Truyện [Dịch] Bàn Long - 盘龙 : chương 164:  nguyên ủy

Trang chủ
Huyền ảo - Huyền huyễn
[Dịch] Bàn Long - 盘龙
Chương 164:  Nguyên Ủy
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
Khi thấy đám khổ tu giả đi ra từ phủ đệ Khắc Lai Đức, trong lòng Lâm Lôi vui mừng khôn xiết. Lâm Lôi liếc mắt có thể xác định đám khổ tu giả đó chừng hơn năm mươi người,. Nhiều người như vậy cùng nhau rời đi, chắc là tất cả khổ tu giả số khổ tu giả ở đó. "Cũng sáu bảy ngày rồi, Sa Khắc đó mười phần chắc đến tám chín đã nói sự xuất hiện của ta cho Khắc Lai Đức. Như vậy chắc Khắc Lai Đức đã đoán được ta đang ở chung quanh." Lâm Lôi tiện tay ném vài kim tệ lên mặt bàn, chung quanh thân thể liền tức khắc khí lưu vờn quanh, thân hình giống như một trận gió cuốn phiêu dật chạy thẳng ra khỏi tửu quán. Cho dù lưng đeo trọng kiếm, dưới phụ trợ của phong hệ ma pháp, cũng nhẹ như bay. Đương nhiên nguyên do là do Lâm Lôi đạt tới thất cấp ma pháp sư, nếu mà là một tam cấp ma pháp sư, thì hiệu quả của ma pháp phụ trợ cũng không tốt như vậy. “Bối Bối, ngươi canh chừng cửa sau." Lâm Lôi đồng thời linh hồn truyền âm cho Bối Bối. "Lão Đại, rõ rồi." Thời điểm Lâm Lôi vọt tới bên ngoài phủ đệ của Khắc Lai Đức, đồng thời cũng lặng lẽ niệm ra một cái ma pháp - Tham Tri Chi Phong (làn gió do thám ). "Vù vù!" Dùng Lâm Lôi làm trung tâm, một đạo khí lưu bắt đầu hướng bốn phương tám hướng lan tỏa ra. Lâm Lôi nhắm mắt lại cảm nhận Tham Tri Chi Phong đang dò xét tất cả mọi thứ. "Sao? Tụ tập ở cửa sau?" Tham Tri Chi Phong chỉ có thể dò xét đến vật thể, chứ không thể rõ hình dáng của từng người, thế nhưng thông qua Tham Tri Chi Phong, Lâm Lôi đã phát hiện người trong phủ đệ lúc này không ngừng hướng hậu viện tập hợp. Hiển nhiên muốn chạy thoát thật nhanh. "Hừ. Hết thảy đều trong dự tính." Lâm Lôi nhẹ nhàng điểm cước, giống như một làn gió mềm mại bay vào trong tiền viện của Khắc Lai Đức phủ đệ, như người đã rất quen với chỗ này hướng phía sau lặng lẽ tiến đến. "Nhanh, nhanh lên một chút." Khắc Lai Đức nổi giận nói. Các thành viên Cuồng Lôi tiểu đội rất nhanh đã tụ tập lại, trong đó động tác chậm chạp nhất lại chính là vị Vương phi kia cùng con gái nàng ta. Đến khi Vương phi, công chúa cũng tụ tập lại. "Chạy, từ cửa sau. Chúng ta lập tức xuất phát, rời khỏi Hách Tư thành." Khắc Lai Đức nói thẳng. Vương phi nghi hoặc nói: "Bệ hạ, chúng ta bây giờ ở lại đây không phải rất tốt sao, mà …" “Bốp." Khắc Lai Đức vung tay cho ngay nàng một cái bạt tai. "Chớ nói nhảm." Khắc Lai Đức nổi giận nói. "Chạy mau, ngựa cũng không cần. Hai người các ngươi, phụ trách Vương phi và công chúa." Khắc Lai Đức ra lệnh hai người kỵ sĩ, rồi sau đó một gã kỵ sĩ liền nhanh đi mở cửa sau. Lâm Lôi vẫn nấp ở phía sau hòn non bộ nhìn thấy hết thảy, nở nụ cười lạnh. "Quả nhiên, không có một khổ tu giả nào." Lâm Lôi bước chân cực nhanh lui về phía sau, đến chỗ đám người Khắc Lai Đức, Khải Tát không nhìn thấy được, im lặng nhảy ra khỏi tường viện, sau đó khẩn chương hướng cửa hậu viện đi đến. Khi chạy đến chỗ góc rẽ ngoặt quanh co, Lâm Lôi dừng lại. Bối Bối lúc này đang ở bên cạnh cửa hậu viện. "Cót két!" Cửa hậu viện mở ra. Bối Bối lập tức hướng bụi cỏ dại ở góc tường trốn vào. Với hình thể chỉ bằng bàn tay của Bối Bối, lớp cỏ dại đã hoàn toàn che khuất thân thể của nó. "Bối Bối. Lúc Khắc Lai Đức đi ra ngoài nói cho ta biết." Lâm Lôi nấp ở góc rẽ, toàn thân bắt đầu hiện ra lân giáp hắc sắc, "Xuy xuy…" ở trán, rồi sau lưng, khuỷu tay và đầu gối đều mọc ra gai sắc nhọn. Một long vĩ như một cây roi sắt dài cứng rắn cũng mọc ra. Con mắt màu đen của Lâm Lôi một chút đã biến thành màu vàng lợt, giống như một con Cức Bối Thiết Giáp Long. Hoàn toàn long hóa! "Phong hệ ma pháp phụ trợ tốc độ tối đa." Lâm Lôi đồng thời cũng gia tăng lên người một cái phong hệ ma pháp. Sau khi hoàn toàn long hóa, Lâm Lôi cảm giác rằng toàn thân có một sức mạnh vô tận. Hắc Ngọc trọng kiếm nặng ba ngàn sáu trăm cân, đối với Lâm Lôi giờ phút này một chút ảnh hưởng cũng đều không có. Đối với một người chiến sĩ cường đại có thể dễ dàng nâng lên hơn mười vạn cân trăm vạn cân thì ba ngàn sáu trăm cân có tính là gì. Có thể so như một người bình thường có thể nâng lên vật nặng trăm cân dễ dàng, thì một vật với trọng lượng một cân ở trên người, thì có ảnh hưởng được sao? Khắc Lai Đức thúc giục nói, đám chiến sĩ Cuồng Lôi tiểu đội cũng vội đi ra ngoài. Khắc Lai Đức bản thân cũng đi theo sau Sa Khắc đi ra ngoài. Còn Vương phi, công chúa dưới sự bảo về của hai thành viên Cuồng Lôi tiểu đội ngay sau đó cũng hướng ra phía ngoài chạy. Về phần Khải Tát đang ở phía sau đảm đương nhiệm vụ bảo vệ. "Lão Đại, Khắc Lai Đức đi ra ngoài rồi." Khi Khắc Lai Đức vừa đi ra khỏi cửa sau, thanh âm Bối Bối trực tiếp tại trong đầu Lâm Lôi vang lên. Lâm Lôi vẫn nấp ở góc rẽ không ló đầu ra, đôi đồng tử màu vàng lợt đột nhiên sáng rõ lên. "A…" Dưới chân đột nhiên điểm cước. Khí lưu chung quanh thân thể thôi động với tốc độ cực nhanh. "Hưu!" Một đạo tàn ảnh hình người màu đen cơ hồ thời gian trong nháy mắt tựu lướt qua khoảng cách bảy tám mươi thước vọt thẳng tới cửa sau của phủ đệ Khắc Lai Đức. Khắc Lai Đức có phần sợ hãi hướng mặt bên cạnh nhìn sang… Một đạo tàn ảnh hình người đã tới trước mặt hắn, bộ dáng quen thuộc đó khiến cho Khắc Lai Đức trở nên run sợ. Hắn còn không kịp phản kháng, la hét, một cỗ sức mạnh cường đại đã trói buộc hắn lại. "Chớ nhúc nhích, nếu không, chết." Thanh âm Lâm Lôi truyền thẳng vào lỗ tai Khắc Lai Đức. "A!" Vương phi vừa mới đi tới đã thấy bộ dáng Lâm Lôi, làm nàng lập tức kinh sợ kêu lên. Chỉ nghe có xoẹt xoẹt một tiếng, đầu Vương phi đã bay thẳng ra ngoài. Lâm Lôi thu hồi lợi trảo. Cái cổ bị mất đầu của Vương phi máu tươi điên cuồng phun ra, rồi sau đó thân hình Vương phi ngã rầm xuống đất. "Quái… quái vật…." Nàng công chúa đó bị làm cho sợ hãi lập tức lui về phía sau. "Buông bệ hạ ra." Các chiến sĩ Cuồng Lôi tiểu đội lúc trước chạy cùng Sa Khắc lập tức vọt lại, thế nhưng một đạo bóng đen hiện lên. Thân hình Ảnh Thử Bối Bối giãn nở thành chừng nửa thước dài lúc này đang rơi xuống mặt đất. Hai gã chiến sĩ vừa rồi xông lên thì yết hầu đã bị cắt đứt, ngã xuống mặt đất. "Các ngươi không nên phản kháng, không có hiệu quả đâu." Thanh âm Lâm Lôi lạnh lẽo vang lên. Khải Tát lúc này cũng vọt ra ngoài. "Khải Tát đại nhân. Đó… đó là con quái vật gì?" Công chúa bị hù đến chết, nhưng nghe Khắc Lai Đức nói qua sự tình này Sa Khắc mới thật sự biết rõ quái vật là Lâm Lôi. Quái vật trước mặt… Toàn thân đều là bao trùm hắc sắc lân phiến, trên trán, phía sau lưng, khuỷu tay, đầu gối còn có những gai nhọn sắc bén nhô ra, hai tay hai chân cũng bao trùm lân phiến, rất sắc bén. Đặc biệt là long vĩ như một cây roi sắt dài cứng rắn. Lúc này, long vĩ lúc này đang trói chặt cả người Khắc Lai Đức, làm lão căn bản không thể động đậy. Long vĩ Lâm Lôi lúc lắc thì cả người Khắc Lai Đức cũng dịch chuyển theo. Cảnh này, hoàn toàn khiến người ta kinh hãi. "Khải Tát! Lúc này ngươi không có cơ hội đâu." Thanh âm Lâm Lôi lạnh lùng vang lên. Khải Tát trên mặt tràn đầy cay đắng. Hắn hiểu rõ cho dù đơn độc chống lại một mình Lâm Lôi, hắn cũng không nắm chắc gì cả. Mà Lâm Lôi bên cạnh còn có một ma thú dị thường hỗ trợ, sức lực chẳng kém hắn bao nhiêu. Vô luận là với Lâm Lôi hay ma thú Bối Bối, Khải Tát đều không có nắm chắc một phần thắng. Bây giờ Khắc Lai Đức lại ở trong tay Lâm Lôi nên Khải Tát không có lấy một chút cơ hội. "Lâm… Lâm Lôi… để phụ vương ta xuống." Sa Khắc giận dữ hét. Đồng tử màu vàng lợt của Lâm Lôi lạnh lùng liếc liếc mắt nhìn Sa Khắc. Sa Khắc rùng mình một cái rồi không dám lên tiếng nữa. Lúc này Lâm Lôi hoàn toàn chấn nhiếp những người đó. Chiến sĩ Cuồng Lôi tiểu đội đi theo Khắc Lai Đức, đã từng bị Lâm Lôi, Bối Bối tàn sát quá nhiều, đương nhiên là hiểu rõ thực lực Lâm Lôi cùng ma thú dị thường Bối Bối. "Lâm Lôi." Khắc Lai Đức vừa muốn cầu xin tha thứ. "Răng rắc!" "Răng rắc!" Lâm Lôi cầm ngón giữa và ngón trỏ tay phải của Khắc Lai Đức kiên quyết bẻ đứt rời, rồi tùy tiện ném hai ngón tay đó xuống trước mặt công chúa và đám người Khải Tát. "A, a ……" Tay đứt ruột xót, ngón tay bị bẻ đứt rời nên vô cùng đau đớn, Khắc Lai Đức nhịn không được tru tréo kêu lên. "Khắc Lai Đức, ta nói cho ngươi hay, ngươi chắc chắn là phải chết rồi." Lâm Lôi tùy ý nói. Khắc Lai Đức trợn đôi mắt, giận dữ nhìn về phía Lâm Lôi. Nhưng mà nghênh đón ánh mắt hắn là một đôi đồng từ màu vàng lợt lạnh lùng không có một chút cảm tình của Lâm Lôi. "Ngươi bây giờ có hai lựa chọn. Một cái là nhận đủ hành hạ của ta đến chết. Hai là nói cho ta biết ngươi đem mẫu thân ta tặng cho ai rồi, ai đã giết ta mẫu thân. Nhưng mà ta sẽ để ngươi chết nhẹ nhàng." Lâm Lôi lãnh đạm nói. Lâm Lôi rất rõ ràng. Đối phó với người như Khắc Lai Đức, nói thẳng rõ ràng là tốt nhất. Nếu không, đối phương còn tưởng rằng vẫn còn hy vọng sống nên sẽ ngậm miệng không nói, vì có thêm hy vọng sống. "Không, chỉ cần ngươi tha cho ta… A…." Lâm Lôi lại không chút cảm tình bẻ gãy một ngón tay của Khắc Lai Đức, lãnh đạm nói: "Ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ gì. Khác nhau chỉ là, nói càng sớm, thì chịu thống khổ càng ít." "Bệ hạ." Khải Tát lập tức muốn xông lại. "Khải Tát, ngươi muốn người nơi này chết hết chứ?" Màu vàng lợt đồng tử của Lâm Lôi nhìn về phía Khải Tát, Khải Tát liền tức khắc dừng lại. Hắn minh bạch, với thực lực Lâm Lôi và Bối Bối tuyệt đối có thể giết chết hết mọi người nơi này. Dù cho Khải Tát hắn thì cũng chỉ có năng lực chạy trối chết. Đối mặt Lâm Lôi, Bối Bối giáp công, hắn không có một chút cơ hội. "A." Khải Tát tức giận cũng là không biết nên làm cái gì bây giờ. Lâm Lôi nhìn về phía Khắc Lai Đức. Khắc Lai Đức giờ phút này sắc mặt tái nhợt, mồ hôi hột to như hạt đậu đang tuôn ra như suối trên trán, còn long vĩ của Lâm Lôi càng gia tăng sức mạnh. "Ngươi tiếp tục nghĩ đi, thời gian nghĩ càng dài, thống khổ càng nhiều." Ngón tay bao trùm lân phiến của Lâm Lôi bắt lấy lỗ tai Khắc Lai Đức. Đoán được Lâm Lôi muốn làm cái gì Khắc Lai Đức nổi giận gầm lên một tiếng: "Không…” "Xoẹt…" Lỗ tai trái của Khắc Lai Đức bị Lâm Lôi trực tiếp kéo đứt, Khắc Lai Đức đau đớn kêu thảm, còn điên cuồng mắng to lên: "Lâm Lôi, cái tên hỗn đản ngươi… ngươi là ác ma." "Ngươi tiếp tục kéo thời gian đi." Ngón tay Lâm Lôi chậm rãi hướng mặt Khắc Lai Đức đi đến. "Lúc này đây, sẽ là con mắt ngươi, ngươi nói, mắt trái tốt, hay là mắt phải tốt đây?" Lâm Lôi vẫn như trước mặt không chút thay đổi. Khi Khắc Lai Đức nhìn khuôn mặt Lâm Lôi, không nhận rõ được ý định của hắn, thật sự chỉ thấy khuôn mặt Lâm Lôi đang được lân phiến bao trùm, cùng với đồng tử màu vàng lợt không một chút cảm tình. "Ngươi không lựa chọn, ta giúp ngươi chọn, vừa rồi là cái lỗ tai trái, bây giờ sẽ là con mắt phải đi." Bàn tay Lâm Lôi đi đến. "Không, ta nói… ta nói…" Khắc Lai Đức khàn cả cả giọng rống to lên. Lâm Lôi thu tay lại. "Nói đi." "Ta nói, ta nói." Khắc Lai Đức đau chảy cả nước mắt, hắn thật sự sụp đổ. Lâm Lôi căn bản không có ý định thả hắn. Hắn nói hay không cũng đều chết, nếu nói thì được chết một cách thoải mái còn không thì sẽ bị hành hạ đến chết. Thành viên Cuồng Lôi tiểu đội đứng xung quanh không có một người nào có dũng khí lên tiếng. Thực lực một người, một thú của Lâm Lôi và Bối Bối thật sự rất là đáng sợ, rất là khủng bố. Khắc Lai Đức đáy lòng gầm lên giận dữ: "Tòa thánh Quang Minh, lúc này đây lũ người các ngươi bỏ mặc ta, thì chớ có trách ta mang lại cho các ngươi địch nhân khủng bố trong tương lai." "Lâm Lôi, ta nói cho ngươi hay, Tòa thánh Quang Minh hàng năm cũng là muốn được dâng tặng linh hồn tinh khiết để hiến cho Quang Minh chi chủ. Quang Minh chi chủ yêu cầu chỉ có hai thôi. Một là tín ngưỡng, một là linh hồn tinh khiết." Khắc Lai Đức nói thẳng. Lâm Lôi mặt không chút thay đổi nhìn Khắc Lai Đức: "Cái này với mẫu thân ta có quan hệ gì?" Khắc Lai Đức tiếp tục nói: "Linh hồn càng thuần khiết hiến cho Quang Minh chi chủ, Quang Minh chi chủ ban ơn sẽ càng thêm nhiều. Năm đó… ta cùng đệ đệ là Mạt Đức Sâm từ trong Quang Minh thần điện đi ra ngoài, thấy mẫu thân ngươi. Lần đầu nhìn vào mắt mẫu thân ngươi, ta đã bị chấn động. Con mắt mẫu thân ngươi thật là tinh khiết. Ta nhìn qua mẫu thân ngươi, thậm chí ngay cả trái tim cũng trở nên bình ổn. Ta có loại cảm giác, linh hồn mẫu thân ngươi phải đặc biệt tinh khiết." Nghe thế, Lâm Lôi đã đoán được ra. "Ta tra ra được, cha mẹ ngươi chỉ là người dân bình thường, liền trực tiếp bảo Mạt Đức Sâm phái người bắt lấy mẫu thân ngươi. Ngày hôm sau, ta đã đem mẫu thân ngươi tặng cho Tòa thánh Quang Minh." Khắc Lai Đức hít sâu một hơi: "Quả nhiên, linh hồn mẫu thân ngươi là tinh khiết chưa từng có, thời điểm Tòa thánh Quang Minh hiến tế, đã giết chết mẫu thân ngươi, khi đem linh hồn mẫu thân ngươi hiến cho Quang Minh chi chủ, Quang Minh đã ban thưởng xuống ân sủng chưa từng có." "Cũng vì nguyên nhân mà, Quang Minh thần điện cho ta lần đầu tiên được hưởng ban ơn của Thần, khiến cho ta trực tiếp từ thất cấp chiến sĩ tăng lên thành cửu cấp chiến sĩ. Mặc dù ta sau này không thể tiến thêm nữa, thế nhưng ta cũng hài lòng rồi. Hơn nữa Quang Minh thần điện còn ban tặng cho ta một Thánh vực ma pháp cuộn trục Vận mệnh thủ hộ." Khắc Lai Đức nhìn Lâm Lôi: "Linh hồn mẫu thân ngươi đích xác rất khác thường, vì thế mà Quang Minh thần điện vậy mới ban tặng ta nhiều như vậy. Vì thế có thể tưởng tượng được Quang Minh thần điện có được từ Quang Minh chi chủ bao nhiêu tặng phẩm." Hết chương 20

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Bàn Long - 盘龙

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Huyền ảo - Huyền huyễn    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Bàn Long - 盘龙 Chương 164:  Nguyên Ủy được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Bàn Long - 盘龙 sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close