- Đao tốt!
Linh Mộng công chúa hâm mộ nhìn, yêu thích không nỡ buông tay. Hiện tại, trong lòng nàng đã cơ bản xác định một việc. Chẳng qua, chuyện này, nàng cũng không muốn nói toạc ra.
Bởi vì hiện tại, nàng mới cảm giác được, tựa hồ...Quân Mạc Tà lúc trước đeo bám mình, bỡn cợt, quần áo lụa là, khắp nơi đều có thủ đoạn lưu manh của hắn, đại để bất quá chỉ là một loại thủ đoạn che dấu mà thôi?
Nếu như bằng không, chưa cần nói đến một thân huyền công kinh thế hãi tục kia của hắn, tấm lòng nghĩa khí, kiếm đảm cầm tâm, chỉ riêng y thuật siêu phàm kinh thiên động địa của hắn cũng đủ để ở kinh thành tạo nên sóng to gió lớn! Nhưng, thiếu niên này, điều kiện gia tộc cho phép, căn bản là nên đứng trên đỉnh phong hưởng thụ sự sùng bái kính ngưỡng của mọi người, nhưng lại thà rằng lựa chọn tự ô uế...
Những lời hắn nói lúc trước đều là sự thật? Hắn đối với ta thật sự cũng không có tình cảm!
Chúng ta có lẽ là thật sự không xứng, nhưng không phải hắn không xứng với ta, mà là ta không xứng với hắn.
Mấy năm nay, thật đúng là khổ cho hắn rồi.
Một người mang tuyệt kỹ như thế, tâm cao khí ngạo, là tuyệt thế thiếu niên khí độ cao thượng, nhưng lại không được thể hiện, bị mọi người xem thường cùng châm biếm trong cuộc sống, còn phải biểu hiện cực kỳ xấu xa, không có triển vọng... Đây còn hơn cả tra tấn a!
Cần phải có trí tuệ quảng đại cỡ nào, khí độ khoáng đạt cỡ nào, mới có thể thản nhiên đối mặt với hết thảy những điều này!
Thế nhân ai không muốn được mọi người khen ngợi? Ai không muốn được vạn chúng sùng bái? Ai không muốn bước lên đỉnh cao? Quân Mạc Tà có được hết thảy điều kiện, nhưng lại không muốn chiếm lấy...
Linh Mộng công chúa đột nhiên thấy trong lòng chua xót.
Tuổi hắn bất quá cùng ta không sai biệt lắm mà thôi, nhưng chuyện tình hắn trải qua, lại bằng mấy lần, thậm chí mấy chục lần của ta... Hơn nữa, hắn làm chuyện tốt hành hiệp trượng nghĩa cũng không lưu lại danh tính, lại càng không yêu cầu báo đáp, thậm chí thà rằng chịu sự xem thường của người được hắn cứu...
Loại chí khí này, chính là Lý Du Nhiên há có thể so sánh được?
Trong phút chốc, hình tượng Quân Mạc Tà trong lòng Linh Mộng công chúa đột nhiên từ chỗ là vương bát đản không chuyện ác nào không làm, biến thành hình tượng cao lớn hào quang vạn trượng!
Giống như từ mười tám tầng Địa Ngục dưới mặt đất một bước lên tới ngoài ba mươi ba tầng trời! Vả lại, chính là công phu trong nháy mắt.
Linh Mộng công chúa đột nhiên cảm thấy mình vừa rồi phát ra huyết thệ. Tựa hồ cũng không có gì không thể chấp nhận...Hơn nữa, còn có một sự hoan hỉ mơ hồ trong lòng.
Đáng tiếc, những lời này Quân đại sát thủ không biết, nếu không nhất định khóc lớn ba tiếng, rồi lại cười lớn ba tiếng, tinh thần nhất thời cảm thán một phen. Trời cao đất dày ơi, công chúa này nghĩ thế nào lại có trí tưởng tượng phong phú thế, ngay cả ta cũng chưa dám ảo tượng như vậy a...
Mạc Tà quần áo lụa là khi trước cùng bổn thiếu gia vô lại lưu manh, đều không có nửa điểm ngụy trang.
Mạc Tà khi trước quả thật là điển hình bại gia tử, tuyệt đối không có bất cứ hình tượng gì đáng nói; về phần bổ thiếu gia thì là làm theo ý mình, không thèm quan tâm tới cái nhìn người khác...
Độc Cô Tiểu Nghệ nhìn thấy Linh Mộng công chúa cầm Tình đao của mình ngơ ngác xuất thần, bộ dáng yêu thích không muốn buông tay, trong lòng nhất thời căng thẳng. Hừ, nói gì thì nói ta cũng sẽ không đưa cây đao này cho ngươi, tình cảm tỷ muội cũng không kể.
Nàng tức giận bĩu môi lên nói:
- Mộng tỷ, nhìn đủ chưa, chỉ là một cây đao mà thôi, có gì đáng ngạc nhiên chứ.
Nói xong nàng vươn tay ra, đoạt đao về tay mình, đắc ý nheo mắt lại cười cười, nói:
-Cây đao này tuy rằng không quá kỳ lạ...nhưng ta nghe Mạc Tà ca ca nói, vô luận chất liệu hay kiểu dáng, đều là độc nhất vô nhị…
- Độc nhất vô nhị? Chưa chắc vậy đâu?
Linh Mộng công chúa cũng không biết vì sao, nhìn Độc Cô Tiểu Nghệ dáng vẻ đắc ý, đột nhiên thấy trong lòng rất không thoải mái, đúng là nhịn không được trả lời một cách mỉa mai, nhàn nhạt nói:
- Tiểu đao giống như vậy, ta đây có vài cái, chẳng qua hình thức nhỏ hơn một chút thôi...
: - Ngươi có vài thanh? Ta không tin, đại phôi đản hắn nói vì ta đặc biệt làm ra một thanh bảo đao!
(Biên: Chỗ này là 2 con nó bắt đầu tranh giành nên ta chuyển thành “ngươi” “ta” nha .)
Độc Cô Tiểu Nghệ nhịn không được kêu lên một tiếng, mắt mở to tròn xoe tích lệ:
- Như thế nào có thể?
- Cái gì mà không thể chứ? Không phải chỉ là vài thanh tiểu đao hay sao?
Linh Mộng công chúa nở nụ cười thần bí.
- Có cơ hội ngươi đi xem chẳng phải sẽ biết?
Linh Mộng công chúa giờ phút này cũng chỉ có thể nói như vậy thôi, nàng sao không biết mình cố nhiên có được vài thanh phi đao do Quân đại thiếu gia tạo ra là vì cơ duyên xảo hợp mà thu được, chứ không phải Quân đại thiếu gia đưa tặng, càng không nói là đặc biệt chế tạo riêng cho nàng, hiện tại lại càng không dám lấy phi đao ra nữa. Quân Mạc Tà giờ phút này còn ở đây, nhìn ý tứ hắn cũng không quá để ý mình, nếu mình lấy ra khoe, tất nhiên khiến hắn không vui, còn nữa, nếu là hắn bị vạch trần tại đây, trước mặt hai tỷ muội, chẳng phải là thật mất mặt sao?
- Có thời gian nhất định phải xem bảo bối đó của Linh Mộng tỷ tỷ!
Độc Cô Tiểu Nghệ gân cổ lên nói, trong mắt lóe ra quang mang lợi hại. Linh Mộng công chúa mỉm cười đáp ứng, hai nàng đều là cười tươi như hoa, nhưng ánh mắt nhìn nhau, đột nhiên cùng cảm giác được địch ý mãnh liệt!
Cỗ ý chí này hiển nhiên đã vượt qua phạm trù thiếu nữ, sớm đã trở thành “nữ nhân” rồi.
Kể ra, một nữ nhân vì bảo vệ tình yêu, địa vị của mình, tuyệt đối là có thể dùng bất kỳ thủ đoạn tồi tệ nào. So với loại tình cảm tỷ muội, quả thực không tính là cái gì...
Loại địch ý này của nữ nhân trong đó còn có cả sự ghen tuông mãnh liệt, thậm chí Tôn Tiểu Mỹ đứng ở một bên cũng lập tức cảm giác được. Đối với việc này, dù Tôn Tiểu Mỹ thông minh tuyệt đỉnh, nhưng cũng nhịn không được kinh ngạc há to miệng ra.
Độc Cô Tiểu Nghệ đối với Quân tam thiếu gia si mê, điều này cũng không có gì là lạ, nhưng Linh Mộng nha đầu kia thái độ biến hóa cũng thật là quá lớn đi. Điều này chính là như thế nào cũng không thể cắt nghĩa được.
Lúc trước Linh Mộng công chúa tuy rằng phát ra huyết thệ, ngoài Quân Mạc Tà sẽ không lấy ai khác, nhưng tuyệt đối là vì tình thế bức bách, cũng không có nửa điểm cam tâm tình nguyện. Lấy hiểu biết của mình đối với nàng, Linh Mộng công chúa với Quân Mạc Tà cho tới bây giờ không có nửa điểm hảo cảm, thậm chí là ghét cay ghét đắng. Như thế nào mới có chốc lát, cũng chỉ như mình vừa mới nháy mắt xong, hai người này cư nhiên bắt đầu tranh giành tình nhân như trong truyện cổ tích? Hơn nữa mùi thuốc súng còn nồng như vậy, hoàn toàn không để ý tình nghĩa tỷ muội. Rốt cục là có chuyện gì xảy ra đây?
Khó hiểu a, tương đối khó hiểu a...
Tôn Tiểu Mỹ cảm giác thấy rằng đại não vốn luôn đủ dùng của mình hôm nay lại có chút thiếu thốn...
(Biên: Ý nói là nó vốn thông minh như vậy mà cũng không thể giải thích được việc trên kia ấy mà .)
Quân Mạc Tà rốt cục mệt mỏi khẽ thở dài, buông lỏng bàn tay đang cầm lấy cổ tay Dạ Cô Hàn ra. Thời gian dài như vậy bất kể hậu quả, liên tục truyền linh khí vào, rốt cục cũng ổn định thương thế của hắn. Hiện tại Dạ Cô Hàn, huyền khí trong cơ thể đã bị Quân Mạc Tà trục xuất hoàn toàn, thay vào đó trăm phần trăm đều là thiên địa linh khí đậm đặc.
Hơn nữa, chỗ xương bị gãy cũng được Quân Mạc Tà cực kỳ cẩn thận dùng linh khí bao bọc, chỉ cần không cố ý hoạt động thân thể, động đến chỗ xương gãy của hắn, trong thời gian ngắn quyết không xảy ra vấn đề.
Quân Mạc Tà cực kỳ mỏi mệt, mở to mắt, nhìn ba nữ tử trước mặt, nản lòng thở dài, có một loại cảm giác không muốn nói chuyện. Trong mắt Quân đại sát thủ, một nữ tử có thể sánh với một ngàn con vịt, có khả năng làm cho người ta choáng váng, còn như ba nữ nhân cùng một chỗ...
(Biên: 3 nữ nhân mà cũng 1 chỗ với mình thì . Hê hê 4P a .)
Đây chính là việc phi thường khủng bố! Nhất là, thời điểm đối diện chỉ có một nam nhân. Vận mệnh nam nhân này, sao quá sức bi thảm.
- Sao rồi?
Linh Mộng công chúa đi tới trước mặt hắn, thần sắc toát ra vẻ lấy lòng.
Độc Cô Tiểu Nghệ trực tiếp tiến tới sát người Quân Mạc Tà, cặp lông mày tinh tế không ngừng chớp chớp, Quân Mạc Tà thậm chí có thể rõ ràng cảm giác được trong hơi thở của nàng cư nhiên còn mang theo hương thơm ngọt ngào thoang thoảng...
- Rất mệt sao?
Tôn đại tiểu thư không dám bước tới giúp vui, nhưng cũng ngồi ở một bên hỏi một câu.
Ba nữ nhân đồng thời đặt câu hỏi. Quân đại thiếu gia hữu khí vô lực, mệt đến mức không nói nên lời, thở dài một tiếng. Suy nghĩ một chút, vẫn là cảm giác phải nói ra, liền mở mắt, nhìn ba cô gái trước mắt, vẻ mặt lạnh lùng, tựa như một khối băng, vạn niên hàn băng mãi mãi không tan.
Bị ánh mắt âm hàn của hắn đảo qua, tam nữ đều có chút không yên, khẽ co rúm lại, cảm thấy tựa hồ mình đã làm gì sai trái, ngay cả tiểu nha đầu cũng không ngoại lệ...
- Nữ nhân a nữ nhân!
Quân Mạc Tà thốt ra một tiếng, cố sức giơ tay xoa huyệt Thái Dương, vẻ mặt phiền não:
- Vốn không muốn cùng các ngươi nói nhảm nhiều, hiện tại ngẫm lại, cư nhiên cần phải nói! Nếu không nói, sớm hay muộn sẽ có ngày bổn thiếu gia bị các ngươi liên lụy chết.
Tam nữ đồng thời kinh ngạc, cùng nhìn nhau, đồng thời khó hiểu, không hiểu ý của hắn.
- Đầu tiên là ngươi! Cực kỳ sai!
Quân Mạc Tà không chút khách khí chỉ vào Linh Mộng công chúa.
- Lấy sự tình hôm nay mà nói, hoàn toàn đều là hi sinh không cần thiết. Đều là do ngươi tạo thành kết quả như thế! Dạ Cô Hàn căn bản sẽ không bị thương nặng như vậy, càng không thể tàn phế, thậm chí còn có cơ hội toàn thân trở ra! Nhưng bởi vì ngươi ngu muội, khiến cho hắn trở thành như bây giờ. Ngươi cho rằng ngươi vì Dạ thúc thúc cầu thầy thuốc trị bệnh, không tiếc huyết thệ hi sinh mình vì hắn, nhìn qua rất cảm động sao. Ta lại vẫn vì Dạ Cô Hàn mà ấm ức. Tình huống bi thảm của hắn hôm nay, thật sự là không đáng, rất là oan uổng rồi!
- Chuyện hôm nay, ta cũng từ miệng hai nàng biết một chút. Linh Mộng công chúa điện hạ, ngài cũng là một Kim Huyền huyền giả, trong mắt người bình thường cũng xem như một cao thủ, một cường giả! Gặp ám sát bắt cóc, sao ngươi không chạy trốn cơ chứ? Dạ Cô Hàn đã vì ngươi chặn tất cả địch nhân. Mà địa phương xảy ra sự việc cách Hoàng Thành, thậm chí cách mấy đại thế gia không xa, ngài vì cái gì mà không chạy?
- Hết thảy biểu hiện tôn trọng của ngươi, nước mắt của ngươi, ngươi biết không? Chính là vì điều không hợp với thực tế này mà hại Dạ Cô Hàn trở thành bộ dáng như bây giờ!
- Trong nháy mắt phát sinh sự tình kia, điều duy nhất ngươi nên làm, cũng là chuyện quan trọng nhất, chính là nắm bắt thời cơ, chạy thật nhanh! Ngươi chạy trốn càng nhanh, chạy càng xa, Dạ Cô Hàn mới có thể càng thoải mái. Suy nghĩ của ngươi khi đó, không nên là an nguy của Dạ Cô Hàn, hoặc là cái gì "không thể bỏ rơi Dạ thúc thúc, còn mình chạy trốn"! Mà vì chính an toàn của ngươi, bởi vì Dạ Cô Hàn là vì ngươi! Chỉ cần ngươi an toàn, Dạ Cô Hàn muốn thoát thân cũng không có gì là khó khăn. Ngay cả khi không thể toàn thân trở ra, cũng quyết không đến mức bị thương như thế này. Nhưng ngươi có làm như vậy không? Ngươi không có! Ngươi chỉ biết quay đầu lại, mãi cho đến khi Dạ Cô Hàn trọng thương, ngươi cư nhiên không chạy được trên dưới trăm trượng. Nếu không có Tiểu Nghệ cùng Tôn tiểu thư hai người lôi kéo ngươi chạy, phỏng chừng ngươi ngay cả khoảng cách ấy cũng chạy không được...Trong đầu ngươi là bã đậu à? Nghĩ muốn làm gì hả?
Quân Mạc Tà mắng không chút khách khí, răn dạy không chút lưu tình, Linh Mộng công chúa mắt đỏ lên, như muốn bật khóc.
- Không được khóc! Hôm nay ngươi dám ở trong phòng ta chảy xuống một giọt nước mắt, ta lập tức đem ngươi cùng Dạ thúc thúc của ngươi đá ra ngoài. Lão Tử cho tới bây giờ không xem lời huyết thệ chó má của ngươi là cái gì đâu. Đùa à! Dùng nước mắt của ngươi đối phó với Dạ thúc thúc của ngươi còn được, Dạ thúc thúc của ngươi chính là bị mấy cái nước mắt chết tiệt đó báo hại, nhưng đối phó với ta, đối phó địch nhân, dùng được sao chứ? Khóc cái rắm mà khóc à? Ngươi ngoại trừ khóc ra có thể làm gì khác không? Ngươi khóc thử xem!
Quân Mạc Tà hung tợn hét lên một tiếng.
Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện Dị Thế Tà Quân Chương 46: Răn dạy! được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện Dị Thế Tà Quân sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất?
TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc.
Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu.
TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm.
Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.