Truyện Đế Quốc Đông Lào : chương 8: bị phát hiện
Đế Quốc Đông Lào
-
[email  protected]
Chương 8: Bị Phát Hiện
Mồ hôi chảy ra nhễ nhại ướt đẫm cả áo, sắc mặt đỏ bừng, hắn cố cắn chặt răng, đột nhiên một luồng hàn băng xộc thẳng lên khuôn mặt xấu xí của hắn, khuôn mặt hắn lúc xanh lúc đỏ, nhìn rất quỷ dị.
Trần Phàm bỗng cảm thấy khuôn mặt mình bị mạnh mẽ biến đổi, chiếc mũi dẹp bỗng nhiên trở nên hoàn mỹ, lông mi nhanh chóng chuyển từ bình thường sang cong vút, đột nhiên, hắn phun ra một ngụm máu rồi ngất đi.
Khi tỉnh lại, Trần Phàm vội nhìn vào chiếc gương, trong gương phản chiếu lại hình bóng của một thanh niên, môi hồng răng trắng, khuôn mặt thanh tú, mắt sáng như những vị tinh tú, làn da bóng loáng như nước, thậm chí còn phản chiếu một chút ánh huỳnh quang
Làn da trơn truột trắng nõn, quả thực là hơn cả tuyết trắng, Trần Phàm cười khổ, biết tác dụng của thuốc cải tạo ngoại hình làm hắn càng kinh ngạc nhiều hơn, bây giờ thì đúng là "Xinh Đẹp" rồi, đoán chừng chú tư cũng không nhận ra.
Trần Phàm mở "Hành Trang" xem thử, hắn phát tiền hay xu đều có thể nhẹ nhàng cất giữ không cần tốt ô trống, điều này làm hắn rất kinh hỉ.
"Tác dụng của hệ thống này quá thần kỳ, mình nghĩ khoảng 2 năm nữa là sẽ thống nhất được Đại Việt rồi". Trần Phàm thầm nghĩ.
"Cũng nên đến lúc lập thế lực rồi, hiện tại có 2 tỷ 2, cũng đủ để lập một đội quân trung thành với mình". Trần Phàm vừa nghĩ đến đây thì âm thanh của hệ thống vang lên.
[Đinh ! Túc chủ phù hợp với điều kiện, kích hoạt nhiệm vụ phụ "Thành lập thế lực"]
["Thành lập thế lực] mời túc chủ trong vòng 1 tháng huấn luyện thành công 1 vạn người trang bị vũ khí hiện đại, nhiệm vụ hoàn thành thưởng: 10 tỷ VND, 1000 xu]
Trần Phàm chậc lưỡi thầm than:"Nhiệm vụ này quá khó rồi, chỉ 1 tháng mà bắt mình huấn luyện 1 vạn binh sĩ, cơ mà thưởng hoàn thành nhiệm vụ cao thật, thôi kệ".
Ngày hôm sau, Trần Phàm bảo đám trưởng lão triệu tập 2000 người dân lại một chỗ để thông báo việc quan trọng.
Đứng trước 2000 người, Trần Phàm hô to một tiếng:"Từ giờ chở đi ta là trưởng làng ở đây, hiễn tại ta tuyên bố lệnh "Tổng Động Viên", phàm là thanh niên đủ 17 tuổi ngay bây giờ bước ra đây".
Đám người dân ngơ ngác không hiểu tại sao một thanh niên chỉ mới 19 tuổi lại lên làm trưởng làng ? thông thường trưởng làng đều là những người sống lâu năm, có nhiều kinh nghiệm về quản lí trật tự hay trị an xã hội mới được trưởng lão thống nhất bầu lên làm trưởng làng, mà hiện tại một thanh niên lại đòi lên làm trưởng làng ???
Càng làm bọn họ không hiểu là tập trung các thanh niên đủ 17 tuổi làm gì ? thường thì các thanh niên đủ 17 tuổi đều lên những tòa thành lớn như thành Vân Kinh để học tập hoặc làm thuê cho người khác, theo cách nghĩ của các thanh niên thì ở lại địa phương nhỏ như ngôi làng thì sẽ không có không gian để phát triển bản thân chính vì vậy nên thanh niên 17 tuổi trở lên ở ngôi làng này rất ít.
Một gã đàn ông trung niên hùng hùng hổ hổ lao ra ngoài, chỉ thẳng vào mặt Trần Phàm mắng to:"Con mẹ mày, mày là thằng oắt con nào mà lòi ra đây ra lệnh cho tụi tao ???".
Mọi người cũng nhao nhao lên tiếng:
"Thằng oắt con xuống đi, tao kêu lính đập mày bây giờ".
"Tuổi trẻ khí thịnh, ngông cuồng a".
"Ta nhận ra hắn, hắn là Trần Phàm, là một kẻ ăn không ngồi rồi, luôn thiếu nợ tiền gạo của nhà ta, bây giờ còn nợ 5 triệu chưa trả đây".
Đám người nhao nhao chửi bậy, hiển nhiên là họ không tin Trần Phàm là trưởng môn mới của làng.
Trần Phàm hừ lạnh một tiếng, búng tay một cái, lập tức 80 tên binh lính xuất hiện, vây đám người lại một chỗ.
Binh lính vốn chỉ nghe lệnh trưởng lão và trưởng làng, hiện nay đám trưởng lão bị súng M44 chấn nhiếp nên phải trao toàn bộ binh quyền cho hắn, coi như Trần Phàm đã có số binh sĩ đầu tiên.
Trần Phàm quát lớn:"Ta nhắc lại lần nữa, thanh niên 17 tuổi trở lên mau ra đây cho ta, nếu không thì ta buộc phải dùng vũ lực".
Đám dân làng sợ hãi, nói chính xác hơn là sợ đám binh lính, từ xưa đến nay luôn là vậy, người dân rất sợ quan lại, binh lính giống như ở kiếp trước của Trần Phàm người dân sợ cảnh sát vậy.
15 phút sau, đám thanh niên đã tập hợp đầy đủ, đám binh lính điểm danh xong báo cáo lại cho Trần Phàm, tổng cộng có 120 tên thanh niên 17 tuổi đến 40 tuổi, đa phần là còn trẻ, có thể huấn luyện được.
Trần Phàm hét lớn:"Đám người các ngươi chính là thanh niên, là tương lai của Đại Việt chúng ta, quốc gia cho các ngươi cơm ăn, cho các ngươi áo mặc thì các ngươi phải có nghĩa vụ báo đáp cho quốc gia để mai sau trở thành binh lính thật sự, góp phần đánh giặc, giúp dân, bảo vệ an ninh cho xã hội, các ngươi có làm được không ?".
Trong lúc đám thanh niên đang do dự, một thanh niên khôi ngô tuấn tú hét lớn:"Chúng ta làm được".
Sau đó, người này nối tiếp người kia, đều hô to khẩu hiệu"Chúng ta làm được". Nhất thời âm thanh vang lên khắp ngôi làng nhỏ, từ đây đánh dấu sự yên bình của ngôi làng này kết thúc, bắt đầu thời kỳ đầu phát triển của Trần Phàm.
Gần đó, đám chim thú đang vui đùa trong khu rừng tre thì tiếng hét từ ngôi làng truyền đến, nhất thời đám động vật đều sợ hãi bỏ chạy.
Một người mặc hắc y nằm trên cành cây của một nhánh đại thụ, y cười lạnh, nói:"Thú vị đấy, không ngờ trong thời bình như vậy mà còn có người to gan dám lập thế lực riêng, việc này phải mau báo cáo lại cho thủ lĩnh".
Hắc y nhân chính là thành viên trong đội trinh sát của thế lực Nguyễn Ánh, lúc này Nguyễn Ánh tuy bị truy đuổi của quan binh Nguyễn Huệ phải chạy tới Phú Quốc nhưng mạng lưới tình báo, trinh sát của hắn ta vẫn còn lưu lại trên lãnh thổ Đại Việt.
Có thể nói Nguyễn Ánh chính là anh hùng cũng có thể nói Nguyễn Ánh là kẻ bán nước, chính y đã dẫn quân Xiêm tới tiến đánh Đại Việt nhưng nhờ Thiên Mệnh nên y hết lần này đến lần khác đều thoát khỏi sự truy kích của quan binh Nguyễn Huệ, đây có lẽ là vận mệnh của y.
2 tiếng sau, trong một sơn cốc gần đó, Nguyễn Long Phương đang ngồi xếp bằng suy nghĩ về kế sách giải cứu Nguyễn Ánh trở lại Đại Việt thì một hắc y nhân tiến vào, quỳ nửa gối và nói:"Bẩm báo phó thủ lĩnh, ở làng Sơn Đông có một kẻ tên là Trần Phàm, tên này đã giết trưởng làng, uy hiếp đám trưởng lão khiến cho chúng phải quy thuận hắn, vừa rồi Trần Phàm còn chiêu mộ đám thanh niên thành lập thế lực, kẻ này chắc chắn là muốn tạo phản".
Nguyễn Long Phương đang nhắm mắt thì mở to mắt, đôi mắt lóe lên tinh quang nói:"Hiện tình hình chủ công chưa biết ra sao, chúng ta nên chiêu mộ đám người này để gầy dựng lại thế lực, ngươi lén tiếp xúc với Trần Phàm đi, để xem hắn có đồng ý gia nhập thế lực chúng ta không, nếu không thì cứ thẳng tay giết, dù sao khu vực này ta cũng muốn chiếm lấy".
Hắc y nhân nói:"Rõ thưa phó thủ lĩnh", hắc y nhân rời đi để lại Nguyễn Long Phương âm trầm suy nghĩ.
Một lát sau, hắn lẩm bẩm:"Con cờ này nếu có thể lợi dụng thì kế hoạch tiến đánh Vân Kinh của ta rất có lợi....nếu không được thì thôi vậy...".
Danh Sách Chương: