Truyện Dị Thế Tà Quân : chương 156:  làm người da mặt không thể quá dày.

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
Dị Thế Tà Quân
Chương 156:  Làm người da mặt không thể quá dày.
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Quân Mạc Tà bình thản ngảng đầu nhìn bọn hắn: - Vì cái gì a? Cũng chính là vì Tam Đại Thánh Địa, tốt xấu lẫn lộn! Độn Thế Tiên Cung và Chí Tôn Kim Thành tuy rằng địa vị cao thượng, nhưng bọn họ nếu như đang ở thế tục, cũng biết tuân theo quy luật của thế tục, cho nên, mặc kệ sau này có như thế nào, ta vẫn tin tưởng thái độ làm người của hai Đại Thánh Địa này quang minh lỗi lạc. Ít nhất bọn họ cũng chưa từng làm những việc đê tiện như Mộng Huyễn Huyết Hải các ngươi! Huống chi ta tin tưởng hai Đại Thánh Địa mua thần đan tất nhiên là vì để chuẩn bị cho Đoạt Thiên chi chiến, ta Quân Mạc Tà không chỉ bán đấu giá, cho dù là dâng tặng, ta cũng có thể tặng cho. Quân Mạc Tà những lời này đã vỗ mông ngựa rất lớn với Độn Thế Tiên Cung và Chí Tôn Kim Thành, nhưng vô hình trung lại hung hăng đem Mộng Huyễn Huyết Hải ném xuống, làm cho bọn họ tự động phân hóa. Tuy rằng dụng ý của hắn mỗi người đều biết. Nhưng Độn Thế Tiên Cung cùng Chí Tôn Kim Thành mục đích đã đạt được, há lại chịu quan tâm đến chi tiết nhỏ này sao? Cho nên Quân Mạc Tà tính toán không để bọn họ liên thủ với nhau lần thứ hai. Hô Duyên Khiếu hai lỗ mũi đều thở ra chọc khí, cả khuôn mặt đỏ bừng, chọc khí như núi rống to: - Chẳng lẽ Mộng Huyễn Huyết Hải không chuẩn bị vì Đoạt Thiên chi chiến sao? Chẳng lẽ Mộng Huyễn Huyết hải ta chỉ vì mình sao? Quân Mạc Tà, ngươi can đảm dám nhục mạ như thế, vu tội cho Mộng Huyễn Huyết Hải chúng ta, chính là ngại mạng mình quá dài sao? “Là thế thì sao? Ta làm sao lại không nhận ra chứ. Ta chứng kiến, các ngươi Mộng Huyễn Huyết Hải trước đó, một người đến, tiếp theo lại phái người đến Quân gia âm thầm làm việc đánh cắp; sau đó bị chúng ta phát giác. Chẳng những không cảm thấy xấu hổ, ngược lại càng thêm trắng trợn bắt chẹt, hơn nữa còn dùng vũ lực cưỡng bức, muốn tuyệt diệt Quân gia ta, bức chúng ta giao ra thần đan. Quân Mạc Tà ánh mắt như điện, lạnh lùng nhìn Hô Duyên Khiếu: - Một lần không được sao, cư nhiên lại có thể phái ra Hoàng Thái Dương Chí tôn chi thượng cao thủ , tiến đến thử làm trộm! Hơn nữa còn lấy diệt cửa tộc nhà tar a uy hiếp! Hành sự đê tiện hạ lưu, trên đời này chư thấy! Nếu Quân gia ta không có chút thực lực bảo vệ, chỉ sợ sớm bị diệt sạch từ lâu rồi, hôm nay cũng không thể mở thịnh hội đấu giá này! Hô Duyên Khiếu, nhưng ta thật sự bội phục ngươi, các ngươi tính gian kế ở đây đã bị phá hủy, Cao thủ đi đứt hết, mắt thấy cường mãnh không có cửa, hiện tại cư nhiên còn có mặt mũi ở trước mặt ta nói cái gì muốn nhiều hơn một phần? Quân Mạc Tà xì một tiếng khinh miệt, cực kì xem thường nói: - Hô Duyên Khiếu, ngươi từ nơi nào mà có thể luyện được ra mặt dầy như vậy? Đây cũng là thần công độc môn của Mộng Huyễn Huyết Hải các ngươi sao? Quả nhiên độc bộ thiên hạ, chẳng lẽ quả thật người ti tiện thì sẽ thành thiên hạ vô địch sao? “Chuyện tình lại đến mức này?” Trữ Vô Tình nhướng mày, sắc mặt trầm xuống, ánh mắt nghiêng đi, giống như hai đạo kiếm quang, quét đến Hô Duyên Khiếu. Một bên là Mã Giang Danh trên mặt cũng hiện ra thần sắc coi thường. Đúng vậy, Chí Tôn Kim Thành đối với thần đan này cùng người luyện đan nhất định phải có, nhưng tuyệt sẽ giống Mộng Huyễn Huyết Hải hành động bỉ ổi như thế! “Tất cả là nói bậy!” Hô Duyên Khiếu trên mặt như xuất huyết, dưới ánh mắt hơn mười đại cao thủ của hai đại Thánh Địa khác, nhất thời cảm thấy xấu hổ vô cùng: - Quân Mạc Tà, ngươi ngậm máu phun người! Ngươi nhất định phải biết trong này còn có nguyên nhân… Ta nói bậy? Ta tại sao phải nói bậy? - Hô Duyên Khiếu đêm hôm đó, có phải hay không có hai vị đã đạt đến chí tôn cao thủ lúc ban đêm đã đột nhập vào Quân gia , càng tự tiện xông vào tiểu viện chỗ ở nữ quyến Quân gia? Bọn họ không phải là thuộc hạ của Mộng Huyễn Huyết Hải các ngươi? Bọn hắn có phải hay không lại chịu sự sai khiến của ngươi? Ngươi vốn là người chủ sự của Mộng Huyễn Huyết Hải, có thể thoát khỏi liên can sao? Quân Mạc Tà mạnh mẽ cứt đứt lời hắn, lạnh lùng hỏi. Nói bậy! Nhomd tiến đến là do Hoàng Thái Dương – Hoàng lão phái đến, như thế nào lại chịu sự sai khiến của ta? Hô Duyên Khiếu nói bừa, dưới cái nhìn chằm chằm của ba đại cao thủ Trữ Vô Tình, Mã Giang Danh, Mai Tuyết Yên, không kịp suy nghĩ gì, đem lời nói đúng sự thật buột thốt ra khỏi miệng. “Hoàng Thái Dương phái đến? Cũng tốt, cứ coi như là Hoàng Thái Dương vượt quyền tự ra mệnh lệnh, chẳng lẽ Hoàng Thái Dương kia không phải là người Mộng Huyễn Huyết Hải các ngươi sao? Đem hết thẩy tội lỗi đổ hết lên đầu một người. Quả nhiên là đồ nhát gan bậy bạ, ngươi cho rằng là như thế có thể trốn tránh trách nhiệm được sao chứ? Thật sự là một chuyện cười!” Quân Mạc Tà ha ha cười, vô cùng châm chọc. Trữ Vô Tình và Mã Giang Danh cùng hít thở dài. Quân Mạc Tà nói ra lời này, Hoàng Thái Dương sai phái? Thiếu tông chủ Mộng Huyễn Huyết Hải nói ra lời như vậy không chịu suy nghĩ! Hoàng Thái Dương sai phái cùng cha ngươi Hô Duyên Ngạo Bác sai phái chẳng nhẽ còn có cái gì khác nhau sao? Huống chi người này lại là bảo vệ bên cạnh thiếu tông chủ, coi như quả thật là có vượt quyền phát lệnh, hiện giờ người đã chết. Ngươi thân là thiếu tông chủ nên phải gánh vác trách nhiệm, hiện giờ chẳng những không chịu gánh vác, ngược lại còn nói như thế, khiến người dưới cười chê. -Hảo, vậy ta sẽ lời ngươi nói là sự thật! Như vậy, đợi lần thứ hai Hoàng Thái Dương đang đêm tự mình tiến đến. Ngang nhiên đứng ở trên tháp cao Quân gia, tùy ý làm bậy. Uy danh hiển hách tưởng là ngon, đã đủ cho cả Thiên Hương thành kinh sợ, có thể nói không người nào là không biết, nếu Quân gia ta còn có mấy người, có khả năng, sớm bị diệt từ lâu rồi, việc này cơ hồ cả kinh thành đều xem Quân gia ta như chuyện cười, Quân gia đại trạch ta đã lập mấy chục năm, ngay ngay cả lúc tinh thần sa sút nhất, cũng không có bất luận kẻ nào giẫm đạp. Xin hỏi thiếu tông chủ người có phải hay không vẫn muốn nói, việc này đều là từ Hoàng Thái dương chuyên quyền độc đoán, căn bản là chưa nhận được sự đồng ý của ngươi phải không? Thậm trí trước lúc này, vẫn là toàn bộ không biết rõ tình hình chứ Vậy Thiếu tông chủ nguwoi cũng quá đáng thương đi? Quân Mạc Tà cười hắc hắc, không hề buông lỏng, một đường ép sát hỏi. Hô Duyên Khiếu hoàn toàn nghẹn họng đến líu lưỡi, sự thật đúng là cái bộ dáng này, căn bản không thể phủ nhận. Hắn thậm trí không thể trách Quân Mạc Tà không nói ra toàn bộ sự thật rõ ràng. Bởi vì Quân Mạc Tà hoàn toàn không nói đến nguyên nhân bắt đẩu sự tình này. Việc vì Hoàng gia điên đến không biết phải trái, muốn mượn Hoàng Thái Dương, cùng thực lực cường mạnh của Mộng Huyễn Huyết Hải trong tam đại thế gia, tuy rằng Hoàng Thái Dương chính vì gia tộc mình xuất thân mà ra mặt, cũng không có gì đáng trách, nhưng sự thật thủy chung cũng là Hoàng gia có lỗi, thật là nói đạo lí cũng có chút không thông. Dù cho bây giờ miễn cưỡng nói ra sự thật cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Bởi vì Hoàng Thái Dương ước nguyện ban đầu bao hàm hai mục đích, đầu tiên là để trả tư thù, thứ hai là vì thần đan! Hơn nữa, một sự kiện rất rõ ràng chính là: Mộng Huyễn Huyết Hải muốn độc chiếm toàn bộ thần đan, thậm chí cả người luyện đan cũng cần bắt đi! Ở đây mọi người đều là lão cáo già, sao không hiểu được điểu nhỏ nhặt này, Trữ Vô Tình và Mã Giang Danh nhìn vào ánh mắt Hô Duyên Khiếu, lại run sợ vài phần, may mắn Quân gia có cao thủ khác trấn thủ. Có thể tránh được mũi nhọn của Mộng Huyễn Huyết Hải, nếu không chẳng phải bị nhóm người Mộng Huyễn Huyết Hải thực hiện được sao? Quân Mạc Tà hừ lạnh một tiếng, chuyển hướng nhìn sang Trữ Vô TÌnh và Mã Giang Danh: -Lời không nói không rõ, đạo lí không nói không thông, giờ phút này hai vị tiền bối nói vậy hẳn là hiểu được ý của tại hạ sao? -Quân gia chúng ta, trước sau đã giết hai tốp cao thủ Mộng Huyễn Huyết Hải tiến vào Quân gia trộm đan, trong đó, hơn nữa lại có một vị chí tôn chi thượng cao thủ Hoang Thái Dương. Thử hỏi hai vị tiền bối: Nếu Mộng Huyễn Huyết Hải biết được, sẽ…sẽ không bỏ qua chô chúng ta chứ? Trữ Vô Tình và Mã Giang Danh nhìn nhau cười khổ, đây còn phải nói sao? Ngươi giết người của người ta, bất kể là ai sai ai đúng hoặc là bởi vì nguyên nhân gì, đạo lí chỉ đứng một bên, thù này đều là đã kết xuống. Trong thế giới này quyền đầu lớn chính là đạo lí lớn, tin tưởng dù là ai cũng không cam chịu. Huống chi là Mộng Huyễn Huyết Hải cuồng vọng quên rồi. Nhìn sắc mặt hai vị tiền bối tại hạ có thể minh bạch rồi. Mộng Huyễn Huyết Hải chắc chắn là sẽ không bỏ qua cho Quân gia chúng ta. Tuy rằng việc này là bọn họ làm sai trước, nhưng vấn đề mặt mũi của Mộng Huyễn Huyết Hải trong Tam Đại Thánh Địa. Hiện tại cũng gặp phải chúng ta chính là Quân gia. Thẳng đầu cũng là một đao, lui đầu cũng là một đao! Một khi đã như vậy, ta vì cái gì còn muốn tặng không đan dược cho Mộng Huyễn Huyết Hải? Để cho bọn họ nuôi dưỡng nhân tài đối phó với chúng ta sao chứ? Quân Mạc Tà biểu tình thực chân thành tha thiết, thậm chí thật là ủy khuất: -Quý Tộc Đường chính là mua bán sinh ý, quy củ cũng chưa từng phá, lúc trước hai mươi viên đan dược, cố nhiên là bởi vì quy củ có hạn, nhưng cũng nhìn ra Đoạt Thiên chi chiến, mới không thể không làm. Coi như Quân gia ta vì muôn dân thiên hạ mà làm ra cống hiến! Không từ mà biệt, chẳng lẽ Quân gia ta có thể vì ba- mười vạn lượng hoàng kim, đem thần đan như vậy giao cho địch nhân sao? Phàm sự tình một lần là đủ. Nếu Mộng HUyễn Huyết Hải vẫn chư từ vọng tưởng muốn hưởng thụ đãi ngộ giống như Độn Thế Tiên Cung và Chí Tôn Kim Thành, cũng đừng có hòng! Quân Mạc Tà nói tới đây, đã xem như hết lời. Đạo lý cũng là như thế, không để cho ngươi đan dược, ngươi giở trò giết ta! Ta cho ngươi đan dược, ta vẫn nhận cái chết. Ta đây vì sao lại cho ngươi? Đầu tư cho địch nhân ta ngu xuẩn sao? Chẳng lẽ ta không tự trọng!? Giờ phút này Trữ Vô Tinh và Mã Giang Danh đều có chút vui sướng khi người khác gặp họa. Đan dược này công hiệu thần kỳ như thế, chính mình thân chinh nếm thử, chính mình mỗi nhà có thể được bốn mươi viên đan dược, mà Mộng Huyễn Huyết Hải cũng chỉ có hai mươi viên. Như thế có thể tính toán, lâu dài về phương diện thực lực Mộng Huyễn Huyết Hải tát sẽ phải thua xa so với mình! Này đúng là không đánh mà thắng giải quyết được một đại địch! Nghĩ đến đây, hai người quả thực có chút vui sướng ngây ngất, thậm chí tâm cảm tạ Quân Mạc Tà. Bất quá, hiện tại không phải thời gian để cười. Hô Duyên Khiếu tức giận đến cr nguời phát run, gắt gao nhìn chằm chằm Quân Mạc Tà, oán độc nói: -Quân Mạc Tà. Ngươi! Ngàn vạn lần đừng có hối hận! Quân Mạc Tà hừ một tiếng, nói: -Ngươi kế tiếp muốn nói, nhất định là: ngươi đợi chúng ta Mộng Huyễn Huyết Hải đén trả thù phải không! Hắn trào phúng nhìn Hô Duyên Khiếu: -Này vị thiếu tông chủ, tuy rằng nhìn tuổi ngươi ta cảm thấy thật ngượng ngùng khi xưng hô như thế, nhưng đành phải gọi ngươi một tiếng ‘thiếu’ tông chủ; ta ở đây xin hỏi ngươi một câu: Hoàng Thái Dương chết ở trong tay Quân gia ta, coi như ta bán nhiều cho ngươi một phần thần đan, thậm chí tặng không cho ngươi một phần, Mộng Huyễn Huyết Hải các ngươi liền bỏ qua cho ta chứ? Có thể hay không đay? Ân?” Hô Duyên kHiếu hơi bị cứng họng. Một vị Chí Tôn chi thượng cao thủ liền như vậy chết, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho các ngươi? Đây không phải là lời vô nghĩa sao? Toàn bộ đại lục chi Tôn chi thượng cao thủ tổng cộng có thể có vài vị? Nếu chỉ vì một ít đan được mà buông tha không trả thù, sau này Mộng Huyễn Huyễn Hải sẽ không còn lòng lòng thành của mọi người! Quân Mạc Tà hừ một tiếng: -Việc đã đến nước này. Không còn gì để nói, ta từ lúc giết chết Hoàng Thái Dương liền chờ sự trả thù của các ngươi! Hiện tại ngươi tới để cho ta không phải hối hận? Chuyện cười này cười đã chưa? Hắn cười một tiếng, chém xéo mắt nói: -Đầu ngươi để cho lừa đá sao? Hay trong óc ngươi căn bản chỉ chứa tương hồ? ( hồ để dán giấy) Lời yếu dduois như vậy sao ngươi có thể nói ra? Chẳng lẽ là do di truyền sao? Khó có thể cha ngươi đầu cũng không linh hoạt? Ta đây thật sự lo lắng xót xa cho Hô Diên gia các ngươi. Chiếu theo xu thế đi xuống như vậy, các ngươi lập tức gần giống, gần thành, gần bằng thiểu não gia gia tộc. Xin tò mò hỏi một câu, ngài cần tìm vợ không? Nàng đầu óc suy nghĩ sâu xa sao? Ta rất sợ đời thiếp theo của ngài, chính là thiếu…’thiếu’ tông chủ cũng không có đầu óc bình thường, hoặc giả là trong đầu cao siêu quá hóa hỏng a! Vạn nhất thật sự là nhưu vậy, thì đây chính là nghiệp chướng a!

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

Dị Thế Tà Quân

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện Dị Thế Tà Quân Chương 156:  Làm người da mặt không thể quá dày. được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Dị Thế Tà Quân sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close