Truyện Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương - Mã Duyệt Duyệt (full) : chương 21 - không cưới ta vậy cưới mẫu thân ta?[ nhị ]
Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương - Mã Duyệt Duyệt (full)
-
Mã Duyệt Duyệt
Chương 21 - không cưới ta vậy cưới mẫu thân ta?[ nhị ]
“Tiểu cô nương, là chim sa cá lặn đi?”
Thuộc hạ nhịn không được liền sửa chữa lại lời nói của tiểu nha đầu , tiểu nha đầu kia âm thầm le lưỡi, nàng mới bốn tuổi a, làm sao mà biết được nhiều thành ngữ như vậy, nói được như vậy nàng đã muốn không tệ rồi.
“Mới không phải đâu, chính là tôm lặn, ưng hạ cánh, chim sa cá lặn thì tính là cái gì bản sự a, con tôm cùng chim ưng mới lợi hại a? Nếu không ngươi lặn như con tôm cho ta xem......”
thuộc hạ kia ngoan ngoãn ngậm miệng, nha đầu này hắn nói không lại. Bất quá phần sau của câu là ý gì? Hắn thật có thể tưởng tượng được?
“Nha đầu, nương ngươi đâu? Còn có Cha ngươi đâu?”
Nam tử quệt quệt miệng, hắn quyết định lần thứ nhất trong cuộc đời làm một chuyện tốt chính là đưa nha đầu này về nhà.
“Không biết a? Ta lúc nãy...... Đúng rồi, lúc nãy ta cùng nương đi tới cửa hàng bán son, sau đó nương nói ta đừng chạy loạn, nhưng ta nhìn thấy soái ca ta liền chạy ra......”
“Vu Hoan Hoan......” thanh âm lãnh lẽo làm cho Hoan Hoan run rẩy một chút, sau đó thân mình nho nhỏ của nàng dần dần co rụt lại, tay nhỏ bé ôm lấy cổ nam tử, người cũng chui vào trong lòng hắn.
“Vu Hoan Hoan...... lại đây cho ta......”
Nam tử ngẩng đầu, cách đó không xa, một nữ tử đứng đó đón gió, một thân bạch y phiêu phiêu, không nhiễm bụi trần, tóc thật dài chỉ có một ít trên mặt còn lại tản ra, sợi tóc theo gió phiêu động, một đôi ánh mắt to như bảo thạch lộng lẫy, hơn phân nửa khuôn mặt dùng lụa trắng che khuất , nhưng dù là như thế, cũng có thể tưởng tượng được bên trong lụa trắng nhất định là một khuôn mặt tuyệt mỹ.
Y phục bạch sắc, không phải kiểu dáng đang lưu hành, mép váy và hai bên vạt áo dùng chỉ bạc phác họa, trên váy thêu một đóa bách hợp, hoa bách hợp kia đồng dạng là màu trắng nhưng ty tuyến ở giữa lại không biết là cái gì, dù rất giống nhau về màu sắc, nhưng nhìn kỹ, cũng có thể nhìn ra ty tuyến này thêu hoa bách hợp rất đẹp.
Nữ nhân này...... Cao quý, lãnh ngạo, nói là khuynh quốc khuynh thành, cũng không quá đáng.
Có thể nghĩ đến nàng đẹp, nhưng không có người có thể so sánh , lại càng không thể so sánh khí chất lãnh tuyệt kia.
nàng là mẫu thân của tiểu nha đầu này? Nam tử có chút không rõ, một mẫu thân như vậy, như thế nào lại có thể dưỡng ra được nữ nhi hoạt bát đáng yêu như thế này.
Cảm giác được bất an của tiểu nha đầu, nữ tử thanh âm nhu hòa đi một chút:“Hoan Hoan, nương không phải nói không cho ngươi chạy loạn sao? Ngươi như thế nào lại một mình chạy ra ngoài ? trên đời, người xấu là rất nhiều .”
“Nương, soái ca này không phải người xấu......”
Tiểu nha đầu lắc lắc tay, lòng bàn tay có cái gì đó lóe lên, chỉ trong nháy mắt , nhưng nam tử cùng thuộc hạ của hắn đều có thể thấy được, thuộc hạ sắc mặt lạnh lùng:“Chủ tử, thuộc hạ cướp về?”
Danh Sách Chương: