Truyện Đế Quốc Đông Lào : chương 52: ám sát (2)
Đế Quốc Đông Lào
-
[email  protected]
Chương 52: Ám Sát (2)
Hai chiếc thuyền từ từ tiến lên, khoảng 10 phút sau, Thanh Mộc như thấy điều gì đó, cười nhạt, bóp cò súng.
"Cạch". "Tạch, tạch, tạch, tạch, tạch" Hàng chục viên đạn lao ra khỏi họng súng ngay từ giây đầu tiên, đủ thấy tốc độ bắn khủng khiếp của nó.
Phía xa xa vang lên những tiếng kêu thảm thiết, hiển nhiên là binh sĩ mai phục phía sau đảo Phú Quốc, Nguyễn Ánh không ngu đến nỗi dồn toàn bộ binh lính về một hướng của đảo.
Long Hưng là một sĩ quan trung thành với nhà Nguyễn, hắn cũng là người đội trưởng chỉ huy bảo vệ phía sau đảo.
Lúc này, hắn cực kỳ kinh hãi khi chứng kiến cảnh hàng trăm viên đạn từ phía xa lao đến giết hại các anh em của hắn.
15 binh sĩ lúc nãy còn đang nói chuyện vui vẻ thì bị hàng trăm viên đạn ghim thẳng vào đầu, đúng vậy, là trúng đạn vào đầu!!!
Long Hưng cảm thấy da đầu tê dại, toàn thân run rẩy tự hỏi đây có phải thủ đoạn của thần linh hay không?
Nhìn về phía trước không hề có một chiếc thuyền nào cả chứ đừng nói là một binh sĩ nổ súng vào họ, mà ngay cả như vậy thì có thứ vũ khí nào có thể bắn hàng trăm viên đạn trong vài giây??? đây cũng quá không khoa học đi???
15 binh sĩ đó đầu bị bắn cho nát nhừ, xương sọ bị vỡ nát văng ra khắp nơi nhìn vô cùng ghê rợn, hơn nữa còn thấy cả não của họ trong hộp sọ.
Cảnh tượng này vô cùng ghê rợn, chứng kiến cảnh đồng loại bị tàn sát bao giờ cũng là thứ đáng sợ nhất, vô cùng kích thích thị giác.
Long Hưng làm ra quyết định thật nhanh, hắn xoay người quát vào 5 tên phía sau:"Rút về đảo ngay lập tức".
5 tên chèo thuyền cũng thấy một màn vừa rồi, im lặng đảo ngược mái chèo để thuyền trở vồ đảo.
Đúng lúc này, từ phía xa xa hàng trăm viên đạn lại bay về phía này, như là lưỡi hái của tử thần, nó lại thu hoạch thêm 47 sinh mệnh của các thuyền nhỏ xung quanh, điều đặc biệt đây là viên đạn đều ghim vào đầu của họ.
Long Hưng càng thêm run rẩy, vội thúc giục đám lính lái thuyền nhanh hơn, chẳng mấy chốc con thuyền cách xa khỏi nơi vừa rồi.
Thanh Mộc lúc này cũng thầm mằng một câu, nếu có động cơ hơi nước là chắc chắn những tên lính này phải chết hết, vậy mà lại bỏ sót Long Hưng.
Thanh Mộc vội nói:"Mau chèo thuyền nhanh lên, có vài kẻ đã chạy được về đảo rồi".
Một tên lính trung niên đùa cợt:"Ngài lo gì chứ? bọn chúng dù có chạy về đảo thì cũng không thoát khỏi chúng ta đâu".
Một tên lính ria mép hùa theo:"Đúng vậy, chủ công anh minh thần võ, Nguyễn Ánh có là gì chứ? chẳng mấy chốc chúng sẽ chết hết thôi".
Thanh Mộc nghe vậy thì tức giận, quát to:"im hết cho ta, các ngươi thì biết cái gì chứ? những chiến thắng gần đây làm các ngươi ảo tưởng đúng không?".
Hai tên lính vội cúi đầu xin lỗi rồi tiếp tục chèo thuyền.
Thanh Mộc cũng rất bất đắc dĩ, quân lính chỉ vừa mới tuyển chọn từ thành Vân Kinh, tuy đều là binh lính chính quy nhưng những thắng lợi gần đây đã làm họ ảo tưởng về thực lực của mình.
Thầm than một tiếng, Thanh Mộc tiếp tuc nắm chặt AKA 47-VIP ngắm về phía trước.
Long Hưng vừa trở lại đảo thì vội vàng xin gặp Nguyễn Ánh, rất không may cho hắn là tâm trạng của Nguyễn Ánh đang rất không vui nên hắn bị chặn lại ngay từ đầu.
Cuộc chiến trên đảo lúc này đã diễn ra được 3 tiếng 40 phút, tình hình hai bên đang vào thế giằng co.
Xạ thủ chung quy bị hạn chế về khả năng cận chiến, dù phía trên họng súng có gắn lưỡi lê nhưng còn xa mới bằng đao, kiếm, trường thương.
Chiến trường trên đảo diễn ra trong các khu rừng rậm, các binh sĩ Tây Sơn rất khôn khéo núp vào các bụi cây, bụi cỏ hay phía sau các đại thụ sừng sững chục năm.
Kế sách của Bá Đa Lộc tuy có chút hiệu quả nhưng vẫn không thể chiến thắng sự tinh ranh và khôn khéo của lính Tây Sơn.
Pháo giá cứng là thứ vũ khí quá mạnh mẽ tính đến thời 1762, chỉ riêng về độ cơ động của nó đã hơn xa súng Thần Công nặng ghồ ghề kia.
Mạnh là vậy, nhưng con người là vạn vật chi linh, có mạnh đến đâu cũng sẽ có cách khắc chế.
Ban đầu, pháo giá cứng không đứng tại chỗ nữa mà di động làm cho các binh lính Tây Sơn rất hoảng sợ, các khẩu pháo giá cứng khai hỏa làm binh lính Tây Sơn thiệt hại không ít nhưng rất nhanh, nhược điểm của khẩu pháo lộ ra.
Các binh lính Tây Sơn tản ra thành cái tốp nhỏ, độ chính xác thậm tệ của pháo giá cứng hiển lộ ra rõ rệt.
10 phát pháo thì đến 5 phát là chệch sang chỗ khác, chưa kể các tốp binh sĩ Tây Sơn còn dùng cung, súng hỏa mai để liên tục quấy rối những pháo binh, làm họ không thể tập trung bắn pháo được.
Nhất thời, chiến cuộc trên đảo lại rơi vào thế cân bằng, không ai chiếm được lợi thế cũng không ai giành được lợi thế, từng tốp binh sĩ Nguyễn Ánh phải co cụm lại vì quân số không đủ để chơi trò tiêu hao chiến với quân Tây Sơn.
Danh Sách Chương: