"Trời ạ, thế có chết người không chứ!"
" Nghe huynh đài vừa rồi ngâm câu thơ hay tuyệt đó, biết huynh là người hòai bão trí lớn", vị tuyệt sắc tiểu tử không cười nữa, nét mặt trầm ngâm nhìn mặt hồ nói: "Theo như lời huynh đài nói, Giang Nam sản sinh ra rất nhiều tài tử giai nhân, nhiều văn nhân mặc khách, danh tiếng vang lừng thiên hạ, cái này là ưu điểm, nhưng cũng là khuyết điểm."
"Ah?", thời đại này mà cũng có người nghĩ được thế à, Lâm Vãn Vinh nhất thời cảm thấy rất hứng thú: "Này vị nhân ... ah, nhân huynh chẳng biết nói vậy là ý gì?"
Hắn nhất thời lỡ mồm, thiếu chút nữa thì cả hai từ "nhân yêu" cũng nói ra, mặc dù chưa chắc gã tuyệt sắc công tử đã hiểu ý tứ của hắn, nhưng lại bắt hắn giải thích ý nghĩa hai từ này, thì không phải là đã tự mình làm khó mình sao?
Vị tuyệt sắc công tử gật đầu nói: "Đại Hoa quốc ta từ khi thái tổ hoàng đế khai quốc đến nay, đều có tập quán trọng văn khinh vũ, đặc biệt ở Giang Nam này, tài tử nữ sĩ, đều lấy văn tài phong lưu làm niềm kiêu hãnh, vào lúc thái bình thịnh trị, điều này không sao, nhưng khi quốc nạn lâm đầu, phương bắc kẻ địch mạnh đang xâm lấn, nhưng bọn họ lại vẫn như cũ chỉ lo cho bản thân, không biết họ để quốc gia đi đâu mất rồi? Ài, quốc gia... quốc gia, có nước mới có nhà, nếu ai ai cũng như bọn họ " Noãn phong huân đích du nhân túy, trực bả Hàng châu tác Biện châu" nếu thế, Đại Hoa quốc ta còn hy vọng gì nữa đây?", nhân yêu công tử càng nói càng lộ vẻ tức giận, trên mặt nộ hỏa bừng bừng.
Lâm Vãn Vinh đã đi vào thế giới này được hơn một tháng, sớm đã biết thời đại này gọi là Đại Hoa triều, hoàng đế họ Triệu, kinh đô tại Thuận Thiên.
Nghe nói hiện giờ biên giới phía bắc, ngoại tộc xâm lấn, quân đội Đại Hoa liên tục thua trận mất thành mất đất, may mắn là Hồ nhân quân đội tuy rất mạnh, nhưng lại không nghĩ là quân phòng thủ tại biên giới của Đại Hoa lại thua nhanh như vậy, nên lương thảo chuẩn bị không đầy đủ, lại sắp đến mùa đông, nên chúng tạm thời dừng tiến công, rút về thảo nguyên, đồng thời bổ xung quân đội, chuẩn bị chiến tranh, đợi sang năm tiến quân đánh sâu vào trung nguyên.
Từ Tống triều đến nay, Biện Châu là kinh đô của Đại Tống, khi đó Đại Tống bất lực, sau khi ngoại địch xâm lấn, uy hiếp an tòan của Biện Châu, triều đình Đại Tống bất lực dời đô về phương nam, Biện châu khi ấy gọi là cố đô, đến khi Đại Hoa triều tiên tổ lập quốc, đánh đuổi hồ nhân, lập nên Đại Hoa triều, nhưng chuyện về cố đô Biện Châu, không ai quên được. Thế nên khi Lâm Vãn Vinh đọc lên " trực bả Hàng Châu tác Biện Châu", tuyệt sắc công tử đã hiểu ngay thâm ý trong đó ( chú thích: quyển sách này nói về một thế giới song song, Đại Tống ở đây không có nghĩa là Đại Tống - Triệu Khuôn Dẫn trong lịch sử, chỉ là trùng tên mà thôi)
Lâm Vãn Vinh với thế giới này mặc dù có những điểm còn chưa hòa nhập hòan toàn, nhưng hắn biết đã đi vào thế giới này, thì phải thực sự để bản thân hòa nhập vào xã hội, vô luận thế nào, thì đây vẫn chính là đồng bào của ta, tuyệt không thể để cho ngọai tộc khi dễ được.
"Một quốc gia muốn thực sự cường thịnh, thì cả văn và võ đều cần duy trì, thiếu một trong hai cái trên đều không được. Cứ như thế ca hát coi bề ngoài rất thanh bình, thì cũng không nhiều điểm tốt", vị tuyệt sắc công tử rốt cục tổng kết một câu, trên mặt lộ rõ yêu nước yêu dân hình dáng.
Mới đầu tưởng là gã nhân yêu này suốt ngày chỉ lo chăm chút cho bộ dáng tuấn tú của hắn, không hề nghĩ là hắn cũng có hòa bão trong lòng. Nhận thức của Lâm Vãn Vinh với tiểu tử này nhât thời thay đổi không nhỏ.
Chỉ có điều đối với Lâm Vãn Vinh bây giờ, thì phú quốc cường dân tạm thời cũng không phải trách nhiệm của hắn, cho nên hắn cũng không thể hiện ra bao nhiêu hứng thú.
Nét mặt vị tuyệt sắc công tử khi nói đến đám tài tử thực sự bất mãn, hắn nói những câu đó cũng có đạo lý riêng, nhưng với kinh nghiệm nghề nghiệp mách bảo hắn rằng, không thể chỉ nhìn mặt ngoài giản đơn như vậy, nên Lâm Vãn Vinh không thể hoàn toàn tán đồng với ý tứ của vị tuyệt sắc công tử đó..
Lâm Vãn Vinh hừ lạnh một tiếng, nhưng không mua việc vào mình, cũng không nhìn vị tuyệt sắc công tử, mà chỉ nhìn ra mặt hồ phía trước, không nói năng gì.
Tuyệt sắc công tử thấy vẻ mặt của Lâm Vãn Vinh, nghĩ hắn cũng là sĩ tử, nhướng mày nói: " Huynh đài phải chăng đã có công danh trên người?"
Lâm Vãn Vinh lắc đầu, nói: "Chưa từng có công danh gì cả". Trời ạ, nhìn ta có giống một kẻ đọc sách không, đại gia ta cũng sẽ học, bất quá mắt ngươi quá kém à, có thấy bên ngòai tay áo, các ngón tay lộ ra ngoài kia có giống như bàn tay của những tú tài cả ngày chỉ cầm bút đọc sách không?
Vị tuyệt sắc công tử lại nói: "Huynh đã từng tham gia kỳ thi hương chưa?"
Lâm Vãn Vinh tiếp tục lắc đầu nói : "Ta ngay cả kỳ thi khảo thí đầu tiên, cũng không hề biết sẽ mở lúc nào nữa."
Tuyệt sắc công tử kỳ quái nói: " Như vậy mà nói, huynh đài còn không phải là một kẻ ....", hắn mới nói được một nửa, đã ý thức mình lỡ mồm, nhanh chóng dừng lại, không nói tiếp mấy từ đằng sau.
Lâm Vãn Vinh hiểu được ý tứ của hắn, trong lòng rất bực, gã nhân yêu đáng chết kia, nhìn cái quái gì, lão tử vốn không muốn là kẻ đọc sách, nhưng cũng có thế đọc ra đựoc một câu thơ tuyệt cú, đường đường là kẻ tốt nghiệp đại học ở Bắc Kinh, nói theo ngôn ngữ bình thường, thì cũng là quốc tử giám môn sinh, quay về cái năm này, nói không chừng có thể đến Quốc tử giám dâng hương gì đó, ngươi giám như thế mà khinh rẻ ta.
Bất quá cũng nói lại, những loại sách vở thời đại này, Lâm Vãn Vinh thực sự không đọc qua bản nào, gã nhân yêu nói hắn không được tính là một kẻ đọc sách, cũng không phải là không có đạo lý
Lâm Vãn Vinh trong lòng cực kỳ không vui, hừ nhẹ một tiếng, chậm rãi ngâm: "Sơn ngoại thanh sơn lâu ngoại lâu, tây hồ ca vũ kỉ thì hưu, noãn phong huân đích du nhân túy, trực bả Hàng Châu tác biện châu."
Gã nhân yêu công tử hai mắt sáng lên, vỗ tay không ngừng kêu lên: "Hảo, hảo, hảo một "sơn ngoại thanh sơn lâu ngoại lâu, hảo một "tây hồ ca vũ kỉ thì hưu". Huynh đài quả thực tài cao, quả nhiên miêu tả tuyệt vời, những câu thơ như thế, trong thiên hạ, sợ rằng không còn có kẻ nào so được với huynh."
Bên cạnh hắn, gã thư đồng đứng thẳng chăm chú nhìn Lâm Vãn Vinh, cũng lộ ra vẻ sùng kính thần sắc.
Lâm Vãn Vinh trong lòng rất buồn cười, đối với những học thuyết triết lý của gã nhân yêu công tử thập phần coi thường, thế nhưng gã nhân yêu công tử dường như đã bắt trúng mạch của gã, những câu vỗ mông ngựa này khiến gã toàn thân thư thái.
Chỉ có điều gã nhân yêu công tử luôn miệng chê trách không ngớt đám tài tử văn nhân, nhưng lại tán thưởng không ngới lời bài thơ của Lâm Vãn Vinh, thật sự là cực kỳ buồn cười.
Nhân yêu công tử cũng là người rất thông mình, thấy ánh mắt của Lâm Vãn Vinh, vội vàng giải thích ý tứ của hắn:" Tiên sinh thực sự tài cao, xin thứ lỗi cho ta, ta tuyệt đối không coi thường những người không đọc sách, chỉ là nhìn tình thế khó khăn của quốc gia, ta thực sự không chấp nhận được đám Giang Nam tài tử bộ dạng ra vẻ" hưng vong của quốc gia, không liên quan đến ta", nên nói ra có điều mạo phạn tiên sinh. Tiên sinh tư cách thanh cao, xin hãy một lần thứ lỗi cho ta", hắn nói rồi cúi mình hướng đến Lâm Vãn Vinh vái một vái, cực ký cung kính.
Thấy người này nhận lỗi mười phần thành khẩn, lại thêm vỗ mông ngựa rất khéo, Lâm Vãn Vinh cũng không coi hắn là kẻ tầm thường nữa, vội vã đỡ hắn đứng thẳng, ôm quyền nói: " Xin hỏi đại danh của huynh đài."
"Không dám, không dám, ta tính Tiếu, là Tiếu Thanh Hiên", gã nhân yêu công tử vội vàng ôm quyền cung kính nói.
"A, thì ra là Tiếu huynh, tại hạo họ Lâm, Lâm Vãn Vinh là tên ta", Lâm Vãn Vinh cười hì hì nói, nhưng không hể có lấy nửa điểm cung kính.
"Nguyên lai là Lâm huynh, thất kính, thất kính", Tiếu Thanh Hiên nhìn Lâm Vãn Vinh, khuôn mặt trắng bóc lộ ra hai lúm đồng tiền, hai gò má ửng hồng, nhãn thần long lanh toát ra vẻ xinh đẹp đáng yêu.
Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Xuyên Không hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh Chương 3: Nguyên lai ngươi là tiểu nữu (Phần I) được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Cực Phẩm Gia Đinh sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất?
TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc.
Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu.
TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm.
Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.