Truyện Đấu Phá Thương Khung : chương 99: điều nan
Đấu Phá Thương Khung
-
Thiên Tàm Thổ Đậu
Chương 99: Điều nan
Mấy người tiến đến gần đại trường bống màu xanh biếc, thì thấy hơn mười danh nam nữ đang quây tròn ngồi thoải mái trong trường bống tán gẫu với nhau, xem bon họ thần sắc thoải mái như vậy, ắt hẳn cũng giống như Tuyết Ny, đều là đệ tử của Già Nam học viện
Còn bên ngoài trường bống, hơn hai mươi danh nam nữ trẻ tuổi lại phải ngồi ngoài, chịu đựng ánh nắng chói chang từ mặt trời tỏa ra, ngồi trên chiếu, mặc dù bởi vì nhiệt độ cao khiến cho khuôn mặt mồ hôi chảy ròng bất quá thần sắc bọn họ tràn ngập câu nệ, xem bộ dáng, bọn họ chắc là vừa thông qua khảo nghiệm tân sinh ở bên ngoài
Trong trường bống, mấy vị nữ sinh đang tán dóc, đột nhiên ngẩng đầu nhìn đám người Tiêu Ngọc chậm rãi đi tới, khuôn mặt hiện lên vẻ kinh hỉ, một đám nữ nhân cười hì hì bước đến, nhất thời đem Tiêu Ngọc vây lại, ríu ra ríu rít cười đùa không ngớt
Bất ngờ bị vây vào như vậy, làm cho đám người Tiêu Viêm không kịp thích ứng nhất thời sửng sốt, ánh mắt đảo qua mấy vị nữ đệ tử xinh đẹp, nhìn thần sắc kinh hỉ của các nàng, Tiêu Viêm phát hiện, Tiêu Ngọc tựa hồ tại học viện quan hệ với mọi người quả thực không tồi
Dở khóc dở người đem mấy nàng đang làm trò xấu trên người mình ra đẩy ra, Tiêu Ngọc bất đắc gĩ nói
Một vị thiếu nữ có khuôn mặt tú lệ bàn tay len lén sờ trước ngực Tiêu Ngọc, sau đó áp cả vai vào ngực tiêu ngọc, trêu tức nói
Đứng bên cạnh, Tiêu Viêm bất đắc gĩ thở dài một hơi, nhìn Tiêu Ngọc ánh mắt có chút quỷ dị, bằng hữu của cô nàng này, như thế nào đều là sắc nữ vậy?
Khuôn mặt cười cười có chút ửng đỏ đem nữ tử trong lòng đẩy ra, nhìn thấy nàng ta lại chuẩn bị tiến lên, Tiêu Ngọc vội vã chui về phía sau, chỉ vào đám người Tiêu Viêm, vôi vã giới thiệu qua một lần, lúc này mới khiến cho đám nữ nhân kia thôi đùa giỡn
Ánh mắt đảo qua Huân Nhi cùng Tiêu Mị, hai nàng vốn dĩ dung mạo xuất sắc khiến cho đám nữ nhân không có bất ngờ sợ hãi than một phen
Ánh mắt chậm rãi chuyển dời tới Tiêu Viêm đứng bên cạnh, về phần Tiêu Trữ bởi vì cùng với Tiêu Ngọc là thân tỷ đệ, thật ra lại may mắn được đám nữ nhân này không nhìn qua
Tiêu Viêm mặc dù tuổi tác kém so với Tiêu Ngọc ba tuổi, bất quá trải qua một năm khổ tu vóc dáng đã so được với Tiêu Ngọc.Khuôn mặt mặc dù có chút thanh tú nhưng nhìn kỹ quỷ dị lại hiện lên nét thành thục bất đồng so với tuổi tác. Cảm giác mâu thuẫn này làm cho đám nữ nhân không khỏi nhiều lần liếc nhìn
Nghe nữ nhân này thuyết, dĩ nhiên lại lôi loại đề tài này ra hỏi làm trong lòng Tiêu Viêm đang tĩnh lặng, khéo miệng có chút nhếch lên nhìn về phía Tiêu Ngọc với ánh mắt quỷ dị
Tiêu Ngọc nghe đám nữ nhân này trêu chọc, khuôn mặt đang cười đột nhiên lộ ra vẻ xấu hổ tức giận bất đắc gĩ. Đang lúc nàng định giải thích một chút thì khóe mắt thấy thân ảnh một đạo nam tử đang vội vã bước tới
Mặt cười hơi đổi, Tiêu Ngọc mày liễu khinh túc, trên gương mặt thoáng hiện lên nét ửng đỏ ngượng ngùng.Gắt giọng nói:
Nghe vậy chúng nữ sửng sốt.Nhìn Tiêu Ngọc chưa bao giờ lộ ra bộ dáng ngượng ngùng,chúng nữ nhất thời liếc mắt nhìn nhau.Các nàng vốn chỉ nói giỡn mà thôi, vậy mà Tiêu Ngọc lại nghiêm trang giải thích.Hơn nữa khẩu khí như vậy …quả thực giống như là đang thay tình nhân giải thích
Huân Nhi mấy người cũng đồng dạng bị khẩu khí thân mật này của Tiêu Ngọc khiến cho sửng sốt, liếc mắt nhìn nhau trong đầu như có một đám sương mù, tự hỏi Tiêu Viêm cùng Tiêu Ngọc quan hệ từ khi nào lại trở nên tốt như vây?
Đứng ở bên cạnh, Tiêu Viêm ánh mắt lạnh lại nhìn nữ nhân này biểu diễn,khóe miệng nhếch lên, vừa muốn trực tiếp mở miệng vạch trần thì Tiêu Ngọc đã lanh tay lẹ mắt, nắm lấy cổ tay hắn, bàn tay thân mật thay Tiêu Viêm phủi đi bụi bẩn trên người
Nhìn cử động bất thình lình này của Tiêu Ngọc, những người xung quanh nhất thời trợn mắt há hốc mồm, các nàng đã có khi nào thấy Tiêu Ngọc đối xử với một nam tử như vậy?
Mọi người ngẩn ra một lúc, âm thanh một nam tử, đột nhiên vang lên
Nghe thanh âm này, mọi người khẽ quay đầu lại, một thanh niên thân mặc quần áo màu trắng chính là đang đứng ở phía sau tươi cười, thanh niên này bộ dáng có chút anh tuấn, chỉ là nụ cười sáng lạn trên mặt khiến cho mấy người Tiêu Viêm cảm giác được có điểm giả dối
Tiêu Ngọc vẻ mặt ngượng ngùng chậm rãi thu liễm lại, khẽ xoay người lại, ngọc thủ vẫn như cũ nắm lây cổ tay Tiêu Viêm. Liếc mắt nhìn thanh niên, thản nhiên nói:
Gật gật đầu cười, thanh niên được xưng là La Bố ánh mắt dường như tùy ý nhìn về phía cánh tay hai người, nhãn đồng nhìn Tiêu Viêm, mịt mờ hiện lên nét hàn ý cùng lửa giận
Mỉm cười bước đến, La Bố hỏi
tùy ý gật gật đầu, Tiêu Ngọc lại một lần nữa đem Tiêu Viêm mấy người giới thiệu lại một lần, mỉm cười nói:
Cười gật gật đầu, La Bố từ trong lòng móc ra một quả cầu thủy tinh màu đỏ to bằng một nắm tay, giơ giơ lên, cười nói:
Nghe vậy Tiêu Ngọc thoáng chần chờ một lúc, mới gật gật đầu, nghiêng đầu đối với đám người Tiêu Viêm ôn nhu giải thích:
Tiêu Viêm liếc mắt nhìn nàng, thản nhiên nói
Tiêu Ngọc cười dài gật gật đầu, cực kỳ thông minh buông hai tay ra, mà ở một bên nhìn thấy bộ dáng nhu thuận nàng cảu Tiêu Ngọc, tên La Bố thanh niên kia, nắm tay nắm thủy tinh, khẽ mãnh liệt xiết chặt lại rất nhiều
Vuốt vuốt cổ tay đỏ bừng bị Tiêu Ngọc nắm, Tiêu Viêm đối với Huân Nhi cười nói
Mỉm cười gật gật đầu, Huân Nhi cùng Tiêu Mỵ, Tiêu Trữ ba người tiến lên, bàn tay đặt tại thủy tinh cầu dừng lại chốc lát, đợi đến khi thủy tinh cầu sáng lên, mới lui trở về
Nhìn thấy ba người thành công, Tiêu Viêm cũng tùy ý tiến lên sờ sờ, đồng dạng cũng thu được hiệu quả như vậy
Nhìn bốn người thành công, Tiêu Ngọc thản nhiên nói
Hướng về phía Tiêu Ngọc xin lỗi cười cười, La Bố thu lại thủy tinh cầu, ngón tay chỉ ra ngoài trường bống, nơi mấy nam nữ thiếu niên đang phơi nắng, đối với Tiêu Viêm mấy người cười cười nói:
Nghe vậy Tiêu Ngọc mày liễu dựng thẳng, vẻ mặt băng sương quát hỏi
Tiêu Ngọc ngươi cũng là lão đệ tử, hẳn cũng biết quy củ sau khi trúng tuyển, a a.Hiện tại tân sinh đệ tử tính tình ngày càng kiêu ngạo, cho nên tại lúc trúng tuyển cần phải hảo hảo làm giảm duệ khí của họ, sau này đối với cuộc sống trong học viện của họ chỉ có lợi chứ không có hại Hừ, La Bố ngươi đối với tân sinh khác nói lời này ta cũng không quản, bất quá ngươi không nên dùng quy củ này đối với mấy người ta dẫn đến!Đây là quy củ La Bố ngươi cũng đừng gây khó khăn nữa, ngươi kỳ thật cũng minh bạch, quy củ này đâu có bắt buộc, cần gì phải làm nháo loạn lên thành như vậy? Aa, xin lỗi. Bọn họ không may lại thông qua trắc nghiệm ở chỗ ta, dựa theo quy định trong đoạn thời gian này, ta sẽ tạm thời quản hạt bọn họ Được rồi, nể mặt ngươi, bọn họ không cần phải toàn bộ đi ra ngoài, chỉ cần một người đại biểu là được? Ách …ta xem cần phải khuất tất vị huynh đệ này đi ra ngoài thôi, a a dù sao ngươi cũng là một đại nam nhân không phải sợ phơi nắng a, hắc Cút ngay, Tiêu viêm hắn sẽ không đi ra ngoài, chính ta sẽ tìm Nhược Lâm đ*o sư nói chuyện, không cần ngươi động tay động chân ở đây!Yêu a. La Bố đại ca, ngươi bên này tựa hồ có vấn đề a? Không có gì, chỉ là vị tân sinh này không muốn ra ngoài phơi nắng mà thôi Hắc. lâu rồi không có gặp qua tân sinh kiêu ngạo như vậy. La Bố đại ca, muốn chúng ta hỗ trợ hay không?Như vậy đi sẽ khôngphải đi ra ngoài nữa, bất quá dù sao bên ngoài cũng có nhiều tân sinh nhìn, nếu để cho mấy người bọn họ không ra ngoài phơi nắng, sợ rằng sẽ khiến cho người khác bất mãn Ngươi không muốn đi ra ngoài, thì phải cùng Qua Lạt luận bàn một chút đi, đương nhiên ngươi không cần đánh bại hắn, chỉ cần ngươi đấu với hắn có thể kiên trì hai mươi hiệp, như vậy là được rồi "
Nghe vậy chúng nữ bên cạnh Tiêu Ngọc, nhất thời đối với La Bố nổi giận quát lên, xem tình huống bây giờ, các nàng cũng đã hiểu được, nguyên lai tên này bởi vì Tiêu Viêm mà ăn dấm chua, nên lấy việc công đã trả thù riêng
So với chúng nữ đang nổi giận quát mắng, Tiêu Ngọc lại quỷ dị trầm mặc, quay đầu lại, con ngươi chăm chú nhìn vào Tiêu Viêm, nàng minh bạch với thực lực hiện tại của Tiêu Viêm, tuyệt đối không thấp hơn so với nàng, đối phó một gã nhất tinh đấu giả, không có khó khăn gì
Không để ý đến Tiêu Ngọc đang chăm chú nhìn mình, Tiêu Viêm thản nhiên nhìn chằm chằm vào vẻ mặt sán lạn đang tươi cười của La Bố, đôi mắt hiện lên hàn ý, hắn vốn cũng không thích nhiều chuyện, nhưng tên này hết lần này đén lần khác chó dựa hơi nhà, không ngừng bức bách
"Hắc hắc, đến đây đi, tiểu tử để cho ta hảo hảo giáo huấn ngươi nên tôn trọng học trưởng như thế nào, nếu không ngày sau tại học viện ngươi lại trách chúng ta "Tên thanh niên tên Qua Lạt kia tiến lên từng bước, đối với Tiêu Viêm không có hảo ý cười nói
Chậm rãi thở ra một hơi, dưới ánh mắt của mọi người, Tiêu Viêm bất đắc gĩ nhún vai, tiến lên hai bước, sánh vai cùng với Tiêu Ngọc, đột nhiên cánh tay duỗi ra, hung hăng nắm lấy cái eo nhỏ mềm mại, đem nàng ôm vào lòng
Bị Tiêu Viêm đột nhiên đánh lén, Tiêu Ngọc đầu tiên là sửng sốt, sau đó mặt ửng đỏ, nhìn La Bố bên cạnh, nàng đành phải cố nén giãy dụa, oán hận cắn chặt răng, trong lòng khônng ngừng nguyền rủa Tiêu Viêm tại nơi đông người như vậy chiếm tiện nghi của nàng
Tiêu Viêm cử động như vậy khiến cho chúng nữ bên cạnh một lần trợn mắt há hốc mồm, cũng khiến cho La Bố sắc mặt càng trở nên âm trầm, hắn quay đầu đi, đối với Qua Lạt nói: "Xuống tay trọng điểm!Đây là lợi tức "Bàn tay lưu luyến ở bên hông Tiêu Ngọc sờ soạng, Tiêu Viêm cười lạnh nói vào tai nàng
Nói xong, Tiêu Viêm cũng không nhìn khuôn mặt đang đỏ ửng của Tiêu Ngọc, chủ động buông tay ra, khóe miệng thản nhiên cười, chậm rãi nhìn về phái Qua Lạt đang âm hiểm nhìn mình
Danh Sách Chương: