Truyện [Dịch] Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị : chương 1437:  tiên tử ăn mỳ

Trang chủ
Đô Thị
[Dịch] Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị
Chương 1437:  Tiên tử ăn mỳ
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:
- Đều muốn ăn sao?Người phụ nữ chủ quán có chút ngây người, sau đó nàng cẩn thận nói:- Chị à, chỗ này của chúng tôi bán buôn rất đầy đủ, nếu chị muốn ăn tất cả thì sợ rằng sẽ không hết như vậy. - Tôi bây giờ rất đói.Cô gái mặc cung trang lên tiếng, nàng có chút mất hứng:- Không cho tôi ăn thì tôi sẽ đi. - Sao? Được, chúng ta lập tức cho người chuẩn bị, chị chờ một chút.Nghe nói cô gái mặc cung trang phải đi, người phụ nữ chủ quán có chút nguy cấp, vì vậy mà nhanh chóng nói. Cô gái làm nhân viên phục vụ trong quán chạy đến bên cạnh mẹ mình, nàng nhanh chóng nói với mẹ vài câu, sau đó người mẹ cũng lập tức có ý nghĩ. Đó là nên theo sát cô gái mặc cung trang, nếu ăn xong tô thứ nhất thì mới đưa lên tô thứ hai, như vậy cũng không lãng phí. - Bà chủ, cho một tô mì bò tái... - Bà chủ, cho bên này hai tô mì giò heo... ... Đúng lúc này có vài người đi vào quán mỳ và lấp đầy chỗ trống, còn có hai thanh niên dứt khoát ngồi xuống đối diện với cô gái cung trang. Những người này nói vào ăn mỳ nhưng chỉ nhìn chằm chằm vào cô gái cung trang, có tên còn khoa trương đến mức nước miếng cũng chảy cả ra, rõ ràng bọn họ đều bị cô gái kia hấp dẫn. Vì vậy mà lúc này quán mỳ làm ăn khá tốt, cũng vì thời gian quá gấp nên bà chủ muốn làm vài tô mỳ cho cô gái mặc cung trang là điều không thể. Nhưng sau thời gian bận rộn thì bà chủ quán mỳ đã trở nên rãnh rỗi, nguyên nhân rất đơn giản, đám người kia mang tiếng là ăn mỳ nhưng rõ ràng cũng không phải là như thế, vì vậy mà tốc độ ăn của bọn họ đều rất chậm. Mười phút sau thì tô mì trước mặt đám người vẫn còn đầy, tất nhiên bọn họ cũng không muốn tính tiền rời đi, vì vậy mà quán mì chợt chật cứng. Không có chỗ ngồi tất nhiên sẽ không có khách, kết quả là thời gian kế tiếp quán mỳ chỉ chú ý đến cô khách mặc cung trang mà thôi. Nói ra cũng kỳ quái, dù bị hơn mười ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình nhưng cô gái mặc cung trang lại hoàn toàn không để ý, nàng chỉ ăn mỳ mà thôi. Một sợi mì biến mất trong cặp môi đỏ của cô gái mặc cung trang, ăn mỳ vốn cũng không phải chuyện gì cực kỳ ưu nhã, nhưng cô gái này lại làm cho người ta cảm thấy rất đẹp. Quan trọng là cô gái này thật sự ưu nhã, nàng không cố ý ra vẻ, đó là một biểu hiện tinh khiết tự nhiên, rõ ràng là ưu nhã trời sinh, cao quý trời sinh. Trên đời những người phụ nữ ăn mỳ có thể biểu hiện sự ưu nhã và cao quý chỉ cũng không được nhiều lắm, ít nhất thì những người trong quán cũng lần đầu tiên được nhìn thấy. Tốc độ ăn mỳ của cô gái mặc cung trang này cũng không tính là rất nhanh, bên cạnh có người thầm tính toán, phát hiện ra căn bản là năm phút một tô, vì vậy mà nửa giờ qua nàng đã ăn được sáu tô, lúc này nàng đang ăn tô thứ bảy, mà nàng vẫn tiếp tục dùng tư thế ưu nhã và cao quý để ăn mỳ. Trong quán có một tên thanh niên khoảng hai mươi tuổi, hắn đang loay hoay với chiếc điện thoại, mười phút trước hắn đã chụp được hình của cô gái mặc cung trang, sau đó đưa lên mạng với câu status: "Cầu cao nhân chỉ giáo, đây là ngôi sao nào?" Topic này nhanh chóng nhận được nhiều sự quan tâm, nhưng đáng tiếc là không ai nhận ra. Lúc này người thanh niên ngồi đối diện với mỹ nữ trong quán mỳ lại không nhịn được phải mở miệng hỏi:- Mỹ nữ, em tên gì? - Quên rồi.Cô gái mặc cung trang trả lời vấn đề của tên thanh niên, nhưng đáp án lại làm người ta dở khóc dở cười, quên sao? Ngay cả tên cũng quên sao? Đây cũng quá giả dối, sao lại có người nghĩ ra câu trả lời như vậy? Tên thanh niên kia nở nụ cười ngượng ngùng, hắn cảm thấy rất mất mặt, dù có chút tức giận nhưng thật sự không thể nói gì hơn. Lại nửa giờ trôi qua, trong quán đã ất im ắng, nửa giờ sau cô gái mặc cung trang vẫn tiêu diệt sáu tô mì, mà bây giờ nàng dã bắt đầu ăn tô mì thứ mười ba. Điều này...Không phải là yêu tinh đấy chứ? Vô tình có không ít người chợt sinh ra ý nghĩ kỳ lạ, người bình thường sao có thể ăn đến mức như vậy? Người thường sao có thể xinh đẹp như vậy? Xinh đẹp như yêu quái, sức ăn cũng như yêu quái, rõ ràng tám phần là một yêu tinh. Sau đó có người đầu tiên lui ra, người này đã xem rất nhiều chuyện kỳ quái, vì vậy mà trong lòng có chút phát lạnh. Nhưng người kia vừa đi thì thật sự có khách đến, sau đó quán mỳ lại đầy người, mà bà chủ quán lại có thể tiếp tục làm ăn. Nửa giờ sau vẫn có người đến có người đi nhưng quán mỳ vẫn bảo trì trạng thái chật ních, vô tình cô gái mặc cung trang đã ăn hơn hai mươi tô mì, nếu nàng đi thi đấu vua ăn nhiều, sợ rằng đoạt giải quán quân cũng không phải là vấn đề. - Chị gái, chị còn ăn nữa không?Cô gái con của bà chủ quán không nhịn được phải hỏi. - Tôi đã ăn no.Cô gái mặc cung trang cười thản nhiên:- Cám ơn các người, tôi đi trước. Cô gái con chủ quán nghe nói cô gái mặc cung trang đã ăn no thì chợt thở phào một hơi, sau đó nàng phát hiện cô gái kia muốn đi, vì vậy mà nàng chợt sững sờ, sau đó chợt gấp:- Chị gái, chị còn chưa trả tiền. - Trả tiền?Cô gái mặc cung trang chợt sững sờ, nàng hình như suy nghĩ về một điều gì đó, sau đó nàng khẽ gật đầu:- À, tôi hiểu rồi, ăn thứ gì cũng phải trả tiền. Đám người trong quán mỳ đều cảm thấy kỳ quái, tiên nữ này hình như không bình thường thì phải, nhưng bọn họ đều cảm thấy hưng phấn, nếu đầu óc không bình thường thì tốt, như vây sẽ dễ lừa gạt về nhà hơn. - Chị gái, chỗ này của chúng tôi một tô mỳ giá năm đồng, chị vừa vặn phải trả một trăm đồng.Cô con gái chủ quán vội vàng nói. Cô gái mặc cung trang suy nghĩ rồi lắc đầu:- Tôi không có tiền. - Sao?Cô gái xinh đẹp con chủ quán chợt há hốc mồm. Không có tiền sao? Ăn cả nửa ngày hết hai chục tô mỳ mà bảo không có tiền sao? Cô gái con chủ quán chợt có chút bi phẫn, không có tiền mà ăn nhiều như vậy sao? Lúc này những người trong quán chợt sững sờ, mỹ nữ này không có tiền sao? Nhưng nhìn quần áo của nàng thì rõ ràng là không phải kẻ chẳng có tiền, vì những năm nay cổ trang cũng không phải trang phục bình thường, nếu mặc cổ trang mà không trả được trăm đồng tiền, như vậy sao có thể? - Không sao? Tôi trả giúp vị tiểu thư này.Đúng lúc này có một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đứng lên, hắn nói xong thì lấy bóp rút ra vài tờ một trăm đồng, sau đó kín đáo đưa tiền cho cô con gái chủ quán. Cô con gái chủ quán thấy tình huống như vậy thì không khỏi thở ra, quán mỳ của nhà nàng chỉ là buôn bán nhỏ, một trăm đồng một ngày cũng là lợi nhuận cao rồi. Khi cô gái con chủ quán đang định tiếp nhận một trăm đồng của người đàn ông hơn ba mươi tuổi thì một người bên cạnh chợt đứng lên nó:- Tôi, để tôi trả cho. - Con bà nó, đừng cướp của tao. - Đám khốn nạn, tiền này tao trả chắc rồi. ... Có người lên tiếng đầu tiên thì những người khác đều kịp phản ứng, đây là cơ hội tốt, mỹ nữ này rõ ràng không cẩn thận bị mất bóp hay có gì đó ngoài ý muốn xảy ra, vì vậy mà có vẻ không được bình thường. Nếu bây giờ có thể giúp nàng thanh toán tiền, có thể nhận được hảo cảm của nàng, như vậy có lẽ sẽ nhân cơ hội mà bắt cóc nàng, dù không thể đưa nàng về nhà làm vợ nhưng cùng nhau có một đêm vui vẻ là không có vấn đề. Một trăm đồng, chỉ một trăm đồng thì có thể kiếm được một tiên nữ, rõ ràng là làm ăn lời lớn. Kết quả là đám đàn ông đều lao đến, sau đó bọn họ đều muốn trả tiền cho cô gái mặc cung trang, vì thế mà quán mỳ vài chục mét vuông chợt rối loạn và ầm ĩ. Cô con gái chủ quán nhìn tình huống xảy ra mà choáng váng, trước mặt nàng có hơn mười tờ một trăm đồng, nàng cuối cùng nên nhận tờ tiền nào? Bà chủ quán thì lấy điện thoại ra định gọi cho cảnh sát. - Làm gì vậy? Cái gì mà náo loạn? Nếu tiếp tục thì đưa tất cả về cục cảnh sát.Ngoài cửa quán mỳ chợt vang lên một tiếng hét lớn, một viên cảnh sát mặc đồng phục rất khôi ngô xuất hiện ở cửa ra vào. Người đàn ông này khoảng ba mươi tuổi, làn da ngăm đen, án mắt có chút hung ác, chỉ cần nhìn thoáng qua là quán mỳ chợt yên tĩnh trở lại. Một lúc sau có người khẽ nói một câu:- Hắc Diện Diêm Vương của cục công an thành phố, chúng ta đi thôi. Khi âm thanh này vang lên thì có hai tên thanh niên đi ra khỏi tiệm mỳ, mà sau khi nghe được danh hiệu Hắc Diện Diêm Vương thì vẻ mặt của vài người khác chợt biến đổi, bọn họ cũng chậm rãi rời khỏi quán mỳ, vì thế mà chỉ sau nháy mắt đã có hơi phân nửa số người bỏ đi, chỉ còn lại một nửa ở lại có chút bất an. - Còn chưa đi à?Viên cảnh sát khôi ngô chợt hét lớn. Vì vậy mà một nửa số người còn lại cũng chạy sạch. - Ớ, bọn họ đều chưa đưa tiền.Một lúc sau cô gái con chủ quán mới kịp phản ứng, nàng thiếu chút nữa thì khóc rống lên. - Chuyện gì xảy ra?Tên cảnh sát khôi ngô lên tiếng. - Chú cảnh sát, đều là do cô ấy cả, cô ấy ăn xong mà không trả tiền, sau đó nhiều người muốn trả cho cô ấy, nhưng bây giờ bọn họ còn chưa trả tiền cho chính mình mà đã đi hết rồi.Cô gái chỉ vào mỹ nữ mặc cung trang rồi tức giận nói. - Sao?Tên cảnh sát khôi ngô quay sang nhìn mỹ nữ cung trang, ngay sau đó thì choáng váng, trên đời này có người phụ nữ xinh đẹp vậy sao? Hay là mình bị hoa mắt? Một phút sau viên cảnh sát khôi ngô mới phục hồi tinh thần lại, sau đó hắn đưa mắt nhìn cô gái con bà chủ quán:- Bao nhiêu tiền? Tôi sẽ thanh toán cho vị tiểu thư này, có lẽ cô ấy bị mất bóp. Viên cảnh sát khôi ngô dừng lại một chút rồi bổ sung thêm:- Tiền của đám người kia cũng tính cho tôi, cô tính xem hết bao nhiêu tiền? - Tổng cộng là một trăm sáu mươi đồng.Cô gái kia nhanh chóng tính toán rồi cho ra đáp án. - Đây, chỗ này là hai trăm, khỏi thối.Viên cảnh sát khôi ngô lấy ra túi tiền, sau đó rút ra hai tờ một trăm đưa cho cô gái con chủ quán. Cô gái con chủ quán nhận tiền rồi khẽ thở ra, nàng tiếp nhận tiền, trong lòng thầm nói một câu, không hỗ danh là cảnh sát, đuổi người khác đi để một mình ở bên cạnh mỹ nữ. Lúc này viên cảnh sát khôi ngô cũng đã đi đến trước mặt mỹ nữ cung trang, hắn dùng giọng khách khí để chào hỏi:- Chào cô, xin hỏi có gì cần trợ giúp sao? Tôi là Diêm Thiết Sơn tổ trưởng tổ trọng án của cục công an thành phố Tây Đô, cô có cần tôi giúp liên lạc với người nhà hay bạn bè gì không?

Danh Sách Chương:

Truyện chữ tổng hợp website đọc truyên chữ online hàng đầu hiện nay. Tổng hợp các bộ truyện chữ tiên hiệp, huyền ảo, tận thế, đô thị, ngôn tình hay nhất được nhiều đọc giả bầu chọn
Các bạn đang theo dõi bộ truyện

[Dịch] Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

được convert và dịch mới nhất. Đây là một trong những bộ truyện chữ thuộc thể loại Đô Thị    hay nhất hiện nay. Bộ truyện được sáng tác bởi bàn tay tài hoa của tác giả {tacgia}.
Bạn có thể đọc truyện [Dịch] Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị Chương 1437:  Tiên tử ăn mỳ được cập nhật nhanh nhất trong thời gian gần đây. Các chap mới nhất của truyện [Dịch] Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị sẽ lên tục được update trong thời gian sắp tới. Hãy theo dõi website đọc truyện online TruyenchuTH ngay để đừng bỏ lỡ những bộ truyện chữ hay nhé.
Tại sao bạn lại nên chọn TruyenChuTH để theo dõi những bộ truyện chữ mới nhất? TruyenChuTH luôn cập nhật những bộ truyện chữ hay và mới nhất dựa theo bảng xếp hạng truyện tại Trung Quốc. Đôi lúc đọc truyện, những quảng cáo hiện lên khiến bạn cảm thấy khó chịu. Nhưng đừng lo vì điều đó, vì tại TruyenChuTH, những quảng cáo luôn được hiển thị có khoa học. Sẽ không khiến các bạn cảm thấy bực mình hay khó chịu. TruyenChuTH còn có một đội ngũ quản trị viên giàu kinh nghiệm. Luôn đảm bảo tốc độ load truyện được nhanh chóng, giúp cho các độc giả coi truyện không bị giật hay load chậm. Còn chờ gì nữa hãy theo lưu ngay địa chỉ website TruyenChuTH của chúng tôi vào bookmark của bạn ngay để có thể theo dõi những bộ truyện chữ hay và mới nhất. Chúc các bạn có những phút giây giải trí vui vẻ.
Close