Truyện Dạo Bước Phồn Hoa : chương 60: giám sát

Trang chủ
Dạo Bước Phồn Hoa
Chương 60: Giám sát
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Lang Hoa quay đầu nhìn Triệu Linh: “Ngươi ở tạm đây đi!”

Một trang viên chỉ để hắn ở.

Triệu Linh khẽ nhếch lông mày lên, “Nàng muốn ta để ý đến Cố gia, xem xem những ngày này ai có hành động bất thường đúng không?”

Từ chuyện phụ thân qua đời cho đến chuyện tam thẩm bán gạo, tất cả đều được chỉ thị từng chuyện một, Cố gia có nội gián, bây giờ nàng phải bắt được kẻ đó.

Khi người trong cuộc mù mờ còn người ngoài cuộc tường tận, chỉ có rời khỏi Cố gia mới có thể nhìn rõ ràng được mọi chuyện, vậy nên nàng sai Tiêu Ất mua căn nhà này ở đây, chọn thêm mấy người trong nhà giám sát tất cả mọi người trong Cố gia, chỉ cần có người truyền tin tức ra ngoài nàng sẽ biết ngay lập tức.

Tuy Tiêu Ất làm việc rất thỏa đánh nhưng cũng không bằng được Triệu Linh, bên cạnh Triệu Linh còn có Ngô Đồng đi không ai biết về không ai hay, nếu Triệu Linh đã bằng lòng giúp đỡ thì hà cớ gì nàng còn khách khí nữa.

Đó gọi là tận dụng triệt để.

Triệu Linh dường như hơi nhăn mày, bộ dạng như không bằng lòng lắm, Lang Hoa suýt nữa thì đá hắn một cái, để hắn khỏi đứng đó giả bộ này nọ.

Đây không phải là điều hắn muốn, trước tiên giúp đỡ nàng, sau đó lại đến xin nàng giúp đỡ, suy cho cùng thì người thực sự cầu xin là Triệu Linh hắn.

Lang Hoa cố ý nói: “Không bằng lòng thì thôi đi, để ta kêu Tiêu Ất sắp xếp.”

“Không phải vậy.” Triệu Linh cười tươi, “Ta chỉ muốn hỏi nàng, nếu không may bắt phải người nàng không muốn bắt thì nàng phải làm sao đây?”

“Không cần Triệu công tử lo lắng, con người ta lòng dạ sắt đá, bắt ai cũng vậy thôi.” Lang Hoa không muốn nhiều lời với Triệu Linh, quay người đi khỏi, để Tiêu ma ma dìu lên xe ngựa.

Triệu Linh nhìn theo hướng Lang Hoa rời đi, xe ngựa tiến về phía trước, Cố Lang Hoa cứ thế đi không hề quay đầu lại, quả thật đáng tiếc, cứ đi như vậy không có một câu từ biệt.

Triệu Linh không khỏi nghĩ đến Cố Lang Hoa khi ở trong nội thất, hắn nghe thấy Cố Lang Hoa nói chuyện với Lục Anh.

Sau khi Lục Anh đi, Cố Lang Hoa chưa rời khỏi đường thất ngay, sau đó Lục Anh đi rồi còn quay lại, Cố Lang Hoa lại nói chuyện với Lục Anh, vô cùng vui vẻ.

Có lẽ Cố Lang Hoa thực sự thích tên Lục Anh đó, nếu không lại dễ dàng thay đổi tâm trạng như vậy chứ?

Nếu thực sự như vậy thì Cố Lang Hoa còn gả cho tên Lục Anh đó nữa không?

Không biết tại sao, trong lòng Triệu Linh bỗng nhiên có chút khó chịu.



Lang Hoa cho xe ngựa đi thêm một vòng mới trở về Cố gia, như vậy sẽ không khiến bất cứ ai nghi ngờ. Nàng không lo sẽ có người bám theo, đó cũng là một thuận lợi nữa khi nàng hợp tác với Triệu Linh. Triệu Linh và Vương Nhân Trí đấu với nhau đã nhiều năm nay, biết rõ làm thế nào để đảm bảo an toàn, tên Ngô Đồng đó giống như con khỉ, tối ngày lượn qua lượn lại quanh Triệu Linh, chỉ cần có chút biến động nhỏ sẽ ngay lập tức phát hiện ra.

Do đó, sau khi Triệu Linh lên xe ngựa, nàng đã hoàn toàn thả lỏng.

“Tiểu thư, tiểu thư Mẫn gia đang ở phía trước đợi tiểu thư.” Tiêu ma ma thấp giọng bẩm báo.

Lang Hoa vén bức rèm xe ra quả nhiên nhìn thấy xe ngựa của Mẫn gia.

Hai cỗ xe ngựa đúng cạnh nhau, Mẫn Giang Thần kêu người dìu lên xe ngựa của nàng.

“A Thần.” Lang Hoa kéo Mẫn Giang Thần, “Sao tỷ lại ở đây?”

Mẫn Giang Thần thấy Lang Hoa bình an ngồi trong xe, mới thả lỏng, “Tất nhiên là ta lo lắng cho muội rồi. Cố đại thái thái đã phái người qua giục hai lần, kêu muội mau về nhà, nếu ta không qua đó thì chỉ sợ muội không qua được cửa ải này.”

Lang Hoa không khỏi cảm thấy ấm áp trong lòng, A Thần đã hết lòng suy nghĩ cho nàng.

Xe ngựa đến Cố gia thì dừng lại, Thái Hồi lập tức ra nghênh đón, vén bức rèm lên, “Đại tiểu thư, người trở về rồi, thái thái đang rất lo lắng, nếu tiểu thư muộn thêm chút nữa thôi thì thái thái sẽ đến Mẫn gia đó... A… Mẫn đại tiểu thư, nô tỳ không biết tiểu thư cũng ở đây…”

Mẫn Giang Thần cười cười rồi xuống xe, “Đều trách ta không tốt, giữ Lang Hoa ở lại quá lâu, chúng ta còn chưa nói hết chuyện, chỉ đành theo Lang Hoa về đây, phiền các ngươi đêm nay chuẩn bị chăn đệm cho ta rồi.”

Xưa nay A Thần vẫn luôn tươi cười như vậy, chẳng trách tổ mẫu vẫn kêu nàng phải học tập A Thần, như A Thần mới giống tiểu thư khuê các nhà người ta, còn nàng sinh ra đã là một con khỉ ngang ngược nóng nảy.

Thái Hồi vội nói: “Mẫn đại tiểu thư, tiểu thư trêu chọc chúng nô tỳ rồi.”

Lang Hoa và Mẫn Giang Thần cùng nhau tươi cười đi vào trong nhà, Cố đại thái thái đang đứng đợi ở cửa thùy hoa, nhìn thấy Mẫn Giang Thần chỉ đành nuốt những lời trách móc Lang Hoa xuống, thay vào đó là hỏi han Lang Hoa, “Con không gây thêm rắc rối cho Mẫn thái thái đấy chứ?”

Không đợi Lang Hoa trả lời, Mẫn Giang Thần đã cười đáp, “Không có, không có đâu ạ… Mẫu thân con thích Lang Hoa còn không kịp, sao lại thấy phiền chứ, ngược lại còn khiến đại thái thái lo lắng, đều trách chúng con không tốt.”

Cố đại thái thái cười nói: “Con xem xem, con nói năng như vậy, cho dù có phạm lỗi thật thì sao ta nỡ trách móc chứ?”

Lang Hoa và Mẫn Giang Thần nhìn nhau cười, cùng từ biệt Cố đại thái thái rồi đi thỉnh an Cố lão thái thái, Cố lão thái thái tươi cười hỏi thăm tình hình Mẫn gia.

Mẫn Giang Thần có chút ngại ngùng, “Phụ thân và biểu huynh đang thảo luận chiến sự...”, nói đoạn dừng lại, “Cũng không biết hiện nay sao rồi.”

Cố lão thái thái nhìn ra manh mối, “Mọi chuyện là sao vậy?”

Mẫn Giang Thần hồi lâu sau mới trả lời: “Vì chuyện các hộ lớn chuyển đi khỏi Trấn Giang phụ thân và biểu huynh đã tranh cãi rất nhiều.”

Sau đó Lang Hoa cũng cảm thấy kỳ lạ, “Tại sao lại tranh cãi?”

Mẫn Giang Thần nhếch miệng, “Có một vị Lý công tử đến tìm phụ thân, nói chuyện với phụ thân một lát, sau đó phụ thân liền khuyên biểu huynh, các hộ lớn đó đều là cầm tay dẫn đường, nên thả cho họ đi thì hơn, hơn nữa những hộ lớn đó bằng lòng quyên góp lương thực, mọi chuyện đến đây kết thúc, thấy tốt thì phải thu ngay thôi!”

“Kết quả biểu huynh kiên quyết không chịu, biểu huynh nói muốn trấn thủ Trấn Giang thành, lương thực tuyệt đối không thể xuất thành.”

Lang Hoa không hiểu, “Tại sao Mẫn đại nhân muốn thả người ra khỏi thành?”

Cố lão thái thái không khỏi thở dài, “Sao con hiểu được chứ, Mẫn đại nhân dù gì cũng là tri phủ Trấn Giang, đám người đó lấy văn thư triều đình, nếu Mẫn đại nhân không chịu thả cho họ đi thì đó là tội coi thường pháp độ triều đình. Nhưng Hàn tướng quân thì không như vậy, quân doanh có câu, tướng quân ở bên ngoài có thể không cần nghe lệnh, trong mắt Hàn tướng quân chỉ có chuyện làm thế nào để đánh trận, cũng không quan tâm đến những chuyện khác, hai người địa vị khác nhau, tất nhiên sẽ tranh cãi.”

Mẫn Giang Thần nói: “Phụ thân cũng nói, phụ thân có chỗ khó xử...”, Nói đoạn lại nhìn Lang Hoa, “Lang Hoa, nếu phụ thân ta thực sự thả cho những hộ lớn đó xuất thành, liệu muội có hận phụ thân ta không?”

Thái độ của Lang Hoa rất rõ ràng, nàng cho rằng bản thân sẽ không phải che giấu với A Thần, “Tuy ta không tán đồng với cách làm của Mẫn đại nhân, nhưng cũng không đến mức oán hận đại nhân.”

Mẫn Giang Thần vẻ mặt cảm kích, “Vậy… là tốt lắm rồi.”



Lục gia.

Lý Húc nói chuyện về Mẫn Hoài cho Lục lão thái gia, “Không ngờ Mẫn Hoài vẫn còn là kẻ thức thời, hắn đồng ý để các hộ lớn quyên chút lương thực sẽ được xuất thành.”

Lục lão thái gia vô cùng kinh ngạc, “Xưa nay Mẫn Hoài vốn là kẻ quật cường, ngươi lại có thể thuyết phục được hắn?”

Lý Húc đã chuẩn bị một bụng lý lẽ để ứng đối với Mẫn Hoài, nhưng không ngờ tất cả lại thuận lợi như vậy, hắn chỉ mới nhắc nhở Mẫn Hoài, kho lương triều đình hiện nay không đủ, Mẫn Hoài thân làm Tri phủ Trấn Giang nhất định không trốn tránh được trách nhiệm. Mẫn Hoài nghe xong sắc mặt tức thì biến đổi, ra ngoài một canh giờ, hiển nhiên là tìm phụ tá thương lượng đối sách, sau khi trở về liền đồng ý chỉ cần có lộ dẫn của triều đình đều được thả đi.

Nói cho cùng, trên quan trường chính là như vậy, hắn đã sớm quen rồi, hắn không tin thực sự có một vị quan thanh liêm lại có thể một lòng vì quốc gia, vì lợi ích của bách tính mà đẩy bản thân vào chỗ nguy hiểm.

Ít nhất thì Mẫn Hoài không phải là người như vậy.

Lý Húc vừa nghĩ đến đây, người làm liền gấp rút bẩm báo, “Cổng thành vừa truyền tin đến báo, vừa nãy có mười cỗ xe ngựa xuất thành rồi, cầm theo lộ dẫn do Mẫn đại nhân phê duyệt.”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Dạo Bước Phồn Hoa

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Vân Nghê.
Bạn có thể đọc truyện Dạo Bước Phồn Hoa Chương 60: Giám sát được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Dạo Bước Phồn Hoa sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close