Khương Hồng Võ phân phó cho bóng người kia.
Nếu như Tam hoàng tử thật muốn dùng cách dẫn bạo Đại Hoang để ứng phó việc hắn trở về, thì không chỉ là dùng một chiêu Sinh Tử môn như vậy.
Tất cả vương phủ cùng Thiên Châu võ viện đều có thể sẽ thừa cơ trà trộn vào tới.
Khương Phàm lại lấy chiếc nhẫn kia ra, giao cho Khương Hồng Võ.
- Người của Sinh Tử môn hình như đều mang theo một chiếc nhẫn như vậy, các ngươi có thể thông qua chiếc nhẫn này xác định ai là người của Sinh Tử môn.
- Phàm nhi, ta nghe nói con muốn khiêu chiến Bạch Hoa?
- Còn có hơn hai mươi ngày nữa.
- Con đã thức tỉnh mấy phẩm linh văn?
- Lục phẩm linh văn, Hỏa Diễm linh văn, Linh Anh cảnh thất trọng thiên!
- Thất trọng thiên?
Khương Uyển Nhi khó có thể tin mà nhìn Khương Phàm, không phải chỉ vừa mới thức tỉnh hai tháng sao?
Khương Hồng Võ cũng thật bất ngờ với cảnh giới của Khương Phàm.
- Chuyện cho tới bây giờ, con kỳ thật không cần thiết lại khiêu chiến Bạch Hoa.
- Hắn phế đi Uyển Nhi, há có thể dễ dàng tha hắn như vậy. Phụ thân ngài cứ việc ứng phó đại cục, việc nhỏ này thì giao cho con.
Khương Phàm hiện tại càng kiên định muốn tới Thương Châu võ viện.
Giết Bạch Hoa không chỉ là báo thù, càng muốn hiện ra Thánh linh văn, để Thương Châu thậm chí toàn bộ Bắc Cương đều một lần nữa coi trọng Khương Vương phủ hơn. Đến lúc đó ngay cả trong Khương Vương phủ đều sẽ càng kiên định ủng hộ Vương gia hơn.
Dù sao Thánh linh văn đối với Thương Châu mà nói quá đặc thù, nhất là sinh ra tại Khương gia.
Khương Hồng Võ không ngăn cản nhiều:
- Tầng thứ năm Sâm La điện có hai bộ Huyền cấp võ pháp, Liệt Hỏa Phần Thiên và Hoàng Cực Bá Thế Quyền, con chờ một lúc mang theo thủ dụ của ta đi lấy.
Uyển Nhi nháy mắt với Khương Phàm mấy cái, Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền của Khương gia bọn hắn là võ pháp trân quý nhất. Nếu như không được gia chủ đồng ý, ai cũng không thể tu luyện.
- Tầng thứ năm còn có rất nhiều đan dược và linh thảo trân quý, con muốn bao nhiêu thì cứ cầm. Từ Linh Anh cảnh thất trọng thiên bắt đầu, độ khó đột phá cảnh giới sẽ cực kì gia tăng, có đan dược phụ trợ sẽ mau một chút.
- Nơi đó có thú nguyên không?
Khương Phàm hỏi.
- Có, nhưng không nhiều.
Khương Phàm càng có lòng tin. Đan dược gì không quan trọng, thú nguyên với hắn mà nói lại là đại bổ.
Màn đêm buông xuống, ác linh mãnh thú tàn phá bừa bãi Đại Hoang, đụng chạm lấy tường cao cứ điểm kéo dài hơn năm mươi dặm của Bạch Hổ quan.
Mặc dù đám người trong thành Bạch Hổ đều quen thuộc với loại hỗn loạn này, nhưng đêm nay lại không người ngủ. Bọn họ cũng đều biết Khương Vương đã trở về, cùng Khương Vương phủ phát sinh biến cố. Một khi cứ điểm thứ ba nơi đó không chống đỡ được, sẽ liên luỵ các cứ điểm khác, dẫn tới đại tai.
Bọn hắn cũng không dám ngủ, sợ rằng nếu ngủ, cứ điểm sụp đổ, mãnh thú sẽ xông vào quan.
Khương Phàm đến Sâm La điện lấy ra hai bộ võ pháp, cũng không khách khí mang đi ba mươi bình đan dược, cùng mười tám khỏa thú nguyên. Hắn về tới sơn lâm gần cứ điểm thứ tám, nơi này mặc dù bị hủy đi rất nhiều nhưng tận cùng bên trong nhất vẫn còn pháp trận ở đó.
Nơi này càng an tĩnh, cũng không có gì cố kỵ.
- Còn có hơn hai mươi ngày, nhất định phải tăng lên tới bát trọng thiên.
Khương Phàm nghiêm túc lật xem hai bộ Huyền cấp võ pháp, Hoàng Cực Bá Thế Quyền nhìn qua uy lực không tầm thường, nhưng có Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền càng mạnh, hắn cũng không cần thiết lại tu luyện cái này.
Ngược lại là có thể luyện Liệt Hỏa Phần Thiên một chút.
Huyền cấp võ pháp, Thánh linh văn thúc giục sẽ bộc phát uy lực tuyệt đối mạnh hơn lục phẩm linh văn rất nhiều. Mà hắn quyết chiến cùng Bạch Hoa ở trêи lôi đài, không có cây rừng che lấp, không có bất kỳ thứ gì phụ trợ, hắn sẽ không có chỗ tránh né, không có chỗ mượn lực, cần đối kháng chính diện.
Cứ như vậy, vận dụng võ pháp sẽ càng trọng yếu hơn.
Sau khi xác định tu luyện liệt diễm phần thiên, Khương Phàm liền bắt đầu toàn ý bế quan tu luyện.
Đại Diệu Thiên Kinh cải thiện thể chất, tẩm bổ kinh mạch, mạch máu. Thạch quan cổ đăng hấp thu hoả tinh, thăng hoa linh văn. Bá Đao Thức chấn động huyết nhục, tăng lên lực lượng. Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền phối hợp với Liệt Hỏa Phần Thiên, tăng cường lấy thực lực.
Khương Phàm tâm vô tạp niệm, không biết mệt mỏi, tu luyện một ngày cũng như hai ngày.
Có linh dịch, đan dược cùng thú nguyên phụ trợ, hắn rất nhanh đã đắm chìm trong tu luyện. Tuy nhiên, thế cục bên ngoài lại vô cùng khẩn trương và nguy hiểm.
Sau một đêm bạo loạn, cứ điểm tám mươi dặm vững vàng kháng trụ Đại Hoang xâm lấn, tất cả mọi người trong thành nhẹ nhàng thở ra.
Cứ điểm thứ ba lại tổn thất nặng nề, không chỉ có hai vị phó tướng, một nửa thống lĩnh trong đêm đó chiến tử, cũng chỉ có mười hai vị vị tộc lão trong hai mươi sáu người của hội tộc lão may mắn còn sống sót.
Sau khi tin tức truyền ra, các cứ điểm khác mặc dù đều hiểu xảy ra chuyện gì, nhưng tập thể lại đều giữ vững trầm mặc. Lập tức, Khương Hồng Võ đề bạt phó tướng Hùng Chiêm Nguyên dưới trướng võ tướng Yến Tranh cứ điểm thứ năm tiếp quản cứ điểm thứ ba. Cũng từ cứ điểm thứ sáu điều ra hai vị thống lĩnh, kế nhiệm phó tướng cứ điểm thứ ba.
Giữa trưa cùng ngày, toàn thành thành Bạch Hổ cũng giới nghiêm đóng lại, bất kỳ người nào cũng không được xuất nhập.
Mười hai vị trưởng lão lập tức tuyên bố gây dựng lại hội tộc lão, hướng Khương Hồng Võ ký huyết thư hiệu trung. Toàn thể chủ tướng tám đại cứ điểm đi vào Khương Vương phủ, tuyên bố hiệu trung, cũng cam đoan bí mật xử lý sạch phó tướng cùng các thống lĩnh có dị tâm gần đây.
Chỉ một ngày một đêm, nương tựa theo uy thế tích lũy nhiều năm, cùng thủ đoạn thiết huyết, Khương Hồng Võ một lần nữa khống chế Khương Vương phủ cùng cứ điểm, thậm chí khống chế càng triệt để hơn so với lúc trước.
Thiên Hoa điện cảm thụ được rõ biến hóa của Khương Vương phủ nhưng lại bất lực.