Truyện Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm : chương 59 - không kịp nữa rồi
Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm
-
N/A
Chương 59 - Không Kịp Nữa Rồi
Ầm ầm!
Liệt diễm cuồng bạo từ toàn thân nổ tung, nương theo lấy khí lãng mãnh liệt quét sạch thiết lao mờ tối.
- Aaa...!
Vị trưởng lão kia ở đối diện tung bay ra ngoài, các trưởng lão cung phụng còn lại không đợi kịp phản ứng, cũng bị liệt diễm nóng bỏng nuốt hết.
Khương Hồng Võ chấn vỡ xiềng xích, liệt diễm mãnh liệt đang sôi trào ngưng tụ thành trọn vẹn một trăm đạo trọng quyền, giống như thiên thạch bạo kϊƈɦ toàn diện. Tất cả trưởng lão cung phụng bị đánh vỡ nát, ngay cả tiếng kêu thảm cũng đều không có phát ra liền bị đốt thành tro bụi.
Địa lao oanh động!
Vết nứt lan tràn!
Khương Hồng Võ ngửa mặt lên trời thét dài, khí thể như hồng.
Tất cả mọi người trong Bạch Vương phủ đang cảnh giác Huyết Ngục chung quanh bọn họ lại không nghĩ rằng kịch biến vậy mà lại phát ra từ dưới đất. Đại địa lay động, vết nứt tung hoành, cường quang nương theo liệt diễm xông ra. Rất nhiều thị vệ vội vàng không kịp chuẩn bị, rơi xuống vết nứt, đảo mắt đã bị liệt diễm nuốt hết, số lượng lớn phòng ốc đổ sụp, bị liệt diễm đốt cháy.
Bạch Vương phủ yên lặng lâm vào đại loạn, tiếng kinh hô kêu thảm liên tiếp vang lên.
- Huyết Ngục, cung nghênh Vương gia.
Ba mươi tám vị Huyết Ngục cùng hét to, cầm liêm đao trong tay, cung kính cúi đầu, sau một khắc mang theo liêm đao chiếu nghiêng trời cao, thẳng tiến vào Bạch Vương phủ đang hỗn loạn.
Ầm ầm!
Khương Hồng Võ phá vỡ địa tầng cứng cỏi xông ra khỏi mặt đất, liệt diễm toàn thân sôi trào, tay phải phát sáng, phát ra uy thế kinh khủng.
- Ngăn Huyết Ngục lại cho ta. Khương Hồng Võ, ngươi đừng mơ tưởng sẽ còn sống mà đi ra khỏi Bạch Vương phủ của ta.
Bạch Ngao Thương gầm thét, mang theo chiến đao ngang nhiên lao thẳng đến Khương Hồng Võ.
Ầm ầm!
Thiên kinh địa động, cường quang như ban ngày!
Toàn thân Bạch Ngao Thương bạo phát lôi triều kinh người, mở rộng hơn trăm mét, hóa thành một đầu cự lang cuồng dã, thẳng hướng đến Khương Hồng Võ. Toàn thân Khương Hồng Võ máu chảy ồ ạt, nhưng khí thế kinh người, rít gào một tiếng, tay phải đánh về phía trước, liệt diễm sôi trào mãnh liệt quay cuồng hình thành chín đợt sóng lớn cuồn cuộn hướng về phía trước
Bành!!
Kịch liệt va chạm, vương phủ lắc lư.
Liệt diễm triều cường liên tiếp bạo kϊƈɦ, lôi triều vỡ vụn chụp về phía Bạch Ngao Thương.
Trong lôi hỏa ngập trời, Bạch Ngao Thương bị hung hăng đánh bay ra ngoài.
- Cái gì?
Khóe miệng Bạch Ngao Thương chảy máu, sắc mặt đại biến.
Khương Hồng Võ rõ ràng đang bị trọng thương, không chỉ có kinh mạch bị phong cấm, cũng mỗi ngày đều tiêu hao huyết khí, tại sao có thể có uy thế như thế.
- Aaa... !!
Khương Hồng Võ lơ lửng lên trời gào thét, liệt diễm cuồn cuộn thiên sôi cả bầu trời, trải rộng ra hơn mười dặm. Toàn bộ các đội viên Huyết Ngục tránh thoát, trước tiên rút khỏi Bạch Vương phủ đang hỗn loạn.
Ánh mắt Khương Hồng Võ ngưng tụ, liệt diễm đầy trời vậy mà toàn bộ ngưng tụ hóa thành lít nha lít nhít hỏa tinh ước chừng đến hàng vạn, cường quang hừng hực, càng bộc phát ra nhiệt độ vượt qua nham tương khủng bố.
- Né tránh, đều né tránh...
Sắc mặt Bạch Ngao Thương lại biến, nghiêm Phàm quát lớn.
Ầm ầm...
Hỏa tinh đầy trời từ trêи trời giáng xuống như mưa to bao phủ lấy Bạch Vương phủ mà oanh kϊƈɦ. Một tòa phòng ốc bị xuyên thủng, hỏa tinh thoáng cái nổ tung, dâng lên liệt diễm trùng thiên, thôn phệ người sống ở bên trong, đốt cháy phòng ốc.
Một vị cung phụng bị xỏ xuyên lồng ngực, ngay sau đó hỏa tinh bạo mở ở sau lưng, hỏa diễm trùng thiên thôn phệ hắn. Một trưởng lão vung lên tấm chắn ngăn cản, hỏa tinh va chạm lại giống như sóng dữ vỗ bờ, đinh tai nhức óc, hỏa tinh nổ tung liệt diễm đè ép hắn chật vật, tiếp theo bị một mảnh hỏa tinh khác từ trêи trời giáng xuống đánh xuyên qua người.
Tình cảnh bên trong Bạch Vương phủ kịch liệt.
Liệt hỏa vô biên, nuốt hết vương phủ, tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang vọng không ngừng.
- Khương Hồng Võ!
Bạch Ngao Thương gầm thét, linh văn Lôi Điện trêи trán chiếu xuyên ánh lửa, lôi uy kinh khủng tràn ngập thiên địa.
Hắc ám giữa không trung ngưng tụ ra lôi vân nặng nề, cấp tốc nổi lên tia sáng rực.
Nhưng mà... Tại chỗ sâu trong liệt diễm đột nhiên giết ra hơn mười đạo huyết ảnh, thay phiên cầm liêm đao bổ về phía Bạch Ngao Thương. Một người nhanh như gió, đao thế dày đặc, bức lui Bạch Ngao Thương. Một người hình thể tăng vọt, tốc độ tiêu thăng, hung hăng đụng bay Bạch Ngao Thương…
Ngay sau đó, gió mạnh cuồng vũ, hóa thành gió lốc bao phủ Bạch Ngao Thương, lại một người đạp tan mặt đất, điều động nham thạch trùng thiên bạo kϊƈɦ. Một người hét lên giận dữ, chỉ không trung gió lốc phía xa.
Ầm ầm.
Gió lốc cứ vậy mà cuồng dã nổ tung, nuốt lấy hết Bạch Ngao Thương đang muốn phản kϊƈɦ.
Ngay sau đó, một đạo huyết quang phô thiên địa rơi xuống, xen lẫn thành lồng giam tráng kiện phong bế Bạch Ngao Thương.
Liên tiếp bạo kϊƈɦ chỉ ba giây ngắn ngủi mà thôi, tốc độ nhanh chóng, phối hợp tuyệt diệu, không cho Bạch Ngao Thương một cơ hội phản kϊƈɦ nào.
- Vương gia...
Các trưởng lão Bạch gia tức giận giết tới, lại bị Huyết Ngục còn lại đều chặn đường.
- Aaa... !!
Bạch Ngao Thương cuồng nộ, lần nữa cấu kết bầu trời đêm tạo thành lôi vân, lôi uy che trời, hàng trăm đạo lôi điện xé rách thiên địa, sau đó ngưng tụ thành một cỗ đánh vào trêи lồng giam màu máu đang phong ấn hắn.
Lồng giam sụp đổ, lôi quang tán loạn tung tóe, Bạch Ngao Thương cường thế thoát khốn.
Gầm thét vang động trời cao, cộng minh cùng lôi đình đầy trời.
Khương Hồng Võ cũng đã hội tụ cùng Huyết Ngục đến một chỗ, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bạch Ngao Thương, quay người biến mất trong bóng tối.
Cùng lúc đó, cửa Tây Vân Dạ thành phát sinh đại bạo động mãnh liệt.
Mười tám vị đội viên Huyết Ngục đánh nát đại địa, ngưng tụ thành mười tám đầu Cự Mãng Nham Thạch khổng lồ, mỗi đầu đều dài gần trăm mét, cuồng dã đụng mạnh vào tường thành.
Danh Sách Chương: