Truyện Đấu La Đại Lục : chương 174: u hương la tiên phẩm (1): độc (3)
Đấu La Đại Lục
-
Đường Gia Tam Thiếu
Chương 174: U hương la tiên phẩm (1): Độc (3)
Biên Dịch: Dangneo
Đường Tam mỉm cười,lúc này mới hướng Đại sư, Phất lan đức cùng Nhị long hành lễ:
nghe Đường Tam nói xong, đừng nói là ba người Đại sư mà ngay đến cả Độc cô bác cũng có chút ngây người, bọn họ ai cũng không nghĩ tới Đường Tam lại nói như vậy.
Đại sư có chút nghi hoặc nhìn Đường Tam, Từ thần sắc trên mặt đệ tử của mình hắn cũng không nhìn thấy chút sơ hở nào:
Đường Tam cười nói:
Độc cô bác nhìn bóng lưng Đường Tam,trong lòng hiện lên đủ loại tâm tình, đây tuyệt đối không phải là nịnh hót mà là Đường Tam muốn che giấu cho hắn, đặc biệt khi nghe Đường Tam nói đến câu cuối cùng khiến vẻ mặt già nua của Độc Cô Bác không khỏi đỏ lên, quả thật nếu lấy thân phận, địa vị của hắn mà lại làm khó một kẻ Tiểu Bối như Đường Tam cũng khiến chính bản thân hắn cảm thấy xấu hổ.
Đường Tam xoay người nhìn về phía Độc cô bác, vẫn lộ ra vẻ mặt cười như trước:
Độc cô bác nghe thấy Đường Tam nhắc tới Độc cô nhạn khiến trong lòng hắn không khỏi cả kinh,hắn biết Đường Tam nói như thế chính là đã tìm ra cách chữa trị cho cháu gái hắn.
Theo lời Đường Tam nói khiến cho tâm tình Độc Cô Bác cũng dần tỉnh táo lại.Nhẹ nhàng ngồi xuống đồng thời sát khí trong lòng cũng chậm rãi thu hồi.
Bởi vì hắn phát hiện,nếu giết bốn kẻ trước mắt này đi thì đối với mình cũng không tốt, sợ rằng còn mang phiền toái không nhỏ, Trước tiên không cần nói đến việc Nhị Long và Đại Sư sau lưng có Lam điện phách vương long gia tộc, mà chính thức khiến hắn đau đầu lại là Cha của Đường Tam. Từ thiên phú của Đường Tam rồi cộng với lời nói của bọn Đại Sư thì Độc Cô Bác có thể khẳng định rằng ba người bọn họ không có khả năng lừa gạt mình,dù sao lúc đó bọn họ đều tưởng rằng Đường Tam đã chết.
Mà nếu mình không giết bọn hắn lại thêm việc Đường Tam che dấu thì Cừu Hận này sẽ dễ dàng được giải trừ hơn nữa nếu Tiểu Tử này có khả năng giải trừ được độc tố trên người mình và Nhạn Nhạn thì đó lại là một chuyện cực tốt
Độc cô bác dù gì cũng là một kẻ cực kỳ xảo trá, thấy tình thế như vậy rồi thì hàn khí trên mặt hắn nhất thời thu lại rất tự nhiên nói:
Ba người Phất lan đức đều hai mặt nhìn nhau, không dám tin vào những điều mình vừa nghe nữa. Lúc trước bọn họ đều có thể cảm nhận rõ ràng sát khí mạnh mẽ từ Đọc Cô Bác truyền đến, không thể tưởng được Độc Cô Bác lại chuyển biến ngay thành như thế này?
Độc cô bác đi tới bên người Đường Tam.Cánh tay thân thiết nhẹ nhàng xoa lên đầu hắn rồi hướng tới ba người Đại sư nói:
Độc cô bác nói mấy lời này cũng không phải là nói láo, mặc dù hắn luôn luôn lòng dạ hẹp hòi, cho tới bây giờ toàn là làm việc không tốt nhưng đối với ba người Đại sư sẵn sàng đón nhận cái chết vì bằng hữu thì cũng khiến hắn rất khâm phục.
Phất lan đức nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Độc côbác, đột nhiên có chút cảm giác không biết nên cười hay nên khóc, nhìn lại bộ dáng thân thiết của Độc cô bác với Đường Tam khiến trong khoảng thời gian ngắn Hắn cũng không biết thực ra là đã xảy ra chuyện gì nữa.
Đường Tam nói:
Đại sư nghi hoặc nhìn Đường Tam, hắn đương nhiên biết trong giới độc hồn sư thì Độc Cô Bác chính là đứng đầu, nếu thật sự hắn nguyện ý chỉ điểm cho Đường Tam, vậy đối với Đường Tam mà nói tự nhiên là chuyện phi thường tốt, nhưng lúc này hắn cũng hiểu được có chút gì đó kỳ quái. Độc cô bác lúc này so với lúc trước có biến hóa thật sự là lớn.
nhưng vừa rồi chính Độc Cô Bác cũng đã giải thích qua rồi cho nên bây giừo bọn họ cũng chẳng biết nên làm sao cho tốt.
Độc cô bác lạnh nhạt cười,nói:
Ánh mắt Phất lan đức nhìn về phía Đại sư sau đó hướng Độc cô bác thi lễ, nói:
Độc cô bác lạnh nhạt nói:
Nghe xong những lời này, ba người Hoàng kim thiết tam giác mới yên lòng. Đại sư hướng độc cô bác gật đầu:
Độc cô bác nhìn thoáng qua Đường Tam ở bên cạnh rồi nhàn nhạt nói:Phất tay một cái, ba lọ dược hoàn phân biệt rơi trên tay ba người Hoàng Kim thiết tam giác rồi nói.Phất Lan đức mỉm cười nói:
Độc cô bác gật đầu, cũng không ngăn trở để ba người tùy ý rời đi. Tại trước lúc đi, ánh mắt thâm ý của Đại sư liếc Đường Tam một cái thủy chung vẫn không nói lời nào nữa. Ba người xuống núi dưới sự trợ giúp của Phất Lan Đức, mặc dù Hồn lực hao tốn không nhỏ nhưng vẫn đủ để họ ra khỏi rừng trước khi mặt trời lặn mà không gặp phải vấn đề gì.
Nhìn bóng lưng ba người rời đi,độc cô bác thu hồi tay đặt trên đầu Đường Tam, lạnh lùng nói:
Đường Tam quay đầu nhìn về phía độc cô bác Cái này là giao dịch của chúng ta. Ngươi từng đáp ứng làm thay ta ba việc,chẵng lẻ ngươi đã quên sao?Vậy chính là ngươi muốn giải độc cho ta và Nhạn Nhạn.Bất quá,ta càng ngày càng hoài nghi,ngươi thật sự chỉ mười ba tuổi? quả thực ngươi đúng là một tiểu quái vật.Nếu trong thời gian đã đưa ra mà ngươi không thể giải được độc cho chúng ta, như vậy ngươi chắc chắn sẽ phải chết.Lão quái vật,ngươi không phải nói tự mình luôn luôn giữ lời hứa hay sao? vừa rồi hình như ngươi đã nói với các sư phụ ta là ngươi sẽ trả ta lại hoàn hảo không thiếu một bộ phận nào sao.ta có nói qua,bất quá thi thể cũng sẽ được tính là đầy đủ nguyên vẹn mà.Ngươi...Tiểu cương,ngươi nói Độc cô bác có thật sự muốn dạy Tiểu Tam không?Bên trong nhất định là có chuyện,nhưng lấy thân phận của Độc cô bác nếu không phải có nguyên nhân đặc thù thì sao có thể thân mật với Đường Tam được như vậy, hơn nữa hắn còn có chút kiêng kỵ Đường Tam nữa.Bất kể nói như thế nào, Tiểu tam hắn tạm thời không có nguy hiểm, nếu không Độc cô bác cũng không bỏ qua cho chúng ta. Nhất là khi hắn đã biết lai lịch của tiểu tam rồi, nếu hắn còn động thủ với Tiểu tam thì đó chính là tự tìm xui xẻo. Có thể trở thành phong hào đấu la hắn tự nhiên là người thông minh cho nên cái loại phiền phức như vậy sẽ không ai muốn nhận lấy cả.bây giờ cũng chỉ hy vọng là như thế thôi, từ nay về sau ta không muốn nói với ai nữa, có thể nói là chúng ta an bài một chỗ cho Đường Tam tiềm tu. Một là không nên ảnh hưởng đến sự tu luyện của hắn, mặt khác,chúng ta cũng phải đem chuyện này giữ bí mật, trừ khi có thể tìm được cha của Đường Tam, nếu không chúng ta không thể coi thường vọng động. sự kinh khủng của Phong hào đấu la thì không phải chúng ta có khả năng đối phó.đáng tiếc.Nếu thực lực chúng ta mạnh hơn một chút, đạt tới đỉnh phong của cảnh giới Đấu La rồi thi triển vũ hồn dung hợp kỹ, nói không chừng vừa rồi có thể giết chết lão quái vật.Không thể dễ dàng như vậy đâu, các ngươi chẳng lẽ không phát hiện ra, trước khi Độc cô bác chiến đấu cùng chúng ta thì hình như có chuyện gì cố kỵ nên không dám thi triển ra toàn lực, nếu không chỉ sợ chúng ta còn thua nhanh hơn.sau khi trở về chúng ta lập tức phái người đi tìm cha của Đường Tam, chỉ cần có thể đem hắn tới đây, vậy bất luận mục đích của Độc cô bác là gì, thì cũng đều giải quyết dễ dàng.Tiểu tử,ngươi có đúng là chưa ăn cái gì chứ? đừng trách ta không nhắc nhở qua, độc tính của dược thảo nơi này so với dược thảo bình thường lớn hơn rất nhiều, cho dù là bổ dược thì nói không chừng cũng sẽ mất mạng.lão quái vật, ngươi từ lúc nào lại quan tâm đến ta như thế? không phải là ngươi muốn thấy ta chết sao?Không sai, bất quá nếu ngươi không thông qua khảo nghiệm của ta thì ngươi vẫn sẽ phải chết thôi.Thời gian đã tới rồi, ngươi chuẩn bị tốt chưa?Ngươi tới đi.ngươi thật sự đã chuẩn bị rồi?"
Đường Tam gật đầu,làm ra một cái thủ thế xin mời.
Danh Sách Chương: