Truyện Đấu Phá Thương Khung : chương 97: thừa nhận
Đấu Phá Thương Khung
-
Thiên Tàm Thổ Đậu
Chương 97: Thừa nhận
Quá trình cạnh tranh của hai đại gia tộc, tại Ô Thản Thành được truyền lưu nhiều lần, cũng dần dần chìm vào quá khứ, ánh mắt mọi người hiện tại hướng tới sự kiện quan trọng mới, đó là Già Nam học viện đích chiêu sinh
Là một trong những học viện cao cấp nổi tiếng trên đấu khí đại lục, Già Nam học viện cơ hồ là mơ ước của tất cả thanh niên, chỉ cần có thể vào được học viện, tiền đồ ngày sau, cơ hồ là sẽ một mảnh bằng phẳng, không những có thể hãnh diện áo gấm về nhà, hơn nữa còn là đối tượng khiến các thế lực khác tranh đoạt
Già Nam học viện tạo lạc tại vị trí phụ cận nơi giao tiếp giữa Gia Mã đế quốc và hai đại đế quốc khác, tại nơi này Già Nam học viện nghiễm nhiên biến thành một tiểu quốc gia, dựa theo lẽ thường mà nói, đối với nơi bị tam đại đế quốc vây kẹp lại biểu hiện ra vị trí trung lập, ắt hẳn tam đại đế quốc sẽ không để yên bởi vì không thể đảm bảo được thế lực này không bị đối thủ của mình mượn sức, vì thế đối với phòng ngự của đế quốc thì đây là một nguy cơ.
Đương nhiên, điều này chỉ xảy ra đối với các thế lực nhược tiểu bị vây kẹp, còn đối với thế lực mà thực lực đủ để cùng tam đại đế quốc tranh phong, tam đại đế quốc ngược lại đành phải an tĩnh đình chỉ lại hết thảy ý nghĩ, do đó đành phải để Già Nam học viện giống như một cự long chiếm cứ vùng phụ cận đế quốc, ai cũng không dám trêu vào
Mà trải qua nhiều năm phát triển, Già Nam học viện bây giờ đã trở thành cao cấp học viện nổi tiếng trên đấu khí đại lục, hơn nữa lại cùng với hoàng thất của tam đại đế quốc có quan hệ ngầm, cũng làm cho thanh danh của học viện ngày càng tăng lên trong lòng dân chúng tại tam đại đế quốc
Với thế của tam đại đế quốc mà có thể an tĩnh hòa bình trong gần trăm năm nay, đại bộ phận nguyên nhân trong đó là do Già Nam học viện âm thầm kiềm chế
Với đủ loại yếu tố thuận lợi như vậy khiến cho Già Nam học viện tại tam đại đế quốc uy danh càng thêm cường thịnh, mà mỗi năm Già Nam học viện đều xuất đi đại lượng đạo sư, ở bên trong tam đại đế quốc thu nhận những đệ tử có thiên phú tu luyện xuất sắc
Đối với cử động này của Già Nam học viện, hoàng thất của tam đại đế quốc, đều cùng không hẹn mà đều nhất trí đồng ý, dù sao học viện cũng không phải tông phái, học viện cũng không có ước thúc quá lớn, sau khi tốt nhiệp đại bộ phận học viên đều lựa chọn quay về quốc gia của mình, đối với loại cơ hội gián tiếp làm tăng thực lực quốc gia này, hoàng thất tam đại đế quốc nếu đầu óc không quá ngu dốt, tự nhiên sẽ không cự tuyệt
Vài ngày tới, Gìa Nam học viện đích chiêu sinh đạo sư sẽ tới Ô Thản Thành, cho nên Ô Thản Thành hiện tại mọi sự chú ý lúc trước dồn vào sự giao phong giữa hai đại gia tộc nay chuyển sang sự kiện Già Nam học viện chiêu sinh.Chính vì cử động này khiến cho gần đây vẫn bị vây bởi sự chú ý đích Tiêu Viêm lặng lẽ thở dài một hơi
Già Nam học viện chiêu sinh, chú trọng chính là thiên phú tu luyện.Mà có thân phận địa vị mà thiên phú không đủ, tựu thủy chung không dễ dàng vào được, đương nhiên, điều này cũng không phải là tuyệt đối, nếu như sau lưng ngươi có một thế lực to lớn làm chỗ dựa, cùng với nếu ngươi bỏ ra một khoản học phí to lớn cống hiến cho học viện, Già Nam học viện cũng sẽ không bỏ qua ngươi mà không thu nhận
Bởi vì Già Nam học viện chiêu siinh không nhìn vào địa vị.Cho nên hiện tại trong Ô Thản Thành tất cả thiếu niên còn trẻ không kể là tiểu khất cái hay tiểu thâu nhi trong lòng tràn ngập mong chờ chiêu sinh đạo sư đến.Chỉ cần bọn họ có thể may mắn vượt qua kiểm tra thì sau này sẽ có thể thoát ly khỏi nghề nghiệp đê tiện lúc trước mà trở thành một đấu giả được người tôn trọng
Dưới bầu không khí kích thích này, không khí tại Ô Thản Thành quả thực so với ngày lễ tết còn muốn náo nhiệt hơn.Mỗi ngày khi cửa thành mở, đều có không ít đôi mắt chăm chú nhìn
Cùng với người khác trong lòng tràn đầy chờ đợi so sánh thì Tiêu Viêm hiện nay lại cực kỳ bận rộn.Bởi vì sắp phải đi xa, cho nên đoạn thời gian này hắn cơ hồ liều mạng luyện chế chữa thương dược.Nhìn bộ dáng liều mạng của Tiêu Viêm, Dược Lão cảm thấy đau lòng, cũng chỉ bất đắc gĩ giúp đỡ hắn một phen.Với sự giúp đỡ của Dược Lão đích luyện dược sư không biết đạt đến cấp bậc nào rồi rất nhiều thành phẩm chữa thương dược cơ hồ là cuồn cuộn không dứt được đưa vào kho hàng của Tiêu Gia.Dựa theo số lượng bây giờ, chỉ cần Tiêu Gia buôn bán có điều tiết thì đủ để cho họ tiêu thụ một năm mà không có khô kiệt.Nhìn đống chữa thương dược này, sợ rằng bạo lợi thu được khiến cho không ít người đỏ cả con mắt lên.
Cao cường luyện dược mặc dù khiến cho Tiêu Viêm cực kỳ uể oải bất quá lại làm cho hắn đối với sự khống chế đấu khí trong cơ thể càng ngày càng như ý.Khống chế nhiệt độ của hỏa diễm cũng càng ngày càng thuần thục.Sự tiến bộ này khiến cho Dược Lão luôn miệng khen ngợi.Hiện tại luyện chế ngưng huyết tán, xác xuất thành công của Tiêu Viêm cơ hồ đã đạt tới lục tầng.Xác xuất thành công như vậy chỉ có nhị phẩm luyện dược sư với kinh nghiệm phong phú mới có thể đạt được
Sơ với sự tinh tiến trong luyện dược, thực lực của bản thân Tiêu Viêm sau khi dưới sự phụ trợ của một ít linh dịch do Dược Lão điều phối cũng chậm rãi tăng lên.Sau lần cuối cùng luyện chế chữa thương dược xong, tại một lần tu luyện, đấu khí trong cơ thể Tiêu Viêm ngưng tụ, cơ hồ giống như nước chảy thành sông hội tụ tại một chỗ.Sau đó thế như chẻ tre tiến vào cấp bậc tứ tinh đấu giả. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Đối với việc ngoài ý liệu thu hoạch này, Tiêu Viêm trong lòng tràn đầy vui mừng.Xem ra cao độ luyện chế dược đối với việc tăng lên thực lực cũng có hiệu quả chúc phúc không sai.
Đương nhiên, luyện dược mặc dù có chút hiệu quả tăng phúc, nhưng dù sao cũng quá mức tiêu hao tinh lực, tại nhóm dược liệu cuối cùng luyện chế xong, Dược Lão liền ngăn hắn lại, nhìn thần sắc nghiêm khắc của Dược Lão, cùng với vẻ lo lắng cho mình, Tiêu Viêm cũng không có kiên trì nữa, vì vậy khi hắn trở về phòng ngủ một giấc, cuộc sống lại một lần nữa trở nên nhàn hạ
Chậm rãi hành tẩu ở trong gia tộc, nhìn thấy sân huấn luyện trở nên chật chội, Tiêu Viêm thật có chút bất đắc gĩ
Ở giữa sân, không ít tộc nhân trẻ tuổi, mồ hôi đổ như mưa đích khổ tu, những người này, đều nhân lúc chờ đợi mấy ngày cuối cùng tu luyện để có thể làm cho mình có tư cách tiến vào Già Nam học viện
Đứng ở bên ngoài sân huấn luyện, Tiêu Viêm miễn cưỡng nhìn vào trong sân, sau đó nhàm chán xoay người rời đi, đối với những người này bình thường không chịu tu luyện, bây giờ nước đến chân mới nhảy, hắn cũng không có chút nào đồng tình, chính hắn khi hồi phục lại thiên phú tu luyện cũng không có lúc nào xao lãng việc tập luyện, thiên phú dù không cao, nhưng lại thích ỷ vào thế lực gia tộc đi trêu hoa ghẹo nguyện, hành động như vậy làm cho Tiêu Viêm trong lòng đối với bọn chúng không có hảo cảm
Gìa Nam học viện chiêu sinh giới hạn không thấp, trước mười tám tuổi phải đạt tới bát đoạn đấu khí, điều kiện ngặt nghèo này làm tan biến không ít giấc mơ của nhiều người, đương nhiên lấy ánh mắt của Tiêu Viêm xem xét, hiện tại trong sân huấn luyện, đạt điều kiện chiêu sinh tổng hội sẽ không vượt quá hai người
Hai tay ôm sau gáy, Tiêu Viêm đem đám người kia loại bỏ ra khỏi đầu, bọn họ đến tột cùng có thể đi vào mấy người cũng không khiến hắn quan tâm, lắc lắc đầu, Tiêu Viêm quẹo vào một con đường nhỏ, tiến vào hậu hoa viên, thì thấy một bóng lưng quen thuộc, đứng giữa một rừng hoa mỹ lệ, nhìn qua cực kỳ xinh đẹp
Híp mắt lại nhìn đường cong hoàn mỹ trên bóng lưng kia, Tiêu Viêm khuôn mặt hiện lên nét nhu hòa, nhẹ giọng cười cười, chậm rãi hướng về phía thanh y thiếu nữ đang ngẩn người đứng
Còn chưa lại gần thiếu nữ, một âm thanh thương tâm đã truyền vào tai Tiêu Viêm
Cước bộ dừng lại, Tiêu Viêm bất đắc gĩ gật đầu, chậm rãi tiến về phía trước, đứng song song cùng với Huân Nhi, quay đầu nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo có chút ảm đạm, mỉm cười vươn tay, khẽ xoa đầu Huân Nhi, cảm thấy một tia thanh lương truyền đến đích cảm giác dễ chịu khiến cho hắn có chút say lòng
Tùy ý để Tiêu Viêm thân mật xao đầu, ngoại trừ Tiêu Viêm ra cũng không có một nam tử nào đụng chạm được, Huân Nhi nhẹ giọng nói
Gật đầu, Tiêu Viêm khẽ cười nói:
Đôi mắt linh lung nháy lên một tia lãnh ý, Huân Nhi khẽ cắn đôi môi đỏ mọng thấp giọng nói
Bàn tay đang xoa đầu Huân Nhi khẽ dừng lại, Tiêu Viêm thản nhiên cười nói:
Huân Nhi mày liễu khinh túc, khẽ thở dài một hơi, thanh âm lẩm bẩm nói nhỏ đến mức chỉ có mình nàng nghe thấy:
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Huân Nhi lộ ra vẻ sầu khổ. Tiêu Viêm vội vàng cười sửa.
Cắn cái miệng nhỏ nhắn trầm ngâm một hồi lâu, Huân Nhi đột nhiên chần chờ nói
Cười khổ một tiếng, Tiêu Viêm lắc đầu, có chút tự giễu thở dài nói:
Huân Nhi mỉm cười ngọt ngào nói
Nhẹ giọng cười cười, Tiêu Viêm khẽ lắc đầu, ngửa mặt lên trời thở dài một hơi, cười nói:
Nhìn Tiêu Viêm đột nhiên nổi lên hào khí can vân, Huân Nhi bất đắc gĩ lắc đầu, vừa muốn lần nữa mở miệng khuyên bảo thì Tiêu Viêm đột nhiên xoay người, song chưởng duỗi thẳng, đột nhiên đúng lúc này, ôm chặt lấy cái eo nhỏ của Huân Nhi hung hăng ôm vào lòng
Gió nhẹ thổi qua hoa viên, liễu xanh khinh phiêu, thiếu niên ôm chặt thiếu nữ, thân thể hai người, hoàn mỹ kết hợp, không phân biệt được
Bị Tiêu Viêm bất thình lình ôm vào lòng, Huân Nhi khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên, yếu ớt từ chối, sau đó ngượng ngùng đình chỉ, khuôn mặt thoáng hiện lên một tầng ráng đỏ mê người
Vùi đầu vào ngực thiếu niên, rốt cục thiếu nữ cũng không biết làm sao gật gật đầu
Danh Sách Chương: