Nhân cơ hội Arike đang ngẩn người, Đỗ Duy ra sức học thuộc tờ ghi phương pháp điều chế. Bất kể là ma pháp thực vật gì trong danh sách, cách điều chế dùng phân lượng nhiều ít bao nhiêu, Đỗ Duy đều nhất nhất ghi nhớ. Đợi đến lúc Arike định thần lại thì Đỗ Duy đã âm thầm để trả phương pháp điều chế lại trên đài thí nghiệm.
Lão Arike sắc mặt cực kỳ khó coi, mi mắt giần giật, thần sắc kiêu ngạo với vừa rồi bay biến đâu mất, thi thoảng thấp giọng lầm bầm: “Chẳng lẽ… Chẳng lẽ mấy năm nay ta hoàn toàn lãng phí thời gian sao? Ực… phải rồi, là ta tự phụ thông minh tuyệt đỉnh, ở trong lĩnh vực này, cả ma pháp công hội cũng không có ai cao hơn ta. Hóa ra ngay từ đầu cũng do ta tự phụ quá mức, khó trách mỗi một phát minh của ta, tên gia hỏa nào cũng không cho là đúng, ngay cả đệ tử của ta cũng không xem trọng ta. Ừ… Thông dụng, thông dụng, nếu như phát minh ra thứ gì đó, giá thành cao hơn thứ vốn có, vậy còn có ý nghĩa gì chứ? Ta quả thật là lãng phí thời gian rồi.”
Nói xong, trong ánh mắt của Arike lóe lên một tia quyết liệt, áo bào rung lên, từ trong tay áo lập tức bắn ra một đạo hỏa diễm màu xanh lục, nhằm phương pháp điều chế trên đài ma pháp bắn đến. Trong nháy mắt, quyển trục bị ngọn lửa thiêu thành tro tàn. Ngọn lửa màu xanh lục cực kỳ quỷ dị, cả ngọn hỏa diễm kia lại chỉ thiêu đốt quyển trục da dê, còn trên đài kim loại lại không lưu lại một chút dấu vết.
Đỗ Duy nhìn bộ dáng mất mác lão Arike như thế, trong lòng không khỏi có chút áy náy. Tuy thế, kỳ thật mà nói hắn cũng không kể là sai, giá thành sản phẩm đối với người khác dĩ nhiên trân quý vô cùng, nhưng đối với Đỗ Duy hắn mà nói, có được nước suối ‘thời gian trôi qua’ có khả năng thôi thúc sinh mệnh lực của sinh vật, ma pháp thực vật có hiếm có đến đâu, hắn muốn trồng ra cũng dễ hơn nấu một món ăn.
Chỉ có điều, cái bí mật này căn bản là không thể nói cho người khác biết.
“Đại sư Arike.” Đỗ Duy do dự một chút rồi nói: “Ta nghĩ ngài cũng không cần thất vọng như vậy. Kỳ thật, ta thấy ngài là chính là nhà phát minh ma pháp xuất sắc nhất mà ta từng gặp. Chổi bay, còn có ‘máu của Arike’ này… hết thảy đều là những thứ ta chưa từng thấy, chưa từng nghe, chỉ riêng phần ý tưởng cũng đã là trước đây chưa từng có rồi.”
“Vậy thì có ích lợi gì? Hừ, mấy thứ làm ra, một chút giá trị sử dụng thực tế cũng không có. Cái ‘máu của Arike’ này, làm ra rồi chỉ sợ giá không chỉ đắt gấp đôi bí ngân. Đồ thay thế với đồ ban đầu còn đắt hơn, quả thực là đáng chê cười.”
“Cũng không thể nói như vậy.” Đỗ Duy lắc đầu, “Chí ít ngài đề xuất ra một con đường mới, một ý tưởng mới. Hơn nữa ngài dùng hành động thực tế chứng minh con đường này quả thực có thể đi. Từ trước đến nay, không ai có thể thành công tìm được thứ gì thay thế bí ngân, nhưng ngài tìm được. Cho dù giá thành sản phẩm không tính là thành công, chí ít cũng cổ vũ người khác, cho họ biết có một khả năng khác! Ta dám cam đoan, sau này nhất định sẽ có càng nhiều ma pháp sư nghiên cứu phát minh của ngài. Có thể không lâu sau này, có người có thể cải thiện phương pháp điều chế của ngài, giảm giá thành bổn, hoặc dứt khoát tìm một con đường mới. Phát minh của ngài, ý nghĩa lớn nhất chính là ‘chứng minh đích xác có thể tìm được một thứ thay thế bí ngân’, chỉ riêng ý tưởng này đã là một phát hiện rất vĩ đại rồi.”
Arike lúc này mới định thần lại, nhìn trên nhìn dưới đánh giá lại tên tiểu tử. Chỉ cảm thấy cách nói chuyện của tên nhóc này rất rất phù hợp khẩu vị của lão, càng nhìn càng thuận mắt, không khỏi thở dài: “Đáng tiếc, đáng tiếc, ngươi là một tên nhóc thú vị nhất mà ta từng gặp. Ta có mấy tên đồ đệ ngu xuẩn, không một tên nào so được với ngươi, nếu như ta gặp được ngươi sớm hơn, nhất định nghĩ biện pháp thu ngươi làm đồ đệ. Ta một đời bản sự cũng không tính là gì, chỉ thích làm ra mấy món ma pháp đạo cụ mới lạ, chỉ sợ ta chết rồi cũng không có một ai kế thừa. Hức, đáng tiếc ngươi là đệ tử của đại sư Galdalf, ta cũng không có cách nào khác dạy ngươi được.”
Đỗ Duy đảo con mặt một lượt, cười cười: “Tại sao không thể dạy? Chẳng lẽ ngươi phải làm lão sư của ta, sau đó mới dạy cho ta thứ gì sao? Nhất định phải có quan hệ sư đồ mới có thể dạy ư?”
Trong vòng tròn ma pháp ở Roland đại lục, ma pháp tri thức luôn luôn chỉ do thầy truyền cho trò. Nếu không phải môn hạ đệ tử mà nói, tuyệt đối không thể học ma pháp của mình, cái này cơ hồ là quy tắc truyền thống. Tuy nhiên lời này của Đỗ Duy lọt vào tai của lão cuồng Arike, hắn cơ bản là một người hành sự cổ quái, nghe rồi cũng không tức giận, trong lòng càng nghĩ càng thấy có thể thực hiện được.
“Ừ nha, ta không dạy hắn ma pháp chú ngữ gì, chỉ đem bản sự chế tác ma pháp đạo cụ truyền cho hắn, cũng không kể là vi phạm quy tắc nghen… Hơn nữa, nghe nói chủ tịch cùng hoàng thất bàn ‘chuyện kia’ sau ngày tế điển mà có kết quả, đến lúc đó quy củ thầy truyền trò chỉ sợ cũng phải phá trừ, ta còn cái gì phải kiêng kị?”
Nghĩ đến đây, Arike vỗ đầu: “Được! Chỉ cần ngươi muốn học, kể từ hôm nay, ngươi thích thì cứ đến, ta sẽ dạy ngươi chế tạo ma pháp đạo cụ!”
Lão quái vật một lần nữa phấn chấn tinh thần, cùng Đỗ Duy hàn huyên một hồi. Arike ở trong ma pháp công hội kể như là đại tông sư chế tạo ma pháp đạo cụ, vốn đếm trên đầu ngón tay. Mà đối với các chủng loại thực vật, ma thú, cùng các chủng loại ma pháp tinh thạch nghiên cứu hàng trăm năm, trên phương diện này tu vi của Arike có thể xưng là đại lục đệ nhất nhân.
Mà Đỗ Duy chính xác là một quái thai, hắn tốn nhiều năm thời gian, cái gì cũng không làm, cả ngày chỉ ngồi lì trong phòng đọc sách. Hắn hai đời làm người, có tri thức đời trước cùng với ma pháp tri thức của Roland đại lục, thỉnh thoảng lại xuất một vài ý tưởng kỳ diệu. Hơn nữa, hắn lăn lộn trong đống sách vở, kiến thức không ít, một già một trẻ càng nói càng ưa. Arike mỗi lúc nhớ lại tên nhóc này thân phận là đồ đệ của Gandalf, luận bối phận cùng lão là ngang bằng nên không thể thu làm đồ đệ, không khỏi dậm chân đấm ngực than thở không thôi.
Hai người hàn huyên một hồi, Đỗ Duy nhắc lại nguyên nhân mình vì sao đến đây. Arike nghe xong không khỏi đỏ mặt lên, ấp úng cả nửa ngày mới nói rõ chân tướng.
Hóa ra, ‘chổi bay’ kia và‘máu của Arike’ là cùng một dạng, đều là đồ không có giá trị ‘thông dụng’. Cái ‘chổi bay’ giá thành chỉ sợ so với phong hệ ma pháp trận đắt gấp ba tới bốn lần.
Tình huống bình thường giống như Đỗ Duy dùng ‘áo choàng bay’ sử dụng ma pháp thủy tinh, giá thành đại khái trên dưới hai vạn kim tệ. Mà cái món ‘chổi bay’ lão Arike làm ra, mặc dù có thể không cần dùng thủy tinh, nhưng mà… Giá thành lại càng đáng sợ, thậm chí không có bảy tám vạn kim tệ sợ rằng không thể làm được.
“Cái ‘chổi bay’ kì thật mấu chốt là ở tài liệu chế tạo. Tuy rằng có thể không cần dùng thủy tinh… nhưng mà…”
Arike đưa ra một cái ‘chổi bay’ đặt trên đài thí nghiệm kim loại, giải thích cẩn thận. Đỗ Duy vốn là người thông minh, nghe qua một lần lập tức hiểu được.
Chổi bình thường đa số chính là dùng cành cây khô mà bó thành, ‘chổi bay’ cũng không ngoại lệ. Chỉ là để có thể không cần dùng ma lực thủy tinh, ‘cành cây khô’ này vốn cũng không phải cành cây khô bình thường.
“Ma lực thủy tinh được cho rằng phải có khi bố trí ma pháp trận, bởi vì thật sự không tìm ra thứ gì chứa đựng ma lực tốt hơn nó.Ta trải qua mấy chục năm nghiên cứu phát hiện chất gỗ có tính bài xích đối với ma lực yếu đến gần như không tồn tại, chỉ có điều tính chất tồn trữ ma lực so với thủy tinh lại kém quá xa. Cho nên ta nghĩ, có thể dùng gỗ để thay thế thủy tinh…”
Đỗ Duy giật mình, cái ý tưởng này của lão Arike chính là giống với đại thiên tài đầu to ở cửa hàng ma trượng… Ừm, tên gia hỏa kia hình như gọi là Poll, hai ý tưởng căn bản là tương tự nhau.
(poll sao không phải là porn nhỉ ^-^)
Quả nhiên, lão Arike tiếp tục nói: “Ta nghiên cứu ma pháp thủy tinh mấy chục năm, tốn vô số tâm tư phân giải được thành phần của thủy tinh, sau đó lại nghiên cứu ra một cái kết quả: Thủy tinh sở dĩ có thể chứa đựng ma lực bởi vì trong đó có một thành phần đặc thù mà ta gọi là ‘ma tinh’. Ta dùng rất nhiều loại tài liệu để hòa tan thủy tinh nhiều lần, sau đó lại dùng một loại thủ pháp đặc thù sáng tạo ra một loại kính có thể phóng đại một nghìn lần, lại đây xem.”
Vừa nói, Arike từ đài kim loại lấy ra một món đồ ước chừng cao nửa thước. Đỗ Duy thoạt nhìn bất giác ngây người… Cái này, hình dạng chẳng phải kính hiển vi mình từng thấy ở kiếp trước là gì, chẳng qua lớn hơn mấy lần, mà tạo hình có chút quái dị mà thôi.
“Ta phát hiện, bởi vì loại chất nhỏ bé ‘ma tinh’ tồn tại, thủy tinh mới có thể chứa đựng ma lực. Cho nên ta nghĩ, nếu như ở vật chất khác cũng có ‘ma tinh’, như vậy có thể thay thế ma lực thủy tinh rồi.” Arike cười nói: “Ta thí nghiệm qua rất nhiều chất liệu, từ thủy tinh và những vật liệu đồng dạng – Trừ bảo thạch, vì bảo thạch với thủy tinh đồng dạng, còn có những vật liệu kỳ quái, ngươi muốn nghĩ cũng nghĩ không ra. Từ thực vật bình thường đến quáng thạch phổ thông, thậm chí xương cốt ma thú ta cũng làm thí nghiệm qua, cuối cùng ta đột nhiên nghĩ ra, thực vật chính là lựa chọn tối hảo. Ngươi biết gỗ chút là tài liệu tối hảo để chế tạo ma pháp đạo cụ, nhất là hồ thiêu mộc, mà phải là hồ thiêu mộc trên năm mươi năm.”
Arike cười cười, tiếp tục nói: “Sau ta lại phát hiện, trong chất gỗ cũng có thành phần ‘ma tinh’, chỉ là hàm lượng quá thấp. Mà trong đó hồ thiêu mộc là tài liệu đứng đầu thì hàm lượng ‘ma tinh’ so với thủy tinh cũng kém hàng chục lần trở lên. Có điều ngoài gỗ ta cũng không tìm ra tài liệu nào khác, nên ta đành dùng chất gỗ làm thí nghiệm…”
Arike tiếp tục nói phương pháp, khiến cho Đỗ Duy đại khai nhãn giới. Hắn dùng các loại vật liệu nuôi dưỡng hồ thiêu mộc, sử dụng các loại phương pháp tiến hành trên cây non, thậm chí thành công tạo ra vài loại thực vật biến dị, cổ quái. Cuối cùng khiến cho trong chất gỗ của hồ thiêu mộc sản sinh một lượng nhỏ quáng vật chất, cũng chính là thứ mà hắn gọi là ‘ma tinh’.
“Ta hao tốn nhiều tâm tư, nhưng mà loại hồ thiêu mộc này do ta trồng ra rất khó sinh trưởng! Ta hao nhiều năm tâm huyết, đại bộ phận cây non đều chết đi, chỉ còn lại vỏn vẹn mấy cây… Hức, nguyên bổn hồ thiêu mộc cũng phải ngoài năm mươi năm dùng mới tốt, nhưng ta làm sao có thể đợi năm mươi năm được chứ? Mà mấy cây non ta tạo ra, chỉ sợ vài năm nữa cũng héo mà chết hết. Hơn nữa, giống hồ thiêu mộc mới này tuy cũng có hàm chứa một lượng ‘ma tinh’ nhất định, nhưng lại có một nhược điểm trí mạng chính là năng suất thấp lại cực kỳ không ổn định, ‘ma tinh’ bên trong không biết lúc nào sẽ mất đi tác dụng… Cho nên… Ta thí nghiệm qua mấy lần, có hai tên đồ đệ của ta dùng ‘chổi bay’ bay lên, thiếu chút nữa ngã chết.”
“Ngã chết?” Đỗ Duy trợn mắt, “Đồ đệ của ngài ít nhất cũng là trung cấp ma pháp sư mà? Cho dù ‘chổi bay’ thất bại chí ít cũng có thể tự sử dụng phong hệ ma pháp bay lên, tuyệt đối không có chuyện ngã xuống chứ?”
“Hừ!” Arike trừng mắt, “Mấy tên gia hỏa đứa nào cũng khinh ta già cả hồ đồ, khi bọn chúng giúp ta thí nghiệm liền sinh chuyện! Gần đây nhất, có một tên trong lúc giúp ta thí nghiệm loại ‘chổi bay’ này, lại ngầm cất giấu áo choàng bay trong người, tự thi triển phi tường thuật bay lên! Hừ hừ, dám lừa gạt ta như vậy, chẳng lẽ ta nhìn không ra sao chứ? Sau này, trước khi bọn họ tham gia thí nghiệm, ta dùng ma pháp phong ấn ma lực của chúng, để chúng không cách nào sử dụng ma pháp.”
Da đầu Đỗ Duy tên rần!
Suy nghĩ một hồi, Đỗ Duy nói: “Mấy mầm cây ngài trồng ra còn nhiều hay ít? Có thể cho ta một cây không?”
Arike khoát tay: “Tự nhiên đi, bây giờ lòng ta cũng nguội lạnh rồi… Hức, nếu như không có ngươi nhắc nhở, ta vẫn còn loanh quanh trong đường cụt. Khổ cực trồng ra loại cây này, tưởng rằng có thể thay thế ma lực thủy tinh, lại không hề nghĩ đến thành bổn so với thủy tinh còn cao gấp mấy lần, thật là được không bằng mất… Ngươi thích thì cứ lấy đi, cũng không có vấn đề gì.”
Nói xong, Arike xoay người đi vào một cái phòng đàng sau, rồi đem ra mấy cái bồn nhỏ trở lại, bên trong quả nhiên có mấy cây non, nhìn sơ qua cũng thấy sinh trưởng yếu ớt, cành lá mang một tia ánh kim kì dị. Tuy vậy, nhìn bộ dạng sống dở chết dở của chúng, phỏng chừng lão Arike cũng coi là nói mạnh miệng rồi.
Cái gì mà sống không quá một năm, chỉ sợ qua được ba tháng cũng không được ấy chứ.
“Còn có cái này là sơ đồ chế tạo ‘chổi bay’.” Arike đưa qua một cuộn giấy da dê. “Ở trên đây có một cái vi hình của phong hệ ma pháp trận do ta đặc biệt thiết kế, lúc chế tạo đem ma pháp trận khắc họa lên cán chổi là được. Kỳ thật công nghệ cũng không có gì phức tạp, vấn đề là loại thực vật này quá hiếm có.”
Đỗ Duy cẩn thận thu thập lại mấy cái cây non, bỏ vào trong ma pháp bao phục của hắn.
Lão Arike nhìn ma pháp bao phục của Đỗ Duy, cau mày nói: “Đây là không gian tồn trữ đạo cụ của ngươi à? Nhìn có vẻ cũ kỹ quá…”
Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Ác Ma Pháp Tắc Chương 154: Thần đích đăng tràng(phần 1) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Ác Ma Pháp Tắc sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất?
TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc.
Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu.
TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm.
Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.