Truyện Đấu La Đại Lục : chương 307: sát lục chi vương
Đấu La Đại Lục
-
Đường Gia Tam Thiếu
Chương 307: Sát Lục Chi Vương
Biên tập: A Nèo
Bất kể ai tới Sát Lục Chi Đô, mỗi ngày trong tử vong đấu tràng chiến đấu, đều có cách riêng để đọa lạc (Đọc Bàn Long, Cuồng Thần…độc giả sẽ thấy có Đọa Lạc Thiên Sứ của Địa Ngục). Nhất là nam nhân. Bởi vì áp lực nơi này cực lớn, mỗi người đều tìm cách thức để giảm bớt. Nhưng với Đường Tam thì không. Sau khi kết thúc chiến đấu, Đường Tam đến một gian phòng nhỏ trong tổng hội tu luyện. Đi ra khỏi phòng, hắn cũng chỉ có đến Địa Ngục Sát Lục Trường.
Đối với Tu La Vương không biết có bao nhiêu nữ tử xinh đẹp ngày đêm yêu thương nhung nhớ, nhưng đáp lại các nàng lại chỉ có vẻ lạnh băng đầy sát khí của Đường Tam.
Từ lúc Đường Tam đạt được hai mươi trận thắng liên tiếp, Hồ Liệt Na có thể khẳng định, nam nhân này tới đây cũng có mục đích giống mình. Vì rèn luyện bản thân.
Trước kia, nàng vẫn cảm giác được, ca ca của mình là người nam nhân xuất sắc nhất. Từ sau khi kết thúc toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái, mặc dù nàng không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng nàng cũng đã có Đường Tam. Mà người nam nhân trước mắt này chính là người thứ ba. Nàng cũng cho rằng đây mới là người xuất sắc nhất.
Hắn không lớn hơn mình, tướng mạo anh tuấn, tính tình kiên nghị không bị trụy lạc hấp dẫn. Mỗi một đặc điểm này đều đặc biết lôi cuốn Hồ Liệt Na.
Một người phụ nữ yêu thích một nam nhân, thường thường có rất nhiều lý do. Hồ Liệt Na biết, nàng đã yêu thích nam nhân này. Ngoại trừ ngày đầu tiên hắn đến nơi đây có nói nhiều hơn một câu với mình sau đó không nói thêm gì nữa. Nhưng nàng vẫn hoàn toàn khẳng định, ngoài hắn, trong lòng nàng giờ này không còn ai khác.
Hồ Liệt Na thở dài, đáng tiếc, hắn là đệ tử Hạo Thiên Tông. Xuất thân tại Võ Hồn điện, sao Hồ Liệt Na lại không biết trong tay Đường Tam là Hạo Thiên Chuy chứ? Thậm chí, nàng chán nản nghĩ: Tại sao nam nhân xuất sắc đều là đến từ Hạo Thiên Tông. Đường Tam, đến cả 9528 cũng như thế.
Trong lúc Hồ Liệt Na đang suy nghĩ không ngừng, thì tại sân đấu Đường Tam cũng động thủ. Chín người, từ chín phương hướng bất đồng đánh tới, nhưng không làm rối loạn dòng suy nghĩ của hắn. Thân hình hư ảo, dưới chân như có lò xo, thân thể Đường Tam tại trong nháy mắt đã vọt đến một đối thủ đang run rẩy trước người.
Sau một khắc, cương đao trong tay đã khảm vào cổ người kia.
Xoay người, đá chân, tay vung lên.
Vô số ánh quang mang từ bàn tay Đường Tam bắn ra. Đó là một miếng cương châm. Tiếng xé gió chói tai thật kích động. Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.
Đường Tam phóng ám khí mà có thể sống sót được. Chỉ có ba người.
Không phải bởi vì họ có thể tránh được ám khí của Đường Tam. Mà bởi vì thân thể đồng bạn chắn trước họ. Chuẩn xác mà nói. Là thi thể.
Hai người sáu mươi cấp. Một người bảy mươi cấp. Cũng là hai gã hồn đế một hồn thánh.
Nếu như có thể sử dụng hồn kĩ. Ba người này đủ để gây uy hiếp trí mạng đối với Đường Tam hơn năm mươi cấp. Nhưng nơi này là Sát Lục Chi Đô. Trải qua ba tiên thảo cực phẩm, hai cái hồn cốt đã tạo cho cường độ thân thể Đường Tam tốt hơn bọn họ bao nhiêu lần. Hồn lực tất nhiên trọng yếu. Nhưng mất đi kỹ xảo, hồn lực cũng không có tác dụng tuyệt đối.
Ba người kia đồng thời xông lên. Đều là một tay mang theo một thi thể. Tay kia cầm vũ khí. Thân hùng hậu hồn lực tác dụng. Từ ba hướng khác tấn công tới Đường Tam. Tinh thần tập trung, trước mắt Tu La Vương toàn thắng sáu mươi bảy trận, bọn chúng biết, thắng bại là ở hành động này, cơ hội chỉ có lần này.
Nghĩ muốn ngăn trở ám khí của ta sao? Được, như vậy thì cho các ngươi chết dưới ám khí.
Thân thể nhanh chóng xoay tròn một vòng, chưa người nào thấy rõ Đường Tam ra tay như thế nào. Chín thanh phi đao hình cung mỏng như lá liễu cũng đã từ trên người hắn bay ra ngoài.
Đường môn ám khí bài danh đệ bát, Phượng Dẫn Cửu Sồ.
Chín thanh phi đao, giống như phượng hoàng nơi chín tầng trời, lắc lư giữa không trung.
Ba giây sau, trận chiến đấu đình chỉ. Trên vai Đường Tam có thêm vết máu do đối thủ là gã hồn thánh lưu lại. Đáng tiếc, trước khi chém trúng Đường Tam, trên lưng hắn đã găm một thanh phi đao. Hai động mạch tại cổ cũng đồng thời bị hai thanh phi đao khác khảm vào. Cho nên, hắn với hồn lực một đao, cũng chỉ để lại cho Đường Tam một vết thương khoảng ba tấc.
Chiến đấu chấm dứt, Đường Tam cũng không nóng lòng rời đi. Hắn thong thả tiêu sái đến trước mặt mỗi đối thủ, một cước đá xuống.
Đầu lâu dưới chân hắn giống như là nghiền nát trứng gà bình thường. Mà chân hắn phát ra bạch quang làm bắn tung tóe như vậy cũng không bị dính bẩn vào người.
Trước kia lúc chiến đấu đã cho Đường Tam biết rằng chỉ cần đầu đối thủ không bị nghiền nát thì vẫn phải luôn cảnh giác. Để hiểu được đạo lý này, hắn từng chịu sự bồi thường là bị đánh nát ba khối xương sườn.
Thu hồi ám khí từ trên người địch nhân, cất vào Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ. Nơi này là Sát Lục Chi Đô, không có nơi để tiếp tế ám khí, hắn phải quý trọng vì đó là thủ đoạn bảo vệ tính mạng chính mình.
Đôi mắt quyến rũ của Hồ Liệt Na lóe ra ánh quang mang đặc thù. Chứng kiến Đường Tam phi đao trong nháy mắt. Tim nàng không khỏi nhảy nhanh nửa nhịp, nếu như không phải bởi vì nàng có phương pháp đặc thù nhìn ra Đường Tam cũng không hề thay đổi dung mạo, nàng nhất định sẽ cho rằng 9528 cùng với Đường Tam chỉ là một người mà thôi.
Cuối cùng ta yêu một người như thế nào? Là dung mạo hắn sao? Thực lực của hắn? Hay là bản thân hắn.
Sáu mươi tám trận thắng, đó là thành tích trước mắt của Đường Tam. Khoảng cách so với Hồ Liệt Na, lại được rút ngắn một chút nữa.
Sát Lục Chi Đô, căn phòng hắc ám rất rộng rãi.
Xem ra có cái ghế thật lớn, trên ghế này bao quanh thủy tinh hai màu xanh, tím. Thủy tinh đó tạo nên hình thái cổ kính. Trừ cái ghế đó, nơi này hết thảy đều là màu đỏ sậm.
Giọng nữ âm lãnh tại trong phòng vang lên.
Một người thân ảnh cao lớn ngồi xuống ghế. Trong bóng đêm, không thấy rõ tướng mạo hắn, chỉ có thể mơ hồ nhìn ra, người này vóc người gầy dài ngoằng.
Ngồi ngay ngắn tại trên ghế, nam tử cao lớn hỏi.
Sát Lục Chi Vương trầm mặc chốc lát,
Sát Lục Chi Vương lạnh lùng nói:
Sát Lục Chi Vương lạnh lùng nói:
Nữ tử lạnh băng giọng có chút run rẩy.
Sát Lục Chi Vương thản nhiên nói:
Nữ tử lạnh băng hít một hơi,
Sát Lục Chi Vương trầm giọng nói:
Lời còn chưa dứt, hai đạo quang mang đỏ như máu đã từ trong mắt Sát Lục Chi Vương phóng ra, không khí xung quanh như ngừng lại, mùi máu tươi phát tán dày đặc. Nữ tử lạnh băng thét lên một tiếng thảm thiết, đứng yên một chỗ, thân thể run rẩy kịch liệt.
Ánh mắt đỏ như máu phiêu đãng trên không trung, Sát Lục Chi Vương lẩm bẩm:
Bàn tay to huy động, một cỗ chất lỏng đỏ sậm nồng nặc từ trước mặt hắn bay ra, tại trong bóng tối, trước mặt hắn xuất hiện một cái Huyết Trì thật lớn, bên trong là máu tươi sền sệt.
Há mồm đem máu tươi nuốt vào trong bụng, nơi ánh sáng ảm đạm, mơ hồ lộ ra hai cái răng nanh.
Thời gian tu luyện dần dần trôi qua, khoanh chân ngồi trong phòng nhỏ, toàn thân Đường Tam không ngừng truyền ra từng đợt hàn ý lạnh băng. Sát khí khổng lồ xoay quanh thân thể trong thời khắc này cũng ảnh hưởng đến hắn.
Đến đây đã gần hai năm, khoảng cách danh hiệu quán quân của Địa Ngục Sát Lục Trường, cuối cùng chỉ kém một trận đấu. Nhưng Đường Tam lại phát hiện, chính mình phảng phất muốn chết.
Hai năm thời gian, đọa lạc giả chết ở trong tay của hắn đâu chỉ hơn một ngàn, cứ cho hạng đọa lạc đó là những người tà ác. Nhưng một khi giết chết một người, Đường Tam đều đã cảm giác được sát khí trên người mình đều tăng vài phần. Mà sát khí đó vô hình đã không ngừng mà ảnh hưởng hắn.
Sở dĩ tiêu hao đến hai năm thời gian, mới từ từ đến gần đích trăm trận thắng, ngoài vấn đề nhân số tham gia thi đấu. Vấn đề lớn nhất là chính bản thân Đường Tam.
Mới đầu sát khí phát ra còn chưa có gì, nhưng sau khi ở chỗ này giết chóc vượt qua trăm người, Đường Tam dường như phát hiện, sát khí đã bắt đầu ảnh hưởng đến tâm chí hắn. Lúc vừa mới bắt đầu, ngẫu nhiên chỉ là giải tỏa tâm tình, nhưng theo thời gian kéo dài, hơi thở giết chóc ngày càng trở nên rõ ràng. Dường như thấy bất cứ sinh vật gì cũng đều muốn đem tru sát. Tiện tay giết người, tựa đơn giản như nghiền chết con kiến vậy.
Cho nên, Đường Tam ngoài thời gian tham gia trận đấu, hắn tu luyện chủ yếu không phải để đề cao thực lực bản thân, mà là áp chế sát khí càng ngày càng cường thịnh. May là hắn tu luyện Huyền Thiên Công chính là huyền môn nội công chính tông, có hiệu quả trừ tà. Hắn vừa lại chiếm được Tinh thần ngưng tụ Trí tuệ đầu cốt, có thể khống chế tinh thần lực rất mạnh, mới không bị ý niệm giết chóc trong đầu khống chế.
Đồng thời, Đường Tam cũng đem giết chóc khi đấu trận trở thành cách phát tiết.
Chẳng bao lâu, Đường Tam đã hoàn thành chín mươi chín trận đấu nơi Địa Ngục Sát Lục Trường, hắn mơ hồ cảm giác được, mình sắp khắc chế không được sát khí trong cơ thể nữa. Đồng thời, hắn cũng hiểu được nguyên nhân tại sao Hồ Liệt Na đã sớm đạt tới chín mươi chín trận thắng lợi lại chậm chạp không tiến hành trận đấu thứ một trăm.
Ở Sát Lục Chi Đô này, giết người tàn bạo để hình dung hai người bọn họ cũng quá không chút nào. Cũng bởi vì hai năm này bọn họ quật khởi, mà hiện tại đọa lạc giả can đảm tham gia trận đấu tại Địa Ngục Sát Lục Trường cũng càng ngày càng trở nên ít hơn. Càng nhiều người lựa chọn cách lưu trữ số trận sinh tồn trước kia, số trận chiến đấu dùng hết, cũng đều lấy phương thức đầu hàng cống hiến máu tươi. Dù sao, cống hiến máu tươi so sánh với việc sẽ chết, kéo dài hơi tàn tuyệt đối là cách đại đa số người lựa chọn.
đột nhiên tiếng gõ cửa từ bên ngoài vang lên. Áp lực sát khí của Đường Tam cơ hồ trong nháy mắt tựu tăng lên. Không khí trong phòng nhỏ tức thời ngưng tụ lạnh như băng. Đè sát khí xuống, hơi thở ngưng trọng. Mùi máu tanh vô hình từ trên người Đường Tam phóng thích. Đường Tam trầm giọng hỏi.
Thanh âm êm tai từ ngoài cửa vang lên. Mặc dù âm thanh nay Đường Tam nghe không nhiều. Nhưng hắn vẫn có thể phân biệt người lên tiếng là Hồ Liệt Na.
Nhíu mày, Đường Tam trong lòng thầm nghĩ. Tại sao nàng tới đây?
Tiện tay vung lên. Một cỗ khí lưu phóng ra mở then cửa. Không biết Hồ Liệt Na vì mụch đích gì. Đường Tam đè sát khí trong lòng xuống. Nhưng tính cảnh giác cũng đã tăng lên tới cực mạnh.
Cửa mở ra. Hồ Liệt Na, một thân hắc y từ bên ngoài đi vào. Sắc mặt của nàng nhìn qua cực kì tái nhợt. Trong tay vẫn cầm một chén huyết tinh mỹ lệ uống thong thả. Cái này tựa hồ đã trở thành thói quen của cường giả trong Sát Lục Chi Đô. Ngoại trừ Đường Tam. Cơ hồ trong Sát Lục Chi Đô người thắng nơi sân đọa lạc giả đều đã thường xuyên uống máu không biết từ đâu.
Nhìn thoáng qua cái chén trong tay Hồ Liệt Na. Đường Tam nhíu mày.
Hồ Liệt Na không có tới gần Đường Tam, mà đứng ở cạnh cửa. Nàng rất rõ ràng, ở trong thế giới giết chóc này, tính cảnh giác của mỗi người đều là cực cao. Nàng không hy vọng bởi vì hành động của mình lại vô tình tạo hiểu lầm cho Đường Tam.
Hồ Liệt Na nói thẳng mục đích của chính mình.
Đường Tam có chút nghi hoặc nhìn nàng, Chúng ta khó có khả năng gặp nhau tại trận đấu tới. Chỉ cần vượt qua năm mươi trận thắng. Dựa theo quy củ của Sát Lục Chi Đô, dường như cũng không đụng nhau nữa. Nếu không, ai còn có thể dễ dàng thắng trăm trận? Ta tới tìm ngươi, cũng không phải vì lý do này, mà là hy vọng cùng ngươi liên thủ đi sâu vào Địa Ngục Lộ. Địa Ngục Lộ? Đúng vậy, chính là Địa Ngục Lộ. Ngươi, ta mặc dù đang ở Địa Ngục Sát Lục Trường sắp đạt được trăm trận thắng lợi. Nhưng trên thực tế, thực lực chúng ta thật chưa chắc mạnh hơn so với các đối thủ. Chẳng qua chúng ta đều có thể dưới tình huống không có năng lực của hồn kĩ mà thắng đối thủ. Hiện tại chuẩn xác mà nói ngươi, ta đều không chính thức thật sự là đọa lạc giả. Ngươi không cần phản bác ta. Nếu như ta đoán không sai, ngươi hẳn cùng ta giống nhau, là tới nơi này lịch lãm, đúng không? Cái đó và tham gia Địa Ngục Lộ có cái quan hệ gì? Đương nhiên là có quan hệ. Nếu như ngươi không phải là đọa lạc giả, lịch lãm đến bây giờ, hẳn là nên chấm dứt. Tất nhiên phải thông qua Địa Ngục Lộ mới có thể rời khỏi nơi này. Hơn nữa, tại Địa Ngục Lộ, cất giấu một bí mật rất lớn. Bất luận là ngươi hay là ta, chỉ bằng vào lực lượng cá nhân thực khó có khả năng thông qua. Chỉ khi chúng ta liên hợp lại mới có cơ hội thành công đi ra ngoài. Ta dựa vào cái gì để tin tưởng ngươi đây? Ai biết ngươi có ở sau lưng đâm ta một đao hay không, đừng quên nơi này là Sát Lục Chi Đô. Bất luận kẻ nào cũng không thể dễ dàng tin tưởng được. Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi hẳn là đến từ Hạo Thiên Tông. Mặc dù không có hồn kĩ, nhưng Hạo Thiên Chùy của ngươi không thể gạt được người sáng suốt. Thì tính sao? Hồ Liệt Na nói:
Nghe xong những lời này, trong lòng Đường Tam chấn động, thì ra Hồ Liệt Na chính là đệ tử thân truyền của giáo hoàng, khó trách phụ thân nói nàng mới là một đời hoàng kim, chính mình cần chú ý.
Đường Tam nói:" Như vậy là đại biểu thành ý của ngươi sao? Ngươi xuất thân từ nơi nào thì có quan hệ gì với ta chứ. Ngươi......" Hồ Liệt Na không nghĩ tới thái độ Đường Tam lại như thế, lúc này nàng biết, người thanh niên anh tuấn trước mắt là người nàng hận nhất. Mà đối với Đường Tam, nàng sớm có ấn tượng tốt hơn.
" Hợp tác thì cả hai cùng có lợi. Địa Ngục Lộ không quy định nhân số tiến vào là bao nhiêu. Bất luận là ngươi hay ta, một người tiến vào hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Như vậy tốt rồi, ta lại nói cho ngươi một cái bí mật khác, Nếu như có thể từ Địa Ngục Lộ đi ra ngoài chẳng những có thể tùy thời rời khỏi nơi này. Còn có thể đến một chỗ cực kỳ tốt. Hả?" Đường Tam nói:
Nếu như là trước kia Hồ Liệt Na, khẳng định không có dễ dàng đem bí mật trong lòng nói ra, nhưng nữ nhân khi thích một người, thường thường đều không bị điều khiển bởi lý trí, càng huống chi bây giờ đại bộ phận tinh lực của nàng đều dùng để áp chế sát khí.
Lập tức, Hồ Liệt Na chăm chú nói:" Vào cửa Địa Ngục Lộ, tại Địa Ngục Sát Lục Trường là địa phương mỗi ngày chúng ta chiến đấu. Mỗi người chết tại đó, máu cùng linh hồn đều bị Địa Ngục Lộ viện hấp thu. Tình huống trong Địa Ngục Lộ cụ thể như thế nào ta cũng không minh bạch. Ta chỉ biết, tiến vào nơi đó nếu như không có sát khí cường đại làm bảo vệ, lập tức sẽ bị khí tức hung lệ của Địa Ngục Lộ thôn phệ. Sát Lục Chi Đô hình thành quả thật có rất nhiều thuyết pháp, nhưng loại đáng tin nhất, lĩnh vực đặc thù chính là vị đột phá trăm cấp là cường giả vĩ đại đã lưu lại. Mà tên lĩnh vực này được gọi là Sát Thần lĩnh vực. Nếu như có thể xông qua Địa Ngục Lộ, có thể tương đương là ngươi sẽ chiếm được Sát Thần lĩnh vực. Sát Thần lĩnh vực đem hấp thụ sát khí để hình thành lĩnh vực của bản thân, kết quả là mang đến thiên phú trong vũ hồn. Tăng phúc này có thể tương đương việc thông qua khảo nghiệm Địa Ngục Lộ so với hồn sư bình thường là xuất ra nhiều hơn một cái kỹ năng. Hơn nữa còn là loại kỹ năng lĩnh vực quý giá nhất. Loại kỹ năng lĩnh vực quý giá nhất sao?" Đường Tam thản nhiên hỏi. Kì thật,nghe Hồ Liệt Na nói, trong lòng hắn thầm cả kinh.
Thân là đệ tử Đại sư, hắn như thế nào có thể không biết tác dụng loại kỹ năng lĩnh vực chứ? Lúc này hắn mới thật sự nghĩ thông suốt mục đích phụ thân lại cho mình tới đây lịch lãm. Chẳng những có thêm kiến thức tử vong, tại địa phương hắc ám nhất để rèn luyện tâm chí, đồng thời cũng là vì cái sát lục lĩnh vực này.
Hồ Liệt Na có chút lo lắng nói:
Nói đến đây, Hồ Liệt Na dừng lại một chút, dùng ngữ khí trầm trọng tiếp tục nói:
Thần sắc Đường Tam có chút thay đổi,
Hồ Liệt Na hít sâu, ánh mắt toát vẻ do dự, sau một lúc lâu, mới nói:
Đường Tam nhìn thoáng qua cái chén trong tay nàng có chứa huyết tinh mỹ lệ,
Đôi mi thanh tú Hồ Liệt Na hơi nhíu, ánh mắt đỏ như máu rõ ràng tăng lên vài phần," Đây không phải thích ứng. Chỉ là uống nó sẽ làm tâm tình của ta bình tĩnh một ít, cũng không xao động như vậy. Xem ra ngươi nói cho ta biết Sát Thần lĩnh vực này, đề tỉnh ngươi một câu, trong Sát Lục Chi Đô, mọi thứ đều có độc. Ngươi uống thứ này càng nhiều, trúng độc lại càng nặng. Đó là một loại độc dược giấu ở trong máu tác động chậm. Ta không biết sau này rời khỏi địa ngục sẽ có hiệu quả gì. Nhưng ta có thể khẳng định, độc tính kịch độc hẳn là sẽ phải chịu ảnh hưởng bởi Địa Ngục Lộ. Hơn nghìn năm mới có tám người có thể rời khỏi nơi này. Tất nhiên không phải do Địa Ngục Lộ quá kinh khủng. Mà sợ rằng loại kịch độc này phát ra mang tác dụng rất lớn.Ba..." Cái chén đọa lạc rơi trên mặt đất, chất lỏng đỏ tươi tràn ra. sắc mặt Hồ Liệt Na nhất thời trở nên khó coi hẳn lên.
Nàng có chút không dám tin nhìn Đường Tam.
Đường Tam lạnh nhạt nói:
Đem điều đó nói cho Hồ Liệt Na, đương nhiên không phải bởi vì Đường Tam cảm kích nàng đã nói ra sự tình về Sát Thần lĩnh vực. Từ trong giọng nói Hồ Liệt Na. Hắn nghe ra được rằng một đời hoàng kim Võ Hồn điện cũng không có dối gạt chính mình, cũng không có ý lừa gạt mình.
Như vậy Địa Ngục Lộ hiển nhiên cũng không quá tốt. Cho nên Đường Tam mới đưa chuyện nàng đã trúng độc nói cho nàng.
Ở nơi này, hiện tại đã không có bạn hay địch nữa, chỉ cần có lợi đối với sinh tồn của mình thì cũng không được có chút do dự. Hết thảy đều phải đợi sau khi rời khỏi nơi này thì mới nói.
Từ túi Như Ý Bách Bảo lấy ra một viên dược hoàn ném qua. Đường Tam nói:
Nhìn ánh mắt bình tĩnh mà đầy áp lực của Đường Tam. Hồ Liệt Na tiếp nhận dược hoàn. Không chút do dự ném vào miệng. Xoay người đi ra ngoài. Khi rời đi, câu nói sau cùng của nàng bay vào tai Đường Tam.
Ba ngày sau, tại ngục sát lục trường.
Gã đối thủ cuối cùng bị Hạo Thiên Chùy của Đường Tam đánh vào đầu mà chết. Cho dù là hắn, lúc này cũng giơ cao hai tay của mình, toàn thân không hề giữ lại đã phóng thích hơi thở giết chóc kinh khủng đậm mùi máu tanh.
Một trăm trận, ước định cùng phụ thân cuối cùng rốt cuộc đã hoàn thành. Gần như sát khí tại không trung đã biến thành thật thể giống như một dòng suối chảy thật lớn. Xung quanh sân đấu, đa số mọi người đang xem cuộc chiến đọa lạc giả khi trên người hắn phóng thích sát khí khổng lồ thì tất cả đều lạnh ngắt như tờ.
Ba chữ Tu La Vương, giống như là tượng trưng cho tử thần. Điểm này, cùng với Địa Ngục Sứ Giả khi thắng trận ở trong lòng bọn họ địa vị hoàn toàn giống nhau.
Mỗi người đều cho rằng Tu La Vương là tồn tại đáng sợ nhất. Bởi vì, đối thủ của hắn chưa một người nào có thể lưu lại toàn bộ thi thể, thậm chí là đầu lâu. Bất luận đối thủ sống hay chết, Tu La Vương đều có thói quen giẫm nát đầu địch nhân để bảo rằng đảm chính mình đã thắng lợi.
Sát khí cùng thực lực có thể không có quan hệ trực tiếp, đối với Đường Tam, tại trong Sát Lục Chi Đô không kẻ nào nguyện ý làm đối thủ của hắn.
Thanh âm trầm thấp bén nhọn đột nhiên từ bốn phương tám hướng truyền đến. sát khí phóng thích trên người Đường Tam dĩ nhiên khi thấy thanh âm này vang lên chỉ trong nháy mắt đã quay về, một lần nữa bị ép vào trong cơ thể hắn. Sắc mặt Đường Tam nhất thời trở nên tái nhợt.
Trong Địa Ngục Sát Lục Trường hào khí nhất thời bốc lên đến mức tận cùng, bởi vì ở giữa không trung, một đạo thân ảnh đỏ như máu đang từ trên trời giáng xuống.
Thanh âm hò hét của đọa lạc giả ầm ĩ, bọn họ dường nhưng không có ý muốn dừng lại chút nào.
Trong lòng Đường Tam lẫm liệt, ánh mắt hướng tới giữa không trung nhìn thân ảnh màu đỏ.
Đó là một nam nhân thân hình rất cao lớn, xung quanh toàn thân đều bao một lượng lớn huyết tinh màu đỏ.
Sắc mặt tái nhợt, hai con mắt hoàn toàn màu đỏ, thân thể từ không trung chậm rãi hạ xuống, tựa hồ căn bản không cần dùng tâm hạn chế dẫn lực.
Một màn này, Đường Tam đã từng chứng kiến trên người phụ thân hắn. Hắn có thể khẳng định, vị Sát Lục Chi Vương từ trên trời giáng xuống này tuyệt đối là một gã cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La.
Trôi nổi cách mặt đất khoảng năm thước giữa không trung, Sát Lục Chi Vương không hạ xuống, từ không trung nhìn bao quát Đường Tam, thanh âm trầm thấp bén nhọn lại lần nữa vang lên,
Đại môn bên kia của Địa Ngục Sát Lục Trường mở ra, hai mắt gần như nửa màu đỏ, hơi thở sát khí rõ ràng tràn ngập xung quanh, Hồ Liệt Na chậm rãi đi tới. Ánh mắt của nàng nhìn kỹ Đường Tam, hơi thở bản thân mới ổn định vài phần.
Ánh mắt Sát Lục Chi Vương hướng Địa Ngục Sát Lục Trường xem cuộc chiến.
" Ta thật cao hứng, hôm nay chứng kiến hai cường giả của Sát Lục Trường sinh ra. Đã có vài chục năm không có xuất hiện người thắng trăm trận, nhưng hai người tuổi trẻ này đã làm được điều đó. Bọn họ bằng chính thực lực cường đại cùng sát khí kinh khủng của mình đang làm các ngươi run rẩy, có đúng không? Các con dân của ta. Đúng...,Đúng..., Đúng..." Trên người Sát Lục Chi Vương tựa hồ có một loại mị lực đặc biệt, làm tất cả đọa lạc giả hiện tại nhìn thấy hắn đều sinh ra một loại sùng bái gần như điên cuồng.
Từ trên người hắn, Đường Tam thấy có một cỗ hơi thở thản nhiên, làm người khác có chút say mê. Đáng tiếc, đối với hắn cùng Hồ Liệt Na mà nói, ảnh hưởng loại này cũng không tính gì.
Sát Lục Vương cúi đầu, nhìn về phía Đường Tam cùng Hồ Liệt Na,
Không cần đến Địa Ngục Lộ? Đường Tam kinh ngạc nhìn Hồ Liệt Na, vừa lúc phát hiện Hồ Liệt Na đang nhìn mình. Ánh mắt hai người đều toát ra vẻ nghi hoặc.
Sát Lục Chi Vương đang làm cái quỷ gì? Không trải qua Địa Ngục Lộ đã phong danh hiệu Sát Thần.
Đường Tam cùng Hồ Liệt Na đều là người thông minh, có được Trí tuệ hồn cốt, ánh mắt hai người chỉ trao đổi một chút, tựa như hiểu được dụng ý Sát Lục Chi Vương.
Đến Địa Ngục Lộ, không thể nghi ngờ là cực kì nguy hiểm.
Nhưng sau lưng nguy hiểm này, có Sát Thần lĩnh vực tồn tại hấp dẫn thật lớn. Trước mắt, Sát Lục Chi Vương hiển nhiên là không hy vọng bọn họ đạt được Sát Thần lĩnh vực.
Hồ Liệt Na mở miệng trước,
Ánh mắt Sát Lục Chi Vương ngưng lại,
Hồ Liệt Na cười lạnh một tiếng,
Hồng quang từ trong mắt của Sát Lục Chi Vương chợt lóe rồi biến mất, ánh mắt hắn chuyển sang nhìn Đường Tam,
Trích:
Nguyên văn bởi Tác giả
Có thể có bạn đọc không rõ tại sao Tiểu Tam muốn viết tập Sát Lục Chi Đô này. Ân, ta đem tập này đơn giản nói qua một chút cho mọi người xem.
Đấu la đại lục tập hai mươi:Sát Lục Chi Đô
Giản lược tập này: Đường Tam rốt cuộc đạt được đệ ngũ hồn hoàn, hơn nữa là dưới dưới tình huống không cần liệp sát bất cứ hồn thú gì, tự hành ngưng kết đệ ngũ hồn hoàn. Trong tập này, Đường Tam tiến vào Sát Lục Chi Đô tu luyện. Ở trong tập này, Đường Tam sẽ khiến hắn tương đối hiểu rõ về hai loại hồn kỹ trong tương lai.
Lam ngân thảo tỉnh giấc đối với thực lực Đường Tam có ảnh hưởng theo tính bản chất, ảnh hưởng cực kì sâu sắc. Tuyệt không phải đơn giản là chỉ thêm một hồn kỹ.
Danh Sách Chương: