Truyện Đấu La Đại Lục : chương 192: phòng đấu giá thiên đấu (3): hãy thề không được rời khỏi ta

Trang chủ
Tiên hiệp - Tu chân
Đấu La Đại Lục
Chương 192: Phòng đấu giá Thiên Đấu (3): hãy thề không được rời khỏi ta
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Dịch Giả: Codon_lycafe

Biên Dịch: Dangneo

Người chủ trì trên lễ đài vẻ mặt mỉm cười cầm khuếch đại âm hướng phía người tham gia đấu giá nói:

Vừa nói, hắn hướng dưới đài khẽ liếc, một đại hán vóc người cường tráng đang đẩy lên đài một cái xe đẩy. Xe đẩy dùng vải hồng che kín, nhìn không thấy bên trong có gì, nhưng từ xa xem qua hình thái, hình như là một cái rương lớn hình vuông.

Đường Tam, Tiểu Vũ, thậm chí là trung niên nhân ánh mắt đều bị vật phẩm mới đem ra đấu giá hấp dẫn, đã thôi không nói chuyện với nhau nữa.

Người chủ trì có chút thần bí nói:

Làm người chủ trì phòng đấu giá thì việc gây sự hứng khởi, sôi nổi cho người tham gia đấu giá là không thể thiếu, hắn đã rất thành công trong việc hấp dẫn sự chú ý của những người tham gia đấu giá.

Vừa nói, hắn kéo vải che, bí mật dần dần hé lộ.

Hồng quang hiện lên một lúc, lộ ra cũng không phải cái rương, mà là một cái lồng sắt thật lớn. Bên trong, giam giữ một cô gái.

Cô gái thân thể hơn một nửa để trần, chỉ có che chắn mấy vị trí mấu chốt, có chút không rõ tướng mạo của nàng, nhưng vóc người cũng thì gần như hoàn mĩ.

Da thịt trắng nõn tựa như ngọc thạch trong suốt, mái tóc ngắn màu xanh nhạt đầy phong tình.

Vừa nói, không biết người chủ trì từ chỗ nào lấy ra một cây gậy, đưa vào trong lồng sắt, nhẹ nhàng gạt ít tóc ngắn bên tai cô gái, lộ ra cái tai của nàng.

Đó không phải là tai của loài người, mà là giống với tai của động vật họ mèo, tiếp xúc một chút với cây gậy..., cái tai có chút đỏ lên.

Hắn dùng cây gậy đánh một chút vào cái mông cô gái, cô gái hơi đau đớn..., thân hình giãy dụa, phía sau lộ ra một cái đuôi mèo màu trắng.



Vừa nói, người chủ trì trên mặt toát ra vẻ mập mờ, cây gậy trong tay tại không trung khua thành một cái vòng tròn,

Tiểu Vũ nhịn không được liền nhảy dựng lên.

Đường Tam một tay kéo Tiểu Vũ, ý bảo nàng tỉnh táo, nhưng chính nội tâm hắn cũng nổi sóng mãnh liệt. Hắn cũng không phải chưa thấy qua mặt tối của cái thế giới này, nhưng khi trực tiếp tiếp xúc thì vẫn là lần đầu tiên, ngồi trong phòng đấu giá tựa hồ tất cả nhân tính đều không còn tồn tại nữa. Tất cả chỉ là ích lợi cùng với dục vọng thú tính.

Nhàn nhạt quang mang lóe ra, Đường Tam trong mắt toát ra hơi thở lạnh như băng, ngồi ở trên ghế lẳng lặng nhìn. Hắn là một người thông minh, tự nhiên rõ ràng mọi sự phát sinh trước mắt cũng không phải hắn cùng Tiểu Vũ có khả năng thay đổi. Cho dù bọn họ thật sự có năng lực cứu miêu nữ này, sau này có lẽ còn có những báo nữ, hổ nữ, chẳng lẻ bọn họ mỗi lần đều có thể kịp thời tới cứu sao chứ? Sư phụ nói, phòng đấu giá là địa phương bẩn thỉu nhưng tràn ngập cơ hội, xem ra thật cũng không sai chút nào.

Tiểu Vũ cảm thấy được cái nắm tay của Đường Tam, mới không có bộc phát nữa. Nàng phát hiện, Đường Tam cầm tay mình có vẻ mạnh hơn bình thường, hiển nhiên nội tâm của hắn cũng không còn bình tĩnh. Nhìn quang mang tức giận trong mắt Đường Tam, nàng cũng dần dần tỉnh táo lại, nhưng cúi đầu, không hề hướng lên trên đài nhìn lại.

Nói ra cũng thật sự là trùng hợp, vừa lúc Đường Tam cùng Tiểu Vũ tiến đến. Phòng đấu giá bắt đầu bán người sống, không thể nghi ngờ để lại cho Đường Tam cùng Tiểu Vũ ấn tượng cực kì sâu sắc mà lại là ấn tượng cực kỳ không tốt.

Đang lúc này, Đường Tam trong lúc vô ý đột nhiên phát hiện, người trung niên bên cạnh đã ấn một cái nút làm hắn giật mình. Mặc dù là lần đầu đi tới nơi này, nhưng hắn cũng biết, đây là biểu hiện của sự tăng giá một vạn. Nói cách khác, hắn ít nhất muốn xuất mười một vạn kim hồn tệ đi mua miêu nữ kia.

Vốn ấn tượng tốt vừa mới xuất hiện lại bắt đầu biến mất, không nghĩ tới người này nhìn qua là một trung niên nhân đạo mạo nho nhã nhưng trong bụng lại bẩn thỉu đến thế.

Trung niên nhân ánh mắt thủy chung rơi trên lễ đài, nhưng cũng may trong lòng Đường Tam xuất hiện biến hóa là lúc hắn mở miệng nói:

Nghe hắn nói xong, Đường Tam có chút sửng sốt, đối với trung niên nhân này sự cảnh giác càng gia tăng, hắn như thế nào lại biết ý nghĩ trong lòng mình cơ chứ, chẳng lẻ hắn có Đọc tâm thuật trong truyền thuyết hay sao?

Trung niên nhân hướng Đường Tam cười cười, tay lại ấn vào cái nút tăng giá.

Lúc này, số tiền đấu giá đã gia tăng tới mười sáu vạn kim hồn tệ, hơn nữa xem bộ dáng, vẫn như trước không hề có xu thế ngừng gia tăng.

Người chủ trì nói:

Hắn đã không ngừng một lần kinh hô rồi, màu trắng đại biểu là người có cấp đấu giá thấp nhất rồi, nhưng lần này sau khi tràng đấu giá bắt đầu, lại thủy chung có màu trắng đấu giá giả tham dự đấu giá, càng kỳ quái chính là, chưa một lần người này chậm chạp ấn ra giá. Như vậy rõ ràng đối phương có năng lực đấu giá còn cao hơn nữa.

Ngồi ở khu vực màu đỏ một gã lão giả mạnh mẽ chuyển thân đứng lên, hướng khu vực màu trắng phía sau tiến lại. Mặc dù trên mặt mang theo mặt nạ, nhưng lúc người này vừa đứng lên, Đường Tam lập tức nhận ra thân phận của hắn.

Trung niên nhân nói đúng, con mắt là cửa sổ tâm hồn, mỗi một người thì con mắt đều không giống nhau, ánh mắt mỗi lúc lại cũng khác nhau rất lớn. Khu màu đỏ khách quý xuất hiện một người với bộ dáng căm tức, đúng là vị Tuyết Tinh thân vương ở trong Thiên Đấu hoàng gia học viện đuổi đoàn người bọn họ ra khỏi học viện Thiên Đấu đế quốc.

Trái với dự đoán của Đường Tam và Tiểu Vũ, trung niên nhân không mang mặt nạ chẳng những không hề né tránh ánh mắt đối phương, ngược lại còn chậm rãi đứng lên, mang vẻ mặt mỉm cười hướng phía Tuyết Tinh thân vương gật đầu.

Tuyết Tinh thân vương cùng không ít người đều hướng lên nhìn, chứng kiến trung niên nhân đứng lên, không chỉ là Tuyết Tinh vẻ mặt rất ngạc nhiên, Vẻ căm tức cũng tan biến ngay lập tức, đồng thời bên người hắn cũng vang lên một trận kinh hô. Ngay cả người chủ trì trên đài kia, sắc mặt cũng trở nên có chút cứng ngắc.

Thanh âm của trung niên nhân cũng không lớn, ôn hòa không mất đi sự nho nhã, nhưng lại rõ ràng truyền vào trong tai từng người.

Đường Tam bởi vì ngồi ở bên người hắn, có thể rõ ràng cảm giác được hồn lực trên người hắn ba động, không biết tại sao, đối với hắn không hề có cảm giác uy hiếp cảm giác lại cực kỳ nhu hòa, hắn có cảm giác phi thường thân thiết, tựa hồ đã từng gặp qua dạng hồn lực này ở nơi nào trước đó. Người chủ trì vẻ mặt xu nịnh liên tục đáp ứng.

Từ lúc trung niên nhân đứng lên lại không thấy người nào tăng giá nữa nên trận đấu giá này thuận lợi thành công.

Trung niên nhân đứng lên không sợ hãi chút nào cùng Tuyết Tinh thân vương giằng co một lúc, Đường Tam chỉ biết hắn nói cũng không phải là giả dối. Nếu không, hắn còn không mang mặt nạ mà thong dong mua miêu nữ kia hay sao? càng huống chi, lại còn đắc tội với một vị đế quốc thân vương. Trung niên nhân nho nhã này nhìn qua cũng không phải kẻ ngu, tự nhiên sẽ không làm chuyện ngu ngốc, hắn đã làm như vậy, chứng minh hắn thật sự có một tâm hồn thiện lương.

Tiểu Vũ so với Đường Tam bộc trực hơn, dưới tâm tình rất tốt..., lập tức thốt ra.

Trung niên nhân mỉm cười lắc đầu, chỉ chỉ xuống sàn đấu giá, ý bảo bọn họ đi xuống xem.

Lồng sắt thật lớn được đẩy đi xuống, rất nhanh, một lão giả vội vã chạy lên đài, cùng người chủ trì thấp giọng nói vài câu. Người chủ trì cuống quít gật đầu.

Trung niên nhân lạnh nhạt cười, lầm bầm nói:

Đường Tam chăm chú nói:

Trung niên nhân mỉm cười, thoải mái dựa vào ghế,

Tiểu vũ không chút do dự đáp ứng. Nàng nhìn qua tuyệt không đơn giản như vậy, nàng muốn chánh thức chứng kiến xem trung niên nhân như thế nào xử lý vị miêu nữ kia, mới có thể an tâm bỏ đi.

Trung niên nhân nói:

Rất nhanh, lại một vật đấu giá khác được đẩy lên, lần này chỉ bất quá là một cái xe đẩy nhỏ được nhẹ nhàng đẩy ra mà thôi, trên xe đẩy đã không còn dùng vải hồng che kín nữa, chứng kiến đồ vật này, Đường Tam không khỏi có chút dở khóc dở cười. Còn Tiểu Vũ lại nhịn không được nói:

Đúng vậy, được đẩy lên trên lễ đài, đúng là kiện đồ vật mà không lâu trước Đường Tam đưa đi xem sét, được ghi chú là giá tối thiểu của phòng đấu giá, ám khí Hàm sa xạ ảnh. Đương nhiên, cái này là giá đấu thấp nhất nhưng đối với người bình thường mà nói đã là không ít số rồi.

Trung niên nhân hướng Đường Tam cười cười, Đường Tam muốn từ trong ánh mắt hắn nhìn ra chút ít gì đó, nhưng chỉ có thấy sự thâm thúy trong ánh mắt đó.

Trên đài, người chủ trì đang giới thiệu,

Vừa nói, người chủ trì đem hàm sa xạ ảnh từ trên bàn trưng bày cầm lên tay,

Trung niên nhân bên người Đường Tam sắc mặt biến đổi,

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Đấu La Đại Lục

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Tiên hiệp - Tu chân    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả Đường Gia Tam Thiếu.
Bạn có thể đọc truyện Đấu La Đại Lục Chương 192: Phòng đấu giá Thiên Đấu (3): hãy thề không được rời khỏi ta được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Đấu La Đại Lục sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close