Truyện Dạo Bước Phồn Hoa : chương 738: ta chính là triều đình

Trang chủ
Dạo Bước Phồn Hoa
Chương 738: Ta chính là triều đình
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Từ lão phu nhân không khỏi hừ lạnh trong lòng.

Từ Cẩn Du vào cung, bà ta sai người thông báo cho trưởng bối trong tộc Từ thị, ý tứ cũng rất rõ ràng, định kêu trong tộc Từ thị thu dọn ra một chỗ cho bọn họ ở.

Tương lai Từ Cẩn Du có tiền đồ, đương nhiên không thiếu lợi ích của người trong tộc. Nhưng trưởng bối trong tộc vì lần trước đến phủ Khánh Vương liền sợ vỡ mật, ít nhiều có chút kiêng dè với Cố Lang Hoa, không lập tức sai người trả lời bà ta. Bây giờ nhất định là nghe thấy Khánh Vương mưu phản, lúc này mới vội vàng biểu lộ cõi lòng.

Nói cho cùng, con người đều là cỏ đầu tường, vĩnh viễn coi trọng lợi ích và quyền thế, may mà bà ta vẫn luôn đứng ở đỉnh, vĩnh viễn không cần phải đi cầu xin người mình ghét.

“Bà đã nghe thấy chưa.”

Trưởng bối trong tộc tiến vào, hỏi thẳng Từ lão phu nhân: “Khánh Vương và Khánh Vương phi...” Nói rồi nuốt nước bọt, không biết phải nói tiếp thế nào.

Từ lão phu nhân gật gật đầu: “Tộc công từ từ nói, chuyện bên ngoài ầm ĩ lớn như vậy, tôi cũng có nghe được.”

Cũng chính là nói, bà ta cái gì cũng biết.

Trưởng bối Từ thị cau mày: “Vậy bà định làm thế nào? Cứ trơ mắt nhìn, hay là... hay là... bà... rốt cuộc có hay không...”

Cái gì mà có hay không.

Một câu cuối cùng hỏi đứng Từ lão phu nhân.

Từ lão phu nhân nói: “Tộc công đang nói gì thế? Người không phải nói chuyện Khánh Vương mưu phản sao? Ta và Khánh Vương, Khánh Vương phi không có bất cứ quan hệ gì...”

Từ lão phu nhân vừa dứt lời, Từ Chính Nguyên sai người khiêng vào phòng.

“Nói đúng lắm,” Từ Chính Nguyên nghiêm mặt, “Từ gia chúng ta đối với triều đình một lòng trung thành, không có nửa điểm quan hệ với những phản tặc kia, tộc công cũng ngàn vạn lần đừng quan tâm đến bọn chúng.”

Sắc mặt trưởng bối Từ thị càng ngày càng khó coi, hồi lâu mới nói: “Hoá ra mọi người vẫn chưa biết.”

Từ lão phu nhân không rõ nội tình: “Biết cái gì?”

Trưởng bối Từ thị nói: “Phủ Khánh Vương sai Hoàng Thành Ti dẫn người đến nhà hỏi rất nhiều chuyện.”

Từ lão phu nhân mơ hồ có chút bất an: “Hỏi cái gì?”

Trưởng bối Từ thị nhìn nhìn xung quanh, lúc này mới hạ thấp giọng: “Tình hình lúc lão thái gia và muội muội của bà qua đời.”

Trái tim Từ lão phu nhân trầm xuống, tóc gáy lập tức dựng đứng lên, Cố Lang Hoa tại sao phải hỏi chuyện đó? Nhiều năm như vậy cho tới bây giờ không có ai nhắc tới... Bà ta đột nhiên nghĩ đến ánh mắt thù hận của lão thái gia lúc chết.

Từ lão phu nhân run cầm cập, bà ta siết chặt ngón tay, dùng hết sức lạnh lùng nói: “Nó không phải là người của Từ gia, có lập trường gì hỏi những cái này, tộc công không thể mắc bẫy của nó được, nó đây là muốn kéo Từ gia xuống nước.”

Trưởng bối Từ thị thở ra một hơi thật dài, ngước mắt lên: “Bây giờ không phải là bà nói thì được.” Ông ta chỉ cần nghĩ đến người của Hoàng Thành Ti vào nhà, Khánh Vương phi vẻ mặt uy nghiêm lạnh lùng, lòng bàn tay ông ta liền chảy đầy mồ hôi. Hai con dâu năm đó giúp Từ lão phu nhân cùng nhau lo liệu tang sự cũng bị kéo ra ngoài hỏi. Người của Hoàng Thành Ti mặc quần áo đen đứng thành một hàng, trong tay đều cầm đao sắc, dường như chỉ cần nói dối một câu sẽ đổ máu tại chỗ. Cho nên hai con dâu của ông ta liền nói đầu đuôi ngọn nguồn một lần.

Bao gồm cả tình tiết lão thái gia vốn là bệnh tình đã tốt lên, nhưng qua một đêm đột nhiên lại qua đời, cũng khai báo rõ ràng.

Ông ta đứng ở bên cạnh nghe cũng cảm thấy cái chết của lão thái gia đúng là khiến cho người ta hoài nghi.

“Khánh Vương phi không biết tìm được Quản sự trong nhà Tào Thái phó ở đâu, Quản sự nói Tào Thái phó trước khi chết từng gọi lão thái gia qua nói chuyện. Ngài ấy nói lão thái gia là Ngự sử thanh liêm ít thấy, có một số chuyện phải giao cho lão thái gia đi xét xử.”

“Sau đó Tào Thái phó chết rồi, Từ lão thái gia cũng đi theo, chẳng những như vậy, những năm này con cháu của Tào Thái phó lại đều không tranh được chút quan chức nào trong triều đình, đều nói là bị Lưu tướng áp chế. Lưu tướng suýt nữa không thể ở lại kinh thành chính là vì Tào Thái phó loại bỏ Lưu tướng trong danh sách quan viên lên chức. Nếu không phải Tào Thái phó chết, Lưu tướng tuyệt đối sẽ không có ngày hôm nay.”

Cố Lang Hoa lại tra được những chuyện này, tay Từ lão phu nhân không tự chủ được run rẩy, đầu ngón tay lạnh như băng.

Đều đã qua lâu như vậy rồi, Cố Lang Hoa tại sao còn muốn tra những thứ này, lại còn tìm tới người của Tào gia?

Bà ta đã sớm biết, bà ta và Cố Lang Hoa bát tự không hợp, cho nên Cố Lang Hoa chống đối bà ta khắp nơi, đối đầu với bà ta khắp nơi.

“Nó đây là đang nói linh tinh,” Từ lão phu nhân trợn mắt, “Nó đây là muốn hắt nước bẩn lên người ta, chỉ cần vật ngã ta, nó liền có thể nắm lấy Từ gia, nó liền có thể...”

“Nàng ta muốn hắt nước bẩn gì cho bà?” Trưởng bối Từ thị hồi lâu mới nói, “Nàng ta tại sao phải nắm lấy Từ gia, người của Khánh Vương đã rời kinh rồi, bọn họ nếu muốn đi, tại sao phải làm như vậy?”

Từ lão phu nhân nhìn thấy ánh mắt chất vấn của trưởng bối Từ thị. Người của Từ gia từ trước đến nay đều tin tưởng bà ta, bà ta nói gì bọn họ luôn luôn không phản bác. Ở trong mắt bà ta, tộc công của Từ gia cổ hủ lại tầm nhìn thiển cận, rõ ràng tham tiền nhưng còn muốn làm bộ không màng danh lợi. Chỉ cần mò được điểm yếu của bọn họ, mỗi lần bà ta đều có thể đạt được mục đích của mình.

Nhưng bây giờ, những người mặc cho bà ta thao túng này lại bắt đầu nghi ngờ bà ta.

Từ lão phu nhân nhíu mày: “Cố Lang Hoa từ trước đến giờ không phải như vậy, nó chính là oán hận ta không cho nó nhận tổ quy tông, nếu không cũng sẽ không ầm ĩ đến trong tộc.” Nói rồi dừng một chút, “Nó bây giờ ở đâu? Nếu đã dám đến trong tộc ầm ĩ, tại sao không tới đây nói rõ ràng với ta.”

Trong đầu trưởng bối Từ thị hiện ra vẻ mặt của Khánh Vương phi, ánh mắt nàng bình tĩnh mà kiên định, đứng ở trước mặt ông ta nói một câu: “Ta tuy là con gái của Từ thị nhưng cũng chỉ cứu người có thể cứu. Người có thể phân rõ phải trái đúng sai, có thể đi cùng ta.”

Ông ta còn tưởng rằng sẽ không có ai trả lời Khánh Vương phi nhưng không ngờ trong tộc lại có người lên xe ngựa của phủ Khánh Vương.

Ông ta đi hỏi Từ Tùng Nguyên rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, mắt Từ Tùng Nguyên một mảnh âm u, bình tĩnh nhìn ông ta, hồi lâu mới nói: “Tộc công có biết phụ thân con có thể là bị người hại chết không.”

Ông ta nghe lời như vậy liền bị doạ đến hồn phi phách tán.

“Người đó rất có khả năng chính là Lưu Cảnh Thần, người mà đương kim Hoàng thượng tín nhiệm nhất, ân sư của con, Lưu tướng.”

Ông ta có thể mắng Cố Lang Hoa không biết lễ nghĩa liêm sỉ, có thể như đinh đóng cột không cho Cố Lang Hoa đổi sang họ nhà mẹ đẻ, có thể không tin mỗi câu nói của Cố Lang Hoa, nhưng Từ Tùng Nguyên cũng nói như vậy...

“Tùng Nguyên nói, phủ Khánh Vương muốn rời khỏi kinh, không chỉ do bị gán cho tội danh mưu phản, mà còn vì Hoàng thượng thân cận với nịnh thần, e rằng sẽ khó nghe lọt tai lời can gián của trung thần.”

“Ai là nịnh thần,” Từ lão phu nhân lớn tiếng quát, “Nó nói là ai? Lưu tướng? Chuyện cười, Lưu tướng làm sao có thể là nịnh thần.” Tùng Nguyên lại nói ra lời như vậy, đúng là đã bị Cố Lang Hoa thao túng rồi.

Sẽ không có ai tin loại lời nói bậy này.

Trừ những bè đảng của Khánh Vương ra, cũng sẽ không có ai theo Khánh Vương rời khỏi kinh thành.

“Dưới chân thiên tử, làm sao có thể mặc nó nói linh tinh như vậy,” Từ lão phu nhân nói, “Thật sự có cái gan này thì nó đi báo quan đi, xem xem triều đình sẽ bắt ai.” Lão thái gia chết nhiều năm như vậy rồi, triều đình sẽ không đi tra những chuyện năm đó nữa.

“Khánh Vương phi nói nàng ta không cần đi báo quan, càng không cần đi hỏi triều đình,” Trưởng bối Từ thị liếm liếm môi, “Bởi vì nàng ta chính là triều đình, nàng ta chính là quan phủ, chỉ cần nàng ta biết rồi, chính là kết quả.”

Không cần đi nói rõ với ai, không cần chứng thực với ai.

Trưởng bối Từ thị nói: “Có phải bà đã giết phu quân của bà và muội muội ruột của bà không.”

Sắc mặt Từ lão phu nhân tái mét, người mềm nhũn, suýt nữa thì tê liệt trên ghế.

“Đi rồi, đi rồi, đi cả rồi,” Tiếng gào thét từ trong viện truyền tới, “Cửa tây, cửa bắc toàn là người, rất nhiều người đều ra khỏi thành rồi.”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Dạo Bước Phồn Hoa

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại {theloai-link}hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Vân Nghê.
Bạn có thể đọc truyện Dạo Bước Phồn Hoa Chương 738: Ta chính là triều đình được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Dạo Bước Phồn Hoa sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close