Truyện [Dịch] Ác Ma Pháp Tắc : chương 137:  về nhà(hạ)

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Ác Ma Pháp Tắc
Chương 137:  Về nhà(hạ)
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Raymond bá tước mi mắt thoáng giật giật, đôi mắt bình tĩnh thoáng qua một tia ba động, khẽ nhếch khóe miệng làm nên một tia hư vô mỉm cười phảng phất như là đùa cợt: "Sao…ngươi gọi ta là phụ thân đại nhân…Ha ha! Vài chục năm rồi, nếu ta không nhớ lầm thì đây là lần đầu tiên ngươi chủ động gọi ta là phụ thân nhỉ?" Vừa nghe lời này ngay cả khi Đỗ Duy đã chuẩn bị tâm lý kỹ càng cũng không nhịn được hiện ra một tia chua xót. Lẳng lặng đánh giá cha của mình, trong lòng Đỗ Duy không khỏi sinh ra một tia cảm khái. Hắn …hình như già đi không ít. Raymond bá tước hiện năm nay bốn mươi chín tuổi so với Alpha thị vệ trưởng lớn hơn không được bao nhiêu, nhưng nhìn qua lại già hơn Alpha nhiều lắm! Phải biết Raymond bá tước xuất thân từ vũ huân thế gia, một thân vũ kỹ tuyệt đối không phải chuyện đùa! Cũng có thể coi là một cường giả trong quân phương đế quốc! Tuyệt kỹ gia truyền của Rowling gia tộc hiển nhiên cũng không tầm thường. Nhưng Raymond bá tước vẫn … già đi. Già đến nỗi nhìn như có chút uể oải. Năm đó, vị tướng quân với thân ảnh cao lớn, một thân đầy duệ khí khải hoàn từ trên biển trở về cho đến hôm nay còn chưa đến năm mươi tuổi, khóe mắt đã không ít nếp nhăn… dù uy thế trong đó không giảm nhưng nét già nua đã không cách nào che giấu được nữa. Ngay cả khi ngồi thân thể cũng không thẳng lưng như như xưa. Mà lại có chút uể oải tựa lên lưng ghế. Tựa hồ nhận ra nhi tử của mình đang thất thần, Raymond bá tước nhẹ nhàng ho khan một tiếng, kéo Đỗ Duy từ trong dòng suy nghĩ trở về. Bá tước chậm rãi đứng dậy khỏi ghế, hắn mặc một bộ trường bào màu trắng bằng chất liệu mềm mại. Đây là thói quen từ cuộc sống trong quân đội mà ra, đơn giản mà lại thoải mái. Vị tướng quân công thần của đế quốc này không giống với hầu hết các quý tộc khác ưa thích y phục hào hoa, đắt tiền mà chỉ ưa thích kiểu quần áo đơn giản, sạch sẽ này. Chậm rãi đi qua chiếc bàn, đi tới Đỗ Duy trước mặt lẳng lặng nhìn Đỗ Duy từ trên xuống dưới. Đỗ Duy trong lúc nhất thời cũng có chút mờ mịt không hiểu cha muốn làm gì. Bị loại này uy nghiêm ánh mắt bao phủ một lúc lâu, Đỗ Duy rất cẩn thận thu liễm duệ khí sắc bén của bản thân, làm thành một bộ dáng thành thật đứng yên tại chỗ. Thậm chí không ngẩng đầu tiếp xúc với ánh mắt của cha. "Ngươi …đã lớn hơn một chút." đột nhiên bá tước chậm rãi thởi dài, thanh âm uy nghiêm đã trở nên nhu hòa: "Năm ngoái khi người rời nhà chỉ mới cao tới ngực của ta mà giờ đây đã đến bả vai rồi!" Đỗ Duy nghe xong lời này thân thể khẽ run lên…hắn cùng ta đứng gần như vậy chỉ là muốn xem ta cao tới đâu thôi sao? Lúc này, hắn hoàn toàn mất đi thân phận của tướng quân và tộc trưởng.…Raymond bá tước thể hiện cử động thuần túy của một người cha "Điển hình". Ngay khi trong lòng Đỗ Duy vừa hiện lên một tia cảm động thì mặt khác một ý niệm trong đầu liền xuất hiện …trong ánh mắt của hắn phảng phất xẹt qua một dạng đồ vật …. Đó là cung nỏ của quân phương … Quân phương! Hít thật sâu, Đỗ Duy ngẩng đầu trên mặt hiện ra một nụ cười cứng ngắc: "Đúng vậy phụ thân …chỉ là thân thể của con vẫn còn quá yếu, nhìn qua một chút cũng như uy vũ như ngài …sợ rằng chỉ sau hai năm đệ đệ lớn lên chắc chắn còn cao hơn con nữa.” Nhìn "nụ cười" trên mặt nhi tử, Raymond bá tước trong mắt hiện lên một tia âm mai, hắn thở dài vươn tay tựa như muốn ôm Đỗ Duy một chút …nhưng là cánh tay chần chờ trên không trung một chút lại biến thành động tác vỗ nhẹ vai Đỗ Duy hai lần rồi rụt về. Sau đó Raymond bá tước cười khổ hai tiếng: "Ngươi … quên đi, ta không trách ngươi kỳ thật ngươi nhất định vẫn còn rất hận ta phải không?" Đỗ Duy không nói gì chỉ là lẳng lặng đứng tại chỗ. Raymond bá tước lắc đầu thở dài, chậm rãi trở về phía sau chiếc bàn, thong thả ngồi xuống. Sau đó chỉ vào một chiếc ghế khác trong thư phòng: "Ngươi cũng ngồi đi, bắt đầu từ hôm nay ngươi về tới đế đô, nhất cử nhất động của ngươi đều đại biểu cho Rowling gia tộc ....ta ....ta nghĩ trước đây mình đã sai rồi." Thản nhiên nhận sai? Đỗ Duy âm thầm nhíu mày, không biết cha rốt cuộc muốn nói cái gì. Raymond bá tước nhìn Đỗ Duy vẻ mặt hừ nhẹ một tiếng, sau đó xoay người từ hộc tủ bên dưới kệ sách lấy ra một bình rượu thủy tinh tinh xảo nhẹ nhàng mở nút. Đây dĩ nhiên là rượu ngon thượng đẳng. Raymond bá tước trên mặt mang theo mỉm cười: "Tốt lắm, bất kể trước đây trong lòng người nghĩ như thế nào với vị phụ thân này. Bây giờ ta chỉ thầm nghĩ muốn cùng ngươi nói chuyện cho tốt, bởi vì từ hôm nay ngươi bắt đầu bước đầu tiên vào đế đô cho đến sau này hết thảy mọi chuyện đều không thể tránh khỏi...được! Ngươi hiểu không?" Hai chén rượu thủy tinh tinh xảo chứa đưng rượu ngon màu hồng nằm trong tay Đỗ Duy và Raymond bá tước. Trong phòng không khí có chút trầm muộn, hai người dường như đều cùng đắm chìm trong việc thưởng thức rượu ngon …không ai mở miệng nói chuyện trước. Qua một lúc lâu, Raymond bá tước trong ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc, chậm rãi nở nụ cười mở miệng nói: "Ta thật sự không nghĩ tới ta sinh ra một hảo nhi tử a! Hảo nhi tử! Ta mấy năm nay thật sự là nhìn lầm rồi …chuyện khác không nói, chỉ riêng phần kiên nhẫn này của người cũng để cho ta rất giật mình rồi." "Từ khi ta đuổi ngươi ra khỏi đế đô trở về Rowling bình nguyên, kỳ thật ngươi ở đó nhất cử nhất động ta đều có tin tức hồi báo." Raymond bá tước chậm rãi mở miệng. Đỗ Duy cũng không thấy lạ, thân là tộc trưởng gia tộc nếu nói hắn đối với chính mình tại Rowling bình nguyên hết thảy hành động đều không hay biết mới là kỳ quái đấy. "Lúc này mới một năm thôi, người làm ra một vài thứ khiến ta ngạc nhiên …cái bóng đá kia, ngươi có thể khiến một trò chơi nho nhỏ trở thành một chiếc máy kiếm tiền, trở thành một sinh ý phát triển, còn có cái kia nhiệt khí cầu…ta biết lần trước sinh nhật mẫu thân ngươi, cái kia gọi là ‘Sự khoan thứ của nữ thần rạng đông’ cũng là lễ vật ngươi làm ra phải không? Đúng là ngươi làm ta rất ngạc nhiên, Rowling bình nguyên dù là đất phong của gia tộc, dù gia tộc còn có mặt khác kinh doanh nhưng hàng năm thuế thu vào cũng mang đến hơn mười vạn kim tệ. Nhưng ngươi chỉ trong vòng một năm không lấy từ nhà một đồng kim tệ lại từ mình kiếm được ...để ta xem ...khoảng mười bốn vạn kim tệ đúng không?”

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Ác Ma Pháp Tắc

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Ác Ma Pháp Tắc Chương 137:  Về nhà(hạ) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Ác Ma Pháp Tắc sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close