Truyện Dạo Bước Phồn Hoa : chương 707: cầu cứu

Trang chủ
Dạo Bước Phồn Hoa
Chương 707: Cầu cứu
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Liễu Tử Dụ trợn to hai mắt, hắn vạn vạn không ngờ Từ Khải Chi dám giết người, hơn nữa người bị giết là Chu Diễm.

Chu Diễm cũng coi là một nhân vật có tiếng, lúc ở kinh thành Thái phi nương nương dặn dò hắn, ngàn vạn lần đừng trổ tài, thấy Chu Diễm thì tránh xa ra. Đó là một kẻ không dễ dây vào, mùi máu tanh rất nặng, nhưng Từ Khải Chi lại giết ông ta. Tuy nói là bởi vì Bùi Khởi Đường ở bên cạnh nhưng cũng thật sự làm cho người ta kinh ngạc.

Từ Khải Chi biết dùng nhuyễn kiếm từ lúc nào, chẳng qua là mấy tháng ngắn ngủi, Từ Khải Chi như đã biến thành người khác.

Quả nhiên ở bên cạnh ai, chịu ai ảnh hưởng là quan trọng nhất.

Nhìn thấy, nghe thấy, học được, làm được hoàn toàn khác nhau.

Có bắt đầu như vậy, tương lai có mấy người có thể vượt qua được Từ Khải Chi.

Tiếng hoan hô kéo dài hồi lâu, Từ Khải Chi mới được thả xuống.

“Thằng nhóc kia, ai bảo cổ tay ngươi run như vậy hả,” Phùng sư thúc tiến lên cầm tay Từ Khải Chi, ngón tay nhẹ quay quay, mũi nhuyễn kiếm giống như con rắn lè lưỡi thăm dò, nhưng rất nhanh đã thu hồi lại, “Như vậy mới đúng.”

Mặc dù nhìn giống như là đang khiển trách nhưng Phùng sư thúc thừa cơ túm tay áo của mình lên, lau sạch sẽ mặt của Từ Khải Chi, sau đó gật gật đầu, thế này mới giống.

Mũi Từ Khải Chi bị Phùng sư thúc kéo đỏ bừng, hắn kéo cánh tay Phùng sư thúc lại, thấp giọng nói: “Sư phụ, vừa rồi con thật sự có chút sợ hãi, có điều nghĩ đến tỷ phu… con không thể khiến huynh ấy mất mặt được, cũng không thể khiến cho sư phụ thất vọng. Sư phụ, người dạy con thêm đi, con nhất định sẽ học tốt.”

Trong lòng Phùng sư thúc mềm ra, lại không phản bác Từ Khải Chi, hồi lâu ông ta mới phản ứng được, ông ta đây là bị lời của thằng nhóc thối này quấn vào.

“Ầm ầm” tiếng vang đột nhiên truyền tới, là phía sông Phú Tương.

Bùi Khởi Đường nhìn qua: “Là Thượng Tề khai chiến với Giao Ly.”

Vương Phụng Hi có chút lo lắng: “Ngài có cần ở lại không… trận chiến này sợ rằng phải đánh mấy ngày.”

Bùi Khởi Đường lắc lắc đầu: “Thượng Tề có thể ứng phó được, kinh thành bên đó đã không thể kéo dài thêm nữa rồi, lập tức chọn ra năm trăm kị binh nhẹ theo ta vào kinh.” Hắn chính là vì có thể sớm rời khỏi Quảng Nam mới giết Chu Diễm, bố trí xong thủy quân tấn công Giao Ly.

Vương Phụng Hi đáp một tiếng: “Ta lập tức đi chuẩn bị.”

Bùi Khởi Đường nhìn về phía mặt sông, Ninh Vương nghe được tin tức, biết Hoàng thượng phong hắn làm Khánh Vương nhất định sẽ vội vã phá thành. Kinh thành bây giờ mới là lúc khó khăn nhất, đừng nói hắn có thể dẫn kị binh nhẹ trở về, cho dù chỉ có một mình, hắn cũng nhất định phải trở lại bên cạnh Lang Hoa.

...

Lang Hoa đã không đếm nổi mình rốt cuộc đã khâu bao nhiêu vết thương, chữa cho bao nhiêu thương binh rồi.

Chỉ dâu không nhiều, tất cả dược liệu đều thiếu, bọn họ còn chưa cùng đường bí lối, đều là vì đây là đô thành của Đại Tề. Đạt quan hiển quý trong kinh có thói quen tích trữ dược liệu, họ hàng hoàng thất lại càng như vậy. Rất nhiều viện đều để hoang nhiều năm, rõ ràng không có ai ở nhưng vẫn quy củ dựa theo chủng loại mà trồng đủ loại dược liệu, nàng sai người đi tìm lần lượt từng nhà, có thu hoạch không nhỏ.

Như vậy xem ra, chống đỡ thêm mười mấy ngày nữa không thành vấn đề.

Sau mười mấy ngày thì sao? Lang Hoa vừa hy vọng Bùi Khởi Đường dẫn binh về đến kinh thành, lại hy vọng muộn chút hãy nhìn thấy hắn, bởi vì thời gian càng lâu càng đại biểu cho việc Bùi Khởi Đường sắp xếp tây lộ Quảng Nam ổn thoả hơn.

“Khánh Vương phi, cánh tay này của hắn sẽ không sao chứ?” Phó tướng bên cạnh hỏi, “Đây là tay phải, sau này… còn phải cầm bút...”

Lang Hoa nghe lời này ngẩng đầu lên, lập tức đối diện với một đôi mắt quen thuộc.

Người trước mắt lại là Lục Anh.

Vừa rồi nàng chỉ lo kiểm tra vết thương, cũng không để ý người khiêng vào là ai.

Máu tươi thấm ướt tay áo Lục Anh, trên bả vai có một vết thương, suýt nữa cắt đứt cả cánh tay phải, sắc mặt Lục Anh tái nhợt, đôi mắt thường ngày trong suốt kia bây giờ hơi tan rã, hắn thở gấp, mới hỏi Lang Hoa: “Vừa rồi Mẫn đại nhân có được khiêng xuống không?”

Mẫn Hoài?

Lang Hoa lắc lắc đầu: “Ta ở đây không hề nhìn thấy.”

Vẻ mặt Lục Anh thả lỏng rất nhiều: “Có lẽ là không bị thương, vừa rồi quân phản loạn leo lên tường thành, suýt nữa thì bị bọn chúng công phá được cổng bắc thành, may mà Mẫn đại nhân dẫn người chạy tới. Ta và Tử Thần thấy Mẫn đại nhân không chống đỡ được nữa, tiến lên giúp đỡ, còn chưa kịp tìm thấy Mẫn đại nhân đã bị quân phản loạn tách ra. Mọi người tạm thời đừng đến bắc thành, vẫn là ở lại đây... ổn định hơn chút.”

“Hôm nay không ít người chết, hơn một trăm người thường ngày ta dẫn theo, bây giờ chỉ còn lại hai ba chục người. Ninh Vương tìm ‘bát ngưu nỗ’ đến, có mấy trăm người tấn công lên.”

Lục Anh nói rồi, khóe mắt lộ ra mấy phần bi thương.

Có lẽ là vì bị Ninh Vương bao vây, người trước đây đề phòng lẫn nhau, bây giờ cũng phải cùng nhau liên thủ kháng địch.

Giống như Mẫn đại nhân vốn ghét Lục Anh, nhưng bây giờ lại cùng Lục Anh tuần phòng ở kinh thành. Lục Anh dường như cũng có chút khác mọi khi, hắn là người lòng dạ rất sâu, trước mặt người khác rất ít nói chuyện, bây giờ lại nói ra những thứ này, có thể thấy tình hình bên ngoài hết sức gay gắt.

Kiếp trước kinh thành không loạn, không đến tình cảnh như vậy, Lang Hoa cũng chưa từng thấy bộ mặt này của Lục Anh.

“Lúc ta khâu, ngươi cố gắng đừng động đậy,” Lang Hoa nói, “Nếu như không kiên trì nổi, ta có thể kêu hai bà tử tới giúp đỡ.”

“Kêu người giữ ta à?” Lục Anh mỉm cười, “Còn chưa đến mức như vậy, nàng động thủ là được rồi.”

Lang Hoa cầm kim khâu nhanh chóng qua lại trên vết thương của Lục Anh.

Lục Anh nghiêng đầu nhìn qua, chỉ thấy chân mày Lang Hoa hơi cau lại, đôi mắt thường ngày trong sáng giờ hơi đỏ lên, hiển nhiên đã vô cùng mệt mỏi, nhưng tay nàng vẫn vững vàng như cũ, động tác luôn nhanh nhẹn hơn so với lang trung bình thường.

Nếu như không phải là tận mắt nhìn thấy, hắn vẫn rất khó tưởng tượng tiểu cô nương nũng nịu theo sau Cố lão thái thái đó sẽ biến thành bộ dạng bây giờ.

Cũng không biết nàng bắt đầu thay đổi từ khi nào, đáng tiếc khi đó hắn một lòng muốn bộc lộ tài năng trong tộc, không phát hiện ra.

Đau đớn khiến cho trong lòng Lục Anh nhảy loạn lên, hắn nhắm mắt lại chậm rãi thở. Vết thương trên người cứ thế được nàng dùng chỉ dâu khâu lại như vậy. Mặc dù đau đớn khó chịu nhưng thật sự thoải mái rất nhiều. Có lẽ hắn vốn chính là một người sứt mẻ, nếu như muốn sửa chữa lại mình từng miếng từng miếng một, chung quy phải bỏ ra cái giá rất lớn.

Mấy ngày nay chứng kiến sống chết, hắn đã cố gắng bình ổn những ưu tư trong lòng kia.

Nhưng hắn vẫn không nhịn được mà suy nghĩ.

Lang Hoa rốt cuộc gặp Bùi Khởi Đường từ lúc nào.

Hai người từ bao giờ thì bắt đầu đứng cạnh nhau, chiến loạn Trấn Giang? Hay là ở Hàng Châu gặp Thẩm Xương Cát?

Năm đó nếu như hắn ở lại Trấn Giang, sớm đoạn tuyệt quan hệ với Lục gia, mọi chuyện hôm nay liệu có thay đổi kết quả hay không, chỉ tiếc rất nhiều chuyện chờ hắn hiểu ra thì đã muộn rồi.

“Khánh Vương phi có ở bên trong không?” Bên ngoài vang lên tiếng kêu gào hoảng hốt: “Khánh Vương phi có ở đây không?”

Mặt Lục Anh liền biến sắc nhìn Lang Hoa: “Là Mẫn Tử Thần.”

Lục Anh vừa dứt lời, Mẫn Tử Thần đã đi vào quân trướng, thấy Lang Hoa, Mẫn Tử Thần lập tức tiến lên quỳ một chân trên đất: “Khánh Vương phi, van xin người, người mau cứu phụ thân ta đi, phụ thân ta đã trúng tên rồi.”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Dạo Bước Phồn Hoa

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Vân Nghê.
Bạn có thể đọc truyện Dạo Bước Phồn Hoa Chương 707: Cầu cứu được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Dạo Bước Phồn Hoa sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close