thần Tôn vỡ vụn, máu tươi phun ra, tháo chạy hơn trăm dặm, Tru Thiên Thần Kiếm đều rời khỏi tay.
Đột nhiên xuất hiện kịch biến, kinh động đến tất cả chiến trường.
Sắc mặt đám người Tần Vị Ương trắng bệch, Tru Thiên tan tác, ai có thể tổ lãng cự thú Huyền Vũ cấp Thần Linh đỉnh phong?
- Ngũ Hành nghe lệnh, đi tới chống!! Tru Thiên Thần Tôn, ngài không thể lui!
Dạ An Nhiên lấy Ngũ Hành đồ đằng xuyên suốt vạn dặm sơn hà, pháp lệnh năng lượng tự nhiên, dứt khoát xông về phía Huyền Lan.
- Đi tới chống?
Trái tim của bọn người Cơ Lăng Huyên đều rụt đứng lên, trong ánh mắt lắc lư phản chiếu lấy hình ảnh con cự thú vài trăm mét cuồng bạo hoành hành kia, khí thế đập vào mặt để bọn hắn cơ hồ muốn ngạt thở.
Đó cũng không phải là Yêu Thần bình thường, mà là đỉnh phong Yêu Thần, lại còn là Huyền Vũ cự thú đang nổi giận.
Nhưng... hồi hộp trong ngắn ngủi, bọn hắn lập tức cắn răng trợn mắt, liên tiếp bạo phát, không phải kích phát linh nguyên Thần Thụ, thì chính là kích phát đồ đằng, nhao nhao đáp lại cùng Ngũ Hành đồ đằng, cảm ứng cùng tự nhiên mênh mông, toàn bộ xông lên Huyền Lan.
- Lui ra! Tất cả lui ra! Bản tôn còn không có thua! Bản tôn còn chưa tới phiên tiểu bối các ngươi đến cứu mạng!
Tru Thiên Thần Tôn mang theo chiến khu rách rưới bay thẳng lên trời, máu tươi chảy ngang, bạch cốt sâm sâm, nhưng lại tức giận đến điên, chiến ý vô biên.
Hắn, rốt cuộc cũng vận dụng cấm kỵ mạnh nhất của hắn, huyết tế Thiên Đao.
- Thần Tôn, không được!!
Tần Thế Võ đã nhận ra cái gì đó, hắn lập tức lo lắng gào thét, mặc dù thần pháp cấm kỵ cường hãn, nhưng chỉ có thể tiếp tục chừng mười phút đồng hồ, là triệt để cược mệnh.
Mặc dù bộc phát ra thực lực đỉnh phong, nhưng thời gian vừa đến, không hề có lực hoàn thủ.
Nơi này không phải chiến trường Côn Lôn, nơi này nhất định là trận ác chiến tiếp tục kéo dài cực kỳ lâu.
- Chuyển cáo Khương Phàm!! Bản tôn sẽ chết ở chỗ này!! Ân oán thế hệ trước... Kết thúc!! Thương Huyền tương lai, xin mời thiện đãi Tru Thiên Thần Điện! Thiện đãi... Tru Thiên Thần Điện...
Tru Thiên Thần Tôn nhanh chóng thiêu đốt chiến khu rách rưới, kiếm khí cuồng quyển, như gió lốc Kiếm Đạo hoành hành giữa trời đất, âm vang tranh minh, giống như Thần Kiếm ra khỏi vỏ đuổi giết Huyền Lan.
Keng!!
Tru Thiên Thần Kiếm nhận cảm ứng, mở ra không gian, nhanh chóng giết tới, cùng Tru Thiên Thần Tôn biến thành lợi kiếm giao thoa hoành hành, cuốn lên Kiếm Đạo vô tận.
- Cửu Thiên Thần Tôn!! Quang Mang Thần Tôn!! Xích Thiên Thần Tôn!!
Tru Thiên Thần Tôn cuồng loạn hò hét, cao vút mà hùng hồn, theo kiếm minh vang vọng trên chiến trường.
Nhưng, sau khi hò hét hết sức, lại là một tiếng khẽ nói chỉ chính hắn có thể nghe được:
- Các lão bằng hữu, cuối cùng vẫn tới mức độ này! Chứng kiến ta đi... Chúng ta cùng nhau bảo vệ Thương Huyền! Bảo vệ tổ địa! Bảo vệ... Vinh quang tiên tổ! Bảo vệ… lời thề ban sơ kia của chúng ta!
Keng!!
Tru Thiên Thần Kiếm như là cảm nhận được quyết tuyệt cùng chiến ý của chủ nhân, như là cảm nhận được sinh tử biệt ly giữa lẫn nhau, nương theo tiếng vang giống như nổ tung, bộc phát ra trước nay kiếm triều hủy diệt chưa từng có.
- Tru Thiên Thần Tôn, ngươi muốn chết, ta thành toàn cho ngươi!!
Đỉnh phong Huyền Lan nâng chiến khu nguy nga to lớn lên, mãnh liệt xoay chuyển, giống như là viên nghiền ép mặt đất thiên thạch, đối diện đụng phải hai thanh Thần Kiếm.
Thương thương thương...
Kiếm triều bạo động, nộ phách Huyền Vũ, tiếng vang giống như long trời lở đất vang vọng trên chiến trường.
- Ai cũng không cần quản ta!! Bắt lấy cơ hội Thiên Hậu tranh thủ, giết đi!! Các ngươi phải tin tưởng, Thiên Hậu sẽ còn trở về!! Thiên Hậu, sẽ còn trở về!!
Tru Thiên Thần Tôn dắt tay Tru Thiên Thần Kiếm, như là ba tôn Thần Hoàng đã từng lâm thế, bộc phát ra chiến ý điên cuồng thẳng tiến không lùi, liều chết chém giết Huyền Lan.
- Giết giết giết...
Ngu Chính Uyên và toàn bộ Vạn thế bị kích phát chiến ý bành trướng, nhiệt huyết cuồn cuộn, hào tình vạn trượng.
Ngay cả Tru Thiên Thần Tôn đều đã như vậy, bọn hắn còn có lý do gì không điên cuồng đến cùng, không huyết chiến đến cùng!.